Tác giả:

Tôi là Kim Jaejoong, một thanh niên vô cùng ngoan ngoãn của thời đại mới, tôi không hút thuốc, không uống rượu, không đánh bạc, thành tích cũng coi như khá. Tôi nghĩ đó là nhờ trời giúp. Nhưng hết thảy đều kết thúc vào một đêm không trăng không sao một tháng trước, từ đó về sau, thế giới của tôi lâm vào ác mộng… “Jaejoong! Nhanh lên một chút!” Thanh âm Yoochun truyền đến. “Chờ một chút, đã mua bắp rang đâu!” Trường học tổ chức xem phim, tên phim tôi không để ý kỹ, nhưng phòng bán vé lại rất đông khách, hẳn là chiếu mấy bộ phim về tình bạn hay chiến tranh linh tinh, tôi vui mừng nhận bắp rang từ tay chú bán hàng, đi vài bước thì chợt thấy có người kéo tay tôi. “Cháu bé, chờ một chút.” Là thanh âm của một người cao tuổi. Kinh ngạc quay đầu, một bà lão hiền lành ôn nhu nhìn tôi. Tôi gãi gãi đầu, gọi tôi? “Bà à, bà gọi cháu sao?” Tôi chỉ chỉ mình. “Đúng vậy, cháu bé.” Bà lão vẫn ôn nhu cười với tôi. Nhưng không hiểu sao tôi lại nổi da gà, chẳng lẽ là bà bắt gặp vừa rồi tôi đưa cho ông chú…

Chương 3

Hỗn Đản! Cậu Không Được Đụng Vào Tôi!Tác giả: Đẳng Trứ NgãTruyện Đam Mỹ, Truyện Khoa HuyễnTôi là Kim Jaejoong, một thanh niên vô cùng ngoan ngoãn của thời đại mới, tôi không hút thuốc, không uống rượu, không đánh bạc, thành tích cũng coi như khá. Tôi nghĩ đó là nhờ trời giúp. Nhưng hết thảy đều kết thúc vào một đêm không trăng không sao một tháng trước, từ đó về sau, thế giới của tôi lâm vào ác mộng… “Jaejoong! Nhanh lên một chút!” Thanh âm Yoochun truyền đến. “Chờ một chút, đã mua bắp rang đâu!” Trường học tổ chức xem phim, tên phim tôi không để ý kỹ, nhưng phòng bán vé lại rất đông khách, hẳn là chiếu mấy bộ phim về tình bạn hay chiến tranh linh tinh, tôi vui mừng nhận bắp rang từ tay chú bán hàng, đi vài bước thì chợt thấy có người kéo tay tôi. “Cháu bé, chờ một chút.” Là thanh âm của một người cao tuổi. Kinh ngạc quay đầu, một bà lão hiền lành ôn nhu nhìn tôi. Tôi gãi gãi đầu, gọi tôi? “Bà à, bà gọi cháu sao?” Tôi chỉ chỉ mình. “Đúng vậy, cháu bé.” Bà lão vẫn ôn nhu cười với tôi. Nhưng không hiểu sao tôi lại nổi da gà, chẳng lẽ là bà bắt gặp vừa rồi tôi đưa cho ông chú… Ngày hôm sau, vừa rời giường tôi liền chạy đến nhìn gương. Trong gương vẫn là bản mặt đáng ghét của Jung Yunho… Đây quả thực là phán quyết tử hình cho tôi rồi! Vén áo ngủ trước ngực lên, oa ~ Dáng người tên này thật tốt, cơ bụng rất rõ ràng. Bất quá… Cơ ngực của cậu ta hình như có điểm lớn! Khóe miệng tôi co rút, đây giống hệt cái gọi là “Núi đôi” trong truyền thuyết mà! Có lầm hay không a! Nhẹ nhàng đưa bàn tay lên ấn thử, nóng hầm hập, mềm mềm, hô… Phải thực hiện một trong chín trăm sáu mươi lăm điều cần làm thôi – Tập cơ ngực! Tùy tiện lấy một bộ treo trong tủ quần áo mặc, soi gương, không tệ! Rất có phong cách của Kim Jaejoong! Mấu chốt là cơ bắp tôi hằng mong ước đã xuất hiện! Hú hú ~ Kim Jaejoong cơ bắp giá lâm! Ái khanh bình thân ~“Thiếu gia, cậu đã rời giường rồi sao? Bữa sáng đã chuẩn bị tốt.”Ngoài cửa thình lình truyền đến thanh âm Âu Bá làm tôi sợ nhảy dựng lên.“Biết, đã biết!” Vội vàng hô to, sợ ông không nghe thấy thì đi vào. Aizz… Thật nhớ Vik lông xù a… Không biết đã bị Jung Yunho làm thịt chưa, hiện tại trong nhà nhất định gà bay chó sủa không yên rồi.Lại cực kì yên tĩnh ăn hết bữa sáng, tôi khẩn trương đến mức thiếu chút nữa nuốt cả cái thìa vào. Ngồi trong xe riêng của Jung Yunho, lái xe là người rất to cao. Nhìn bộ âu phục của ông ta căng ra, tôi thực hoài nghi không biết ông ta vào trong xe bằng cách nào…Thật không nghĩ tới vừa xuống xe lại đụng phải chính mình - -||? Tên Jung Yunho kia đang dùng khuôn mặt của tôi để trò chuyện với một học tỷ năm trên, thanh danh cả đời của tôi a!! Để cho người quen trông thấy thì không xong rồi!!“Jung… Kim Jaejoong! Cậu tới đây!” Tôi đứng cách đó không xa gọi cậu ta. Bất quá cậu ta không có phản ứng, cũng đúng, cậu ta là Jung Yunho mà! Không còn cách nào, tôi chỉ có thể kiên trì đi vào trong đám nữ sinh, động nhẹ vào cánh tay cậu ta. Không nghĩ tới vừa mới vào, đám nữ sinh kia lại vây quanh tôi %>_

