Editor: ChieuNinh Hai ngày nay Trần Yến Yến đều có chút không yên lòng. Từ nửa tháng trước, Lưu Húc Đông đi đế đô thăm người thân vẫn luôn không liên lạc với cô, gọi điện thoại cho anh thì tắt máy, gửi tin nhắn cũng không trả lời. Lưu Húc Đông là bạn trai của Trần Yến Yến, cũng là con trai của ông chủ công ty chỗ cô làm việc, tổng công ty là một trong năm trăm tập đoàn lớn trên thế giới, ở đế đô. Hai năm trước Lưu Húc Đông mới điều chuyển từ chi nhánh công ty ở nước ngoài về, đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc công ty này. Lưu Húc Đông không chỉ nhiều tiền, còn học rộng tài cao, anh tuấn tiêu sái, thành thục chững chạc, vô cùng có phong độ thân sĩ. Cực kỳ mấu chốt là đã ba mươi lăm tuổi, còn chưa lập gia đình. Anh ta vừa đến, thì mê hoặc mấy cô nàng trong công ty thần hồn điên đảo, ngay cả Trần Yến Yến trưởng thành thục nữ mà tim nhỏ cũng đập loạn nhịp. Mặc dù Trần Yến Yến đã qua tuổi ba mươi, nhưng tướng mạo xuất chúng, dáng người cao gầy, khí chất ưu nhã. Trên sự…
Chương 519: 519: Kiếp
Nông Kiều Có PhúcTác giả: Tịch Mịch Thanh TuyềnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn TìnhEditor: ChieuNinh Hai ngày nay Trần Yến Yến đều có chút không yên lòng. Từ nửa tháng trước, Lưu Húc Đông đi đế đô thăm người thân vẫn luôn không liên lạc với cô, gọi điện thoại cho anh thì tắt máy, gửi tin nhắn cũng không trả lời. Lưu Húc Đông là bạn trai của Trần Yến Yến, cũng là con trai của ông chủ công ty chỗ cô làm việc, tổng công ty là một trong năm trăm tập đoàn lớn trên thế giới, ở đế đô. Hai năm trước Lưu Húc Đông mới điều chuyển từ chi nhánh công ty ở nước ngoài về, đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc công ty này. Lưu Húc Đông không chỉ nhiều tiền, còn học rộng tài cao, anh tuấn tiêu sái, thành thục chững chạc, vô cùng có phong độ thân sĩ. Cực kỳ mấu chốt là đã ba mươi lăm tuổi, còn chưa lập gia đình. Anh ta vừa đến, thì mê hoặc mấy cô nàng trong công ty thần hồn điên đảo, ngay cả Trần Yến Yến trưởng thành thục nữ mà tim nhỏ cũng đập loạn nhịp. Mặc dù Trần Yến Yến đã qua tuổi ba mươi, nhưng tướng mạo xuất chúng, dáng người cao gầy, khí chất ưu nhã. Trên sự… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thời điểm Trần A Phúc muốn đi, Tiểu Ngọc Nhi cuối cùng chịu để cho mẫu thân ôm, lại bò ở trong ngực của mẫu thân khóc lớn một hồi.Hài tử này, quỷ tinh lại háo thắng, đều là bị ông nội của nó sủng.Trần A Phúc âm thầm phỉ nhổ không thôi, cũng đành phải xốc tinh thần nói tốt, mới dỗ dành được cô gái nhỏ.Trần A Phúc cảm thấy, Sở Hầu gia có lẽ chính là biết sủng người, cho nên mới sủng được một già một trẻ tính tình lớn vậy.Sở Hàm Yên dắt hai người đệ đệ, Trần A Phúc ôm Tiểu Ngọc Nhi và tam phu nhân cùng nhau ra khỏi An Vinh Đường.Hiện tại, Sở tam phu nhân chuyển đi Minh Hòa Viện trụ.Minh Hòa Viện không lớn, kề bên Trúc Hiên, hai cái sân chẳng qua cách vài chục mét.Tam phu nhân cười nói: "Ta muốn làm hàng xóm với con, liền đặc biệt muốn Minh Hòa Viện."Trần A Phúc cười nói: "Tốt quá, vậy mấy đứa hài tử về sau ghé chơi cũng thuận tiện."Tam phu nhân cười nói: "Có thuận tiện cũng vô dụng.