“Mình còn xui hơn được nữa không? Hả? Con mẹ nó, chắc mình là người đầu tiên gặp hố đen lúc đang truyền tống quá! Người khác truyền tống thì không có chuyện gì xảy ra, đến ông đây truyền tống thì lại gặp phải hố đen, đi tới cái nơi quỷ quái này.” Hách Thuần phẫn hận mắng mỏ, cảm thấy thật cạn lời với khung cảnh một bầu trời sao cực kỳ xa lạ bên ngoài cái màn hình trước mặt. Tuy nói thức ăn dự trữ đủ để mình sống hai mươi năm trong vũ trụ, nhưng cơ thể sẽ chịu không nổi. Trong lúc Hách Thuần ảo não vò đầu bứt tai, dụng cụ quét đã dò tìm những tinh cầu xung quanh xem vùng này có nằm trong phạm vi đã biết hay không, nhưng thật thất vọng, đây lại là phần vũ trụ chưa biết! Tục ngữ nói không sai: Thượng Đế đóng một cánh cửa của bạn lại thì một cánh cửa khác sẽ mở ra. Trên dụng cụ biểu thị có một tinh cầu to cỡ sao Mộc có sự sống. Việc này đã mang đến hi vọng cho Hách Thuần, hắn không cần biết trên đó có sinh vật gì, chỉ cần có chỗ cho mình sống là được, nếu có sinh vật tương tự như con…
Quyển 2 - Chương 57
Nhật Ký Du Lịch Dị Giới Nguy HiểmTác giả: Ta Là Sâu Hại Vạn NămTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình“Mình còn xui hơn được nữa không? Hả? Con mẹ nó, chắc mình là người đầu tiên gặp hố đen lúc đang truyền tống quá! Người khác truyền tống thì không có chuyện gì xảy ra, đến ông đây truyền tống thì lại gặp phải hố đen, đi tới cái nơi quỷ quái này.” Hách Thuần phẫn hận mắng mỏ, cảm thấy thật cạn lời với khung cảnh một bầu trời sao cực kỳ xa lạ bên ngoài cái màn hình trước mặt. Tuy nói thức ăn dự trữ đủ để mình sống hai mươi năm trong vũ trụ, nhưng cơ thể sẽ chịu không nổi. Trong lúc Hách Thuần ảo não vò đầu bứt tai, dụng cụ quét đã dò tìm những tinh cầu xung quanh xem vùng này có nằm trong phạm vi đã biết hay không, nhưng thật thất vọng, đây lại là phần vũ trụ chưa biết! Tục ngữ nói không sai: Thượng Đế đóng một cánh cửa của bạn lại thì một cánh cửa khác sẽ mở ra. Trên dụng cụ biểu thị có một tinh cầu to cỡ sao Mộc có sự sống. Việc này đã mang đến hi vọng cho Hách Thuần, hắn không cần biết trên đó có sinh vật gì, chỉ cần có chỗ cho mình sống là được, nếu có sinh vật tương tự như con… Tối hôm sau, tất cả mọi người ai cũng tò mò người bày trò quái ác là ai nên tối đến họ lại nhao nhao đi xem thần thánh phương nào đang chơi ác, thủ đoạn còn cao minh như vậy, rõ ràng muốn học trộm một chút. Kết quả là một đám người nhìn chòng chọc cửa sảnh lớn cả buổi mà chẳng thấy ai qua. Cuối cùng, một người không thể ở yên được nữa bèn đi vào, vừa tiến vào đã bị vô số hỏa cầu công kích, người nọ liền chạy vào bên trong nhưng lại bị ma pháp thủy hệ công kích. Những người ở bên ngoài nhìn đến há mồm, vị trong kia cực kỳ bất hạnh, nửa chết nửa sống nhưng không ai dám đến gần tiếp ứng vì thật sự trong sảnh lớn trừ cái người đang sống dở chết dở kia thì chả có ai cả.Những người khác ồn ào đi báo