Ngày hôm sau, vừa rời giường tôi liền chạy đến nhìn gương. Trong gương vẫn là bản mặt đáng ghét của Jung Yunho… Đây quả thực là phán quyết tử hình cho tôi rồi! Vén áo ngủ trước ngực lên, oa ~ Dáng người tên này thật tốt, cơ bụng rất rõ ràng. Bất quá… Cơ ngực của cậu ta hình như có điểm lớn! Khóe miệng tôi co rút, đây giống hệt cái gọi là “Núi đôi” trong truyền thuyết mà! Có lầm hay không a! Nhẹ nhàng đưa bàn tay lên ấn thử, nóng hầm hập, mềm mềm, hô… Phải thực hiện một trong chín trăm sáu mươi lăm điều cần làm thôi – Tập cơ ngực! Tùy tiện lấy một bộ treo trong tủ quần áo mặc, soi gương, không tệ! Rất có phong cách của Kim Jaejoong! Mấu chốt là cơ bắp tôi hằng mong ước đã xuất hiện! Hú hú ~ Kim Jaejoong cơ bắp giá lâm! Ái khanh bình thân ~

“Thiếu gia, cậu đã rời giường rồi sao? Bữa sáng đã chuẩn bị tốt.”

Ngoài cửa thình lình truyền đến thanh âm Âu Bá làm tôi sợ nhảy dựng lên.

“Biết, đã biết!” Vội vàng hô to, sợ ông không nghe thấy thì đi vào. Aizz… Thật nhớ Vik lông xù a… Không biết đã bị Jung Yunho làm thịt chưa, hiện tại trong nhà nhất định gà bay chó sủa không yên rồi.

Lại cực kì yên tĩnh ăn hết bữa sáng, tôi khẩn trương đến mức thiếu chút nữa nuốt cả cái thìa vào. Ngồi trong xe riêng của Jung Yunho, lái xe là người rất to cao. Nhìn bộ âu phục của ông ta căng ra, tôi thực hoài nghi không biết ông ta vào trong xe bằng cách nào…

Thật không nghĩ tới vừa xuống xe lại đụng phải chính mình - -||? Tên Jung Yunho kia đang dùng khuôn mặt của tôi để trò chuyện với một học tỷ năm trên, thanh danh cả đời của tôi a!! Để cho người quen trông thấy thì không xong rồi!!

