Trời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt. Tiiit…. Tiiit…. Khi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, nàng ta mới dừng động tác, tranh thủ ăn nhanh chút nữa để rảnh tay nghe điện thoại… - Tiểu thư, cô đang ở đâu vậy? lão gia đang kiếm tiểu thư đó, cô mau về đi… Cô gái ấy không nói gì, chỉ lẳng lặng gập điện thoại lại, đội mắt nhìn về hướng xa xôi, không buồn nhìn đến đống thức ăn dở. Bóng dáng mảnh mai đó rất cô đơn, chỉ im lặng tiến về phía trước trong trạng thái vô thức, cứ như chỉ mình nàng tồn tại trên thế gian này… - Tiểu Thiên, con gái yêu của cha Người đàn ông…
Chương 130
Nữ Hoàng Ai Cập AsisưTác giả: Lăng Lam CaTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngTrời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt. Tiiit…. Tiiit…. Khi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, nàng ta mới dừng động tác, tranh thủ ăn nhanh chút nữa để rảnh tay nghe điện thoại… - Tiểu thư, cô đang ở đâu vậy? lão gia đang kiếm tiểu thư đó, cô mau về đi… Cô gái ấy không nói gì, chỉ lẳng lặng gập điện thoại lại, đội mắt nhìn về hướng xa xôi, không buồn nhìn đến đống thức ăn dở. Bóng dáng mảnh mai đó rất cô đơn, chỉ im lặng tiến về phía trước trong trạng thái vô thức, cứ như chỉ mình nàng tồn tại trên thế gian này… - Tiểu Thiên, con gái yêu của cha Người đàn ông… Trong không khí nồng nặc mùi rượu cùng những âm thanh d*m đ*ng phát ra từ góc phòng. Therru đứng nép sát bên cạnh ta, ta không dám hành động lung tung, vội kiếm một tên lính đã say khướt ngất từ lúc nào không hay, vờ ngồi hầu hạ hắn. Bọn lính say cả, cũng không ai để ý đến ta giúp ta dễ dàng nắm bắt tình hình.Trên cùng là Angon đang nâng cốc vui vẻ cười nói cùng đám nịnh thần đang quây quanh, thằng nhóc mặt mũi buồn bã ngồi đằng xa kia ắt hẳn là Shan, vương tử của Assyria, em trai của Angon. Còn cái kẻ đang ngồi trong lòng Angon thì khỏi nói, chính là bạn nhỏ Carol nhân vật chính trong truyện của chúng ta. Ta quan sát bộ trang phục của Angon một hồi, cuối cùng rút ra được một câu hỏi lưu danh sử sách, không biết quốc vương Assyria mặc váy hay mặc quần nhỉ?Ta chán nản vỗ trán. Nhìn cái vẻ đắc ý của Angon, xem ra hắn vừa mới bắt được Carol. Hay rồi, cả hoàng đế và hoàng phi Ai Cập đều ở trong tay hắn rồi.Angon dâm dâm tà tà nhìn Carol, sau đó l**m mép, lại tiếp tục uống rượu, sau đó l**m mép, môi cười xếch lên láo lếu vô cùng, đây là vẻ mặt d*m đ*ng trơ tráo khác hẳn với vẻ nham hiểm lần trước hắn gặp ta. Nhưng dù phải cũng phải công nhận, vẻ mặt cùng tính cách dung hòa với nhau vô vùng, bằng chứng là những thứ vô lại ấy tổng hợp trên người hắn mọt cách rất hài hòa. Carol khó chịu ngồi im lặng nép mình sát ra bên ngoài, tránh đụng chạm với Angon, quần áo Carol đang mặc có phần hơi hở hang, một lớp vảo voan mỏng phủ toàn thân, áo cùng váy hơi mỏng mảnh, hở cả vùng bụng và lưng. Tên Angon này quả nhiên b**n th** không hề tầm thường.Ánh mắt của Angon càng lúc càng trắng trợn, nhìn chòng chọc Carol như muốn xuyên qua lớp áo để chiêm ngưỡng những thứ nằm bên trong nó khiến một kẻ ngồi cách xa hắn là ta đây còn nổi cả da gà, huống hồ chi là Carol bé bỏng trên đó. Nàng ấy run sợ cố gắng uống hết rượu Angon bắt ép, sau đó giả vờ cười duyên dụ hắn uống lại.Ta rất muốn lên đó và nói với Carol: “Cô ngốc, yến tiệc này, cô nhìn xem, có giống hôn lễ của cô cùng Menfuisư không?”Rõ ràng Angon đang ăn tiệc mừng hắn cưới vợ, và cô dâu chính là cô đấy, cô đừng lo cho Menfuisư nữa, cô lo cứu thân mình trước đi.
