Trời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt. Tiiit…. Tiiit…. Khi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, nàng ta mới dừng động tác, tranh thủ ăn nhanh chút nữa để rảnh tay nghe điện thoại… - Tiểu thư, cô đang ở đâu vậy? lão gia đang kiếm tiểu thư đó, cô mau về đi… Cô gái ấy không nói gì, chỉ lẳng lặng gập điện thoại lại, đội mắt nhìn về hướng xa xôi, không buồn nhìn đến đống thức ăn dở. Bóng dáng mảnh mai đó rất cô đơn, chỉ im lặng tiến về phía trước trong trạng thái vô thức, cứ như chỉ mình nàng tồn tại trên thế gian này… - Tiểu Thiên, con gái yêu của cha Người đàn ông…
Chương 146: Ngoại truyện về Izumin (5)
Nữ Hoàng Ai Cập AsisưTác giả: Lăng Lam CaTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngTrời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt. Tiiit…. Tiiit…. Khi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, nàng ta mới dừng động tác, tranh thủ ăn nhanh chút nữa để rảnh tay nghe điện thoại… - Tiểu thư, cô đang ở đâu vậy? lão gia đang kiếm tiểu thư đó, cô mau về đi… Cô gái ấy không nói gì, chỉ lẳng lặng gập điện thoại lại, đội mắt nhìn về hướng xa xôi, không buồn nhìn đến đống thức ăn dở. Bóng dáng mảnh mai đó rất cô đơn, chỉ im lặng tiến về phía trước trong trạng thái vô thức, cứ như chỉ mình nàng tồn tại trên thế gian này… - Tiểu Thiên, con gái yêu của cha Người đàn ông… Quả thật, ở đây có những chuyện khiến ta kinh ngạc không thôi. Ta là hoàng tử, được huấn luyện từ nhỏ để trở thành một vị minh quân. Còn một cô gái như Asisư, cả ngày chỉ ở trong thần điện học tập làm tư tế, sao có thể cai trị Hạ Ai Cập Giza tốt như thế này?Asisư gặp khó khăn, ta sẵn sàng đưa tay giúp đỡ.Nàng muốn đến Ấn Độ, ta chỉ cần viết một lá thư gửi sang triều đình bên ấy, bảo Asisư là hoàng phi tương lai của ta, bọn họ tự nhiên hiểu được ý ta muốn gì, vô cùng niềm nở với nàng. Asisư không tin tưởng lắm, cho người điều tra, tiếc là ta nhanh chân hơn nên mãi nàng cũng không tra ra được gì, đành trở về Ai Cập.Một Asisư trẻ con, một Asisư uy quyền khiến người người khiếp sợ, một Asisư có khả năng lãnh đạo khiến người người thán phục chờ nghe mệnh lệnh của nàng. Mười hai vị tướng quân trung thành bị hàm oan của Hitaito cũng bị nàng thu phục, thần dân Giza ai cũng coi nàng như nữ thần hộ mệnh, những vị cận thần bên cạnh ai cũng dốc sức dốc lòng vì nàng mà phục vụ, thậm chí ngay cả ta cũng khó cưỡng lại, chỉ muốn tiếp cận nàng, hàng ngày được ở bên nàng.Vẻ đẹp của nàng khiến người khác mụ mị mê mẩn, đầu óc thông minh cùng quyền uy của một nữ hoàng khiến người khác thán phục, dần dà ta bị nàng thu hút, mắt không thể rời khỏi hình bóng xinh đẹp nhưng lúc nào cũng phảng phất sự cô đơn kia. Ta thấy nàng vui vẻ niềm nở đón tiếp người dân, đôi mắt đã rất mệt mỏi nhưng vẫn cố gắng giữ thẳng lưng. Ta nghe nói khi trở về nàng ốm rất nặng, đâu đó trong lòng dấy lên cảm giác hối hận. Ta nhốt nàng trong ngục tối lâu như thế, một cô gái ốm yếu như nàng làm sao chịu được?Khi ta gặp nàng, ta quyết định không hợp tác cùng Assyria nữa, vội cho thuyền đến thẳng Assyria để khiêu khích Angon nhằm phá bỏ, nào ngờ Asisư hay tin ta ở Assyria thì cũng lên đường đến đó. Ta có chút không hiểu, tại sao nàng lại làm vậy nên giả vờ dựng lên một màn kịch, thuyền của ta bị cướp đánh chiếm, ta tấn công ý định cướp thuyền của nàng, sau đó đồng hành cùng nàng để tiến sâu vào hang ổ của bọn cướp hòng muốn tìm hiểu xem trong lòng nàng có ta hay không. Hang ổ này chẳng có ai là thật cả, ngoài đống châu báu của hoàng cung Assyria ra, những người còn lại đều là người của ta. Ta cố ý cho người ném Asisư vào ngục tối, hạ lệnh cho Kirke dùng phép thuật tạo ra ảo giác thật kinh khủng làm cho nàng khiếp sợ. Nào ngờ nàng trông thấy con quái thú đó, không la cũng không hét, chỉ im lặng cầm dao nhỏ đề phòng, ta chờ bốn ngày cũng không thấy nàng cầu cứu la hét, đành phải ra lệnh cho Kirke điều khiển con quái thú đe dọa tấn công nàng. _________________
Quả thật, ở đây có những chuyện khiến ta kinh ngạc không thôi. Ta là hoàng tử, được huấn luyện từ nhỏ để trở thành một vị minh quân. Còn một cô gái như Asisư, cả ngày chỉ ở trong thần điện học tập làm tư tế, sao có thể cai trị Hạ Ai Cập Giza tốt như thế này?