cáo Pu Ji, Pu Ju cũng kinh ngạc còn Hách Thuần đầu đầy mồ hôi. Hách Thuần nhanh chân chạy đi đóng tia hồng ngoại, đồng thời cũng cảm thấy vừa lòng với cạm bẫy của mình nhưng phải tăng uy lực thêm nữa, phải nói với Hội trưởng để Hội trưởng không cho những hội viên kia ra ngoài, tùy ý đi lung tung tại những nơi khá quan trọng trong công hội nữa. Thật ra trong lòng Hách Thuần cũng rất bồn chồn, dù sao cô cũng không ngờ tới sẽ có một đám người không sợ chết đêm khuya đến sảnh lớn công hội để mạo hiểm!Pu Ji đi tới sảnh lớn, Hách Thuần im lặng nhìn theo những người đó qua màn hình. Pu Ji cẩn thận đến gần sảnh lớn, phát hiện không hề có hỏa cầu công kích linh tinh gì đó, các hội viên khác cũng cảm thấy kỳ quái, Pu Ji đưa người nửa sống nửa chết ra, Hách Thuần thấy Pu Ji mạnh mẽ như vậy thì rất ngạc nhiên, bụng ông ấy to thế mà sao ngồi xuống không bị bụng bia cản tầm mắt? Còn có thể chuẩn xác ném người lên vai nữa! Nhưng lúc này Hách Thuần hẳn nên lo lắng cho cái người sống dở chết dở kia đi đã.Hôm sau Hách Thuần thấp thỏm nói chuyện này với Hội trưởng Pu Ji. Pu Ji đen mặt, nhưng thấy Hách Thuần muốn cải tạo công hội là do có ý tốt nên cũng không mắng Hách Thuần, ông nghiêm khắc nói: “Hách Thuần, cô không được làm ẩu, biết chưa?”Hách Thuần chột dạ đáp: “Tôi đã biết, tôi hi vọng Hội trưởng báo cho các hội viên không được tùy tiện đi lại, hơn nữa tôi sẽ tiến hành sửa đổi thêm nữa.”Pu Ji không còn lời nào để nói với cô nữa, cũng không còn cách nào khác, lỡ đâu có một ngày hai công hội đó thật sự đến đột kích thì phiền phức to rồi. Pu Ji đồng ý với Hách Thuần việc này, cũng tùy ý Hách Thuần tự do phát huy.Sau khi Hách Thuần được Hội trưởng cho phép thì ban ngày cũng tăng cường tiến hành bố trí bên ngoài công hội, trên mặt đất vẽ ma pháp trận khống chế có thể thu nạp ma pháp lực của của những người có ma pháp lực mạnh, khiến những người đó không dám bước vào cửa lớn công hội, chỉ sợ Hách Thuần thu ma pháp lực của họ. Thứ ma pháp lực này một khi giảm đi thì phải mất một khoảng thời gian mới có thể khôi phục được. Hách Thuần không chỉ dùng ma pháp lực từ người mà còn đưa ma pháp lực từ ma tinh mang theo từ trong rừng rậm ma thú vào, trên tường phía ngoài còn làm thêm vài khẩu súng điện từ.Tiếp đó, cô trang bị từng vòng từng vòng sắt ngoài công hội, mọi người đều không biết những thanh sắt kia có ích lợi gì, nhưng nhìn nụ cười gian xảo của Hách Thuần, những người đó không rét mà run. Những thanh sắt đó kết nối với ma pháp trận lôi hệ, đến lúc đó muốn từ bên ngoài trèo tường vào sẽ bị điện giật chết.Hách Thuần cũng trang bị rất nhiều súng laser ở bên trong, chờ làm thỏa đáng hết mọi thứ đã qua mười ngày. Cô vội vàng tìm Hội trưởng nói muốn để Darklin tổ đội với mình, Pu Ji thấy sau chuyện này Darklin cũng không nóng nảy nữa nên để nàng tổ đội với Hách Thuần, nhưng lại nhiều ra thêm một người- Wales.
