Tác giả:

Cô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô…

Chương 185: Thật nhiều tiền nè!

Hai Người ChồngTác giả: BooMewTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô… Cửa hàng N-T-V khai trương rất thuận lợi.Cũng không biết có phải do Tô Gia sắp xếp hay không nhưng tình hình buôn bán xác thực rất tốt.Mới ngày đầu tiên thôi, không chỉ những dân thường, bình dân đến mua còn có vài ba quý tộc, hào môn cũng đến mua.Tô Hiển Nhiên vì quá vui vẻ mà buồn ngủ cũng không ngủ được, cứ ngồi đó đếm tiền.Mặc dù chi nhiều hơn thu, nhưng mới ngày đầu tiên mà thu được nhiều như vậy xác thực không phải ai cũng được như vậy.Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí nhìn Tô Hiển Nhiên vui vẻ như vậy trong lòng họ không khỏi ấm lên, biết rõ Tô Hiển Nhiên nhìn thấy tiền là sáng mắt, nếu như là trước kia, thì chắc chắn Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí sẽ chán ghét cũng như tránh xa những loại người như vậy.Nhưng hiện tại thì không...Tô Hiển Nhiên không phải dạng người chỉ thấy mỗi tiền mà là người cực kì cực kì tham tiền, nhưng cô ấy tham tiền là vì hai anh chứ không phải bản thân.Tô Hiển Nhiên ngồi đếm tiền một lúc lâu, mới ngẩng đầu lên nhìn hai anh chồng cục cưng của mình nói." Chồng ơi, chúng ta có thật nhiều tiền nè. " giơ giơ mấy cọc tiền vừa đếm xong lên.Đỗ Đức Trí lắc nhẹ đầu một cái, đi đến bên cạnh Tô Hiển Nhiên, xoa nhẹ đầu cô hỏi." Thích tiền như vậy sao? "Tô Hiển Nhiên mím môi một cái nói." Thích nha! Nhưng mà thích hai chồng nhiều hơn nha. "" Thật sự như vậy sao? "Nghe Tô Hiển Nhiên nói như vậy, Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí môi nhếch lên hỏi.Tô Hiển Nhiên đỏ mặt xấu hổ nhìn hai anh chồng một cái mới nói." Thật sự. "Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí cười cười một cái, mới hỏi." Đói chưa? " Nhậm Thừa Vinh rót một ly nước đưa cho Tô Hiển Nhiên.Tô Hiển Nhiên nhận ly nước, uống một ngụm mới nói." Có nha. "Đỗ Đức Trí vừa nghe liền lấy mấy đồ ăn đựng trong mấy hộp giữ nhiệt ở trong túi xách đặt lên bàn." Nhiên Nhiên đợi một chút sẽ được ăn nha. "Tô Hiển Nhiên gật đầu một cái.Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh chuẩn bị thức ăn cho Tô Hiển Nhiên.Một bàn ăn nhanh chóng được bày ra, Tô Hiển Nhiên được hai anh chồng ôm cẩn thận dìu đến chỗ ngồi.Tô Hiển Nhiên lúc này mới cảm thấy bản thân xác thực khá là mệt mỏi, cô cứ thấy buồn nôn.Mày Tô Hiển Nhiên nhíu chặt lại, hai anh chồng cũng phát hiện có chuyện bất thường, nên hai anh nhanh chóng đến vỗ nhẹ lưng cho cô." Khó chịu? "" Khó chịu? "Tô Hiển Nhiên mím môi, còn chưa vui sướng vì kiếm được nhiều tiền bao lâu thì hiện tại lại bắt đầu khó chịu nữa rồi...

Cửa hàng N-T-V khai trương rất thuận lợi.

Cũng không biết có phải do Tô Gia sắp xếp hay không nhưng tình hình buôn bán xác thực rất tốt.

Mới ngày đầu tiên thôi, không chỉ những dân thường, bình dân đến mua còn có vài ba quý tộc, hào môn cũng đến mua.

Tô Hiển Nhiên vì quá vui vẻ mà buồn ngủ cũng không ngủ được, cứ ngồi đó đếm tiền.

Mặc dù chi nhiều hơn thu, nhưng mới ngày đầu tiên mà thu được nhiều như vậy xác thực không phải ai cũng được như vậy.

Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí nhìn Tô Hiển Nhiên vui vẻ như vậy trong lòng họ không khỏi ấm lên, biết rõ Tô Hiển Nhiên nhìn thấy tiền là sáng mắt, nếu như là trước kia, thì chắc chắn Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí sẽ chán ghét cũng như tránh xa những loại người như vậy.

Nhưng hiện tại thì không...

Tô Hiển Nhiên không phải dạng người chỉ thấy mỗi tiền mà là người cực kì cực kì tham tiền, nhưng cô ấy tham tiền là vì hai anh chứ không phải bản thân.

Tô Hiển Nhiên ngồi đếm tiền một lúc lâu, mới ngẩng đầu lên nhìn hai anh chồng cục cưng của mình nói.

" Chồng ơi, chúng ta có thật nhiều tiền nè. " giơ giơ mấy cọc tiền vừa đếm xong lên.

Đỗ Đức Trí lắc nhẹ đầu một cái, đi đến bên cạnh Tô Hiển Nhiên, xoa nhẹ đầu cô hỏi.

" Thích tiền như vậy sao? "

Tô Hiển Nhiên mím môi một cái nói.

