Cô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô…
Chương 202: Nhậm thừa vinh nghiêm túc nói chuyện
Hai Người ChồngTác giả: BooMewTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô… Nhậm Thừa Vinh thở một hơi dài, mặc dù anh có hơi ghen tị với Đỗ Đức Trí nhưng sau vài lần Tô Hiển Nhiên nói anh cũng biết trong lòng cô thì tình cảm dành cho hai anh không ai nặng hơn ai, nhưng hiện tại, thấy cô lại ưa phớt lờ Đỗ Đức Trí, Nhậm Thừa Vinh vốn nghĩ bản thân sẽ vui vẻ nhưng không, anh lại cảm thấy khó chịu.Bình thường cả hai tuy im lặng nhưng đều tranh giành tình cảm của Tô Hiển Nhiên trong âm thầm, nhưng hiện tại chính anh biết anh đang có lợi thế nhưng anh không cần cái lợi thế từ sự hiểu lầm của Tô Hiển Nhiên và Đỗ Đức Trí.Nhậm Thừa Vinh nhìn Đỗ Đức Trí một cái, ôm lấy Tô Hiển Nhiên đi thẳng đến phòng khách.Đột ngột bị ôm lên cao, Tô Hiển Nhiên hai mắt trừng to vội vàng ôm lấy cổ của Nhậm Thừa Vinh.Nhậm Thừa Vinh khẽ nói." Chúng ta nói chuyện nghiêm túc có được không Nhiên Nhiên? " Nhậm Thừa Vinh đưa tay ra sau giữ lấy eo của Tô Hiển Nhiên, để cô giữ được thăng bằng.Tô Hiển Nhiên biết rõ bản thân sẽ không bị ngã liền buông cổ của Nhậm Thừa Vinh ra, đôi tay thon dài trắng nõn chọt chọt lồng ngực của Nhậm Thừa Vinh im lặng.Nhậm Thừa Vinh thở hắc ra liền gọi." Nhiên Nhiên? "Tô Hiển Nhiên ngẩn đầu, bĩu môi ủy khuất nhìn Nhậm Thừa Vinh.Nhậm Thừa Vinh cái gì cũng không nói lên lời, cúi đầu xuống hung hăng hôn lấy đôi môi non mềm của cô." Ưm... "Tô Hiển Nhiên bị hôn hô lên một tiếng, sau đấy đáp lại Nhậm Thừa Vinh, hôn một lúc Nhậm Thừa Vinh buông môi của cô ra hỏi." Bây giờ nghiêm túc được chưa? "Tô Hiển Nhiên gật nhẹ đầu, Nhậm Thừa Vinh lại hỏi." Nhiên Nhiên vẫn còn nghi ngờ anh Trí sao? "Tô Hiển Nhiên sửng sốt, hai mắt trừng to ra một lúc, sau đó như trốn tránh cô nhìn về hướng khác.Nhậm Thừa Vinh không để Tô Hiển Nhiên trốn tránh, anh giữ chặt lấy cằm cô, hai mắt anh nhìn thẳng hai mắt cô nói." Nhiên Nhiên phải tin anh và anh Trí, bởi vì bọn anh đã cùng nhau liên kết nguyên khí sâu trong Nhiên Nhiên, sẽ không thể nào tìm kiếm hay có một chút hứng thú gì đó với người phụ nữ khác.Hơn nữa, Nhiên Nhiên phải biết, nếu bọn anh mà có người vợ ở quê nhà, với tư cách của Đỗ Đức Trí, là một vị thái tử, là một vị vua tương lai, anh ta sẽ cắn thái tử phi đó chứ không phải cắn Nhiên Nhiên, sợi dây liên kết giữa chúng ta rất nhỏ, nhưng do chúng ta thắt chặt vào nhau một mối liên kết thuần khiết ấy, khi anh và anh Trí làm chuyện không nên làm người biết đầu tiên nhất là Nhiên Nhiên, hơn nửa...
