Dụ Lục 10 tuổi, Tôn Lạc Tư 4 tuổi. Có lần Lạc Tư được chú Tiêu Hổ bế đi đến doanh trại chơi nơi anh hai của Lạc Tư luyện tập. Doanh trại này nằm ở một vùng đất sâu trong Trung Á. Đây từng là doanh trại quân đội cũ chuyên kinh doanh thuốc phiện. Nhưng sau này đã được thế lực của Tôn Gia âm thầm mua lại. Anh hai Lạc Tư ở quân khu cấp S là nơi được huấn luyện hoàn toàn cách biệt với các quân khu còn lại. Lúc Tiêu Hổ và Tiểu Tư đến nơi cũng là lúc Tôn Trạch đang trong giờ nghỉ. Cậu bé Tôn Trạch thấy đứa em gái nhỏ đang được bế trên tay Tiêu Hổ. Cậu lấy trong tủ đồ ra một khẩu súng lục, sau đó hướng về Tiểu Tư đi đến. "Quà cho em!" Tôn Trạch đưa khẩu súng cho Tiểu Tư, Tiểu Tư nhận lấy, sau đó lại đòi anh hai bế trên tay. Thế là Tôn Trạch bế Lạc Tư đi vài vòng ở quân khu khác. Lạc Tư thấy rất nhiều anh lớn chơi đùa với nhau rất vui, trong lòng cũng không khỏi ham thích. Tiêu Hổ vẫn luôn chăm Tiểu Tư từ lúc mới sinh, nên tính cách của cô bé cũng rõ phần nào. Tiêu Hổ nhìn Tiểu Tư dùng giọng…
Chương 14
Tư UyểnTác giả: 46diaryTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngDụ Lục 10 tuổi, Tôn Lạc Tư 4 tuổi. Có lần Lạc Tư được chú Tiêu Hổ bế đi đến doanh trại chơi nơi anh hai của Lạc Tư luyện tập. Doanh trại này nằm ở một vùng đất sâu trong Trung Á. Đây từng là doanh trại quân đội cũ chuyên kinh doanh thuốc phiện. Nhưng sau này đã được thế lực của Tôn Gia âm thầm mua lại. Anh hai Lạc Tư ở quân khu cấp S là nơi được huấn luyện hoàn toàn cách biệt với các quân khu còn lại. Lúc Tiêu Hổ và Tiểu Tư đến nơi cũng là lúc Tôn Trạch đang trong giờ nghỉ. Cậu bé Tôn Trạch thấy đứa em gái nhỏ đang được bế trên tay Tiêu Hổ. Cậu lấy trong tủ đồ ra một khẩu súng lục, sau đó hướng về Tiểu Tư đi đến. "Quà cho em!" Tôn Trạch đưa khẩu súng cho Tiểu Tư, Tiểu Tư nhận lấy, sau đó lại đòi anh hai bế trên tay. Thế là Tôn Trạch bế Lạc Tư đi vài vòng ở quân khu khác. Lạc Tư thấy rất nhiều anh lớn chơi đùa với nhau rất vui, trong lòng cũng không khỏi ham thích. Tiêu Hổ vẫn luôn chăm Tiểu Tư từ lúc mới sinh, nên tính cách của cô bé cũng rõ phần nào. Tiêu Hổ nhìn Tiểu Tư dùng giọng… Dụ Lục 19 tuổi, Tôn Lạc Tư 13 tuổi.(Phần 1)Hôm nay Dụ Lục dậy sớm, muốn qua đón Lạc Tư đi học. Uyển Từ mẹ của Dụ Lục ngạc nhiên khi thấy con trai mới sáng sớm đã vội vàng ra ngoài, nhưng lại chợt nghĩ đến điều gì đó liền lớn tiếng cười nói."A Lục, lâu lâu mới về nhà một lần, lại cứ vội vã qua Tôn gia bỏ mặc người mẹ này. Mẹ rất đau lòng!"Dụ Lục dừng động tác bước xuống cầu thang, cậu quay mặt nhìn sang Uyển Từ đang đứng cạnh bên khóm hoa hồng đỏ rực. Đột nhiên Dụ Lục lạnh nhạt cất tiếng."Mẹ có muốn đi cùng không?"Uyển Từ liền vứt chiếc kéo trên tay, vốn muốn cắt một vài bông để cắm hoa, sau đó bà chạy ngay đến cạnh Dụ Lục, nóng lòng kéo đi.Tất cả người hầu "...." cứ thế nhìn bà chủ cùng thiếu gia lên xe rời đi mất....Lúc đến Tôn gia, Uyển Từ mọi lần sẽ giành bế Lạc Tư trên tay Mẫn Du trước Dụ Lục. Nhưng mà Lạc Tư nay đã lớn, chắc cũng do thừa hưởng gen tốt của Tôn Từ và Mẫn Du, nên Lạc Tư cao hơn so với các bạn nữ cùng tuổi. Bà chỉ đành ngậm ngùi nắm tay con bé cùng đi. Bà