" Thích nha! Nhưng mà thích hai chồng nhiều hơn nha. "

" Thật sự như vậy sao? "

Nghe Tô Hiển Nhiên nói như vậy, Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí môi nhếch lên hỏi.

Tô Hiển Nhiên đỏ mặt xấu hổ nhìn hai anh chồng một cái mới nói.

" Thật sự. "

Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí cười cười một cái, mới hỏi.

" Đói chưa? " Nhậm Thừa Vinh rót một ly nước đưa cho Tô Hiển Nhiên.

Tô Hiển Nhiên nhận ly nước, uống một ngụm mới nói.

" Có nha. "

Đỗ Đức Trí vừa nghe liền lấy mấy đồ ăn đựng trong mấy hộp giữ nhiệt ở trong túi xách đặt lên bàn.

" Nhiên Nhiên đợi một chút sẽ được ăn nha. "

Tô Hiển Nhiên gật đầu một cái.

Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh chuẩn bị thức ăn cho Tô Hiển Nhiên.

Một bàn ăn nhanh chóng được bày ra, Tô Hiển Nhiên được hai anh chồng ôm cẩn thận dìu đến chỗ ngồi.

Tô Hiển Nhiên lúc này mới cảm thấy bản thân xác thực khá là mệt mỏi, cô cứ thấy buồn nôn.

Mày Tô Hiển Nhiên nhíu chặt lại, hai anh chồng cũng phát hiện có chuyện bất thường, nên hai anh nhanh chóng đến vỗ nhẹ lưng cho cô.

" Khó chịu? "

" Khó chịu? "

Tô Hiển Nhiên mím môi, còn chưa vui sướng vì kiếm được nhiều tiền bao lâu thì hiện tại lại bắt đầu khó chịu nữa rồi...

Hai Người ChồngTác giả: BooMewTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô… Cửa hàng N-T-V khai trương rất thuận lợi.Cũng không biết có phải do Tô Gia sắp xếp hay không nhưng tình hình buôn bán xác thực rất tốt.Mới ngày đầu tiên thôi, không chỉ những dân thường, bình dân đến mua còn có vài ba quý tộc, hào môn cũng đến mua.Tô Hiển Nhiên vì quá vui vẻ mà buồn ngủ cũng không ngủ được, cứ ngồi đó đếm tiền.Mặc dù chi nhiều hơn thu, nhưng mới ngày đầu tiên mà thu được nhiều như vậy xác thực không phải ai cũng được như vậy.Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí nhìn Tô Hiển Nhiên vui vẻ như vậy trong lòng họ không khỏi ấm lên, biết rõ Tô Hiển Nhiên nhìn thấy tiền là sáng mắt, nếu như là trước kia, thì chắc chắn Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí sẽ chán ghét cũng như tránh xa những loại người như vậy.Nhưng hiện tại thì không...Tô Hiển Nhiên không phải dạng người chỉ thấy mỗi tiền mà là người cực kì cực kì tham tiền, nhưng cô ấy tham tiền là vì hai anh chứ không phải bản thân.Tô Hiển Nhiên ngồi đếm tiền một lúc lâu, mới ngẩng đầu lên nhìn hai anh chồng cục cưng của mình nói." Chồng ơi, chúng ta có thật nhiều tiền nè. " giơ giơ mấy cọc tiền vừa đếm xong lên.Đỗ Đức Trí lắc nhẹ đầu một cái, đi đến bên cạnh Tô Hiển Nhiên, xoa nhẹ đầu cô hỏi." Thích tiền như vậy sao? "Tô Hiển Nhiên mím môi một cái nói." Thích nha! Nhưng mà thích hai chồng nhiều hơn nha. "" Thật sự như vậy sao? "Nghe Tô Hiển Nhiên nói như vậy, Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí môi nhếch lên hỏi.Tô Hiển Nhiên đỏ mặt xấu hổ nhìn hai anh chồng một cái mới nói." Thật sự. "Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí cười cười một cái, mới hỏi." Đói chưa? " Nhậm Thừa Vinh rót một ly nước đưa cho Tô Hiển Nhiên.Tô Hiển Nhiên nhận ly nước, uống một ngụm mới nói." Có nha. "Đỗ Đức Trí vừa nghe liền lấy mấy đồ ăn đựng trong mấy hộp giữ nhiệt ở trong túi xách đặt lên bàn." Nhiên Nhiên đợi một chút sẽ được ăn nha. "Tô Hiển Nhiên gật đầu một cái.Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh chuẩn bị thức ăn cho Tô Hiển Nhiên.Một bàn ăn nhanh chóng được bày ra, Tô Hiển Nhiên được hai anh chồng ôm cẩn thận dìu đến chỗ ngồi.Tô Hiển Nhiên lúc này mới cảm thấy bản thân xác thực khá là mệt mỏi, cô cứ thấy buồn nôn.Mày Tô Hiển Nhiên nhíu chặt lại, hai anh chồng cũng phát hiện có chuyện bất thường, nên hai anh nhanh chóng đến vỗ nhẹ lưng cho cô." Khó chịu? "" Khó chịu? "Tô Hiển Nhiên mím môi, còn chưa vui sướng vì kiếm được nhiều tiền bao lâu thì hiện tại lại bắt đầu khó chịu nữa rồi...

Chương 185: Thật nhiều tiền nè!