Tác giả:

Đoành...đoành "Cha.." Giọng non nớt của đứa trẻ vang lên trong đêm tĩnh mịch. Đoành "Mẹ" Giọng đứa bé gào thét lần thứ hai cùng với tiếng súng liên tục vang. Sương mù dày đặc gió từng đợt thổi bay những chiếc lá xào xạc thật đáng sợ. Hình ảnh bọn ác quỷ kia chìa súng vào đầu cha mẹ cô nhe răng cười nham nhở. Người đàn ông đứng đầu bầy ra tay bắn không ngừng vào tim vào hai người đang bị trói rồi hung hăng đá họ mấy cước nở ra một nụ cười thoả mãn. --7 năm sau-- "Đừng... Đừng giết họ." ""Thanh Thanh" "Đừng giết tôi xin.. xin các người" "Ngoan nào.. là chú đây" Đôi mắt ngấn nước mắt của Thanh Thanh từ từ mở ra. Tay siết chặt vào thắt lưng của Đinh Mạc Ca. "Sao chú ở phòng cháu?" Không phải chú đang đi công tác sao? Giọng nói run rẩy của Thanh Thanh khiến hắn bật cười. "Cháu lại gặp ác mộng nữa à?" Hai ngón tay hắn nhẹ nhàng vén mấy sợi tóc rối của cô v**t v* ôn nhu. "Vâng.Quá khứ của cháu dường như rất đau khổ nhưng cháu không thể nào nhớ nổi. Có đúng là cha mẹ cháu chết vì gặp tai nạn…

Chương 22: Ngoại truyện 6: Mất mát

Chú À! Chia Tay ĐiTác giả: Hoa Mốc NTT2k1Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcĐoành...đoành "Cha.." Giọng non nớt của đứa trẻ vang lên trong đêm tĩnh mịch. Đoành "Mẹ" Giọng đứa bé gào thét lần thứ hai cùng với tiếng súng liên tục vang. Sương mù dày đặc gió từng đợt thổi bay những chiếc lá xào xạc thật đáng sợ. Hình ảnh bọn ác quỷ kia chìa súng vào đầu cha mẹ cô nhe răng cười nham nhở. Người đàn ông đứng đầu bầy ra tay bắn không ngừng vào tim vào hai người đang bị trói rồi hung hăng đá họ mấy cước nở ra một nụ cười thoả mãn. --7 năm sau-- "Đừng... Đừng giết họ." ""Thanh Thanh" "Đừng giết tôi xin.. xin các người" "Ngoan nào.. là chú đây" Đôi mắt ngấn nước mắt của Thanh Thanh từ từ mở ra. Tay siết chặt vào thắt lưng của Đinh Mạc Ca. "Sao chú ở phòng cháu?" Không phải chú đang đi công tác sao? Giọng nói run rẩy của Thanh Thanh khiến hắn bật cười. "Cháu lại gặp ác mộng nữa à?" Hai ngón tay hắn nhẹ nhàng vén mấy sợi tóc rối của cô v**t v* ôn nhu. "Vâng.Quá khứ của cháu dường như rất đau khổ nhưng cháu không thể nào nhớ nổi. Có đúng là cha mẹ cháu chết vì gặp tai nạn… "Xin hỏi, cô có phải là Đinh phu nhân không? "Thanh Thanh ngẩng đầu, bước chân dừng lại:"Tôi đang bận."Bên kia gấp gáp cắt ngang:"Bà Đinh bà hãy bình tĩnh nghe tôi nói, Đinh thiếu gia phẫu thuật thất bại, hiện tại không thể cứu vãn, bà hãy đến gặp cậu ấy lần cuối."Thân thể cô hoảng sợ hơi run rẩy, tầm mắt nhìn chằm chằm ngoài đường lộ, qua hồi lâu ánh mắt cô mới chuyển động chớp mắt. Thanh Thanh c*n m** d***, cố giữ duy trì vẻ bình tĩnh:"Hả!"Đầu dây bên kia lặp lại một câu nói khiến cô ngã quỵ xuống đất, mơ hồ mắt như nặng trĩu, cô cảm giác có người đến gần cô, qua một phút nhiều người đến gần cô.Cuối cùng cô mất toàn bộ duy trì bình tĩnh, mơ hồ không còn cảm giác kia._"Mạc Ca! Anh lường gạt em! Anh lường gạt em!"

