Tác giả:

Cô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô…

Chương 173: Hư Hỏng #18+

Hai Người ChồngTác giả: BooMewTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô… Tô Hiển Nhiên khó chịu." Anh tự động... ưm... em mỏi ưm... "Tô Hiển Nhiên nằm dài trên ngực của Đỗ Đức Trí, cô thật sự rất khó chịu.Cơn khát cầu ấy làm cô không nhịn được mà cứ m*t chặt lấy v*t n*m t*nh đang ở sâu trong cô.Đỗ Đức Trí hít một hơi sâu, thầm mắng chết tiệt.Anh nhanh chóng lật người cô qua, Tô Hiển Nhiên nhân cơ hội dùng chân quấn chặt lấy hông của anh, môi cô nhếch cười ngọt ngào, giọng khàn khàn nói." Hmm nhanh chồng ơi... "" Hư hỏng... " Đỗ Đức Trí mắng yêu Tô Hiển Nhiên một câu sau đấy nhanh chóng nhấp mạnh vào sâu trong cô.Nhịp độ nhấp ngày một nhanh hơn, Tô Hiển Nhiên ưỡn ngực r*n r* mãi." Ưm... ưm... Trí a... "" Trí... ưm... ưm... a... không a..."" Chậm... a... chậm một... một chút....a... a... "Đỗ Đức Trí cúi người xuống một chút, lại nhẹ nhàng hôn lên môi của Tô Hiển Nhiên, từng tiếng m*t môi " chùn chụt " đến những âm thanh da thịt chạm nhau phát ra vang vội." BẠCH BẠCH BẠCH. "" Trí... a... xong chưa? " Tô Hiển Nhiên bị hành hơn hai giờ đã sắp cạn kiệt khí lực mà nhìn Đỗ Đức Trí hỏi.Đỗ Đức Trí nhìn như không nhìn Tô Hiển Nhiên, môi anh nhếch lên nhanh chóng tiến sâu vào trong cô.Chạm vào ngay điểm nhạy cảm, Tô Hiển Nhiên thét lên một tiếng." A... "" A... không... không cần... không a... " Tô Hiển Nhiên thét vang một tiếng phun trào ra d*ch th**.Đỗ Đức Trí ôm chặt eo của Tô Hiển Nhiên, hung hăng ra vào hơn chục lần rốt cuộc anh cũng phun trào." Ư... " tiếng gầm nhẹ của anh vang lên.Tô Hiển Nhiên mắt không hé, mệt mỏi đến không muốn nhúc nhích. Đỗ Đức Trí đè lên người cô một chút rồi dừng lại, nhìn cô, anh cười nhẹ hôn lên má cô, trán cô một cái mới rút ra.Theo v*t n*m t*nh ra ngoài, t*nh d*ch cũng ứa ra.Đỗ Đức Trí ôm Tô Hiển Nhiên đi thẳng vào phòng tắm.Đặt cô vào buồng tắm, anh nhẹ nhàng lau sạch người cho cô.Nhìn cổ, nhìn vai... lại nhìn về ngọn đồi núi nhô cao kia, môi anh nhếch lên.Những dấu vết đỏ đỏ tím tím ân ái hiện lên không dứt.Anh hôn nhẹ lên trán cô một cái, ôm cô lên xả nước bỏ, mới đặt cô vào lại sau đấy nhanh chóng đi ra ngoài dọn dẹp bãi chiến trường ngoài kia.Sạch sẽ anh mới ôm cô đặt lên giường.

Tô Hiển Nhiên khó chịu.

" Anh tự động... ưm... em mỏi ưm... "

Tô Hiển Nhiên nằm dài trên ngực của Đỗ Đức Trí, cô thật sự rất khó chịu.

Cơn khát cầu ấy làm cô không nhịn được mà cứ m*t chặt lấy v*t n*m t*nh đang ở sâu trong cô.

Đỗ Đức Trí hít một hơi sâu, thầm mắng chết tiệt.

Anh nhanh chóng lật người cô qua, Tô Hiển Nhiên nhân cơ hội dùng chân quấn chặt lấy hông của anh, môi cô nhếch cười ngọt ngào, giọng khàn khàn nói.

" Hmm nhanh chồng ơi... "

" Hư hỏng... " Đỗ Đức Trí mắng yêu Tô Hiển Nhiên một câu sau đấy nhanh chóng nhấp mạnh vào sâu trong cô.

Nhịp độ nhấp ngày một nhanh hơn, Tô Hiển Nhiên ưỡn ngực r*n r* mãi.

" Ưm... ưm... Trí a... "

" Trí... ưm... ưm... a... không a..."

" Chậm... a... chậm một... một chút....a... a... "

Đỗ Đức Trí cúi người xuống một chút, lại nhẹ nhàng hôn lên môi của Tô Hiển Nhiên, từng tiếng m*t môi " chùn chụt " đến những âm thanh da thịt chạm nhau phát ra vang vội.

" BẠCH BẠCH BẠCH. "

" Trí... a... xong chưa? " Tô Hiển Nhiên bị hành hơn hai giờ đã sắp cạn kiệt khí lực mà nhìn Đỗ Đức Trí hỏi.

