Tác giả:

Trời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt.  Tiiit…. Tiiit…. Khi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, nàng ta mới dừng động tác, tranh thủ ăn nhanh chút nữa để rảnh tay nghe điện thoại… - Tiểu thư, cô đang ở đâu vậy? lão gia đang kiếm tiểu thư đó, cô mau về đi… Cô gái ấy không nói gì, chỉ lẳng lặng gập điện thoại lại, đội mắt nhìn về hướng xa xôi, không buồn nhìn đến đống thức ăn dở. Bóng dáng mảnh mai đó rất cô đơn, chỉ im lặng tiến về phía trước trong trạng thái vô thức, cứ như chỉ mình nàng tồn tại trên thế gian này… - Tiểu Thiên, con gái yêu của cha Người đàn ông…

Chương 135

Nữ Hoàng Ai Cập AsisưTác giả: Lăng Lam CaTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngTrời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt.  Tiiit…. Tiiit…. Khi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, nàng ta mới dừng động tác, tranh thủ ăn nhanh chút nữa để rảnh tay nghe điện thoại… - Tiểu thư, cô đang ở đâu vậy? lão gia đang kiếm tiểu thư đó, cô mau về đi… Cô gái ấy không nói gì, chỉ lẳng lặng gập điện thoại lại, đội mắt nhìn về hướng xa xôi, không buồn nhìn đến đống thức ăn dở. Bóng dáng mảnh mai đó rất cô đơn, chỉ im lặng tiến về phía trước trong trạng thái vô thức, cứ như chỉ mình nàng tồn tại trên thế gian này… - Tiểu Thiên, con gái yêu của cha Người đàn ông… - Hoàng phi, chúng ta mau đi khỏi nơi này, lát nữa nước sẽ dâng tới đây, sợ đi không kịp.Ta ngoái đầu quan sát bờ sông, quả nhiên dòng nước đã chảy ngược xuống, quan quân Ai Cập bên ngoài đã sẵn sàng xông vào, người của Minưê bên dưới chắc cũng sắp thoát ra ngoài rồi. Ta vô cùng tự tin với kế hoạch này bởi lẽ ta đã nắm rõ toàn bộ mọi sự việc diễn ra, bắt buộc không có sơ suất nào cả. Therru nhanh chóng bảo vệ ta di chuyển xuống bên dưới, ta vừa đi vừa canh chừng, bất ngờ gặp vài tên lính Assyria. Bọn chúng chĩa mũi giáo vào mặt ta, chưa kịp hỏi gì dã bị Therru đá gãy cổ chết tươi tại chỗ, tên kia thì bị nàng ấy dùng dao găm đâm vào cổ họng.Ờ, Therru à, ta đã dã man, cô còn dã man hơn cả ta. Nhưng thôi, cứ cố gắng phát huy, ta cũng không muốn cản trở tài năng của cô.Bên dưới càng lúc càng hỗn loạn, binh lính Assyria nhốn nháo ngơ ngác nhìn nhau, sau đó có tiếng người hét lên từ trên tường thành:- Bệ hạ, dòng sông Tigris đang đổ nước về hướng này, ôi trời ơi, toàn là nướcAngon không tin, vẻ mặt còn hơi ngỡ ngàng:- Cái gì? Dòng sông Tigris đâu chảy về hướng này? Chẳng lẽ nó chảy ngược dòng? Quái thật, dòng sông tuy dữ nhưng có bao giờ dâng tận thành này đâu? Vả lại cũng không phải mùa lũ…Binh lính sau khi nhìn thấy dòng nước đã dâng cao gần tới bờ tường thì nhốn nháo:- Báo động khẩn cấp, bọn Ai Cập đang xuôi theo dòng nước…- Liệu tường thành có chịu nổi sức nước này không?- Nước sông dữ quá…- Binh lính Ai Cập? – Angon nghiến răng, bọn ngu độn đó dám tự ý hành động trong khi hoàng phi cùng hoàng đế của chúng nằm trong tay ta sao?Nhân lúc bọn chúng đang hỗn loạn, ta cùng Therru nhanh chóng tiếp cận chỗ Carol đang bị giam giữ, tên Angon đang bị dòng nước lũ cùng Menfuisư làm phân tâm, chúng ta sẽ có cơ hội giải cứu Carol. Menfuisư cũng nhân lúc Angon đang ngỡ ngàng, giơ chân đạp ngang hông của binh lính Assyria gần đó, cướp lấy một ngọn giáo rồi từ đó xông lên, đâm chết mấy người liên tục. Bọn lính thấy Menfuisư khát máu như thế cũng không dám xông vào, ngập ngừng nhìn Angon. Angon hét toáng lên:- Quân bay đâu, mau cứu ta, đám ăn hại, đứng đó làm gì?Angon vừa hét vừa nắm lấy một binh lính ném vào Menfuisư, tên lính đó bị Menfuisư giết không thương tiếc, tiếp tục tới gần chỗ Carol. Angon vội vả chạy lên, chụp lấy Carol, cười gian tiếp tục khiêu khích:- Ngươi có giỏi thì lên đây, hoàng phi của ngươi đang nằm trong tay ta. Bức tường thành rất kiên cố, hôm nay là ngày chết của các ngươi rồi, ha ha ha!

