Cô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô…
Chương 209: Chấm lớn và chấm nhỏ
Hai Người ChồngTác giả: BooMewTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô… #BooMew" Anh hai... " Một chấm trắng nhỏ nhìn chấm kế bên mình nhỏ giọng gọi." Sao đấy. " Chấm lớn hơn khẽ hỏi." Em thật đói... không thể ăn cái năng lượng trước mặt sao ạ? Nhìn thật ngon nha. "" Không được, em hút rất nhiều năng lượng còn chưa đủ hay sao? " dừng một chút, chấm lớn lại nói." Cái phía trước là năng lượng của mẹ, em mà hút mẹ sẽ mệt. "" Không muốn mẹ mệt đâu. "" Thế thì đừng có hút. "" Nhưng mà em đói. " Chấm nhỏ nói.Chấm lớn nhìn nhìn chấm nhỏ nói." Thế mấy năng lượng xung quanh sao không hút? "" Thật ngán. " dừng một chút, chấm nhỏ nói tiếp." Tinh lực của hai baba cũng thật ít đi thôi, chẳng đủ cho chúng ta ăn gì cả. "Chấm lớn không nhanh không chậm nói." Ít? Em còn hút nhiều hơn anh nữa đấy. "Chấm nhỏ buồn bã im lặng.Chấm lớn không chần chừ dùng thân hình béo ú tròn tròn của mình cụng mạnh vào chấm nhỏ.Hai chấm lớn chấm nhỏ bắt đầu cụng nhau.- ---Tô Hiển Nhiên đang định đi ra ngoài, thì dừng bước chân lại, mày cô nhíu nhíu chặt tay khẽ vuốt bụng.Sau cô cứ cảm thấy đau đau bụng, như có cái gì đó đang không ngừng đụng vào nhau?Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh tuy đang buôn bán nhưng khi thấy Tô Hiển Nhiên đứng dậy đi tới hai anh đều thấy và để ý." Nhiên Nhiên. " nhìn thấy cô nhíu mày, tay v**t v* bụng. Hai anh vội vàng đi tới.Một khách nam nhìn thấy hai anh chồng của chủ tiệm đi sang đó không khỏi hô lên nhắc nhỡ." Chúng ta không thể chạm vào vợ. " anh cũng có vợ, anh có cuộc sống tốt hơn những người đàn ông khác vì anh được vợ cho ra ngoài mua sắm, nhưng từ lúc vợ mang thai, anh không từng được vợ cho phép chạm vào, nâng đỡ hay dìu đi, trừ phi vợ gọi.Nhìn thấy anh người trước mặt này, anh nghĩ bản thân là người đi trước vẫn nên nhắc nhỡ.Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh nhìn nhìn người đàn ông trước mặt gật đầu đáp." Không sao đâu. " hai người vội vàng đi đến đỡ Tô Hiển Nhiên.Tô Hiển Nhiên mày nhíu chặt, dựa vào lòng ngực của Nhậm Thừa Vinh tay cứ v**t v* bụng nói." Sao... sao lại có cảm giác hai cục cưng động? "Hai anh chồng một người ôm Tô Hiển Nhiên một người đang nắm lấy tay Tô Hiển Nhiên chợt cứng đờ lại.Người đàn ông đứng cách đó không xa thấy Tô Hiển Nhiên thoải mái yên tâm dựa vào lòng người đàn ông kia không khỏi ghen tị, nhưng vừa nghe thấy giọng nói đầy hốt hoảng cùng phản ứng bất ngờ của hai người chồng ấy không khỏi nói vọng ra." Chỉ là thai máy thôi, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. "
#BooMew
" Anh hai... " Một chấm trắng nhỏ nhìn chấm kế bên mình nhỏ giọng gọi.
" Sao đấy. " Chấm lớn hơn khẽ hỏi.
" Em thật đói... không thể ăn cái năng lượng trước mặt sao ạ? Nhìn thật ngon nha. "
" Không được, em hút rất nhiều năng lượng còn chưa đủ hay sao? " dừng một chút, chấm lớn lại nói.
