Tôi và Ngọc Đàn lại cãi nhau, thật tình muội muội chỉ kém tôi hai tuổi bởi vậy mới có chuyện hai tỷ muội tranh giành đồ trang sức, tranh giành mọi thứ có trong phủ, từ con mèo nhỏ có bộ lông trắng muốt mà sư bá mang về, chúng tôi thi nhau đòi đặt tên cho con mèo, nào là con mèo sinh ra ở Tây Tạng tất nhiên phải gọi nó là Tiểu Tạng; cái ý kiến của Đàn Nhi khiến mọi người không khỏi bật cười. Còn tôi, bộ lông trắng muốt như tuyết, cặp mắt to tròn đen nhánh của con mèo làm tôi liên tưởng tới cái tên "Tuyết Nhi". Nhưng rốt cuộc Tuyết Nhi hay Tiểu Tạng có hay đến mấy cũng không bằng cái tên mĩ miều "súc sinh" do cha tôi thuận miệng gọi. Tôi còn nhớ rất rõ lần sinh thần của biểu ca, huynh ấy được hoàng thượng tặng cho một bộ lông cừu vô cùng đẹp. Vốn là đàn ông nên huynh ấy đã mang về nhà tặng cho tôi, không nhờ Ngọc Đàn biết chuyện, muội ấy làm càn trước phòng cha mẹ. Kết quả là với chức danh " tỷ tỷ" tôi phải nhường lại món đồ cho" muội muội" mà cũng từ đó biểu ca không còn mang về bất cứ…
Chương 12
Ngọc Đàm Hoàng HậuTác giả: Tzs_bambooTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTôi và Ngọc Đàn lại cãi nhau, thật tình muội muội chỉ kém tôi hai tuổi bởi vậy mới có chuyện hai tỷ muội tranh giành đồ trang sức, tranh giành mọi thứ có trong phủ, từ con mèo nhỏ có bộ lông trắng muốt mà sư bá mang về, chúng tôi thi nhau đòi đặt tên cho con mèo, nào là con mèo sinh ra ở Tây Tạng tất nhiên phải gọi nó là Tiểu Tạng; cái ý kiến của Đàn Nhi khiến mọi người không khỏi bật cười. Còn tôi, bộ lông trắng muốt như tuyết, cặp mắt to tròn đen nhánh của con mèo làm tôi liên tưởng tới cái tên "Tuyết Nhi". Nhưng rốt cuộc Tuyết Nhi hay Tiểu Tạng có hay đến mấy cũng không bằng cái tên mĩ miều "súc sinh" do cha tôi thuận miệng gọi. Tôi còn nhớ rất rõ lần sinh thần của biểu ca, huynh ấy được hoàng thượng tặng cho một bộ lông cừu vô cùng đẹp. Vốn là đàn ông nên huynh ấy đã mang về nhà tặng cho tôi, không nhờ Ngọc Đàn biết chuyện, muội ấy làm càn trước phòng cha mẹ. Kết quả là với chức danh " tỷ tỷ" tôi phải nhường lại món đồ cho" muội muội" mà cũng từ đó biểu ca không còn mang về bất cứ… Điện Lệ ChínhHoàng hậu ko ngừng dùng tay lăn chiếc vòng hạt trên cổ tay. Đã hai tháng kể từ ngày bà gửi giấy ghi mệnh của Thiên Nhi cho thầy Hộ Thần, đến nay vẫn chưa có tung tích gì. Ngày lập phi sắp cận kề, bà ko lo sao được? Điều bà lo lắng nhất chính là Thiên Nhi, cái đứa này đầu tiên một mực muốn tìm ra nữ nhi đã bị thằng bé cướp mất lần đầu. Sau đó tìm được rồi, đáng lẽ phải tươi cười, vui vẻ hơn nhưng ko, mặt thằng bé ngày một buồn bã, thậm chí cơm còn ko buồn chạm đũa. Bà hỏi thì lắc đầu, nhất quyết ko chịu nói lý do." Bẩm hoàng hậu, thầy Hộ Thần cầu kiến."" Mau truyền vào." " Bà nhanh chóng ngồi xuống ghế, may quá cuối cùng thầy cũng chịu tới.Thầy Hộ Thần là một thầy bói toán về số mệnh rất nổi tiếng của Tây Tạng, chính thầy là người đã tiên đoán hoàng hậu sinh được hai vị hoàng tử xuất chúng, một trong hai người này nhất định sẽ trở thành vị hoàng đế tài ba của Trung Nguyên.Một người đàn ông già nua chống gậy đi vào, sắc mặt của lão vàng vọt ko giống nước da trắng của người Trung Nguyên. Trên tay lão cầm một tờ giấy được ghi tên của thái tử Dương