Tác giả:

Cô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô…

Chương 14: Chịu Không?

Hai Người ChồngTác giả: BooMewTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô… Tô Hiển Nhiên nhìn Đỗ Đức Trí và Nhầm Thừa Vinh một lúc lâu, mấp máy môi nói." Muốn ở lại cũng tốt thôi... " dừng một chút, mắt Tô Hiển Nhiên nheo lại nguy hiểm nói." Các anh nên nhớ... đã là người của tôi mà còn mơ tưởng những thứ không thể thể thì đừng trách tôi độc ác. " dứt câu vẫn cầm hai cọc tiền để trước mắt họ lại nói." Các anh có thể ăn mặc đừng có che mỗi củ khoai hay không? " nhíu nhíu mày nói tiếp." Dù sao cũng là chồng tôi, tôi không muốn chồng mình ăn mặc thiếu vải như vậy đâu, hơn nữa sau này có đi ra ngoài chung đỡ bị người nhìn. Cầm tiền lên mạng đặt mua vài bộ đồ đi thiếu thì lại nói. "Đỗ Đức Trí cùng Nhầm Thừa Vinh hai mắt trừng to kinh ngạc lập lại từ."Ra ngoài. "" Ra ngoài. "Tô Hiển Nhiên nhìn biểu hiện kinh ngạc của bọn họ, nhướng nhướng mày nói." Hai anh không từng ra ngoài? "Nhìn hai người cùng lúc gật đầu, Tô Hiển Nhiên không khỏi thắc mắc, nhìn kỹ hai người này tính tình tuy hơi trầm nhưng cái gì cần nói đều nói, chính là nguyên chủ làm cái gì... lại khiến hai người này ghét, hay là cô ta không biết hưởng thụ?Tô Hiển Nhiên không nhanh không chậm nói." Chúng ta sẽ cùng nhau ra ngoài dạo khi chân tôi hoàn toàn khỏi hẳn ( ý là đi được nhanh hơn á) rồi điều tra một vài chuyện... "Đỗ Đức Trí nhìn Tô Hiển Nhiên hỏi." Chủ nhân muốn chúng tôi đi cùng? "" Ừm... " dừng một chút Tô hiển Nhiên lại nói." Dừng ngay cái cách xưng hô chủ nhân với quỳ lại đi. " tiến một bước nâng cằm hai người đàn ông lên." Từ giờ hai anh đã là người của tôi, phải biết Trung Thành và Thủy Chung... gọi tôi là Nhiên Nhiên, và từ giờ không được quỳ, cùng với mặc đồ dài dài một tý. Chịu không? "Bốn con mắt trừng to kinh ngạc, bọn họ được gọi tên... không những thế còn... còn không quỳ... cả hai len lén nhìn Tô Hiển Nhiên trong lòng thầm vui vẻ...Cả hai đồng thanh la lên." Chịu. "Môi Tô Hiển Nhiên khẽ câu lên, trong lòng vui vẻ hết sức.Cô không thích xài đồ cũ nhưng... dù sao hai người trước mắt này cũng là người nhà duy nhất mà cô có... còn về cái gia đình Tô Gia gì đấy, cô cần điều tra xem, rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà đến nổi đuổi cổ nguyên chủ đi, nhưng... Tô Hiển Nhiên cô đây... muốn bắt nạt cũng khó. Huống chi cái cô em gái nuôi đâu ra.- --------------------#Lưu ý: Sẽ không bao giờ nhắc lại.Đây là tinh cầu chế độ NỮ QUYỀN, nên con cái theo họ Mẹ nhé:3 Những người đàn ông ở đây tuy bị đối xử tệ bạc nhưng cũng nhầm người thôi... còn nhầm như thế nào:3 thì đợi mấy chương sau dần dần rõ nhé.Bộ truyện này sẽ có 3P H nặng:3 hiện tại chưa H nhưng về sau sẽ có H, kính mong mấy bạn nào dị ứng 3P thì đừng đọc, vì khi những cảnh có H, Boo sẽ viết một cách không che dấu đâu.Đặc Biệt: Đây không có ĐAM. Câu chuyện chủ yếu xoay quanh 3 nhân vật chính, cũng như những cảnh H 3p:3

Tô Hiển Nhiên nhìn Đỗ Đức Trí và Nhầm Thừa Vinh một lúc lâu, mấp máy môi nói.