Ông nội tụi nó vừa trở về ở, liền ngày ngày chiếm cứ bọn nó.Ta vẫn ngóng trông Tuyên Nhi mau chút trở về, các con có thể sinh thêm một khuê nữ.Tiểu khuê nữ vừa sinh ra ta liền ôm trở về nuôi dưỡng, cha chồng con lại như thế nào cũng thẹn thùng đến gặp ta đòi hài tử."Trần A Phúc cười cười, nàng đích xác không biết nên nói cái gì.Trên đường, tam phu nhân nhỏ giọng nói cùng Trần A Phúc: "Vinh Chiêu là sáng hôm nay đi trong chùa.Chúng ta cùng nhau lớn lên, mặc dù thường xuyên có tranh chấp, nhưng dù sao cũng là đường tỷ muội, ta vẫn đưa nàng đi.Ai, cũng chỉ có ta đi đưa nàng, trước có nhiều muội muội, đệ muội chơi cùng nàng tốt đến như vậy, không có một người nào đi tiễn đưa.Nàng như biến thành một người khác, bản thân bị ma quỷ ám ảnh, hại chính mình không ít, cũng hại mẹ đẻ cùng nhà ông bà ngoại.Có lẽ chỉ mình nàng là con gái ruột, cũng sẽ vì nàng quan hệ ở nhà chồng sống không dễ chịu...!Nàng nói, nàng làm hết thảy, đều là vì nàng quá thích đại bá, đầu tiên nhìn thấy được đại bá cũng liền không bỏ được hắn.Nói đại bá là một kiếp của nàng, nếu như này cuộc đời của nàng không gặp phải đại bá, hẳn là tốt...!Nàng còn nói tâm nàng đã trả giá, không dễ dàng thu hồi lại như vậy, còn muốn gặp đại bá một lần.Ta nói cùng đại bá, đại bá không có đi."Tam phu nhân thật sâu than một tiếng, lại nói: "Cái này lại quái trách được ai chứ? Nàng gặp được đại bá, nếu như không nghĩ hết biện pháp cướp đại bá làm của riêng, không cùng lão Nhị và phế hậu trộn lẫn cùng một chỗ, hoặc là cùng vị Tiết phò mã kia sống qua ngày thật tốt, cũng sẽ không hại nhiều người như vậy, nàng cũng sẽ không có một ngày này.Muốn trách, vẫn là trách nàng tham lam, ích kỷ, chỉ cầu chính mình thống khoái, không để ý người khác sống...!Ta ngược lại cảm thấy, đại bá là kiếp của nàng, nàng lại là kiếp của đại bá.Nàng chỉnh đại bá một nhà thật tốt chia năm xẻ bảy, đều phá hủy tiền đồ của đại bá.Nếu như khi đó ta và tam gia không ở biên quan, Tuyên Nhi và Hoa nhi không rời xa kinh thành đầu nhập vào chúng ta, còn không biết sẽ như thế nào...!Aiz, người ấy mà, mặc kệ sinh ra ở nhà đế vương, hay là sinh ra ở gia đình dân chúng, cũng phải nói bổn phận, làm việc không thể cưỡng cầu.Cũng phải thông minh.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thời điểm Trần A Phúc muốn đi, Tiểu Ngọc Nhi cuối cùng chịu để cho mẫu thân ôm, lại bò ở trong ngực của mẫu thân khóc lớn một hồi.
Hài tử này, quỷ tinh lại háo thắng, đều là bị ông nội của nó sủng.
Trần A Phúc âm thầm phỉ nhổ không thôi, cũng đành phải xốc tinh thần nói tốt, mới dỗ dành được cô gái nhỏ.
Trần A Phúc cảm thấy, Sở Hầu gia có lẽ chính là biết sủng người, cho nên mới sủng được một già một trẻ tính tình lớn vậy.
Sở Hàm Yên dắt hai người đệ đệ, Trần A Phúc ôm Tiểu Ngọc Nhi và tam phu nhân cùng nhau ra khỏi An Vinh Đường.
Hiện tại, Sở tam phu nhân chuyển đi Minh Hòa Viện trụ.
Minh Hòa Viện không lớn, kề bên Trúc Hiên, hai cái sân chẳng qua cách vài chục mét.
Tam phu nhân cười nói: "Ta muốn làm hàng xóm với con, liền đặc biệt muốn Minh Hòa Viện."
Trần A Phúc cười nói: "Tốt quá, vậy mấy đứa hài tử về sau ghé chơi cũng thuận tiện."
Tam phu nhân cười nói: "Có thuận tiện cũng vô dụng.
Ông nội tụi nó vừa trở về ở, liền ngày ngày chiếm cứ bọn nó.
Ta vẫn ngóng trông Tuyên Nhi mau chút trở về, các con có thể sinh thêm một khuê nữ.
