Cô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô…
Chương 156: Em muốn mặc tạp dề #18+
Hai Người ChồngTác giả: BooMewTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô… Nhậm Thừa Vinh mím môi ôm cô đi về hướng phòng bếp.Tô Hiển Nhiên trong lúc được ôm, cô không hề có ý định bỏ phí thời gian, ôm chặt lấy cô anh cắn mạnh vào cổ Nhậm Thừa Vinh, l**m nhè nhẹ k*ch th*ch anh.Nhậm Thừa Vinh run lên, hai tay ôm lấy mông Tô Hiển Nhiên cũng không hề buông tha mà bóp mạnh." Ưm... " Tô Hiển Nhiên rên nhẹ một tiếng.Đến phòng bếp. Đặt cô ngồi lên bàn anh, hai người áp sát nhau, Nhậm Thừa Vinh hai mắt nhiễm lửa dục nhìn chằm chằm Tô Hiển Nhiên." Phòng bếp... chồng cũng thật thú tính nha. " Tô Hiển Nhiên dồn dập nói.Môi Nhậm Thừa Vinh câu lên." Nhiên Nhiên muốn cởi hay không cởi. "" Em muốn mặc tạp dề. " Tô Hiển Nhiên đáp." Được. " Nhậm Thừa Vinh cảm thấy tay anh đang run lên khi cầm chiếc tạp dề.Tô Hiển Nhiên nhận lấy không mặc mà ưỡn ẹo nói." Muốn Vinh c** đ* em cơ. "Nhậm Thừa Vinh hít một hơi sâu kiềm chế kích động." Được. " tay anh run lên cởi từng chiếc cúc của cô... từng cái từng cái một cho đến khi Tô Hiển Nhiên tr*n tr**ng trước mặt anh.Tô Hiển Nhiên nhìn chằm chằm đ*ng q**n anh, môi cô nhếch lên." Làm gÌ nữa chồng ơi. "Nhậm Thừa Vinh mím môi, lại l**m l**m khóe môi nhìn cô, tay giơ lên giữ chặt cằm của cô, anh cúi đầu hôn xuống, dùng hết những gì mà bản thân biết phô ra, l**m láp khắp khoang miệng của cô." ưm... "Anh dùng v*t n*m t*nh đã cứng rắn trong quần ép sát hang động, Tô Hiển Nhiên thở hổn hển, cảm giác muốn... rất muốn..." Vinh... ưm... "Nhậm Thừa Vinh buông môi Tô Hiển Nhiên ra, tay anh nhẹ nhàng xoa hạt đậu vì k*ch th*ch mà cứng rắn của cô, anh l**m nhè nhẹ càng làm Tô Hiển Nhiên run rẩy." A... ưm...:" Vinh... đừng trêu chọc... "Nhậm Thừa Vinh vờ như không nghe thấy, m*t mạnh vào cần cổ của cô, lại cắn nhè nhẹ. Tay anh vân vê hạt đậu.Tô Hiển Nhiên thở ngày một nặng trĩu, nơi hang động bị k*ch th*ch cùng với ma sát càng khiến cô thêm ướt." Ư.... ưm... "Buông cổ cô ra, anh m*t lấy vú cô, lưỡi anh xoay tròn xung quanh hạt đậu, Tô Hiển Nhiên ưỡn ngực lên ra sức thở...Một bên m*t, một bên vân vê." A... "" Chồng... ưm... "Tô Hiển Nhiên khó chịu." Đâm... đâm em... "Nhậm Thừa Vinh buông ngực cô ra, hai mắt anh đỏ ngầu nhìn cô, hôn xung quanh ngực cô, xuống đến bụng cô, lại dùng đầu lưỡi chen vào rốn cô.Hôn dần dần xuống.Tô Hiển Nhiên cảm thấy có cái gì đó không đúng. Còn chưa kịp nói gì thì có một thứ gì đó ẩm ướt đang l**m lấy cửa hang." Ưm... "" Vinh... không cần... ưm... đừng... ưm... "
Nhậm Thừa Vinh mím môi ôm cô đi về hướng phòng bếp.