Đỗ Đức Trí nhìn như không nhìn Tô Hiển Nhiên, môi anh nhếch lên nhanh chóng tiến sâu vào trong cô.

Chạm vào ngay điểm nhạy cảm, Tô Hiển Nhiên thét lên một tiếng.

" A... "

" A... không... không cần... không a... " Tô Hiển Nhiên thét vang một tiếng phun trào ra d*ch th**.

Đỗ Đức Trí ôm chặt eo của Tô Hiển Nhiên, hung hăng ra vào hơn chục lần rốt cuộc anh cũng phun trào.

" Ư... " tiếng gầm nhẹ của anh vang lên.

Tô Hiển Nhiên mắt không hé, mệt mỏi đến không muốn nhúc nhích. Đỗ Đức Trí đè lên người cô một chút rồi dừng lại, nhìn cô, anh cười nhẹ hôn lên má cô, trán cô một cái mới rút ra.

Theo v*t n*m t*nh ra ngoài, t*nh d*ch cũng ứa ra.

Đỗ Đức Trí ôm Tô Hiển Nhiên đi thẳng vào phòng tắm.

Đặt cô vào buồng tắm, anh nhẹ nhàng lau sạch người cho cô.

Nhìn cổ, nhìn vai... lại nhìn về ngọn đồi núi nhô cao kia, môi anh nhếch lên.

Những dấu vết đỏ đỏ tím tím ân ái hiện lên không dứt.

Anh hôn nhẹ lên trán cô một cái, ôm cô lên xả nước bỏ, mới đặt cô vào lại sau đấy nhanh chóng đi ra ngoài dọn dẹp bãi chiến trường ngoài kia.

Sạch sẽ anh mới ôm cô đặt lên giường.

Hai Người ChồngTác giả: BooMewTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô… Tô Hiển Nhiên khó chịu." Anh tự động... ưm... em mỏi ưm... "Tô Hiển Nhiên nằm dài trên ngực của Đỗ Đức Trí, cô thật sự rất khó chịu.Cơn khát cầu ấy làm cô không nhịn được mà cứ m*t chặt lấy v*t n*m t*nh đang ở sâu trong cô.Đỗ Đức Trí hít một hơi sâu, thầm mắng chết tiệt.Anh nhanh chóng lật người cô qua, Tô Hiển Nhiên nhân cơ hội dùng chân quấn chặt lấy hông của anh, môi cô nhếch cười ngọt ngào, giọng khàn khàn nói." Hmm nhanh chồng ơi... "" Hư hỏng... " Đỗ Đức Trí mắng yêu Tô Hiển Nhiên một câu sau đấy nhanh chóng nhấp mạnh vào sâu trong cô.Nhịp độ nhấp ngày một nhanh hơn, Tô Hiển Nhiên ưỡn ngực r*n r* mãi." Ưm... ưm... Trí a... "" Trí... ưm... ưm... a... không a..."" Chậm... a... chậm một... một chút....a... a... "Đỗ Đức Trí cúi người xuống một chút, lại nhẹ nhàng hôn lên môi của Tô Hiển Nhiên, từng tiếng m*t môi " chùn chụt " đến những âm thanh da thịt chạm nhau phát ra vang vội." BẠCH BẠCH BẠCH. "" Trí... a... xong chưa? " Tô Hiển Nhiên bị hành hơn hai giờ đã sắp cạn kiệt khí lực mà nhìn Đỗ Đức Trí hỏi.Đỗ Đức Trí nhìn như không nhìn Tô Hiển Nhiên, môi anh nhếch lên nhanh chóng tiến sâu vào trong cô.Chạm vào ngay điểm nhạy cảm, Tô Hiển Nhiên thét lên một tiếng." A... "" A... không... không cần... không a... " Tô Hiển Nhiên thét vang một tiếng phun trào ra d*ch th**.Đỗ Đức Trí ôm chặt eo của Tô Hiển Nhiên, hung hăng ra vào hơn chục lần rốt cuộc anh cũng phun trào." Ư... " tiếng gầm nhẹ của anh vang lên.Tô Hiển Nhiên mắt không hé, mệt mỏi đến không muốn nhúc nhích. Đỗ Đức Trí đè lên người cô một chút rồi dừng lại, nhìn cô, anh cười nhẹ hôn lên má cô, trán cô một cái mới rút ra.Theo v*t n*m t*nh ra ngoài, t*nh d*ch cũng ứa ra.Đỗ Đức Trí ôm Tô Hiển Nhiên đi thẳng vào phòng tắm.Đặt cô vào buồng tắm, anh nhẹ nhàng lau sạch người cho cô.Nhìn cổ, nhìn vai... lại nhìn về ngọn đồi núi nhô cao kia, môi anh nhếch lên.Những dấu vết đỏ đỏ tím tím ân ái hiện lên không dứt.Anh hôn nhẹ lên trán cô một cái, ôm cô lên xả nước bỏ, mới đặt cô vào lại sau đấy nhanh chóng đi ra ngoài dọn dẹp bãi chiến trường ngoài kia.Sạch sẽ anh mới ôm cô đặt lên giường.

Chương 173: Hư Hỏng #18+