Nhậm Thừa Vinh thở một hơi dài, mặc dù anh có hơi ghen tị với Đỗ Đức Trí nhưng sau vài lần Tô Hiển Nhiên nói anh cũng biết trong lòng cô thì tình cảm dành cho hai anh không ai nặng hơn ai, nhưng hiện tại, thấy cô lại ưa phớt lờ Đỗ Đức Trí, Nhậm Thừa Vinh vốn nghĩ bản thân sẽ vui vẻ nhưng không, anh lại cảm thấy khó chịu.
Bình thường cả hai tuy im lặng nhưng đều tranh giành tình cảm của Tô Hiển Nhiên trong âm thầm, nhưng hiện tại chính anh biết anh đang có lợi thế nhưng anh không cần cái lợi thế từ sự hiểu lầm của Tô Hiển Nhiên và Đỗ Đức Trí.
Nhậm Thừa Vinh nhìn Đỗ Đức Trí một cái, ôm lấy Tô Hiển Nhiên đi thẳng đến phòng khách.
Đột ngột bị ôm lên cao, Tô Hiển Nhiên hai mắt trừng to vội vàng ôm lấy cổ của Nhậm Thừa Vinh.
Nhậm Thừa Vinh khẽ nói.
" Chúng ta nói chuyện nghiêm túc có được không Nhiên Nhiên? " Nhậm Thừa Vinh đưa tay ra sau giữ lấy eo của Tô Hiển Nhiên, để cô giữ được thăng bằng.
Tô Hiển Nhiên biết rõ bản thân sẽ không bị ngã liền buông cổ của Nhậm Thừa Vinh ra, đôi tay thon dài trắng nõn chọt chọt lồng ngực của Nhậm Thừa Vinh im lặng.
Nhậm Thừa Vinh thở hắc ra liền gọi.
" Nhiên Nhiên? "
Tô Hiển Nhiên ngẩn đầu, bĩu môi ủy khuất nhìn Nhậm Thừa Vinh.
Nhậm Thừa Vinh cái gì cũng không nói lên lời, cúi đầu xuống hung hăng hôn lấy đôi môi non mềm của cô.
" Ưm... "
Tô Hiển Nhiên bị hôn hô lên một tiếng, sau đấy đáp lại Nhậm Thừa Vinh, hôn một lúc Nhậm Thừa Vinh buông môi của cô ra hỏi.
" Bây giờ nghiêm túc được chưa? "
Tô Hiển Nhiên gật nhẹ đầu, Nhậm Thừa Vinh lại hỏi.
" Nhiên Nhiên vẫn còn nghi ngờ anh Trí sao? "
Tô Hiển Nhiên sửng sốt, hai mắt trừng to ra một lúc, sau đó như trốn tránh cô nhìn về hướng khác.
Nhậm Thừa Vinh không để Tô Hiển Nhiên trốn tránh, anh giữ chặt lấy cằm cô, hai mắt anh nhìn thẳng hai mắt cô nói.
" Nhiên Nhiên phải tin anh và anh Trí, bởi vì bọn anh đã cùng nhau liên kết nguyên khí sâu trong Nhiên Nhiên, sẽ không thể nào tìm kiếm hay có một chút hứng thú gì đó với người phụ nữ khác.
Hơn nữa, Nhiên Nhiên phải biết, nếu bọn anh mà có người vợ ở quê nhà, với tư cách của Đỗ Đức Trí, là một vị thái tử, là một vị vua tương lai, anh ta sẽ cắn thái tử phi đó chứ không phải cắn Nhiên Nhiên, sợi dây liên kết giữa chúng ta rất nhỏ, nhưng do chúng ta thắt chặt vào nhau một mối liên kết thuần khiết ấy, khi anh và anh Trí làm chuyện không nên làm người biết đầu tiên nhất là Nhiên Nhiên, hơn nửa...
