Tôi và Ngọc Đàn lại cãi nhau, thật tình muội muội chỉ kém tôi hai tuổi bởi vậy mới có chuyện hai tỷ muội tranh giành đồ trang sức, tranh giành mọi thứ có trong phủ, từ con mèo nhỏ có bộ lông trắng muốt mà sư bá mang về, chúng tôi thi nhau đòi đặt tên cho con mèo, nào là con mèo sinh ra ở Tây Tạng tất nhiên phải gọi nó là Tiểu Tạng; cái ý kiến của Đàn Nhi khiến mọi người không khỏi bật cười. Còn tôi, bộ lông trắng muốt như tuyết, cặp mắt to tròn đen nhánh của con mèo làm tôi liên tưởng tới cái tên "Tuyết Nhi". Nhưng rốt cuộc Tuyết Nhi hay Tiểu Tạng có hay đến mấy cũng không bằng cái tên mĩ miều "súc sinh" do cha tôi thuận miệng gọi. Tôi còn nhớ rất rõ lần sinh thần của biểu ca, huynh ấy được hoàng thượng tặng cho một bộ lông cừu vô cùng đẹp. Vốn là đàn ông nên huynh ấy đã mang về nhà tặng cho tôi, không nhờ Ngọc Đàn biết chuyện, muội ấy làm càn trước phòng cha mẹ. Kết quả là với chức danh " tỷ tỷ" tôi phải nhường lại món đồ cho" muội muội" mà cũng từ đó biểu ca không còn mang về bất cứ…
Chương 14
Ngọc Đàm Hoàng HậuTác giả: Tzs_bambooTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTôi và Ngọc Đàn lại cãi nhau, thật tình muội muội chỉ kém tôi hai tuổi bởi vậy mới có chuyện hai tỷ muội tranh giành đồ trang sức, tranh giành mọi thứ có trong phủ, từ con mèo nhỏ có bộ lông trắng muốt mà sư bá mang về, chúng tôi thi nhau đòi đặt tên cho con mèo, nào là con mèo sinh ra ở Tây Tạng tất nhiên phải gọi nó là Tiểu Tạng; cái ý kiến của Đàn Nhi khiến mọi người không khỏi bật cười. Còn tôi, bộ lông trắng muốt như tuyết, cặp mắt to tròn đen nhánh của con mèo làm tôi liên tưởng tới cái tên "Tuyết Nhi". Nhưng rốt cuộc Tuyết Nhi hay Tiểu Tạng có hay đến mấy cũng không bằng cái tên mĩ miều "súc sinh" do cha tôi thuận miệng gọi. Tôi còn nhớ rất rõ lần sinh thần của biểu ca, huynh ấy được hoàng thượng tặng cho một bộ lông cừu vô cùng đẹp. Vốn là đàn ông nên huynh ấy đã mang về nhà tặng cho tôi, không nhờ Ngọc Đàn biết chuyện, muội ấy làm càn trước phòng cha mẹ. Kết quả là với chức danh " tỷ tỷ" tôi phải nhường lại món đồ cho" muội muội" mà cũng từ đó biểu ca không còn mang về bất cứ… " Con có còn thích Vương Ngọc Đàm nữa ko? Thầy Hộ Thần đã xem mệnh cho con, ông ta nói con phải cưới nữ tử mang mệnh Kim mà trùng hợp thay nàng ta cũng được sinh ra dưới mệnh đó."" Vậy mẫu hậu ko ngại tể tướng và đại tướng quân sao? "" Chuyện này....... " Bà cũng lo lắng lắm chứ bộ, hai cha con nhà họ Vương, gia thế với quyền hành ghê gớm đến mức nào ko phải là bà chưa từng nghe qua. Ngay đến cả hoàng thượng, người cũng phải hỏi qua ý kiến của Vương Ngọc Hành sau đó mới dám toàn quyền quyết định.Thấy sắc mặt nhợt nhạt của hoàng hậu, Dương Kinh Thiên khẽ thở dài:" Thôi chuyện này tạm thời gác lại. Con phải tới gặp phụ hoàng đây." Nói rồi hắn liền rời khỏi.Bắt tôi lấy Dương Kinh Thiên, nói thật ngoài cha ra, đừng hòng một ai ép được tôi, kể cả hoàng thượng giá lâm, tôi cũng ko sợ. Do vậy hoàng hậu cũng chỉ khẽ thở dài rồi nhanh chóng trở về điện Lệ Chính.
