Dụ Lục 10 tuổi, Tôn Lạc Tư 4 tuổi. Có lần Lạc Tư được chú Tiêu Hổ bế đi đến doanh trại chơi nơi anh hai của Lạc Tư luyện tập. Doanh trại này nằm ở một vùng đất sâu trong Trung Á. Đây từng là doanh trại quân đội cũ chuyên kinh doanh thuốc phiện. Nhưng sau này đã được thế lực của Tôn Gia âm thầm mua lại. Anh hai Lạc Tư ở quân khu cấp S là nơi được huấn luyện hoàn toàn cách biệt với các quân khu còn lại. Lúc Tiêu Hổ và Tiểu Tư đến nơi cũng là lúc Tôn Trạch đang trong giờ nghỉ. Cậu bé Tôn Trạch thấy đứa em gái nhỏ đang được bế trên tay Tiêu Hổ. Cậu lấy trong tủ đồ ra một khẩu súng lục, sau đó hướng về Tiểu Tư đi đến. "Quà cho em!" Tôn Trạch đưa khẩu súng cho Tiểu Tư, Tiểu Tư nhận lấy, sau đó lại đòi anh hai bế trên tay. Thế là Tôn Trạch bế Lạc Tư đi vài vòng ở quân khu khác. Lạc Tư thấy rất nhiều anh lớn chơi đùa với nhau rất vui, trong lòng cũng không khỏi ham thích. Tiêu Hổ vẫn luôn chăm Tiểu Tư từ lúc mới sinh, nên tính cách của cô bé cũng rõ phần nào. Tiêu Hổ nhìn Tiểu Tư dùng giọng…
Chương 20
Tư UyểnTác giả: 46diaryTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngDụ Lục 10 tuổi, Tôn Lạc Tư 4 tuổi. Có lần Lạc Tư được chú Tiêu Hổ bế đi đến doanh trại chơi nơi anh hai của Lạc Tư luyện tập. Doanh trại này nằm ở một vùng đất sâu trong Trung Á. Đây từng là doanh trại quân đội cũ chuyên kinh doanh thuốc phiện. Nhưng sau này đã được thế lực của Tôn Gia âm thầm mua lại. Anh hai Lạc Tư ở quân khu cấp S là nơi được huấn luyện hoàn toàn cách biệt với các quân khu còn lại. Lúc Tiêu Hổ và Tiểu Tư đến nơi cũng là lúc Tôn Trạch đang trong giờ nghỉ. Cậu bé Tôn Trạch thấy đứa em gái nhỏ đang được bế trên tay Tiêu Hổ. Cậu lấy trong tủ đồ ra một khẩu súng lục, sau đó hướng về Tiểu Tư đi đến. "Quà cho em!" Tôn Trạch đưa khẩu súng cho Tiểu Tư, Tiểu Tư nhận lấy, sau đó lại đòi anh hai bế trên tay. Thế là Tôn Trạch bế Lạc Tư đi vài vòng ở quân khu khác. Lạc Tư thấy rất nhiều anh lớn chơi đùa với nhau rất vui, trong lòng cũng không khỏi ham thích. Tiêu Hổ vẫn luôn chăm Tiểu Tư từ lúc mới sinh, nên tính cách của cô bé cũng rõ phần nào. Tiêu Hổ nhìn Tiểu Tư dùng giọng… Dụ Lục 21 tuổi, Tôn Lạc Tư 15 tuổi.Có lần Hứa Tĩnh Giai học bắn súng ở trường, vì Kim Thánh luôn muốn cho học sinh một sự giáo dục tốt nhất, thế nên việc tập bắn súng, cũng sử dụng đạn thật. Không may trong lúc tập luyện, Lạc Tư bị đạn xước trúng làm trầy tay. Tuy là nói trầy tay nhưng vùng vết thương cũng khá là nghiêm trọng. Kết quả là một bên tay băng bó. May mắn là Lạc Tư đã luyện tập võ công từ nhỏ do truyền thống gia đình, thế nên lần này mới chỉ là vết thương nhỏ.Tuy là nhỏ thế, nhưng cũng khiến cho mẹ của Lạc Tư từ Mỹ liền tức tốc trở về Anh, khiến cho Dụ Lục từ Trung Á liền tức tốc trở về nhà.Tối hôm đó Lạc Tư ở lại Dụ gia, sau khi đã bị hai mẹ dặn dò lo lắng đủ thứ, cũng đã để cho Lạc Tư đi ngủ. Đợi hai mẹ rời khỏi, Dụ Lục mới từ thư phòng đi đến phòng của Lạc Tư. Mặc dù chỉ ngồi bên cạnh nắm tay Lạc Tư mà không nói gì, lâu lâu lại đăm chiêu, rồi lại hôn lên chỗ bị quấn băng. Dụ Lục đã ngồi rất lâu, cho đến khi Lạc Tư ngủ say, anh vẫn chưa có ý định rời khỏi.Không những chỉ tối hôm đó, mà mấy ngày sau khi Dụ Lục còn ở nhà, có rất nhiều lúc anh cứ nắm tay, sau đó lại nhẹ nhàng hôn lên vết thương.- xxihabin-
Dụ Lục 21 tuổi, Tôn Lạc Tư 15 tuổi.