Kinh Thiên bằng mực đỏ." Tham kiến hoàng hậu." Lão quỳ xuống bái kiến hoàng hậu. Ngay lập được được hoàng hậu cho đứng lên." Mệnh của Thiên Nhi như thế nào? Ngươi mau nói cho ta nghe. " Hoàng hậu vô cùng sốt ruột cho mệnh của con trai, chả vậy mà ra lệnh hẳn một đội quân để tìm lão về đây bói mệnh cho con trai." Bẩm hoàng hậu, mệnh của thái tử vốn là mệnh Hoả đại diện cho rồng vàng vì vậy thái tử bắt buộc phải tứ hôn với một nữ tử mệnh Kim đại diện cho phượng hoàng. Mà nữ tử này tốt nhất nên chọn con cái của các quan thần từ cấp năm trở lên. Chỉ có như vậy vợ chồng mới hoà thuận, đất nước nhờ thế cũng hưng thịnh."" Ý của ngươi là? "Hoàng hậu rốt cuộc đã huỷ ra vấn đề, theo lời thầy Hộ Thần, muốn chọn thái tử phi phải chọn tiểu thư khuê các của các quan đại thần từ cấp năm trở lên. Ngoài tể tướng Vương Ngọc Hành thuộc cấp một ra thì những quan khác đều chỉ sinh được con trai. Hơn nữa nếu bà ko nhầm thì Vương Ngọc Đàm mang mệnh Kim.Bà như vớ được vàng, ban thưởng cho thầy Hộ Pháp rồi vội vàng tim con trai mình là Dương Kinh Thiên.
Điện Lệ Chính
Hoàng hậu ko ngừng dùng tay lăn chiếc vòng hạt trên cổ tay. Đã hai tháng kể từ ngày bà gửi giấy ghi mệnh của Thiên Nhi cho thầy Hộ Thần, đến nay vẫn chưa có tung tích gì. Ngày lập phi sắp cận kề, bà ko lo sao được? Điều bà lo lắng nhất chính là Thiên Nhi, cái đứa này đầu tiên một mực muốn tìm ra nữ nhi đã bị thằng bé cướp mất lần đầu. Sau đó tìm được rồi, đáng lẽ phải tươi cười, vui vẻ hơn nhưng ko, mặt thằng bé ngày một buồn bã, thậm chí cơm còn ko buồn chạm đũa. Bà hỏi thì lắc đầu, nhất quyết ko chịu nói lý do.
" Bẩm hoàng hậu, thầy Hộ Thần cầu kiến."
" Mau truyền vào." " Bà nhanh chóng ngồi xuống ghế, may quá cuối cùng thầy cũng chịu tới.
Thầy Hộ Thần là một thầy bói toán về số mệnh rất nổi tiếng của Tây Tạng, chính thầy là người đã tiên đoán hoàng hậu sinh được hai vị hoàng tử xuất chúng, một trong hai người này nhất định sẽ trở thành vị hoàng đế tài ba của Trung Nguyên.
Một người đàn ông già nua chống gậy đi vào, sắc mặt của lão vàng vọt ko giống nước da trắng của người Trung Nguyên. Trên tay lão cầm một tờ giấy được ghi tên của thái tử Dương Kinh Thiên bằng mực đỏ.
" Tham kiến hoàng hậu." Lão quỳ xuống bái kiến hoàng hậu. Ngay lập được được hoàng hậu cho đứng lên.
" Mệnh của Thiên Nhi như thế nào? Ngươi mau nói cho ta nghe. " Hoàng hậu vô cùng sốt ruột cho mệnh của con trai, chả vậy mà ra lệnh hẳn một đội quân để tìm lão về đây bói mệnh cho con trai.
" Bẩm hoàng hậu, mệnh của thái tử vốn là mệnh Hoả đại diện cho rồng vàng vì vậy thái tử bắt buộc phải tứ hôn với một nữ tử mệnh Kim đại diện cho phượng hoàng. Mà nữ tử này tốt nhất nên chọn con cái của các quan thần từ cấp năm trở lên. Chỉ có như vậy vợ chồng mới hoà thuận, đất nước nhờ thế cũng hưng thịnh."
" Ý của ngươi là? "
Hoàng hậu rốt cuộc đã huỷ ra vấn đề, theo lời thầy Hộ Thần, muốn chọn thái tử phi phải chọn tiểu thư khuê các của các quan đại thần từ cấp năm trở lên. Ngoài tể tướng Vương Ngọc Hành thuộc cấp một ra thì những quan khác đều chỉ sinh được con trai. Hơn nữa nếu bà ko nhầm thì Vương Ngọc Đàm mang mệnh Kim.
Bà như vớ được vàng, ban thưởng cho thầy Hộ Pháp rồi vội vàng tim con trai mình là Dương Kinh Thiên.