" Con có còn thích Vương Ngọc Đàm nữa ko? Thầy Hộ Thần đã xem mệnh cho con, ông ta nói con phải cưới nữ tử mang mệnh Kim mà trùng hợp thay nàng ta cũng được sinh ra dưới mệnh đó."
" Vậy mẫu hậu ko ngại tể tướng và đại tướng quân sao? "
" Chuyện này....... " Bà cũng lo lắng lắm chứ bộ, hai cha con nhà họ Vương, gia thế với quyền hành ghê gớm đến mức nào ko phải là bà chưa từng nghe qua. Ngay đến cả hoàng thượng, người cũng phải hỏi qua ý kiến của Vương Ngọc Hành sau đó mới dám toàn quyền quyết định.
Thấy sắc mặt nhợt nhạt của hoàng hậu, Dương Kinh Thiên khẽ thở dài:
" Thôi chuyện này tạm thời gác lại. Con phải tới gặp phụ hoàng đây." Nói rồi hắn liền rời khỏi.
Bắt tôi lấy Dương Kinh Thiên, nói thật ngoài cha ra, đừng hòng một ai ép được tôi, kể cả hoàng thượng giá lâm, tôi cũng ko sợ. Do vậy hoàng hậu cũng chỉ khẽ thở dài rồi nhanh chóng trở về điện Lệ Chính.
Ngọc Đàm Hoàng HậuTác giả: Tzs_bambooTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTôi và Ngọc Đàn lại cãi nhau, thật tình muội muội chỉ kém tôi hai tuổi bởi vậy mới có chuyện hai tỷ muội tranh giành đồ trang sức, tranh giành mọi thứ có trong phủ, từ con mèo nhỏ có bộ lông trắng muốt mà sư bá mang về, chúng tôi thi nhau đòi đặt tên cho con mèo, nào là con mèo sinh ra ở Tây Tạng tất nhiên phải gọi nó là Tiểu Tạng; cái ý kiến của Đàn Nhi khiến mọi người không khỏi bật cười. Còn tôi, bộ lông trắng muốt như tuyết, cặp mắt to tròn đen nhánh của con mèo làm tôi liên tưởng tới cái tên "Tuyết Nhi". Nhưng rốt cuộc Tuyết Nhi hay Tiểu Tạng có hay đến mấy cũng không bằng cái tên mĩ miều "súc sinh" do cha tôi thuận miệng gọi. Tôi còn nhớ rất rõ lần sinh thần của biểu ca, huynh ấy được hoàng thượng tặng cho một bộ lông cừu vô cùng đẹp. Vốn là đàn ông nên huynh ấy đã mang về nhà tặng cho tôi, không nhờ Ngọc Đàn biết chuyện, muội ấy làm càn trước phòng cha mẹ. Kết quả là với chức danh " tỷ tỷ" tôi phải nhường lại món đồ cho" muội muội" mà cũng từ đó biểu ca không còn mang về bất cứ… " Con có còn thích Vương Ngọc Đàm nữa ko? Thầy Hộ Thần đã xem mệnh cho con, ông ta nói con phải cưới nữ tử mang mệnh Kim mà trùng hợp thay nàng ta cũng được sinh ra dưới mệnh đó."" Vậy mẫu hậu ko ngại tể tướng và đại tướng quân sao? "" Chuyện này....... " Bà cũng lo lắng lắm chứ bộ, hai cha con nhà họ Vương, gia thế với quyền hành ghê gớm đến mức nào ko phải là bà chưa từng nghe qua. Ngay đến cả hoàng thượng, người cũng phải hỏi qua ý kiến của Vương Ngọc Hành sau đó mới dám toàn quyền quyết định.Thấy sắc mặt nhợt nhạt của hoàng hậu, Dương Kinh Thiên khẽ thở dài:" Thôi chuyện này tạm thời gác lại. Con phải tới gặp phụ hoàng đây." Nói rồi hắn liền rời khỏi.Bắt tôi lấy Dương Kinh Thiên, nói thật ngoài cha ra, đừng hòng một ai ép được tôi, kể cả hoàng thượng giá lâm, tôi cũng ko sợ. Do vậy hoàng hậu cũng chỉ khẽ thở dài rồi nhanh chóng trở về điện Lệ Chính.