Có lần Hứa Tĩnh Giai học bắn súng ở trường, vì Kim Thánh luôn muốn cho học sinh một sự giáo dục tốt nhất, thế nên việc tập bắn súng, cũng sử dụng đạn thật. Không may trong lúc tập luyện, Lạc Tư bị đạn xước trúng làm trầy tay. Tuy là nói trầy tay nhưng vùng vết thương cũng khá là nghiêm trọng. Kết quả là một bên tay băng bó. May mắn là Lạc Tư đã luyện tập võ công từ nhỏ do truyền thống gia đình, thế nên lần này mới chỉ là vết thương nhỏ.
Tuy là nhỏ thế, nhưng cũng khiến cho mẹ của Lạc Tư từ Mỹ liền tức tốc trở về Anh, khiến cho Dụ Lục từ Trung Á liền tức tốc trở về nhà.
Tối hôm đó Lạc Tư ở lại Dụ gia, sau khi đã bị hai mẹ dặn dò lo lắng đủ thứ, cũng đã để cho Lạc Tư đi ngủ. Đợi hai mẹ rời khỏi, Dụ Lục mới từ thư phòng đi đến phòng của Lạc Tư. Mặc dù chỉ ngồi bên cạnh nắm tay Lạc Tư mà không nói gì, lâu lâu lại đăm chiêu, rồi lại hôn lên chỗ bị quấn băng. Dụ Lục đã ngồi rất lâu, cho đến khi Lạc Tư ngủ say, anh vẫn chưa có ý định rời khỏi.
Không những chỉ tối hôm đó, mà mấy ngày sau khi Dụ Lục còn ở nhà, có rất nhiều lúc anh cứ nắm tay, sau đó lại nhẹ nhàng hôn lên vết thương.
- xxihabin-
Tư UyểnTác giả: 46diaryTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngDụ Lục 10 tuổi, Tôn Lạc Tư 4 tuổi. Có lần Lạc Tư được chú Tiêu Hổ bế đi đến doanh trại chơi nơi anh hai của Lạc Tư luyện tập. Doanh trại này nằm ở một vùng đất sâu trong Trung Á. Đây từng là doanh trại quân đội cũ chuyên kinh doanh thuốc phiện. Nhưng sau này đã được thế lực của Tôn Gia âm thầm mua lại. Anh hai Lạc Tư ở quân khu cấp S là nơi được huấn luyện hoàn toàn cách biệt với các quân khu còn lại. Lúc Tiêu Hổ và Tiểu Tư đến nơi cũng là lúc Tôn Trạch đang trong giờ nghỉ. Cậu bé Tôn Trạch thấy đứa em gái nhỏ đang được bế trên tay Tiêu Hổ. Cậu lấy trong tủ đồ ra một khẩu súng lục, sau đó hướng về Tiểu Tư đi đến. "Quà cho em!" Tôn Trạch đưa khẩu súng cho Tiểu Tư, Tiểu Tư nhận lấy, sau đó lại đòi anh hai bế trên tay. Thế là Tôn Trạch bế Lạc Tư đi vài vòng ở quân khu khác. Lạc Tư thấy rất nhiều anh lớn chơi đùa với nhau rất vui, trong lòng cũng không khỏi ham thích. Tiêu Hổ vẫn luôn chăm Tiểu Tư từ lúc mới sinh, nên tính cách của cô bé cũng rõ phần nào. Tiêu Hổ nhìn Tiểu Tư dùng giọng… Dụ Lục 21 tuổi, Tôn Lạc Tư 15 tuổi.Có lần Hứa Tĩnh Giai học bắn súng ở trường, vì Kim Thánh luôn muốn cho học sinh một sự giáo dục tốt nhất, thế nên việc tập bắn súng, cũng sử dụng đạn thật. Không may trong lúc tập luyện, Lạc Tư bị đạn xước trúng làm trầy tay. Tuy là nói trầy tay nhưng vùng vết thương cũng khá là nghiêm trọng. Kết quả là một bên tay băng bó. May mắn là Lạc Tư đã luyện tập võ công từ nhỏ do truyền thống gia đình, thế nên lần này mới chỉ là vết thương nhỏ.Tuy là nhỏ thế, nhưng cũng khiến cho mẹ của Lạc Tư từ Mỹ liền tức tốc trở về Anh, khiến cho Dụ Lục từ Trung Á liền tức tốc trở về nhà.Tối hôm đó Lạc Tư ở lại Dụ gia, sau khi đã bị hai mẹ dặn dò lo lắng đủ thứ, cũng đã để cho Lạc Tư đi ngủ. Đợi hai mẹ rời khỏi, Dụ Lục mới từ thư phòng đi đến phòng của Lạc Tư. Mặc dù chỉ ngồi bên cạnh nắm tay Lạc Tư mà không nói gì, lâu lâu lại đăm chiêu, rồi lại hôn lên chỗ bị quấn băng. Dụ Lục đã ngồi rất lâu, cho đến khi Lạc Tư ngủ say, anh vẫn chưa có ý định rời khỏi.Không những chỉ tối hôm đó, mà mấy ngày sau khi Dụ Lục còn ở nhà, có rất nhiều lúc anh cứ nắm tay, sau đó lại nhẹ nhàng hôn lên vết thương.- xxihabin-