Tác giả:

Ánh sáng chiếu xuyên qua bức màn rọi vào căn phòng. Chuông báo thức vang lên, âm thanh truyền đến làm rung rinh bàn gỗ nhỏ màu vàng nâu. Người trên giường mắt nhắm mắt mở duỗi tay s* s**ng chiếc đồng hồ vài lần, cuối cùng cũng tắt được tiếng báo thức. Không gian yên tĩnh trở lại. Ngủ trưa được một lúc đã tỉnh, đôi mắt nửa mở nửa khép của Ngu Tinh đối diện với trần nhà màu trắng gạo, từ từ khôi phục tinh thần. Sau khoảng một phút đồng hồ, cô hoàn toàn tỉnh táo. Đem nửa li nước sôi để nguội trên bàn uống nốt, cổ họng trở nên thoải mái hơn nhiều. Thời tiết gần thu, không khí trở nên khô ráo. Đeo xong mắt kính, Ngu Tinh vào phòng tắm rửa mặt. Lau hết bọt nước còn sót lại trên mặt, tiếp theo buông tóc mái, hong khô. Tóc mái của cô giống cái rèm cửa vừa dày vừa nặng che khuất cái trán xinh xắn. Kính đen thô kệch ngăn trở đôi mắt không khác nào núi Thái Sơn chắn ngang chiếc mũi của cô. Mái tóc dài ngang lưng được chải lại che gần kín hai bên mặt. Cả khuôn mặt chỉ sợ lộ ra bên ngoài không quá…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...