nhìn Lạc Tư càng lúc càng lớn, càng lúc càng xinh đẹp, lòng có chút buồn bã, bà vẫn nhớ khi được bế Lạc Tư bé bỏng bụ bẫm ở trên tay. Mãi cho đến khi đã đến trường, lòng bà vẫn nao nao nuối tiếc buồn.Lần nào Uyển Từ đưa Lạc Tư đi học, thì đều không ngoại trừ chỉ để Lạc Tư ở trước cổng trường, bà luôn luôn nắm tay Lạc Tư vào đến tận lớp, sau đó dặn dò còn phải hôn một cái rồi mới chịu rời đi. Lúc bà xoay người, một tiếng nói non nớt lại vang lên."A Tư, đây là ai thế?"Uyển Từ quay người lại, là một cô bé, chắc là bạn học cùng lớp của Lạc Tư. Trong khi Lạc Tư vẫn còn chưa biết phải nói như thế nào, đã thấy Uyển Từ lên tiếng giành nói."Ta là mẹ của tiểu Tư!"Tôn Lạc Tư và bạn học "....""Nhưng mà lần trước con đã thấy mẹ của Lạc Tư rồi. Lạc Tư có hai mẹ lận sao??"Uyển Từ đột nhiên lại nảy lên một ý nghĩ, cười vô cùng sung sướng trả lời "Lần trước là mẹ ruột của Lạc Tư, lần này là mẹ chồng của Lạc Tư!"Tôn Lạc Tư và bạn học "......" mẹ chồng????Thế là từ hôm đó, tin Lạc Tư có hôn ước với Dụ gia được truyền khắp cả trường.- xxihabin-
Dụ Lục 19 tuổi, Tôn Lạc Tư 13 tuổi.
(Phần 1)
Hôm nay Dụ Lục dậy sớm, muốn qua đón Lạc Tư đi học. Uyển Từ mẹ của Dụ Lục ngạc nhiên khi thấy con trai mới sáng sớm đã vội vàng ra ngoài, nhưng lại chợt nghĩ đến điều gì đó liền lớn tiếng cười nói.
"A Lục, lâu lâu mới về nhà một lần, lại cứ vội vã qua Tôn gia bỏ mặc người mẹ này. Mẹ rất đau lòng!"
Dụ Lục dừng động tác bước xuống cầu thang, cậu quay mặt nhìn sang Uyển Từ đang đứng cạnh bên khóm hoa hồng đỏ rực. Đột nhiên Dụ Lục lạnh nhạt cất tiếng.
"Mẹ có muốn đi cùng không?"
Uyển Từ liền vứt chiếc kéo trên tay, vốn muốn cắt một vài bông để cắm hoa, sau đó bà chạy ngay đến cạnh Dụ Lục, nóng lòng kéo đi.
Tất cả người hầu "...." cứ thế nhìn bà chủ cùng thiếu gia lên xe rời đi mất....
Lúc đến Tôn gia, Uyển Từ mọi lần sẽ giành bế Lạc Tư trên tay Mẫn Du trước Dụ Lục. Nhưng mà Lạc Tư nay đã lớn, chắc cũng do thừa hưởng gen tốt của Tôn Từ và Mẫn Du, nên Lạc Tư cao hơn so với các bạn nữ cùng tuổi. Bà chỉ đành ngậm ngùi nắm tay con bé cùng đi. Bà nhìn Lạc Tư càng lúc càng lớn, càng lúc càng xinh đẹp, lòng có chút buồn bã, bà vẫn nhớ khi được bế Lạc Tư bé bỏng bụ bẫm ở trên tay. Mãi cho đến khi đã đến trường, lòng bà vẫn nao nao nuối tiếc buồn.
Lần nào Uyển Từ đưa Lạc Tư đi học, thì đều không ngoại trừ chỉ để Lạc Tư ở trước cổng trường, bà luôn luôn nắm tay Lạc Tư vào đến tận lớp, sau đó dặn dò còn phải hôn một cái rồi mới chịu rời đi. Lúc bà xoay người, một tiếng nói non nớt lại vang lên.
"A Tư, đây là ai thế?"
Uyển Từ quay người lại, là một cô bé, chắc là bạn học cùng lớp của Lạc Tư. Trong khi Lạc Tư vẫn còn chưa biết phải nói như thế nào, đã thấy Uyển Từ lên tiếng giành nói.
"Ta là mẹ của tiểu Tư!"
Tôn Lạc Tư và bạn học "...."
"Nhưng mà lần trước con đã thấy mẹ của Lạc Tư rồi. Lạc Tư có hai mẹ lận sao??"
Uyển Từ đột nhiên lại nảy lên một ý nghĩ, cười vô cùng sung sướng trả lời "Lần trước là mẹ ruột của Lạc Tư, lần này là mẹ chồng của Lạc Tư!"
Tôn Lạc Tư và bạn học "......" mẹ chồng????
Thế là từ hôm đó, tin Lạc Tư có hôn ước với Dụ gia được truyền khắp cả trường.