Tô Hiển Nhiên trong lúc được ôm, cô không hề có ý định bỏ phí thời gian, ôm chặt lấy cô anh cắn mạnh vào cổ Nhậm Thừa Vinh, l**m nhè nhẹ k*ch th*ch anh.
Nhậm Thừa Vinh run lên, hai tay ôm lấy mông Tô Hiển Nhiên cũng không hề buông tha mà bóp mạnh.
" Ưm... " Tô Hiển Nhiên rên nhẹ một tiếng.
Đến phòng bếp. Đặt cô ngồi lên bàn anh, hai người áp sát nhau, Nhậm Thừa Vinh hai mắt nhiễm lửa dục nhìn chằm chằm Tô Hiển Nhiên.
" Phòng bếp... chồng cũng thật thú tính nha. " Tô Hiển Nhiên dồn dập nói.
Môi Nhậm Thừa Vinh câu lên.
" Nhiên Nhiên muốn cởi hay không cởi. "
" Em muốn mặc tạp dề. " Tô Hiển Nhiên đáp.
" Được. " Nhậm Thừa Vinh cảm thấy tay anh đang run lên khi cầm chiếc tạp dề.
Tô Hiển Nhiên nhận lấy không mặc mà ưỡn ẹo nói.
" Muốn Vinh c** đ* em cơ. "
Nhậm Thừa Vinh hít một hơi sâu kiềm chế kích động.
" Được. " tay anh run lên cởi từng chiếc cúc của cô... từng cái từng cái một cho đến khi Tô Hiển Nhiên tr*n tr**ng trước mặt anh.
Tô Hiển Nhiên nhìn chằm chằm đ*ng q**n anh, môi cô nhếch lên.
" Làm gÌ nữa chồng ơi. "
Nhậm Thừa Vinh mím môi, lại l**m l**m khóe môi nhìn cô, tay giơ lên giữ chặt cằm của cô, anh cúi đầu hôn xuống, dùng hết những gì mà bản thân biết phô ra, l**m láp khắp khoang miệng của cô.
" ưm... "
Anh dùng v*t n*m t*nh đã cứng rắn trong quần ép sát hang động, Tô Hiển Nhiên thở hổn hển, cảm giác muốn... rất muốn...
" Vinh... ưm... "
Nhậm Thừa Vinh buông môi Tô Hiển Nhiên ra, tay anh nhẹ nhàng xoa hạt đậu vì k*ch th*ch mà cứng rắn của cô, anh l**m nhè nhẹ càng làm Tô Hiển Nhiên run rẩy.
" A... ưm...:
" Vinh... đừng trêu chọc... "
Nhậm Thừa Vinh vờ như không nghe thấy, m*t mạnh vào cần cổ của cô, lại cắn nhè nhẹ. Tay anh vân vê hạt đậu.
Tô Hiển Nhiên thở ngày một nặng trĩu, nơi hang động bị k*ch th*ch cùng với ma sát càng khiến cô thêm ướt.
" Ư.... ưm... "
Buông cổ cô ra, anh m*t lấy vú cô, lưỡi anh xoay tròn xung quanh hạt đậu, Tô Hiển Nhiên ưỡn ngực lên ra sức thở...
Một bên m*t, một bên vân vê.
" A... "
" Chồng... ưm... "
Tô Hiển Nhiên khó chịu.
" Đâm... đâm em... "
Nhậm Thừa Vinh buông ngực cô ra, hai mắt anh đỏ ngầu nhìn cô, hôn xung quanh ngực cô, xuống đến bụng cô, lại dùng đầu lưỡi chen vào rốn cô.
Hôn dần dần xuống.
Tô Hiển Nhiên cảm thấy có cái gì đó không đúng. Còn chưa kịp nói gì thì có một thứ gì đó ẩm ướt đang l**m lấy cửa hang.