- Hoàng phi, chúng ta mau đi khỏi nơi này, lát nữa nước sẽ dâng tới đây, sợ đi không kịp.

Ta ngoái đầu quan sát bờ sông, quả nhiên dòng nước đã chảy ngược xuống, quan quân Ai Cập bên ngoài đã sẵn sàng xông vào, người của Minưê bên dưới chắc cũng sắp thoát ra ngoài rồi. Ta vô cùng tự tin với kế hoạch này bởi lẽ ta đã nắm rõ toàn bộ mọi sự việc diễn ra, bắt buộc không có sơ suất nào cả. Therru nhanh chóng bảo vệ ta di chuyển xuống bên dưới, ta vừa đi vừa canh chừng, bất ngờ gặp vài tên lính Assyria. Bọn chúng chĩa mũi giáo vào mặt ta, chưa kịp hỏi gì dã bị Therru đá gãy cổ chết tươi tại chỗ, tên kia thì bị nàng ấy dùng dao găm đâm vào cổ họng.

Ờ, Therru à, ta đã dã man, cô còn dã man hơn cả ta. Nhưng thôi, cứ cố gắng phát huy, ta cũng không muốn cản trở tài năng của cô.

Bên dưới càng lúc càng hỗn loạn, binh lính Assyria nhốn nháo ngơ ngác nhìn nhau, sau đó có tiếng người hét lên từ trên tường thành:

- Bệ hạ, dòng sông Tigris đang đổ nước về hướng này, ôi trời ơi, toàn là nước

Angon không tin, vẻ mặt còn hơi ngỡ ngàng:

- Cái gì? Dòng sông Tigris đâu chảy về hướng này? Chẳng lẽ nó chảy ngược dòng? Quái thật, dòng sông tuy dữ nhưng có bao giờ dâng tận thành này đâu? Vả lại cũng không phải mùa lũ…

Binh lính sau khi nhìn thấy dòng nước đã dâng cao gần tới bờ tường thì nhốn nháo:

- Báo động khẩn cấp, bọn Ai Cập đang xuôi theo dòng nước…

- Liệu tường thành có chịu nổi sức nước này không?

- Nước sông dữ quá…

- Binh lính Ai Cập? – Angon nghiến răng, bọn ngu độn đó dám tự ý hành động trong khi hoàng phi cùng hoàng đế của chúng nằm trong tay ta sao?

Nhân lúc bọn chúng đang hỗn loạn, ta cùng Therru nhanh chóng tiếp cận chỗ Carol đang bị giam giữ, tên Angon đang bị dòng nước lũ cùng Menfuisư làm phân tâm, chúng ta sẽ có cơ hội giải cứu Carol. Menfuisư cũng nhân lúc Angon đang ngỡ ngàng, giơ chân đạp ngang hông của binh lính Assyria gần đó, cướp lấy một ngọn giáo rồi từ đó xông lên, đâm chết mấy người liên tục. Bọn lính thấy Menfuisư khát máu như thế cũng không dám xông vào, ngập ngừng nhìn Angon. Angon hét toáng lên:

- Quân bay đâu, mau cứu ta, đám ăn hại, đứng đó làm gì?

Angon vừa hét vừa nắm lấy một binh lính ném vào Menfuisư, tên lính đó bị Menfuisư giết không thương tiếc, tiếp tục tới gần chỗ Carol. Angon vội vả chạy lên, chụp lấy Carol, cười gian tiếp tục khiêu khích:

- Ngươi có giỏi thì lên đây, hoàng phi của ngươi đang nằm trong tay ta. Bức tường thành rất kiên cố, hôm nay là ngày chết của các ngươi rồi, ha ha ha!