" Cái phía trước là năng lượng của mẹ, em mà hút mẹ sẽ mệt. "
" Không muốn mẹ mệt đâu. "
" Thế thì đừng có hút. "
" Nhưng mà em đói. " Chấm nhỏ nói.
Chấm lớn nhìn nhìn chấm nhỏ nói.
" Thế mấy năng lượng xung quanh sao không hút? "
" Thật ngán. " dừng một chút, chấm nhỏ nói tiếp.
" Tinh lực của hai baba cũng thật ít đi thôi, chẳng đủ cho chúng ta ăn gì cả. "
Chấm lớn không nhanh không chậm nói.
" Ít? Em còn hút nhiều hơn anh nữa đấy. "
Chấm nhỏ buồn bã im lặng.
Chấm lớn không chần chừ dùng thân hình béo ú tròn tròn của mình cụng mạnh vào chấm nhỏ.
Hai chấm lớn chấm nhỏ bắt đầu cụng nhau.
- ---
Tô Hiển Nhiên đang định đi ra ngoài, thì dừng bước chân lại, mày cô nhíu nhíu chặt tay khẽ vuốt bụng.
Sau cô cứ cảm thấy đau đau bụng, như có cái gì đó đang không ngừng đụng vào nhau?
Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh tuy đang buôn bán nhưng khi thấy Tô Hiển Nhiên đứng dậy đi tới hai anh đều thấy và để ý.
" Nhiên Nhiên. " nhìn thấy cô nhíu mày, tay v**t v* bụng. Hai anh vội vàng đi tới.
Một khách nam nhìn thấy hai anh chồng của chủ tiệm đi sang đó không khỏi hô lên nhắc nhỡ.
" Chúng ta không thể chạm vào vợ. " anh cũng có vợ, anh có cuộc sống tốt hơn những người đàn ông khác vì anh được vợ cho ra ngoài mua sắm, nhưng từ lúc vợ mang thai, anh không từng được vợ cho phép chạm vào, nâng đỡ hay dìu đi, trừ phi vợ gọi.
Nhìn thấy anh người trước mặt này, anh nghĩ bản thân là người đi trước vẫn nên nhắc nhỡ.
Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh nhìn nhìn người đàn ông trước mặt gật đầu đáp.
" Không sao đâu. " hai người vội vàng đi đến đỡ Tô Hiển Nhiên.
Tô Hiển Nhiên mày nhíu chặt, dựa vào lòng ngực của Nhậm Thừa Vinh tay cứ v**t v* bụng nói.
" Sao... sao lại có cảm giác hai cục cưng động? "
Hai anh chồng một người ôm Tô Hiển Nhiên một người đang nắm lấy tay Tô Hiển Nhiên chợt cứng đờ lại.
Người đàn ông đứng cách đó không xa thấy Tô Hiển Nhiên thoải mái yên tâm dựa vào lòng người đàn ông kia không khỏi ghen tị, nhưng vừa nghe thấy giọng nói đầy hốt hoảng cùng phản ứng bất ngờ của hai người chồng ấy không khỏi nói vọng ra.