- xxihabin-
Tư UyểnTác giả: 46diaryTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngDụ Lục 10 tuổi, Tôn Lạc Tư 4 tuổi. Có lần Lạc Tư được chú Tiêu Hổ bế đi đến doanh trại chơi nơi anh hai của Lạc Tư luyện tập. Doanh trại này nằm ở một vùng đất sâu trong Trung Á. Đây từng là doanh trại quân đội cũ chuyên kinh doanh thuốc phiện. Nhưng sau này đã được thế lực của Tôn Gia âm thầm mua lại. Anh hai Lạc Tư ở quân khu cấp S là nơi được huấn luyện hoàn toàn cách biệt với các quân khu còn lại. Lúc Tiêu Hổ và Tiểu Tư đến nơi cũng là lúc Tôn Trạch đang trong giờ nghỉ. Cậu bé Tôn Trạch thấy đứa em gái nhỏ đang được bế trên tay Tiêu Hổ. Cậu lấy trong tủ đồ ra một khẩu súng lục, sau đó hướng về Tiểu Tư đi đến. "Quà cho em!" Tôn Trạch đưa khẩu súng cho Tiểu Tư, Tiểu Tư nhận lấy, sau đó lại đòi anh hai bế trên tay. Thế là Tôn Trạch bế Lạc Tư đi vài vòng ở quân khu khác. Lạc Tư thấy rất nhiều anh lớn chơi đùa với nhau rất vui, trong lòng cũng không khỏi ham thích. Tiêu Hổ vẫn luôn chăm Tiểu Tư từ lúc mới sinh, nên tính cách của cô bé cũng rõ phần nào. Tiêu Hổ nhìn Tiểu Tư dùng giọng… Dụ Lục 19 tuổi, Tôn Lạc Tư 13 tuổi.(Phần 1)Hôm nay Dụ Lục dậy sớm, muốn qua đón Lạc Tư đi học. Uyển Từ mẹ của Dụ Lục ngạc nhiên khi thấy con trai mới sáng sớm đã vội vàng ra ngoài, nhưng lại chợt nghĩ đến điều gì đó liền lớn tiếng cười nói."A Lục, lâu lâu mới về nhà một lần, lại cứ vội vã qua Tôn gia bỏ mặc người mẹ này. Mẹ rất đau lòng!"Dụ Lục dừng động tác bước xuống cầu thang, cậu quay mặt nhìn sang Uyển Từ đang đứng cạnh bên khóm hoa hồng đỏ rực. Đột nhiên Dụ Lục lạnh nhạt cất tiếng."Mẹ có muốn đi cùng không?"Uyển Từ liền vứt chiếc kéo trên tay, vốn muốn cắt một vài bông để cắm hoa, sau đó bà chạy ngay đến cạnh Dụ Lục, nóng lòng kéo đi.Tất cả người hầu "...." cứ thế nhìn bà chủ cùng thiếu gia lên xe rời đi mất....Lúc đến Tôn gia, Uyển Từ mọi lần sẽ giành bế Lạc Tư trên tay Mẫn Du trước Dụ Lục. Nhưng mà Lạc Tư nay đã lớn, chắc cũng do thừa hưởng gen tốt của Tôn Từ và Mẫn Du, nên Lạc Tư cao hơn so với các bạn nữ cùng tuổi. Bà chỉ đành ngậm ngùi nắm tay con bé cùng đi. Bà nhìn Lạc Tư càng lúc càng lớn, càng lúc càng xinh đẹp, lòng có chút buồn bã, bà vẫn nhớ khi được bế Lạc Tư bé bỏng bụ bẫm ở trên tay. Mãi cho đến khi đã đến trường, lòng bà vẫn nao nao nuối tiếc buồn.Lần nào Uyển Từ đưa Lạc Tư đi học, thì đều không ngoại trừ chỉ để Lạc Tư ở trước cổng trường, bà luôn luôn nắm tay Lạc Tư vào đến tận lớp, sau đó dặn dò còn phải hôn một cái rồi mới chịu rời đi. Lúc bà xoay người, một tiếng nói non nớt lại vang lên."A Tư, đây là ai thế?"Uyển Từ quay người lại, là một cô bé, chắc là bạn học cùng lớp của Lạc Tư. Trong khi Lạc Tư vẫn còn chưa biết phải nói như thế nào, đã thấy Uyển Từ lên tiếng giành nói."Ta là mẹ của tiểu Tư!"Tôn Lạc Tư và bạn học "....""Nhưng mà lần trước con đã thấy mẹ của Lạc Tư rồi. Lạc Tư có hai mẹ lận sao??"Uyển Từ đột nhiên lại nảy lên một ý nghĩ, cười vô cùng sung sướng trả lời "Lần trước là mẹ ruột của Lạc Tư, lần này là mẹ chồng của Lạc Tư!"Tôn Lạc Tư và bạn học "......" mẹ chồng????Thế là từ hôm đó, tin Lạc Tư có hôn ước với Dụ gia được truyền khắp cả trường.- xxihabin-