Nữ Hoàng Ai Cập AsisưTác giả: Lăng Lam CaTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngTrời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt.  Tiiit…. Tiiit…. Khi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, nàng ta mới dừng động tác, tranh thủ ăn nhanh chút nữa để rảnh tay nghe điện thoại… - Tiểu thư, cô đang ở đâu vậy? lão gia đang kiếm tiểu thư đó, cô mau về đi… Cô gái ấy không nói gì, chỉ lẳng lặng gập điện thoại lại, đội mắt nhìn về hướng xa xôi, không buồn nhìn đến đống thức ăn dở. Bóng dáng mảnh mai đó rất cô đơn, chỉ im lặng tiến về phía trước trong trạng thái vô thức, cứ như chỉ mình nàng tồn tại trên thế gian này… - Tiểu Thiên, con gái yêu của cha Người đàn ông… - Hoàng phi, chúng ta mau đi khỏi nơi này, lát nữa nước sẽ dâng tới đây, sợ đi không kịp.Ta ngoái đầu quan sát bờ sông, quả nhiên dòng nước đã chảy ngược xuống, quan quân Ai Cập bên ngoài đã sẵn sàng xông vào, người của Minưê bên dưới chắc cũng sắp thoát ra ngoài rồi. Ta vô cùng tự tin với kế hoạch này bởi lẽ ta đã nắm rõ toàn bộ mọi sự việc diễn ra, bắt buộc không có sơ suất nào cả. Therru nhanh chóng bảo vệ ta di chuyển xuống bên dưới, ta vừa đi vừa canh chừng, bất ngờ gặp vài tên lính Assyria. Bọn chúng chĩa mũi giáo vào mặt ta, chưa kịp hỏi gì dã bị Therru đá gãy cổ chết tươi tại chỗ, tên kia thì bị nàng ấy dùng dao găm đâm vào cổ họng.Ờ, Therru à, ta đã dã man, cô còn dã man hơn cả ta. Nhưng thôi, cứ cố gắng phát huy, ta cũng không muốn cản trở tài năng của cô.Bên dưới càng lúc càng hỗn loạn, binh lính Assyria nhốn nháo ngơ ngác nhìn nhau, sau đó có tiếng người hét lên từ trên tường thành:- Bệ hạ, dòng sông Tigris đang đổ nước về hướng này, ôi trời ơi, toàn là nướcAngon không tin, vẻ mặt còn hơi ngỡ ngàng:- Cái gì? Dòng sông Tigris đâu chảy về hướng này? Chẳng lẽ nó chảy ngược dòng? Quái thật, dòng sông tuy dữ nhưng có bao giờ dâng tận thành này đâu? Vả lại cũng không phải mùa lũ…Binh lính sau khi nhìn thấy dòng nước đã dâng cao gần tới bờ tường thì nhốn nháo:- Báo động khẩn cấp, bọn Ai Cập đang xuôi theo dòng nước…- Liệu tường thành có chịu nổi sức nước này không?- Nước sông dữ quá…- Binh lính Ai Cập? – Angon nghiến răng, bọn ngu độn đó dám tự ý hành động trong khi hoàng phi cùng hoàng đế của chúng nằm trong tay ta sao?Nhân lúc bọn chúng đang hỗn loạn, ta cùng Therru nhanh chóng tiếp cận chỗ Carol đang bị giam giữ, tên Angon đang bị dòng nước lũ cùng Menfuisư làm phân tâm, chúng ta sẽ có cơ hội giải cứu Carol. Menfuisư cũng nhân lúc Angon đang ngỡ ngàng, giơ chân đạp ngang hông của binh lính Assyria gần đó, cướp lấy một ngọn giáo rồi từ đó xông lên, đâm chết mấy người liên tục. Bọn lính thấy Menfuisư khát máu như thế cũng không dám xông vào, ngập ngừng nhìn Angon. Angon hét toáng lên:- Quân bay đâu, mau cứu ta, đám ăn hại, đứng đó làm gì?Angon vừa hét vừa nắm lấy một binh lính ném vào Menfuisư, tên lính đó bị Menfuisư giết không thương tiếc, tiếp tục tới gần chỗ Carol. Angon vội vả chạy lên, chụp lấy Carol, cười gian tiếp tục khiêu khích:- Ngươi có giỏi thì lên đây, hoàng phi của ngươi đang nằm trong tay ta. Bức tường thành rất kiên cố, hôm nay là ngày chết của các ngươi rồi, ha ha ha!

Chương 135