Ngọc Đàm Hoàng HậuTác giả: Tzs_bambooTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTôi và Ngọc Đàn lại cãi nhau, thật tình muội muội chỉ kém tôi hai tuổi bởi vậy mới có chuyện hai tỷ muội tranh giành đồ trang sức, tranh giành mọi thứ có trong phủ, từ con mèo nhỏ có bộ lông trắng muốt mà sư bá mang về, chúng tôi thi nhau đòi đặt tên cho con mèo, nào là con mèo sinh ra ở Tây Tạng tất nhiên phải gọi nó là Tiểu Tạng; cái ý kiến của Đàn Nhi khiến mọi người không khỏi bật cười. Còn tôi, bộ lông trắng muốt như tuyết, cặp mắt to tròn đen nhánh của con mèo làm tôi liên tưởng tới cái tên "Tuyết Nhi". Nhưng rốt cuộc Tuyết Nhi hay Tiểu Tạng có hay đến mấy cũng không bằng cái tên mĩ miều "súc sinh" do cha tôi thuận miệng gọi. Tôi còn nhớ rất rõ lần sinh thần của biểu ca, huynh ấy được hoàng thượng tặng cho một bộ lông cừu vô cùng đẹp. Vốn là đàn ông nên huynh ấy đã mang về nhà tặng cho tôi, không nhờ Ngọc Đàn biết chuyện, muội ấy làm càn trước phòng cha mẹ. Kết quả là với chức danh " tỷ tỷ" tôi phải nhường lại món đồ cho" muội muội" mà cũng từ đó biểu ca không còn mang về bất cứ… Điện Lệ ChínhHoàng hậu ko ngừng dùng tay lăn chiếc vòng hạt trên cổ tay. Đã hai tháng kể từ ngày bà gửi giấy ghi mệnh của Thiên Nhi cho thầy Hộ Thần, đến nay vẫn chưa có tung tích gì. Ngày lập phi sắp cận kề, bà ko lo sao được? Điều bà lo lắng nhất chính là Thiên Nhi, cái đứa này đầu tiên một mực muốn tìm ra nữ nhi đã bị thằng bé cướp mất lần đầu. Sau đó tìm được rồi, đáng lẽ phải tươi cười, vui vẻ hơn nhưng ko, mặt thằng bé ngày một buồn bã, thậm chí cơm còn ko buồn chạm đũa. Bà hỏi thì lắc đầu, nhất quyết ko chịu nói lý do." Bẩm hoàng hậu, thầy Hộ Thần cầu kiến."" Mau truyền vào." " Bà nhanh chóng ngồi xuống ghế, may quá cuối cùng thầy cũng chịu tới.Thầy Hộ Thần là một thầy bói toán về số mệnh rất nổi tiếng của Tây Tạng, chính thầy là người đã tiên đoán hoàng hậu sinh được hai vị hoàng tử xuất chúng, một trong hai người này nhất định sẽ trở thành vị hoàng đế tài ba của Trung Nguyên.Một người đàn ông già nua chống gậy đi vào, sắc mặt của lão vàng vọt ko giống nước da trắng của người Trung Nguyên. Trên tay lão cầm một tờ giấy được ghi tên của thái tử Dương Kinh Thiên bằng mực đỏ." Tham kiến hoàng hậu." Lão quỳ xuống bái kiến hoàng hậu. Ngay lập được được hoàng hậu cho đứng lên." Mệnh của Thiên Nhi như thế nào? Ngươi mau nói cho ta nghe. " Hoàng hậu vô cùng sốt ruột cho mệnh của con trai, chả vậy mà ra lệnh hẳn một đội quân để tìm lão về đây bói mệnh cho con trai." Bẩm hoàng hậu, mệnh của thái tử vốn là mệnh Hoả đại diện cho rồng vàng vì vậy thái tử bắt buộc phải tứ hôn với một nữ tử mệnh Kim đại diện cho phượng hoàng. Mà nữ tử này tốt nhất nên chọn con cái của các quan thần từ cấp năm trở lên. Chỉ có như vậy vợ chồng mới hoà thuận, đất nước nhờ thế cũng hưng thịnh."" Ý của ngươi là? "Hoàng hậu rốt cuộc đã huỷ ra vấn đề, theo lời thầy Hộ Thần, muốn chọn thái tử phi phải chọn tiểu thư khuê các của các quan đại thần từ cấp năm trở lên. Ngoài tể tướng Vương Ngọc Hành thuộc cấp một ra thì những quan khác đều chỉ sinh được con trai. Hơn nữa nếu bà ko nhầm thì Vương Ngọc Đàm mang mệnh Kim.Bà như vớ được vàng, ban thưởng cho thầy Hộ Pháp rồi vội vàng tim con trai mình là Dương Kinh Thiên.