“Jung… Kim Jaejoong! Cậu tới đây!” Tôi đứng cách đó không xa gọi cậu ta. Bất quá cậu ta không có phản ứng, cũng đúng, cậu ta là Jung Yunho mà! Không còn cách nào, tôi chỉ có thể kiên trì đi vào trong đám nữ sinh, động nhẹ vào cánh tay cậu ta. Không nghĩ tới vừa mới vào, đám nữ sinh kia lại vây quanh tôi %>_

Hỗn Đản! Cậu Không Được Đụng Vào Tôi!Tác giả: Đẳng Trứ NgãTruyện Đam Mỹ, Truyện Khoa HuyễnTôi là Kim Jaejoong, một thanh niên vô cùng ngoan ngoãn của thời đại mới, tôi không hút thuốc, không uống rượu, không đánh bạc, thành tích cũng coi như khá. Tôi nghĩ đó là nhờ trời giúp. Nhưng hết thảy đều kết thúc vào một đêm không trăng không sao một tháng trước, từ đó về sau, thế giới của tôi lâm vào ác mộng… “Jaejoong! Nhanh lên một chút!” Thanh âm Yoochun truyền đến. “Chờ một chút, đã mua bắp rang đâu!” Trường học tổ chức xem phim, tên phim tôi không để ý kỹ, nhưng phòng bán vé lại rất đông khách, hẳn là chiếu mấy bộ phim về tình bạn hay chiến tranh linh tinh, tôi vui mừng nhận bắp rang từ tay chú bán hàng, đi vài bước thì chợt thấy có người kéo tay tôi. “Cháu bé, chờ một chút.” Là thanh âm của một người cao tuổi. Kinh ngạc quay đầu, một bà lão hiền lành ôn nhu nhìn tôi. Tôi gãi gãi đầu, gọi tôi? “Bà à, bà gọi cháu sao?” Tôi chỉ chỉ mình. “Đúng vậy, cháu bé.” Bà lão vẫn ôn nhu cười với tôi. Nhưng không hiểu sao tôi lại nổi da gà, chẳng lẽ là bà bắt gặp vừa rồi tôi đưa cho ông chú… Ngày hôm sau, vừa rời giường tôi liền chạy đến nhìn gương. Trong gương vẫn là bản mặt đáng ghét của Jung Yunho… Đây quả thực là phán quyết tử hình cho tôi rồi! Vén áo ngủ trước ngực lên, oa ~ Dáng người tên này thật tốt, cơ bụng rất rõ ràng. Bất quá… Cơ ngực của cậu ta hình như có điểm lớn! Khóe miệng tôi co rút, đây giống hệt cái gọi là “Núi đôi” trong truyền thuyết mà! Có lầm hay không a! Nhẹ nhàng đưa bàn tay lên ấn thử, nóng hầm hập, mềm mềm, hô… Phải thực hiện một trong chín trăm sáu mươi lăm điều cần làm thôi – Tập cơ ngực! Tùy tiện lấy một bộ treo trong tủ quần áo mặc, soi gương, không tệ! Rất có phong cách của Kim Jaejoong! Mấu chốt là cơ bắp tôi hằng mong ước đã xuất hiện! Hú hú ~ Kim Jaejoong cơ bắp giá lâm! Ái khanh bình thân ~“Thiếu gia, cậu đã rời giường rồi sao? Bữa sáng đã chuẩn bị tốt.”Ngoài cửa thình lình truyền đến thanh âm Âu Bá làm tôi sợ nhảy dựng lên.“Biết, đã biết!” Vội vàng hô to, sợ ông không nghe thấy thì đi vào. Aizz… Thật nhớ Vik lông xù a… Không biết đã bị Jung Yunho làm thịt chưa, hiện tại trong nhà nhất định gà bay chó sủa không yên rồi.Lại cực kì yên tĩnh ăn hết bữa sáng, tôi khẩn trương đến mức thiếu chút nữa nuốt cả cái thìa vào. Ngồi trong xe riêng của Jung Yunho, lái xe là người rất to cao. Nhìn bộ âu phục của ông ta căng ra, tôi thực hoài nghi không biết ông ta vào trong xe bằng cách nào…Thật không nghĩ tới vừa xuống xe lại đụng phải chính mình - -||? Tên Jung Yunho kia đang dùng khuôn mặt của tôi để trò chuyện với một học tỷ năm trên, thanh danh cả đời của tôi a!! Để cho người quen trông thấy thì không xong rồi!!“Jung… Kim Jaejoong! Cậu tới đây!” Tôi đứng cách đó không xa gọi cậu ta. Bất quá cậu ta không có phản ứng, cũng đúng, cậu ta là Jung Yunho mà! Không còn cách nào, tôi chỉ có thể kiên trì đi vào trong đám nữ sinh, động nhẹ vào cánh tay cậu ta. Không nghĩ tới vừa mới vào, đám nữ sinh kia lại vây quanh tôi %>_

Chương 3