"Xin hỏi, cô có phải là Đinh phu nhân không? "

Thanh Thanh ngẩng đầu, bước chân dừng lại:"Tôi đang bận."

Bên kia gấp gáp cắt ngang:"Bà Đinh bà hãy bình tĩnh nghe tôi nói, Đinh thiếu gia phẫu thuật thất bại, hiện tại không thể cứu vãn, bà hãy đến gặp cậu ấy lần cuối."

Thân thể cô hoảng sợ hơi run rẩy, tầm mắt nhìn chằm chằm ngoài đường lộ, qua hồi lâu ánh mắt cô mới chuyển động chớp mắt. Thanh Thanh c*n m** d***, cố giữ duy trì vẻ bình tĩnh:"Hả!"

Đầu dây bên kia lặp lại một câu nói khiến cô ngã quỵ xuống đất, mơ hồ mắt như nặng trĩu, cô cảm giác có người đến gần cô, qua một phút nhiều người đến gần cô.

Cuối cùng cô mất toàn bộ duy trì bình tĩnh, mơ hồ không còn cảm giác kia.

_"Mạc Ca! Anh lường gạt em! Anh lường gạt em!"

Chú À! Chia Tay ĐiTác giả: Hoa Mốc NTT2k1Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcĐoành...đoành "Cha.." Giọng non nớt của đứa trẻ vang lên trong đêm tĩnh mịch. Đoành "Mẹ" Giọng đứa bé gào thét lần thứ hai cùng với tiếng súng liên tục vang. Sương mù dày đặc gió từng đợt thổi bay những chiếc lá xào xạc thật đáng sợ. Hình ảnh bọn ác quỷ kia chìa súng vào đầu cha mẹ cô nhe răng cười nham nhở. Người đàn ông đứng đầu bầy ra tay bắn không ngừng vào tim vào hai người đang bị trói rồi hung hăng đá họ mấy cước nở ra một nụ cười thoả mãn. --7 năm sau-- "Đừng... Đừng giết họ." ""Thanh Thanh" "Đừng giết tôi xin.. xin các người" "Ngoan nào.. là chú đây" Đôi mắt ngấn nước mắt của Thanh Thanh từ từ mở ra. Tay siết chặt vào thắt lưng của Đinh Mạc Ca. "Sao chú ở phòng cháu?" Không phải chú đang đi công tác sao? Giọng nói run rẩy của Thanh Thanh khiến hắn bật cười. "Cháu lại gặp ác mộng nữa à?" Hai ngón tay hắn nhẹ nhàng vén mấy sợi tóc rối của cô v**t v* ôn nhu. "Vâng.Quá khứ của cháu dường như rất đau khổ nhưng cháu không thể nào nhớ nổi. Có đúng là cha mẹ cháu chết vì gặp tai nạn… "Xin hỏi, cô có phải là Đinh phu nhân không? "Thanh Thanh ngẩng đầu, bước chân dừng lại:"Tôi đang bận."Bên kia gấp gáp cắt ngang:"Bà Đinh bà hãy bình tĩnh nghe tôi nói, Đinh thiếu gia phẫu thuật thất bại, hiện tại không thể cứu vãn, bà hãy đến gặp cậu ấy lần cuối."Thân thể cô hoảng sợ hơi run rẩy, tầm mắt nhìn chằm chằm ngoài đường lộ, qua hồi lâu ánh mắt cô mới chuyển động chớp mắt. Thanh Thanh c*n m** d***, cố giữ duy trì vẻ bình tĩnh:"Hả!"Đầu dây bên kia lặp lại một câu nói khiến cô ngã quỵ xuống đất, mơ hồ mắt như nặng trĩu, cô cảm giác có người đến gần cô, qua một phút nhiều người đến gần cô.Cuối cùng cô mất toàn bộ duy trì bình tĩnh, mơ hồ không còn cảm giác kia._"Mạc Ca! Anh lường gạt em! Anh lường gạt em!"

Chương 22: Ngoại truyện 6: Mất mát