Hai Người ChồngTác giả: BooMewTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô… Nhậm Thừa Vinh thở một hơi dài, mặc dù anh có hơi ghen tị với Đỗ Đức Trí nhưng sau vài lần Tô Hiển Nhiên nói anh cũng biết trong lòng cô thì tình cảm dành cho hai anh không ai nặng hơn ai, nhưng hiện tại, thấy cô lại ưa phớt lờ Đỗ Đức Trí, Nhậm Thừa Vinh vốn nghĩ bản thân sẽ vui vẻ nhưng không, anh lại cảm thấy khó chịu.Bình thường cả hai tuy im lặng nhưng đều tranh giành tình cảm của Tô Hiển Nhiên trong âm thầm, nhưng hiện tại chính anh biết anh đang có lợi thế nhưng anh không cần cái lợi thế từ sự hiểu lầm của Tô Hiển Nhiên và Đỗ Đức Trí.Nhậm Thừa Vinh nhìn Đỗ Đức Trí một cái, ôm lấy Tô Hiển Nhiên đi thẳng đến phòng khách.Đột ngột bị ôm lên cao, Tô Hiển Nhiên hai mắt trừng to vội vàng ôm lấy cổ của Nhậm Thừa Vinh.Nhậm Thừa Vinh khẽ nói." Chúng ta nói chuyện nghiêm túc có được không Nhiên Nhiên? " Nhậm Thừa Vinh đưa tay ra sau giữ lấy eo của Tô Hiển Nhiên, để cô giữ được thăng bằng.Tô Hiển Nhiên biết rõ bản thân sẽ không bị ngã liền buông cổ của Nhậm Thừa Vinh ra, đôi tay thon dài trắng nõn chọt chọt lồng ngực của Nhậm Thừa Vinh im lặng.Nhậm Thừa Vinh thở hắc ra liền gọi." Nhiên Nhiên? "Tô Hiển Nhiên ngẩn đầu, bĩu môi ủy khuất nhìn Nhậm Thừa Vinh.Nhậm Thừa Vinh cái gì cũng không nói lên lời, cúi đầu xuống hung hăng hôn lấy đôi môi non mềm của cô." Ưm... "Tô Hiển Nhiên bị hôn hô lên một tiếng, sau đấy đáp lại Nhậm Thừa Vinh, hôn một lúc Nhậm Thừa Vinh buông môi của cô ra hỏi." Bây giờ nghiêm túc được chưa? "Tô Hiển Nhiên gật nhẹ đầu, Nhậm Thừa Vinh lại hỏi." Nhiên Nhiên vẫn còn nghi ngờ anh Trí sao? "Tô Hiển Nhiên sửng sốt, hai mắt trừng to ra một lúc, sau đó như trốn tránh cô nhìn về hướng khác.Nhậm Thừa Vinh không để Tô Hiển Nhiên trốn tránh, anh giữ chặt lấy cằm cô, hai mắt anh nhìn thẳng hai mắt cô nói." Nhiên Nhiên phải tin anh và anh Trí, bởi vì bọn anh đã cùng nhau liên kết nguyên khí sâu trong Nhiên Nhiên, sẽ không thể nào tìm kiếm hay có một chút hứng thú gì đó với người phụ nữ khác.Hơn nữa, Nhiên Nhiên phải biết, nếu bọn anh mà có người vợ ở quê nhà, với tư cách của Đỗ Đức Trí, là một vị thái tử, là một vị vua tương lai, anh ta sẽ cắn thái tử phi đó chứ không phải cắn Nhiên Nhiên, sợi dây liên kết giữa chúng ta rất nhỏ, nhưng do chúng ta thắt chặt vào nhau một mối liên kết thuần khiết ấy, khi anh và anh Trí làm chuyện không nên làm người biết đầu tiên nhất là Nhiên Nhiên, hơn nửa...