Tối hôm sau, tất cả mọi người ai cũng tò mò người bày trò quái ác là ai nên tối đến họ lại nhao nhao đi xem thần thánh phương nào đang chơi ác, thủ đoạn còn cao minh như vậy, rõ ràng muốn học trộm một chút. Kết quả là một đám người nhìn chòng chọc cửa sảnh lớn cả buổi mà chẳng thấy ai qua. Cuối cùng, một người không thể ở yên được nữa bèn đi vào, vừa tiến vào đã bị vô số hỏa cầu công kích, người nọ liền chạy vào bên trong nhưng lại bị ma pháp thủy hệ công kích. Những người ở bên ngoài nhìn đến há mồm, vị trong kia cực kỳ bất hạnh, nửa chết nửa sống nhưng không ai dám đến gần tiếp ứng vì thật sự trong sảnh lớn trừ cái người đang sống dở chết dở kia thì chả có ai cả.
Những người khác ồn ào đi báo cáo Pu Ji, Pu Ju cũng kinh ngạc còn Hách Thuần đầu đầy mồ hôi. Hách Thuần nhanh chân chạy đi đóng tia hồng ngoại, đồng thời cũng cảm thấy vừa lòng với cạm bẫy của mình nhưng phải tăng uy lực thêm nữa, phải nói với Hội trưởng để Hội trưởng không cho những hội viên kia ra ngoài, tùy ý đi lung tung tại những nơi khá quan trọng trong công hội nữa. Thật ra trong lòng Hách Thuần cũng rất bồn chồn, dù sao cô cũng không ngờ tới sẽ có một đám người không sợ chết đêm khuya đến sảnh lớn công hội để mạo hiểm!
Pu Ji đi tới sảnh lớn, Hách Thuần im lặng nhìn theo những người đó qua màn hình. Pu Ji cẩn thận đến gần sảnh lớn, phát hiện không hề có hỏa cầu công kích linh tinh gì đó, các hội viên khác cũng cảm thấy kỳ quái, Pu Ji đưa người nửa sống nửa chết ra, Hách Thuần thấy Pu Ji mạnh mẽ như vậy thì rất ngạc nhiên, bụng ông ấy to thế mà sao ngồi xuống không bị bụng bia cản tầm mắt? Còn có thể chuẩn xác ném người lên vai nữa! Nhưng lúc này Hách Thuần hẳn nên lo lắng cho cái người sống dở chết dở kia đi đã.
Hôm sau Hách Thuần thấp thỏm nói chuyện này với Hội trưởng Pu Ji. Pu Ji đen mặt, nhưng thấy Hách Thuần muốn cải tạo công hội là do có ý tốt nên cũng không mắng Hách Thuần, ông nghiêm khắc nói: “Hách Thuần, cô không được làm ẩu, biết chưa?”
Hách Thuần chột dạ đáp: “Tôi đã biết, tôi hi vọng Hội trưởng báo cho các hội viên không được tùy tiện đi lại, hơn nữa tôi sẽ tiến hành sửa đổi thêm nữa.”
Pu Ji không còn lời nào để nói với cô nữa, cũng không còn cách nào khác, lỡ đâu có một ngày hai công hội đó thật sự đến đột kích thì phiền phức to rồi. Pu Ji đồng ý với Hách Thuần việc này, cũng tùy ý Hách Thuần tự do phát huy.
