Cô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô…
Chương 193: Giấc mơ nối tiếp
Hai Người ChồngTác giả: BooMewTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô… Cả ba người quấn quýt không ngừng nghỉ, mãi cho đến khi Tô Hiển Nhiên cả người mềm nhũn dựa hẳn vào người của Nhậm Thừa Vinh hai mắt nhắm chặt thở phì phò thì mới dừng lại.Tô Hiển Nhiên hai mắt lim dim mở ra thấy hai anh chồng đang cẩn thận lau người cho cô, môi cô nhếch lên một cái chìm sâu vào trong giấc ngủ.Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí đều thấy được Tô Hiển Nhiên đang cười. Môi hai anh nhếch lên cẩn thận ôm Tô Hiển Nhiên đi sang phòng sạch hơn, trong lành hơn để ngủ.Hai anh đứng đó cứ nhìn Tô Hiển Nhiên một lúc lâu mới đi sang phòng cả ba cùng mấy mưa suốt ba bốn tiếng đồng hồ dọn bãi chiến trường ở đấy.Dọn sạch phòng, lại mở máy lọc không khí lên để mùi hương ám muội mất đi, hai anh chia nhau ra tắm, đảm bảo cả người không còn mùi mồ hôi mới trở về ngủ cùng Tô Hiển Nhiên.- ---Trong phòng ngủ.Tô Hiển Nhiên hai mắt nhắm chặt ngủ say hơn bao giờ hết.Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí nhẹ bước đi vào ngồi cạnh bên mép giường nhìn ngắm cô.Nhậm Thừa Vinh nhìn thấy mày cô hơi hơi nhíu, tay anh nhẹ nhàng v**t v* bụng lớn hơn nhiều so với lúc tối ăn cơm nói." Chắc hai cục cưng sẽ ra đời sớm hơn dự tính. "Đỗ Đức Trí gật nhẹ đầu, mày anh nhíu chặt." Họ sắp đến. "Nhậm Thừa Vinh mím chặt môi nghĩ gì đó mới nói." Chắc có lẽ chúng ta nên chuẩn bị sẵn sàng để rời đi. " mọi thứ quá nhanh, cái gì có thể đề phòng thì nhất định phải đề phòng.Đỗ Đức Trí gật đầu.Tuy anh không nói gì nhiều nhưng anh khá lo lắng, Tô Hiển Nhiên khá thích buôn bán cùng với tiền, nếu hiện tại rời đi là phải bỏ một số tiền đó vừa và hàng hóa mới rời đi được.Phi Hành Khí đã có, mọi thứ anh và Nhậm Thừa Vinh đều âm thầm chuẩn bị chỉ là hiện tại để Tô Hiển Nhiên bỏ hết tất cả liệu hai anh có phải quá ích kỷ không?Những người không mong muốn sự xuất hiện của hai cục cưng trong bụng Tô Hiển Nhiên sẽ nhân những lúc không ai ở bên cạnh Tô Hiển Nhiên, sẽ xuất hiện làm hại cô.Chỉ cần nghĩ như vậy, cả hai anh đều không nhịn được mà tức giận.- ---Tô Hiển Nhiên hai mắt nhắm chặt ngủ say, nhưng trong thực tế không phải vậy. Cảm giác đau đớn từ bụng truyền đến làm hai mắt cô mở ra.Trước mặt cô lúc này không phải căn nhà cô ở cùng hai anh nữa, mà là một căn phòng tồi tàn của giấc mơ trước đây.Nếu như cô đoán không nhầm thì cô đang mơ.Mặc dù lý trí lúc này của cô rất tỉnh táo nhưng bụng đang rất đau nhói.Tô Hiển Nhiên nhìn trái nhìn phải thấy không có ai, cô mới nhẹ nhàng chóng tay ngồi dậy dựa vào đầu giường...
Cả ba người quấn quýt không ngừng nghỉ, mãi cho đến khi Tô Hiển Nhiên cả người mềm nhũn dựa hẳn vào người của Nhậm Thừa Vinh hai mắt nhắm chặt thở phì phò thì mới dừng lại.
Tô Hiển Nhiên hai mắt lim dim mở ra thấy hai anh chồng đang cẩn thận lau người cho cô, môi cô nhếch lên một cái chìm sâu vào trong giấc ngủ.
Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí đều thấy được Tô Hiển Nhiên đang cười. Môi hai anh nhếch lên cẩn thận ôm Tô Hiển Nhiên đi sang phòng sạch hơn, trong lành hơn để ngủ.
Hai anh đứng đó cứ nhìn Tô Hiển Nhiên một lúc lâu mới đi sang phòng cả ba cùng mấy mưa suốt ba bốn tiếng đồng hồ dọn bãi chiến trường ở đấy.
Dọn sạch phòng, lại mở máy lọc không khí lên để mùi hương ám muội mất đi, hai anh chia nhau ra tắm, đảm bảo cả người không còn mùi mồ hôi mới trở về ngủ cùng Tô Hiển Nhiên.
- ---
Trong phòng ngủ.
Tô Hiển Nhiên hai mắt nhắm chặt ngủ say hơn bao giờ hết.
Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí nhẹ bước đi vào ngồi cạnh bên mép giường nhìn ngắm cô.
Nhậm Thừa Vinh nhìn thấy mày cô hơi hơi nhíu, tay anh nhẹ nhàng v**t v* bụng lớn hơn nhiều so với lúc tối ăn cơm nói.
" Chắc hai cục cưng sẽ ra đời sớm hơn dự tính. "
Đỗ Đức Trí gật nhẹ đầu, mày anh nhíu chặt.