Trong không khí nồng nặc mùi rượu cùng những âm thanh d*m đ*ng phát ra từ góc phòng. Therru đứng nép sát bên cạnh ta, ta không dám hành động lung tung, vội kiếm một tên lính đã say khướt ngất từ lúc nào không hay, vờ ngồi hầu hạ hắn. Bọn lính say cả, cũng không ai để ý đến ta giúp ta dễ dàng nắm bắt tình hình.
Trên cùng là Angon đang nâng cốc vui vẻ cười nói cùng đám nịnh thần đang quây quanh, thằng nhóc mặt mũi buồn bã ngồi đằng xa kia ắt hẳn là Shan, vương tử của Assyria, em trai của Angon. Còn cái kẻ đang ngồi trong lòng Angon thì khỏi nói, chính là bạn nhỏ Carol nhân vật chính trong truyện của chúng ta. Ta quan sát bộ trang phục của Angon một hồi, cuối cùng rút ra được một câu hỏi lưu danh sử sách, không biết quốc vương Assyria mặc váy hay mặc quần nhỉ?
Ta chán nản vỗ trán. Nhìn cái vẻ đắc ý của Angon, xem ra hắn vừa mới bắt được Carol.
Hay rồi, cả hoàng đế và hoàng phi Ai Cập đều ở trong tay hắn rồi.
Angon dâm dâm tà tà nhìn Carol, sau đó l**m mép, lại tiếp tục uống rượu, sau đó l**m mép, môi cười xếch lên láo lếu vô cùng, đây là vẻ mặt d*m đ*ng trơ tráo khác hẳn với vẻ nham hiểm lần trước hắn gặp ta. Nhưng dù phải cũng phải công nhận, vẻ mặt cùng tính cách dung hòa với nhau vô vùng, bằng chứng là những thứ vô lại ấy tổng hợp trên người hắn mọt cách rất hài hòa. Carol khó chịu ngồi im lặng nép mình sát ra bên ngoài, tránh đụng chạm với Angon, quần áo Carol đang mặc có phần hơi hở hang, một lớp vảo voan mỏng phủ toàn thân, áo cùng váy hơi mỏng mảnh, hở cả vùng bụng và lưng. Tên Angon này quả nhiên b**n th** không hề tầm thường.
Ánh mắt của Angon càng lúc càng trắng trợn, nhìn chòng chọc Carol như muốn xuyên qua lớp áo để chiêm ngưỡng những thứ nằm bên trong nó khiến một kẻ ngồi cách xa hắn là ta đây còn nổi cả da gà, huống hồ chi là Carol bé bỏng trên đó. Nàng ấy run sợ cố gắng uống hết rượu Angon bắt ép, sau đó giả vờ cười duyên dụ hắn uống lại.
Ta rất muốn lên đó và nói với Carol: “Cô ngốc, yến tiệc này, cô nhìn xem, có giống hôn lễ của cô cùng Menfuisư không?”
Rõ ràng Angon đang ăn tiệc mừng hắn cưới vợ, và cô dâu chính là cô đấy, cô đừng lo cho Menfuisư nữa, cô lo cứu thân mình trước đi.