Sau khi Hách Thuần được Hội trưởng cho phép thì ban ngày cũng tăng cường tiến hành bố trí bên ngoài công hội, trên mặt đất vẽ ma pháp trận khống chế có thể thu nạp ma pháp lực của của những người có ma pháp lực mạnh, khiến những người đó không dám bước vào cửa lớn công hội, chỉ sợ Hách Thuần thu ma pháp lực của họ. Thứ ma pháp lực này một khi giảm đi thì phải mất một khoảng thời gian mới có thể khôi phục được. Hách Thuần không chỉ dùng ma pháp lực từ người mà còn đưa ma pháp lực từ ma tinh mang theo từ trong rừng rậm ma thú vào, trên tường phía ngoài còn làm thêm vài khẩu súng điện từ.
Tiếp đó, cô trang bị từng vòng từng vòng sắt ngoài công hội, mọi người đều không biết những thanh sắt kia có ích lợi gì, nhưng nhìn nụ cười gian xảo của Hách Thuần, những người đó không rét mà run. Những thanh sắt đó kết nối với ma pháp trận lôi hệ, đến lúc đó muốn từ bên ngoài trèo tường vào sẽ bị điện giật chết.
Hách Thuần cũng trang bị rất nhiều súng laser ở bên trong, chờ làm thỏa đáng hết mọi thứ đã qua mười ngày. Cô vội vàng tìm Hội trưởng nói muốn để Darklin tổ đội với mình, Pu Ji thấy sau chuyện này Darklin cũng không nóng nảy nữa nên để nàng tổ đội với Hách Thuần, nhưng lại nhiều ra thêm một người- Wales.
Nhật Ký Du Lịch Dị Giới Nguy HiểmTác giả: Ta Là Sâu Hại Vạn NămTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình“Mình còn xui hơn được nữa không? Hả? Con mẹ nó, chắc mình là người đầu tiên gặp hố đen lúc đang truyền tống quá! Người khác truyền tống thì không có chuyện gì xảy ra, đến ông đây truyền tống thì lại gặp phải hố đen, đi tới cái nơi quỷ quái này.” Hách Thuần phẫn hận mắng mỏ, cảm thấy thật cạn lời với khung cảnh một bầu trời sao cực kỳ xa lạ bên ngoài cái màn hình trước mặt. Tuy nói thức ăn dự trữ đủ để mình sống hai mươi năm trong vũ trụ, nhưng cơ thể sẽ chịu không nổi. Trong lúc Hách Thuần ảo não vò đầu bứt tai, dụng cụ quét đã dò tìm những tinh cầu xung quanh xem vùng này có nằm trong phạm vi đã biết hay không, nhưng thật thất vọng, đây lại là phần vũ trụ chưa biết! Tục ngữ nói không sai: Thượng Đế đóng một cánh cửa của bạn lại thì một cánh cửa khác sẽ mở ra. Trên dụng cụ biểu thị có một tinh cầu to cỡ sao Mộc có sự sống. Việc này đã mang đến hi vọng cho Hách Thuần, hắn không cần biết trên đó có sinh vật gì, chỉ cần có chỗ cho mình sống là được, nếu có sinh vật tương tự như con… Tối hôm sau, tất cả mọi người ai cũng tò mò người bày trò quái ác là ai nên tối đến họ lại nhao nhao đi xem thần thánh phương nào đang chơi ác, thủ đoạn còn cao minh như vậy, rõ ràng muốn học trộm một chút. Kết quả là một đám người nhìn chòng chọc cửa sảnh lớn cả buổi mà chẳng thấy ai qua. Cuối cùng, một người không thể ở yên được nữa bèn đi vào, vừa tiến vào đã bị vô số hỏa cầu công kích, người nọ liền chạy vào bên trong nhưng lại bị ma pháp thủy hệ công kích. Những người ở bên ngoài nhìn đến há mồm, vị trong kia cực kỳ bất hạnh, nửa chết nửa sống nhưng không ai dám đến gần tiếp ứng vì thật sự