" Họ sắp đến. "
Nhậm Thừa Vinh mím chặt môi nghĩ gì đó mới nói.
" Chắc có lẽ chúng ta nên chuẩn bị sẵn sàng để rời đi. " mọi thứ quá nhanh, cái gì có thể đề phòng thì nhất định phải đề phòng.
Đỗ Đức Trí gật đầu.
Tuy anh không nói gì nhiều nhưng anh khá lo lắng, Tô Hiển Nhiên khá thích buôn bán cùng với tiền, nếu hiện tại rời đi là phải bỏ một số tiền đó vừa và hàng hóa mới rời đi được.
Phi Hành Khí đã có, mọi thứ anh và Nhậm Thừa Vinh đều âm thầm chuẩn bị chỉ là hiện tại để Tô Hiển Nhiên bỏ hết tất cả liệu hai anh có phải quá ích kỷ không?
Những người không mong muốn sự xuất hiện của hai cục cưng trong bụng Tô Hiển Nhiên sẽ nhân những lúc không ai ở bên cạnh Tô Hiển Nhiên, sẽ xuất hiện làm hại cô.
Chỉ cần nghĩ như vậy, cả hai anh đều không nhịn được mà tức giận.
- ---
Tô Hiển Nhiên hai mắt nhắm chặt ngủ say, nhưng trong thực tế không phải vậy. Cảm giác đau đớn từ bụng truyền đến làm hai mắt cô mở ra.
Trước mặt cô lúc này không phải căn nhà cô ở cùng hai anh nữa, mà là một căn phòng tồi tàn của giấc mơ trước đây.
Nếu như cô đoán không nhầm thì cô đang mơ.
Mặc dù lý trí lúc này của cô rất tỉnh táo nhưng bụng đang rất đau nhói.
Tô Hiển Nhiên nhìn trái nhìn phải thấy không có ai, cô mới nhẹ nhàng chóng tay ngồi dậy dựa vào đầu giường...
Hai Người ChồngTác giả: BooMewTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô… Cả ba người quấn quýt không ngừng nghỉ, mãi cho đến khi Tô Hiển Nhiên cả người mềm nhũn dựa hẳn vào người của Nhậm Thừa Vinh hai mắt nhắm chặt thở phì phò thì mới dừng lại.Tô Hiển Nhiên hai mắt lim dim mở ra thấy hai anh chồng đang cẩn thận lau người cho cô, môi cô nhếch lên một cái chìm sâu vào trong giấc ngủ.Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí đều thấy được Tô Hiển Nhiên đang cười. Môi hai anh nhếch lên cẩn thận ôm Tô Hiển Nhiên đi sang phòng sạch hơn, trong lành hơn để ngủ.Hai anh đứng đó cứ nhìn Tô Hiển Nhiên một lúc lâu mới đi sang phòng cả ba cùng mấy mưa suốt ba bốn tiếng đồng hồ dọn bãi chiến trường ở đấy.Dọn sạch phòng, lại mở máy lọc không khí lên để mùi hương ám muội mất đi, hai anh chia nhau ra tắm, đảm bảo cả người không còn mùi mồ hôi mới trở về ngủ cùng Tô Hiển Nhiên.- ---Trong phòng ngủ.Tô Hiển Nhiên hai mắt nhắm chặt ngủ say hơn bao giờ hết.Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí nhẹ bước đi vào ngồi cạnh bên mép giường nhìn ngắm cô.Nhậm Thừa Vinh nhìn thấy mày cô hơi hơi nhíu, tay anh nhẹ nhàng v**t v* bụng lớn hơn nhiều so với lúc tối ăn cơm nói." Chắc hai cục cưng sẽ ra đời sớm hơn dự tính. "Đỗ Đức Trí gật nhẹ đầu, mày anh nhíu chặt." Họ sắp đến. "Nhậm Thừa Vinh mím chặt môi nghĩ gì đó mới nói." Chắc có lẽ chúng ta nên chuẩn bị sẵn sàng để rời đi. " mọi thứ quá nhanh, cái gì có thể đề phòng thì nhất định phải đề phòng.Đỗ Đức Trí gật đầu.Tuy anh không nói gì nhiều nhưng anh khá lo lắng, Tô Hiển Nhiên khá thích buôn bán cùng với tiền, nếu hiện tại rời đi là phải bỏ một số tiền đó vừa và hàng hóa mới rời đi được.Phi Hành Khí đã có, mọi thứ anh và Nhậm Thừa Vinh đều âm thầm chuẩn bị chỉ là hiện tại để Tô Hiển Nhiên bỏ hết tất cả liệu hai anh có phải quá ích kỷ không?Những người không mong muốn sự xuất hiện của hai cục cưng trong bụng Tô Hiển Nhiên sẽ nhân những lúc không ai ở bên cạnh Tô Hiển Nhiên, sẽ xuất hiện làm hại cô.Chỉ cần nghĩ như vậy, cả hai anh đều không nhịn được mà tức giận.- ---Tô Hiển Nhiên hai mắt nhắm chặt ngủ say, nhưng trong thực tế không phải vậy. Cảm giác đau đớn từ bụng truyền đến làm hai mắt cô mở ra.Trước mặt cô lúc này không phải căn nhà cô ở cùng hai anh nữa, mà là một căn phòng tồi tàn của giấc mơ trước đây.Nếu như cô đoán không nhầm thì cô đang mơ.Mặc dù lý trí lúc này của cô rất tỉnh táo nhưng bụng đang rất đau nhói.Tô Hiển Nhiên nhìn trái nhìn phải thấy không có ai, cô mới nhẹ nhàng chóng tay ngồi dậy dựa vào đầu giường...