Nữ Hoàng Ai Cập AsisưTác giả: Lăng Lam CaTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngTrời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt. Tiiit…. Tiiit…. Khi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, nàng ta mới dừng động tác, tranh thủ ăn nhanh chút nữa để rảnh tay nghe điện thoại… - Tiểu thư, cô đang ở đâu vậy? lão gia đang kiếm tiểu thư đó, cô mau về đi… Cô gái ấy không nói gì, chỉ lẳng lặng gập điện thoại lại, đội mắt nhìn về hướng xa xôi, không buồn nhìn đến đống thức ăn dở. Bóng dáng mảnh mai đó rất cô đơn, chỉ im lặng tiến về phía trước trong trạng thái vô thức, cứ như chỉ mình nàng tồn tại trên thế gian này… - Tiểu Thiên, con gái yêu của cha Người đàn ông… Trong không khí nồng nặc mùi rượu cùng những âm thanh d*m đ*ng phát ra từ góc phòng. Therru đứng nép sát bên cạnh ta, ta không dám hành động lung tung, vội kiếm một tên lính đã say khướt ngất từ lúc nào không hay, vờ ngồi hầu hạ hắn. Bọn lính say cả, cũng không ai để ý đến ta giúp ta dễ dàng nắm bắt tình hình.Trên cùng là Angon đang nâng cốc vui vẻ cười nói cùng đám nịnh thần đang quây quanh, thằng nhóc mặt mũi buồn bã ngồi đằng xa kia ắt hẳn là Shan, vương tử của Assyria, em trai của Angon. Còn cái kẻ đang ngồi trong lòng Angon thì khỏi nói, chính là bạn nhỏ Carol nhân vật chính trong truyện của chúng ta. Ta quan sát bộ trang phục của Angon một hồi, cuối cùng rút ra được một câu hỏi lưu danh sử sách, không biết quốc vương Assyria mặc váy hay mặc quần nhỉ?Ta chán nản vỗ trán. Nhìn cái vẻ đắc ý của Angon, xem ra hắn vừa mới bắt được Carol. Hay rồi, cả hoàng đế và hoàng phi Ai Cập đều ở trong tay hắn rồi.Angon dâm dâm tà tà nhìn Carol, sau đó l**m mép, lại tiếp tục uống rượu, sau đó l**m mép, môi cười xếch lên láo lếu vô cùng, đây là vẻ mặt d*m đ*ng trơ tráo khác hẳn với vẻ nham hiểm lần trước hắn gặp ta. Nhưng dù phải cũng phải công nhận, vẻ mặt cùng tính cách dung hòa với nhau vô vùng, bằng chứng là những thứ vô lại ấy tổng hợp trên người hắn mọt cách rất hài hòa. Carol khó chịu ngồi im lặng nép mình sát ra bên ngoài, tránh đụng chạm với Angon, quần áo Carol đang mặc có phần hơi hở hang, một lớp vảo voan mỏng phủ toàn thân, áo cùng váy hơi mỏng mảnh, hở cả vùng bụng và lưng. Tên Angon này quả nhiên b**n th** không hề tầm thường.Ánh mắt của Angon càng lúc càng trắng trợn, nhìn chòng chọc Carol như muốn xuyên qua lớp áo để chiêm ngưỡng những thứ nằm bên trong nó khiến một kẻ ngồi cách xa hắn là ta đây còn nổi cả da gà, huống hồ chi là Carol bé bỏng trên đó. Nàng ấy run sợ cố gắng uống hết rượu Angon bắt ép, sau đó giả vờ cười duyên dụ hắn uống lại.Ta rất muốn lên đó và nói với Carol: “Cô ngốc, yến tiệc này, cô nhìn xem, có giống hôn lễ của cô cùng Menfuisư không?”Rõ ràng Angon đang ăn tiệc mừng hắn cưới vợ, và cô dâu chính là cô đấy, cô đừng lo cho Menfuisư nữa, cô lo cứu thân mình trước đi.