Tiểu khuê nữ vừa sinh ra ta liền ôm trở về nuôi dưỡng, cha chồng con lại như thế nào cũng thẹn thùng đến gặp ta đòi hài tử."
Trần A Phúc cười cười, nàng đích xác không biết nên nói cái gì.
Trên đường, tam phu nhân nhỏ giọng nói cùng Trần A Phúc: "Vinh Chiêu là sáng hôm nay đi trong chùa.
Chúng ta cùng nhau lớn lên, mặc dù thường xuyên có tranh chấp, nhưng dù sao cũng là đường tỷ muội, ta vẫn đưa nàng đi.
Ai, cũng chỉ có ta đi đưa nàng, trước có nhiều muội muội, đệ muội chơi cùng nàng tốt đến như vậy, không có một người nào đi tiễn đưa.
Nàng như biến thành một người khác, bản thân bị ma quỷ ám ảnh, hại chính mình không ít, cũng hại mẹ đẻ cùng nhà ông bà ngoại.
Có lẽ chỉ mình nàng là con gái ruột, cũng sẽ vì nàng quan hệ ở nhà chồng sống không dễ chịu...!Nàng nói, nàng làm hết thảy, đều là vì nàng quá thích đại bá, đầu tiên nhìn thấy được đại bá cũng liền không bỏ được hắn.
Nói đại bá là một kiếp của nàng, nếu như này cuộc đời của nàng không gặp phải đại bá, hẳn là tốt...!Nàng còn nói tâm nàng đã trả giá, không dễ dàng thu hồi lại như vậy, còn muốn gặp đại bá một lần.
Ta nói cùng đại bá, đại bá không có đi."
Tam phu nhân thật sâu than một tiếng, lại nói: "Cái này lại quái trách được ai chứ? Nàng gặp được đại bá, nếu như không nghĩ hết biện pháp cướp đại bá làm của riêng, không cùng lão Nhị và phế hậu trộn lẫn cùng một chỗ, hoặc là cùng vị Tiết phò mã kia sống qua ngày thật tốt, cũng sẽ không hại nhiều người như vậy, nàng cũng sẽ không có một ngày này.
Muốn trách, vẫn là trách nàng tham lam, ích kỷ, chỉ cầu chính mình thống khoái, không để ý người khác sống...!Ta ngược lại cảm thấy, đại bá là kiếp của nàng, nàng lại là kiếp của đại bá.
Nàng chỉnh đại bá một nhà thật tốt chia năm xẻ bảy, đều phá hủy tiền đồ của đại bá.
Nếu như khi đó ta và tam gia không ở biên quan, Tuyên Nhi và Hoa nhi không rời xa kinh thành đầu nhập vào chúng ta, còn không biết sẽ như thế nào...!Aiz, người ấy mà, mặc kệ sinh ra ở nhà đế vương, hay là sinh ra ở gia đình dân chúng, cũng phải nói bổn phận, làm việc không thể cưỡng cầu.
Cũng phải thông minh
.
Nông Kiều Có PhúcTác giả: Tịch Mịch Thanh TuyềnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn TìnhEditor: ChieuNinh Hai ngày nay Trần Yến Yến đều có chút không yên lòng. Từ nửa tháng trước, Lưu Húc Đông đi đế đô thăm người thân vẫn luôn không liên lạc với cô, gọi điện thoại cho anh thì tắt máy, gửi tin nhắn cũng không trả lời. Lưu Húc Đông là bạn trai của Trần Yến Yến, cũng là con trai của ông chủ công ty chỗ cô làm việc, tổng công ty là một trong năm trăm tập đoàn lớn trên thế giới, ở đế đô. Hai năm trước Lưu Húc Đông mới điều chuyển từ chi nhánh công ty ở nước ngoài về, đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc công ty này. Lưu Húc Đông không chỉ nhiều tiền, còn học rộng tài cao, anh tuấn tiêu sái, thành thục chững chạc, vô cùng có phong độ thân sĩ. Cực kỳ mấu chốt là đã ba mươi lăm tuổi, còn chưa lập gia đình. Anh ta vừa đến, thì mê hoặc mấy cô nàng trong công ty thần hồn điên đảo, ngay cả Trần Yến Yến trưởng thành thục nữ mà tim nhỏ cũng đập loạn nhịp. Mặc dù Trần Yến Yến đã qua tuổi ba mươi, nhưng tướng mạo xuất chúng, dáng người cao gầy, khí chất