Asisư gặp khó khăn, ta sẵn sàng đưa tay giúp đỡ.
Nàng muốn đến Ấn Độ, ta chỉ cần viết một lá thư gửi sang triều đình bên ấy, bảo Asisư là hoàng phi tương lai của ta, bọn họ tự nhiên hiểu được ý ta muốn gì, vô cùng niềm nở với nàng. Asisư không tin tưởng lắm, cho người điều tra, tiếc là ta nhanh chân hơn nên mãi nàng cũng không tra ra được gì, đành trở về Ai Cập.
Một Asisư trẻ con, một Asisư uy quyền khiến người người khiếp sợ, một Asisư có khả năng lãnh đạo khiến người người thán phục chờ nghe mệnh lệnh của nàng. Mười hai vị tướng quân trung thành bị hàm oan của Hitaito cũng bị nàng thu phục, thần dân Giza ai cũng coi nàng như nữ thần hộ mệnh, những vị cận thần bên cạnh ai cũng dốc sức dốc lòng vì nàng mà phục vụ, thậm chí ngay cả ta cũng khó cưỡng lại, chỉ muốn tiếp cận nàng, hàng ngày được ở bên nàng.
Vẻ đẹp của nàng khiến người khác mụ mị mê mẩn, đầu óc thông minh cùng quyền uy của một nữ hoàng khiến người khác thán phục, dần dà ta bị nàng thu hút, mắt không thể rời khỏi hình bóng xinh đẹp nhưng lúc nào cũng phảng phất sự cô đơn kia.
Ta thấy nàng vui vẻ niềm nở đón tiếp người dân, đôi mắt đã rất mệt mỏi nhưng vẫn cố gắng giữ thẳng lưng. Ta nghe nói khi trở về nàng ốm rất nặng, đâu đó trong lòng dấy lên cảm giác hối hận. Ta nhốt nàng trong ngục tối lâu như thế, một cô gái ốm yếu như nàng làm sao chịu được?
Khi ta gặp nàng, ta quyết định không hợp tác cùng Assyria nữa, vội cho thuyền đến thẳng Assyria để khiêu khích Angon nhằm phá bỏ, nào ngờ Asisư hay tin ta ở Assyria thì cũng lên đường đến đó. Ta có chút không hiểu, tại sao nàng lại làm vậy nên giả vờ dựng lên một màn kịch, thuyền của ta bị cướp đánh chiếm, ta tấn công ý định cướp thuyền của nàng, sau đó đồng hành cùng nàng để tiến sâu vào hang ổ của bọn cướp hòng muốn tìm hiểu xem trong lòng nàng có ta hay không. Hang ổ này chẳng có ai là thật cả, ngoài đống châu báu của hoàng cung Assyria ra, những người còn lại đều là người của ta.
Ta cố ý cho người ném Asisư vào ngục tối, hạ lệnh cho Kirke dùng phép thuật tạo ra ảo giác thật kinh khủng làm cho nàng khiếp sợ. Nào ngờ nàng trông thấy con quái thú đó, không la cũng không hét, chỉ im lặng cầm dao nhỏ đề phòng, ta chờ bốn ngày cũng không thấy nàng cầu cứu la hét, đành phải ra lệnh cho Kirke điều khiển con quái thú đe dọa tấn công nàng.