" Chỉ là thai máy thôi, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. "
Hai Người ChồngTác giả: BooMewTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCô là Tô Hiển Nhiên, năm sau sẽ tròn ba mươi tuổi. Cái tuổi của những ông bố bà mẹ nhưng không... cô ế... ế đến mọc râu... lấy đâu ra làm ông bố bà mẹ đây.., khụ khụ. Nói sao đây ta... cô chưa từng yêu ai, lại tiếc cái TRINH TIẾT nên đành thủ thân đến từng này tuổi... làm quen vài người vì sợ họ không cưới mà ăn nên cũng không dám gặp lại không dám tiến xa. 419 thì lại sợ lây bệnh nên cũng không dám... Lâu ngày thành Ế, Ế đến mức báo động, cô mới biết " Có Giữ Cũng Không Ai Thèm " được viết như thế nào. Dẹp... dẹp hết cái ảo tưởng dành lần đầu cho chồng đi, bà đây ế đến nổi treo chữ " Còn Trinh " mà cũng không ai đến ăn thì còn cần gì nữa. Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng.... Số cô nhọ... nhọ đến nổi... cô không biết nói gì luôn. Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla... kết quả máy bay bị đám kh*ng b* chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay. Và sau khi tỉnh dậy... còn tưởng trời thương cho sống lại chứ... chính là cô… #BooMew" Anh hai... " Một chấm trắng nhỏ nhìn chấm kế bên mình nhỏ giọng gọi." Sao đấy. " Chấm lớn hơn khẽ hỏi." Em thật đói... không thể ăn cái năng lượng trước mặt sao ạ? Nhìn thật ngon nha. "" Không được, em hút rất nhiều năng lượng còn chưa đủ hay sao? " dừng một chút, chấm lớn lại nói." Cái phía trước là năng lượng của mẹ, em mà hút mẹ sẽ mệt. "" Không muốn mẹ mệt đâu. "" Thế thì đừng có hút. "" Nhưng mà em đói. " Chấm nhỏ nói.Chấm lớn nhìn nhìn chấm nhỏ nói." Thế mấy năng lượng xung quanh sao không hút? "" Thật ngán. " dừng một chút, chấm nhỏ nói tiếp." Tinh lực của hai baba cũng thật ít đi thôi, chẳng đủ cho chúng ta ăn gì cả. "Chấm lớn không nhanh không chậm nói." Ít? Em còn hút nhiều hơn anh nữa đấy. "Chấm nhỏ buồn bã im lặng.Chấm lớn không chần chừ dùng thân hình béo ú tròn tròn của mình cụng mạnh vào chấm nhỏ.Hai chấm lớn chấm nhỏ bắt đầu cụng nhau.- ---Tô Hiển Nhiên đang định đi ra ngoài, thì dừng bước chân lại, mày cô nhíu nhíu chặt tay khẽ vuốt bụng.Sau cô cứ cảm thấy đau đau bụng, như có cái gì đó đang không ngừng đụng vào nhau?Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh tuy đang buôn bán nhưng khi thấy Tô Hiển Nhiên đứng dậy đi tới hai anh đều thấy và để ý." Nhiên Nhiên. " nhìn thấy cô nhíu mày, tay v**t v* bụng. Hai anh vội vàng đi tới.Một khách nam nhìn thấy hai anh chồng của chủ tiệm đi sang đó không khỏi hô lên nhắc nhỡ." Chúng ta không thể chạm vào vợ. " anh cũng có vợ, anh có cuộc sống tốt hơn những người đàn ông khác vì anh được vợ cho ra ngoài mua sắm, nhưng từ lúc vợ mang thai, anh không từng được vợ cho phép chạm vào, nâng đỡ hay dìu đi, trừ phi vợ gọi.Nhìn thấy anh người trước mặt này, anh nghĩ bản thân là người đi trước vẫn nên nhắc nhỡ.Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh nhìn nhìn người đàn ông trước mặt gật đầu đáp." Không sao đâu. " hai người vội vàng đi đến đỡ Tô Hiển Nhiên.Tô Hiển Nhiên mày nhíu chặt, dựa vào lòng ngực của Nhậm Thừa Vinh tay cứ v**t v* bụng nói." Sao... sao lại có cảm giác hai cục cưng động? "Hai anh chồng một người ôm Tô Hiển Nhiên một người đang nắm lấy tay Tô Hiển Nhiên chợt cứng đờ lại.Người đàn ông đứng cách đó không xa thấy Tô Hiển Nhiên thoải mái yên tâm dựa vào lòng người đàn ông kia không khỏi ghen tị, nhưng vừa nghe thấy giọng nói đầy hốt hoảng cùng phản ứng bất ngờ của hai người chồng ấy không khỏi nói vọng ra." Chỉ là thai máy thôi, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. "