ưu nhã. Trên sự… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Thời điểm Trần A Phúc muốn đi, Tiểu Ngọc Nhi cuối cùng chịu để cho mẫu thân ôm, lại bò ở trong ngực của mẫu thân khóc lớn một hồi.Hài tử này, quỷ tinh lại háo thắng, đều là bị ông nội của nó sủng.Trần A Phúc âm thầm phỉ nhổ không thôi, cũng đành phải xốc tinh thần nói tốt, mới dỗ dành được cô gái nhỏ.Trần A Phúc cảm thấy, Sở Hầu gia có lẽ chính là biết sủng người, cho nên mới sủng được một già một trẻ tính tình lớn vậy.Sở Hàm Yên dắt hai người đệ đệ, Trần A Phúc ôm Tiểu Ngọc Nhi và tam phu nhân cùng nhau ra khỏi An Vinh Đường.Hiện tại, Sở tam phu nhân chuyển đi Minh Hòa Viện trụ.Minh Hòa Viện không lớn, kề bên Trúc Hiên, hai cái sân chẳng qua cách vài chục mét.Tam phu nhân cười nói: "Ta muốn làm hàng xóm với con, liền đặc biệt muốn Minh Hòa Viện."Trần A Phúc cười nói: "Tốt quá, vậy mấy đứa hài tử về sau ghé chơi cũng thuận tiện."Tam phu nhân cười nói: "Có thuận tiện cũng vô dụng.Ông nội tụi nó vừa trở về ở, liền ngày ngày chiếm cứ bọn nó.Ta vẫn ngóng trông Tuyên Nhi mau chút trở về, các con có thể sinh thêm một khuê nữ.Tiểu khuê nữ vừa sinh ra ta liền ôm trở về nuôi dưỡng, cha chồng con lại như thế nào cũng thẹn thùng đến gặp ta đòi hài tử."Trần A Phúc cười cười, nàng đích xác không biết nên nói cái gì.Trên đường, tam phu nhân nhỏ giọng nói cùng Trần A Phúc: "Vinh Chiêu là sáng hôm nay đi trong chùa.Chúng ta cùng nhau lớn lên, mặc dù thường xuyên có tranh chấp, nhưng dù sao cũng là đường tỷ muội, ta vẫn đưa nàng đi.Ai, cũng chỉ có ta đi đưa nàng, trước có nhiều muội muội, đệ muội chơi cùng nàng tốt đến như vậy, không có một người nào đi tiễn đưa.Nàng như biến thành một người khác, bản thân bị ma quỷ ám ảnh, hại chính mình không ít, cũng hại mẹ đẻ cùng nhà ông bà ngoại.Có lẽ chỉ mình nàng là con gái ruột, cũng sẽ vì nàng quan hệ ở nhà chồng sống không dễ chịu...!Nàng nói, nàng làm hết thảy, đều là vì nàng quá thích đại bá, đầu tiên nhìn thấy được đại bá cũng liền không bỏ được hắn.Nói đại bá là một kiếp của nàng, nếu như này cuộc đời của nàng không gặp phải đại bá, hẳn là tốt...!Nàng còn nói tâm nàng đã trả giá, không dễ dàng thu hồi lại như vậy, còn muốn gặp đại bá một lần.Ta nói cùng đại bá, đại bá không có đi."Tam phu nhân thật sâu than một tiếng, lại nói: "Cái này lại quái trách được ai chứ? Nàng gặp được đại bá, nếu như không nghĩ hết biện pháp cướp đại bá làm của riêng, không cùng lão Nhị và phế hậu trộn lẫn cùng một chỗ, hoặc là cùng vị Tiết phò mã kia sống qua ngày thật tốt, cũng sẽ không hại nhiều người như vậy, nàng cũng sẽ không có một ngày này.Muốn trách, vẫn là trách nàng tham lam, ích kỷ, chỉ cầu chính mình thống khoái, không để ý người khác sống...!Ta ngược lại cảm thấy, đại bá là kiếp của nàng, nàng lại là kiếp của đại bá.Nàng chỉnh đại bá một nhà thật tốt chia năm xẻ bảy, đều phá hủy tiền đồ của đại bá.Nếu như khi đó ta và tam gia không ở biên quan, Tuyên Nhi và Hoa nhi không rời xa kinh thành đầu nhập vào chúng ta, còn không biết sẽ như thế nào...!Aiz, người ấy mà, mặc kệ sinh ra ở nhà đế vương, hay là sinh ra ở gia đình dân chúng, cũng phải nói bổn phận, làm việc không thể cưỡng cầu.Cũng phải thông minh.