_________________
Nữ Hoàng Ai Cập AsisưTác giả: Lăng Lam CaTruyện Cổ Đại, Truyện Xuyên KhôngTrời dần ngã về chiều, mọi người trên đường dù tấp nập hay bận rộn tới đâu cũng đều quay đầu lại nhìn 1 cô gái mặc bộ váy xanh nước biển, tuy không phải là xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành nhưng sở hữu gương mặt tròn trĩng đáng yêu, mắt long lanh đen láy… tuy nhiên chỉ có một hình ảnh phản cảm là cô ta đang ra sức thồn cái bánh bao vào miệng, tay còn lại cũng xách lủng củng nào là bánh, kẹo, bánh trán trộn, bánh tráng nướng… đúng là cho nhân dân mở rộng tầm mắt. Tiiit…. Tiiit…. Khi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, nàng ta mới dừng động tác, tranh thủ ăn nhanh chút nữa để rảnh tay nghe điện thoại… - Tiểu thư, cô đang ở đâu vậy? lão gia đang kiếm tiểu thư đó, cô mau về đi… Cô gái ấy không nói gì, chỉ lẳng lặng gập điện thoại lại, đội mắt nhìn về hướng xa xôi, không buồn nhìn đến đống thức ăn dở. Bóng dáng mảnh mai đó rất cô đơn, chỉ im lặng tiến về phía trước trong trạng thái vô thức, cứ như chỉ mình nàng tồn tại trên thế gian này… - Tiểu Thiên, con gái yêu của cha Người đàn ông… Quả thật, ở đây có những chuyện khiến ta kinh ngạc không thôi. Ta là hoàng tử, được huấn luyện từ nhỏ để trở thành một vị minh quân. Còn một cô gái như Asisư, cả ngày chỉ ở trong thần điện học tập làm tư tế, sao có thể cai trị Hạ Ai Cập Giza tốt như thế này?Asisư gặp khó khăn, ta sẵn sàng đưa tay giúp đỡ.Nàng muốn đến Ấn Độ, ta chỉ cần viết một lá thư gửi sang triều đình bên ấy, bảo Asisư là hoàng phi tương lai của ta, bọn họ tự nhiên hiểu được ý ta muốn gì, vô cùng niềm nở với nàng. Asisư không tin tưởng lắm, cho người điều tra, tiếc là ta nhanh chân hơn nên mãi nàng cũng không tra ra được gì, đành trở về Ai Cập.Một Asisư trẻ con, một Asisư uy quyền khiến người người khiếp sợ, một Asisư có khả năng lãnh đạo khiến người người thán phục chờ nghe mệnh lệnh của nàng. Mười hai vị tướng quân trung thành bị hàm oan của Hitaito cũng bị nàng thu phục, thần dân Giza ai cũng coi nàng như nữ thần hộ mệnh, những vị cận thần bên cạnh ai cũng dốc sức dốc lòng vì nàng mà phục vụ, thậm chí ngay cả ta cũng khó cưỡng lại, chỉ muốn tiếp cận nàng, hàng ngày được ở bên nàng.Vẻ đẹp của nàng khiến người khác mụ mị mê mẩn, đầu óc thông minh cùng quyền uy của một nữ hoàng khiến người khác thán phục, dần dà ta bị nàng thu hút, mắt không thể rời khỏi hình bóng xinh đẹp nhưng lúc nào cũng phảng phất sự cô đơn kia. Ta thấy nàng vui vẻ niềm nở đón tiếp người dân, đôi mắt đã rất mệt mỏi nhưng vẫn cố gắng giữ thẳng lưng. Ta nghe nói khi trở về nàng ốm rất nặng, đâu đó trong lòng dấy lên cảm giác hối hận. Ta nhốt nàng trong ngục tối lâu như thế, một cô gái ốm yếu như nàng làm sao chịu được?Khi ta gặp nàng, ta quyết định không hợp tác cùng Assyria nữa, vội cho thuyền đến thẳng Assyria để khiêu khích Angon nhằm phá bỏ, nào ngờ Asisư hay tin ta ở Assyria thì cũng lên đường đến đó. Ta có chút không hiểu, tại sao nàng lại làm vậy nên giả vờ dựng lên một màn kịch, thuyền của ta bị cướp đánh chiếm, ta tấn công ý định cướp thuyền của nàng, sau đó đồng hành cùng nàng để tiến sâu vào hang ổ của bọn cướp hòng muốn tìm hiểu xem trong lòng nàng có ta hay không. Hang ổ này chẳng có ai là thật cả, ngoài đống châu báu của hoàng cung Assyria ra, những người còn lại đều là người của ta. Ta cố ý cho người ném Asisư vào ngục tối, hạ lệnh cho Kirke dùng phép thuật tạo ra ảo giác thật kinh khủng làm cho nàng khiếp sợ. Nào ngờ nàng trông thấy con quái thú đó, không la cũng không hét, chỉ im lặng cầm dao nhỏ đề phòng, ta chờ bốn ngày cũng không thấy nàng cầu cứu la hét, đành phải ra lệnh cho Kirke điều khiển con quái thú đe dọa tấn công nàng. _________________