" Ưm... "
" Vinh... không cần... ưm... đừng... ưm... "
Hai Người ChồngTác giả: BooMewTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô… Nhậm Thừa Vinh mím môi ôm cô đi về hướng phòng bếp.Tô Hiển Nhiên trong lúc được ôm, cô không hề có ý định bỏ phí thời gian, ôm chặt lấy cô anh cắn mạnh vào cổ Nhậm Thừa Vinh, l**m nhè nhẹ k*ch th*ch anh.Nhậm Thừa Vinh run lên, hai tay ôm lấy mông Tô Hiển Nhiên cũng không hề buông tha mà bóp mạnh." Ưm... " Tô Hiển Nhiên rên nhẹ một tiếng.Đến phòng bếp. Đặt cô ngồi lên bàn anh, hai người áp sát nhau, Nhậm Thừa Vinh hai mắt nhiễm lửa dục nhìn chằm chằm Tô Hiển Nhiên." Phòng bếp... chồng cũng thật thú tính nha. " Tô Hiển Nhiên dồn dập nói.Môi Nhậm Thừa Vinh câu lên." Nhiên Nhiên muốn cởi hay không cởi. "" Em muốn mặc tạp dề. " Tô Hiển Nhiên đáp." Được. " Nhậm Thừa Vinh cảm thấy tay anh đang run lên khi cầm chiếc tạp dề.Tô Hiển Nhiên nhận lấy không mặc mà ưỡn ẹo nói." Muốn Vinh c** đ* em cơ. "Nhậm Thừa Vinh hít một hơi sâu kiềm chế kích động." Được. " tay anh run lên cởi từng chiếc cúc của cô... từng cái từng cái một cho đến khi Tô Hiển Nhiên tr*n tr**ng trước mặt anh.Tô Hiển Nhiên nhìn chằm chằm đ*ng q**n anh, môi cô nhếch lên." Làm gÌ nữa chồng ơi. "Nhậm Thừa Vinh mím môi, lại l**m l**m khóe môi nhìn cô, tay giơ lên giữ chặt cằm của cô, anh cúi đầu hôn xuống, dùng hết những gì mà bản thân biết phô ra, l**m láp khắp khoang miệng của cô." ưm... "Anh dùng v*t n*m t*nh đã cứng rắn trong quần ép sát hang động, Tô Hiển Nhiên thở hổn hển, cảm giác muốn... rất muốn..." Vinh... ưm... "Nhậm Thừa Vinh buông môi Tô Hiển Nhiên ra, tay anh nhẹ nhàng xoa hạt đậu vì k*ch th*ch mà cứng rắn của cô, anh l**m nhè nhẹ càng làm Tô Hiển Nhiên run rẩy." A... ưm...:" Vinh... đừng trêu chọc... "Nhậm Thừa Vinh vờ như không nghe thấy, m*t mạnh vào cần cổ của cô, lại cắn nhè nhẹ. Tay anh vân vê hạt đậu.Tô Hiển Nhiên thở ngày một nặng trĩu, nơi hang động bị k*ch th*ch cùng với ma sát càng khiến cô thêm ướt." Ư.... ưm... "Buông cổ cô ra, anh m*t lấy vú cô, lưỡi anh xoay tròn xung quanh hạt đậu, Tô Hiển Nhiên ưỡn ngực lên ra sức thở...Một bên m*t, một bên vân vê." A... "" Chồng... ưm... "Tô Hiển Nhiên khó chịu." Đâm... đâm em... "Nhậm Thừa Vinh buông ngực cô ra, hai mắt anh đỏ ngầu nhìn cô, hôn xung quanh ngực cô, xuống đến bụng cô, lại dùng đầu lưỡi chen vào rốn cô.Hôn dần dần xuống.Tô Hiển Nhiên cảm thấy có cái gì đó không đúng. Còn chưa kịp nói gì thì có một thứ gì đó ẩm ướt đang l**m lấy cửa hang." Ưm... "" Vinh... không cần... ưm... đừng... ưm... "