" Muốn ở lại cũng tốt thôi... " dừng một chút, mắt Tô Hiển Nhiên nheo lại nguy hiểm nói.

" Các anh nên nhớ... đã là người của tôi mà còn mơ tưởng những thứ không thể thể thì đừng trách tôi độc ác. " dứt câu vẫn cầm hai cọc tiền để trước mắt họ lại nói.

" Các anh có thể ăn mặc đừng có che mỗi củ khoai hay không? " nhíu nhíu mày nói tiếp.

" Dù sao cũng là chồng tôi, tôi không muốn chồng mình ăn mặc thiếu vải như vậy đâu, hơn nữa sau này có đi ra ngoài chung đỡ bị người nhìn. Cầm tiền lên mạng đặt mua vài bộ đồ đi thiếu thì lại nói. "

Đỗ Đức Trí cùng Nhầm Thừa Vinh hai mắt trừng to kinh ngạc lập lại từ.

"Ra ngoài. "

" Ra ngoài. "

Tô Hiển Nhiên nhìn biểu hiện kinh ngạc của bọn họ, nhướng nhướng mày nói.

" Hai anh không từng ra ngoài? "

Nhìn hai người cùng lúc gật đầu, Tô Hiển Nhiên không khỏi thắc mắc, nhìn kỹ hai người này tính tình tuy hơi trầm nhưng cái gì cần nói đều nói, chính là nguyên chủ làm cái gì... lại khiến hai người này ghét, hay là cô ta không biết hưởng thụ?

Tô Hiển Nhiên không nhanh không chậm nói.

" Chúng ta sẽ cùng nhau ra ngoài dạo khi chân tôi hoàn toàn khỏi hẳn ( ý là đi được nhanh hơn á) rồi điều tra một vài chuyện... "

Đỗ Đức Trí nhìn Tô Hiển Nhiên hỏi.

" Chủ nhân muốn chúng tôi đi cùng? "

" Ừm... " dừng một chút Tô hiển Nhiên lại nói.

" Dừng ngay cái cách xưng hô chủ nhân với quỳ lại đi. " tiến một bước nâng cằm hai người đàn ông lên.

" Từ giờ hai anh đã là người của tôi, phải biết Trung Thành và Thủy Chung... gọi tôi là Nhiên Nhiên, và từ giờ không được quỳ, cùng với mặc đồ dài dài một tý. Chịu không? "

Bốn con mắt trừng to kinh ngạc, bọn họ được gọi tên... không những thế còn... còn không quỳ... cả hai len lén nhìn Tô Hiển Nhiên trong lòng thầm vui vẻ...

Cả hai đồng thanh la lên.

" Chịu. "

Môi Tô Hiển Nhiên khẽ câu lên, trong lòng vui vẻ hết sức.

Cô không thích xài đồ cũ nhưng... dù sao hai người trước mắt này cũng là người nhà duy nhất mà cô có... còn về cái gia đình Tô Gia gì đấy, cô cần điều tra xem, rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà đến nổi đuổi cổ nguyên chủ đi, nhưng... Tô Hiển Nhiên cô đây... muốn bắt nạt cũng khó. Huống chi cái cô em gái nuôi đâu ra.

- --------------------

#Lưu ý: Sẽ không bao giờ nhắc lại.

Đây là tinh cầu chế độ NỮ QUYỀN, nên con cái theo họ Mẹ nhé:3 Những người đàn ông ở đây tuy bị đối xử tệ bạc nhưng cũng nhầm người thôi... còn nhầm như thế nào:3 thì đợi mấy chương sau dần dần rõ nhé.

Bộ truyện này sẽ có 3P H nặng:3 hiện tại chưa H nhưng về sau sẽ có H, kính mong mấy bạn nào dị ứng 3P thì đừng đọc, vì khi những cảnh có H, Boo sẽ viết một cách không che dấu đâu.

