Cô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô…
Chương 2: Máy Bay Nổ
Hai Người ChồngTác giả: BooMewTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô… "Máy bay sắp cất cánh, mời khách ngồi ngay tại vị trí của mình và thắt chặt dây an toàn. " Tiếng thông báo vang khắp mọi nơi trên máy bay.Trong khi đó, ai cũng chú ý đến một người phụ nữ toàn thân toát ra vẻ quyến rũ ngọt ngào nhưng lại đầy gai nhọn kia.Đúng vậy... Cô là Tô Hiển Nhiên, chỉ còn vài năm nữa là bước ngay sang cái tuổi 30, nói một năm là quá dài rồi... tính ra chỉ còn vài tháng nữa thôi.Sống mòn mỏi gần 30 năm cuộc đời, cô mới hiểu... cái gì gọi là cô đơn... cô đơn đến nỗi mang danh GÁI Ế. Đẹp cũng không thua ai, thông minh cũng không thua ai... nhưng chính cô lại tự phá hủy mọi thứ từ chính mình. Bởi vì tính chất công việc rất nhiều, nhiều đến nỗi cô muốn dành thời gian làm quen thêm nhiều bạn cũng không được, bởi vì bản thân quá cổ hủ, cổ hủ đến nỗi từ trong đầu cô luôn mang cái câu " Cưới xong mới Ăn ", nên thành ra... dù người ta có muốn cưới mà lại bị cô xem như kẻ cắp ai mà chịu nổi.Sau một thời gian suy nghĩ kỹ... Cô quyết định gác bỏ hết công việc mà đi xa một lần, nơi cô quyết định đặt chân đến là Việt Nam, là nơi dừng chân đầu tiên cho cuộc hành trình dài của cô.Biết đâu đi đâu đó xa xa lại hốt được một anh nam tính da ngăm rám nắng thì sao? Khựa khựa nghĩ thôi mà cô đã cảm thấy hứng thú. Chuyến đi này cô sẽ không giữ khẽ nữa mà sẽ buông xõa bản thân mình... Sẽ tận hưởng trọn mọi thứ mà cô bỏ lỡ ở tuổi trẻ.Cái gọi là tình yêu... và cái gọi là t*nh d*c.Chính là... Còn chưa kịp tận hưởng thì máy bay cô đang ngồi đây lại có một trận hỗn loạn. Nhìn từ ghế cô ngồi... cô thấy có hai thằng đàn ông trên tay một đứa đang cầm súng... còn đứa kia là... hình như là... chết tiệt cái vuông vuông, lại lắm sợi dây đủ màu ở đó không... không phải là thuốc nổ sao...?Cô... Cô còn chưa tận hưởng kỳ nghỉ của cô mà... thế mà... cô lại phải chết rồi sao?Ông trời... ông trời thật tàn nhẫn với cô mà."BÙM" Máy bay nổ tung.
"Máy bay sắp cất cánh, mời khách ngồi ngay tại vị trí của mình và thắt chặt dây an toàn. " Tiếng thông báo vang khắp mọi nơi trên máy bay.
Trong khi đó, ai cũng chú ý đến một người phụ nữ toàn thân toát ra vẻ quyến rũ ngọt ngào nhưng lại đầy gai nhọn kia.
Đúng vậy... Cô là Tô Hiển Nhiên, chỉ còn vài năm nữa là bước ngay sang cái tuổi 30, nói một năm là quá dài rồi... tính ra chỉ còn vài tháng nữa thôi.
Sống mòn mỏi gần 30 năm cuộc đời, cô mới hiểu... cái gì gọi là cô đơn... cô đơn đến nỗi mang danh GÁI Ế. Đẹp cũng không thua ai, thông minh cũng không thua ai... nhưng chính cô lại tự phá hủy mọi thứ từ chính mình. Bởi vì tính chất công việc rất nhiều, nhiều đến nỗi cô muốn dành thời gian làm quen thêm nhiều bạn cũng không được, bởi vì bản thân quá cổ hủ, cổ hủ đến nỗi từ trong đầu cô luôn mang cái câu " Cưới xong mới Ăn ", nên thành ra... dù người ta có muốn cưới mà lại bị cô xem như kẻ cắp ai mà chịu nổi.