trong sảnh lớn trừ cái người đang sống dở chết dở kia thì chả có ai cả.Những người khác ồn ào đi báo cáo Pu Ji, Pu Ju cũng kinh ngạc còn Hách Thuần đầu đầy mồ hôi. Hách Thuần nhanh chân chạy đi đóng tia hồng ngoại, đồng thời cũng cảm thấy vừa lòng với cạm bẫy của mình nhưng phải tăng uy lực thêm nữa, phải nói với Hội trưởng để Hội trưởng không cho những hội viên kia ra ngoài, tùy ý đi lung tung tại những nơi khá quan trọng trong công hội nữa. Thật ra trong lòng Hách Thuần cũng rất bồn chồn, dù sao cô cũng không ngờ tới sẽ có một đám người không sợ chết đêm khuya đến sảnh lớn công hội để mạo hiểm!Pu Ji đi tới sảnh lớn, Hách Thuần im lặng nhìn theo những người đó qua màn hình. Pu Ji cẩn thận đến gần sảnh lớn, phát hiện không hề có hỏa cầu công kích linh tinh gì đó, các hội viên khác cũng cảm thấy kỳ quái, Pu Ji đưa người nửa sống nửa chết ra, Hách Thuần thấy Pu Ji mạnh mẽ như vậy thì rất ngạc nhiên, bụng ông ấy to thế mà sao ngồi xuống không bị bụng bia cản tầm mắt? Còn có thể chuẩn xác ném người lên vai nữa! Nhưng lúc này Hách Thuần hẳn nên lo lắng cho cái người sống dở chết dở kia đi đã.Hôm sau Hách Thuần thấp thỏm nói chuyện này với Hội trưởng Pu Ji. Pu Ji đen mặt, nhưng thấy Hách Thuần muốn cải tạo công hội là do có ý tốt nên cũng không mắng Hách Thuần, ông nghiêm khắc nói: “Hách Thuần, cô không được làm ẩu, biết chưa?”Hách Thuần chột dạ đáp: “Tôi đã biết, tôi hi vọng Hội trưởng báo cho các hội viên không được tùy tiện đi lại, hơn nữa tôi sẽ tiến hành sửa đổi thêm nữa.”Pu Ji không còn lời nào để nói với cô nữa, cũng không còn cách nào khác, lỡ đâu có một ngày hai công hội đó thật sự đến đột kích thì phiền phức to rồi. Pu Ji đồng ý với Hách Thuần việc này, cũng tùy ý Hách Thuần tự do phát huy.Sau khi Hách Thuần được Hội trưởng cho phép thì ban ngày cũng tăng cường tiến hành bố trí bên ngoài công hội, trên mặt đất vẽ ma pháp trận khống chế có thể thu nạp ma pháp lực của của những người có ma pháp lực mạnh, khiến những người đó không dám bước vào cửa lớn công hội, chỉ sợ Hách Thuần thu ma pháp lực của họ. Thứ ma pháp lực này một khi giảm đi thì phải mất một khoảng thời gian mới có thể khôi phục được. Hách Thuần không chỉ dùng ma pháp lực từ người mà còn đưa ma pháp lực từ ma tinh mang theo từ trong rừng rậm ma thú vào, trên tường phía ngoài còn làm thêm vài khẩu súng điện từ.Tiếp đó, cô trang bị từng vòng từng vòng sắt ngoài công hội, mọi người đều không biết những thanh sắt kia có ích lợi gì, nhưng nhìn nụ cười gian xảo của Hách Thuần, những người đó không rét mà run. Những thanh sắt đó kết nối với ma pháp trận lôi hệ, đến lúc đó muốn từ bên ngoài trèo tường vào sẽ bị điện giật chết.Hách Thuần cũng trang bị rất nhiều súng laser ở bên trong, chờ làm thỏa đáng hết mọi thứ đã qua mười ngày. Cô vội vàng tìm Hội trưởng nói muốn để Darklin tổ đội với mình, Pu Ji thấy sau chuyện này Darklin cũng không nóng nảy nữa nên để nàng tổ đội với Hách Thuần, nhưng lại nhiều ra thêm một người- Wales.