Đặc Biệt: Đây không có ĐAM. Câu chuyện chủ yếu xoay quanh 3 nhân vật chính, cũng như những cảnh H 3p:3

Hai Người ChồngTác giả: BooMewTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô… Tô Hiển Nhiên nhìn Đỗ Đức Trí và Nhầm Thừa Vinh một lúc lâu, mấp máy môi nói." Muốn ở lại cũng tốt thôi... " dừng một chút, mắt Tô Hiển Nhiên nheo lại nguy hiểm nói." Các anh nên nhớ... đã là người của tôi mà còn mơ tưởng những thứ không thể thể thì đừng trách tôi độc ác. " dứt câu vẫn cầm hai cọc tiền để trước mắt họ lại nói." Các anh có thể ăn mặc đừng có che mỗi củ khoai hay không? " nhíu nhíu mày nói tiếp." Dù sao cũng là chồng tôi, tôi không muốn chồng mình ăn mặc thiếu vải như vậy đâu, hơn nữa sau này có đi ra ngoài chung đỡ bị người nhìn. Cầm tiền lên mạng đặt mua vài bộ đồ đi thiếu thì lại nói. "Đỗ Đức Trí cùng Nhầm Thừa Vinh hai mắt trừng to kinh ngạc lập lại từ."Ra ngoài. "" Ra ngoài. "Tô Hiển Nhiên nhìn biểu hiện kinh ngạc của bọn họ, nhướng nhướng mày nói." Hai anh không từng ra ngoài? "Nhìn hai người cùng lúc gật đầu, Tô Hiển Nhiên không khỏi thắc mắc, nhìn kỹ hai người này tính tình tuy hơi trầm nhưng cái gì cần nói đều nói, chính là nguyên chủ làm cái gì... lại khiến hai người này ghét, hay là cô ta không biết hưởng thụ?Tô Hiển Nhiên không nhanh không chậm nói." Chúng ta sẽ cùng nhau ra ngoài dạo khi chân tôi hoàn toàn khỏi hẳn ( ý là đi được nhanh hơn á) rồi điều tra một vài chuyện... "Đỗ Đức Trí nhìn Tô Hiển Nhiên hỏi." Chủ nhân muốn chúng tôi đi cùng? "" Ừm... " dừng một chút Tô hiển Nhiên lại nói." Dừng ngay cái cách xưng hô chủ nhân với quỳ lại đi. " tiến một bước nâng cằm hai người đàn ông lên." Từ giờ hai anh đã là người của tôi, phải biết Trung Thành và Thủy Chung... gọi tôi là Nhiên Nhiên, và từ giờ không được quỳ, cùng với mặc đồ dài dài một tý. Chịu không? "Bốn con mắt trừng to kinh ngạc, bọn họ được gọi tên... không những thế còn... còn không quỳ... cả hai len lén nhìn Tô Hiển Nhiên trong lòng thầm vui vẻ...Cả hai đồng thanh la lên." Chịu. "Môi Tô Hiển Nhiên khẽ câu lên, trong lòng vui vẻ hết sức.Cô không thích xài đồ cũ nhưng... dù sao hai người trước mắt này cũng là người nhà duy nhất mà cô có... còn về cái gia đình Tô Gia gì đấy, cô cần điều tra xem, rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà đến nổi đuổi cổ nguyên chủ đi, nhưng... Tô Hiển Nhiên cô đây... muốn bắt nạt cũng khó. Huống chi cái cô em gái nuôi đâu ra.- --------------------#Lưu ý: Sẽ không bao giờ nhắc lại.Đây là tinh cầu chế độ NỮ QUYỀN, nên con cái theo họ Mẹ nhé:3 Những người đàn ông ở đây tuy bị đối xử tệ bạc nhưng cũng nhầm người thôi... còn nhầm như thế nào:3 thì đợi mấy chương sau dần dần rõ nhé.Bộ truyện này sẽ có 3P H nặng:3 hiện tại chưa H nhưng về sau sẽ có H, kính mong mấy bạn nào dị ứng 3P thì đừng đọc, vì khi những cảnh có H, Boo sẽ viết một cách không che dấu đâu.Đặc Biệt: Đây không có ĐAM. Câu chuyện chủ yếu xoay quanh 3 nhân vật chính, cũng như những cảnh H 3p:3

Chương 14: Chịu Không?