Sau một thời gian suy nghĩ kỹ... Cô quyết định gác bỏ hết công việc mà đi xa một lần, nơi cô quyết định đặt chân đến là Việt Nam, là nơi dừng chân đầu tiên cho cuộc hành trình dài của cô.
Biết đâu đi đâu đó xa xa lại hốt được một anh nam tính da ngăm rám nắng thì sao? Khựa khựa nghĩ thôi mà cô đã cảm thấy hứng thú. Chuyến đi này cô sẽ không giữ khẽ nữa mà sẽ buông xõa bản thân mình... Sẽ tận hưởng trọn mọi thứ mà cô bỏ lỡ ở tuổi trẻ.
Cái gọi là tình yêu... và cái gọi là t*nh d*c.
Chính là... Còn chưa kịp tận hưởng thì máy bay cô đang ngồi đây lại có một trận hỗn loạn. Nhìn từ ghế cô ngồi... cô thấy có hai thằng đàn ông trên tay một đứa đang cầm súng... còn đứa kia là... hình như là... chết tiệt cái vuông vuông, lại lắm sợi dây đủ màu ở đó không... không phải là thuốc nổ sao...?
Cô... Cô còn chưa tận hưởng kỳ nghỉ của cô mà... thế mà... cô lại phải chết rồi sao?
Ông trời... ông trời thật tàn nhẫn với cô mà.
"BÙM" Máy bay nổ tung.
Hai Người ChồngTác giả: BooMewTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô… "Máy bay sắp cất cánh, mời khách ngồi ngay tại vị trí của mình và thắt chặt dây an toàn. " Tiếng thông báo vang khắp mọi nơi trên máy bay.Trong khi đó, ai cũng chú ý đến một người phụ nữ toàn thân toát ra vẻ quyến rũ ngọt ngào nhưng lại đầy gai nhọn kia.Đúng vậy... Cô là Tô Hiển Nhiên, chỉ còn vài năm nữa là bước ngay sang cái tuổi 30, nói một năm là quá dài rồi... tính ra chỉ còn vài tháng nữa thôi.Sống mòn mỏi gần 30 năm cuộc đời, cô mới hiểu... cái gì gọi là cô đơn... cô đơn đến nỗi mang danh GÁI Ế. Đẹp cũng không thua ai, thông minh cũng không thua ai... nhưng chính cô lại tự phá hủy mọi thứ từ chính mình. Bởi vì tính chất công việc rất nhiều, nhiều đến nỗi cô muốn dành thời gian làm quen thêm nhiều bạn cũng không được, bởi vì bản thân quá cổ hủ, cổ hủ đến nỗi từ trong đầu cô luôn mang cái câu " Cưới xong mới Ăn ", nên thành ra... dù người ta có muốn cưới mà lại bị cô xem như kẻ cắp ai mà chịu nổi.Sau một thời gian suy nghĩ kỹ... Cô quyết định gác bỏ hết công việc mà đi xa một lần, nơi cô quyết định đặt chân đến là Việt Nam, là nơi dừng chân đầu tiên cho cuộc hành trình dài của cô.Biết đâu đi đâu đó xa xa lại hốt được một anh nam tính da ngăm rám nắng thì sao? Khựa khựa nghĩ thôi mà cô đã cảm thấy hứng thú. Chuyến đi này cô sẽ không giữ khẽ nữa mà sẽ buông xõa bản thân mình... Sẽ tận hưởng trọn mọi thứ mà cô bỏ lỡ ở tuổi trẻ.Cái gọi là tình yêu... và cái gọi là t*nh d*c.Chính là... Còn chưa kịp tận hưởng thì máy bay cô đang ngồi đây lại có một trận hỗn loạn. Nhìn từ ghế cô ngồi... cô thấy có hai thằng đàn ông trên tay một đứa đang cầm súng... còn đứa kia là... hình như là... chết tiệt cái vuông vuông, lại lắm sợi dây đủ màu ở đó không... không phải là thuốc nổ sao...?Cô... Cô còn chưa tận hưởng kỳ nghỉ của cô mà... thế mà... cô lại phải chết rồi sao?Ông trời... ông trời thật tàn nhẫn với cô mà."BÙM" Máy bay nổ tung.