Cô gái ngước nhìn chàng trai và nói: -Anh à, anh có biết khi yêu thì điều gì làm người ta vui nhất không? Chàng trai nhanh nhảu đáp: - Có phải là nắm tay, ôm, hôn và trao lời yêu và ở bên nhau hàng ngày hàng giờ nè. Cô gái cười rồi nói tiếp: -Thế anh biết khi giận hờn thì sẽ như thế nào hở anh? Chàng trai suy nghĩ 1 hồi lâu và đáp: - Thì họ sẽ cố tranh luận là đúng rồi sau đó không nhắn tin hay gọi cho nhau. Còn gì nữa không? Cô gái nhìn chàng trai và tiếp tục nói: - Thế khi chia tay nhau ai sẽ là người đứng lại để nhìn người kia bước đi? Chàng trai đặt bàn tay của mình lên bàn tay kia sau đó ngập ngừng nói: -.... E...M... Em.... Cô gái quay sang nhìn chàng trai với đôi mắt trìu mến dịu dàng hỏi: - Sao anh? Từ nay em sẽ bước ra khỏi bầu trời của anh. Vì em biết trong cái bầu trời ấy mình chưa từng được tồn tại dù chỉ là 1 góc nhỏ khuất nắng, và giờ đây đã có người mới bên anh thay cho em rồi thế nên em không cần phải ở bên cạnh anh quan tâm yêu thương và làm phiền tới anh nữa, em sẽ…

Chương 51: Hạnh linh và khắc lạc 2

Chỉ Cần Đủ Nắng Hoa Sẽ NởTác giả: Lục Nhược LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhCô gái ngước nhìn chàng trai và nói: -Anh à, anh có biết khi yêu thì điều gì làm người ta vui nhất không? Chàng trai nhanh nhảu đáp: - Có phải là nắm tay, ôm, hôn và trao lời yêu và ở bên nhau hàng ngày hàng giờ nè. Cô gái cười rồi nói tiếp: -Thế anh biết khi giận hờn thì sẽ như thế nào hở anh? Chàng trai suy nghĩ 1 hồi lâu và đáp: - Thì họ sẽ cố tranh luận là đúng rồi sau đó không nhắn tin hay gọi cho nhau. Còn gì nữa không? Cô gái nhìn chàng trai và tiếp tục nói: - Thế khi chia tay nhau ai sẽ là người đứng lại để nhìn người kia bước đi? Chàng trai đặt bàn tay của mình lên bàn tay kia sau đó ngập ngừng nói: -.... E...M... Em.... Cô gái quay sang nhìn chàng trai với đôi mắt trìu mến dịu dàng hỏi: - Sao anh? Từ nay em sẽ bước ra khỏi bầu trời của anh. Vì em biết trong cái bầu trời ấy mình chưa từng được tồn tại dù chỉ là 1 góc nhỏ khuất nắng, và giờ đây đã có người mới bên anh thay cho em rồi thế nên em không cần phải ở bên cạnh anh quan tâm yêu thương và làm phiền tới anh nữa, em sẽ… Anh bỗng nên khó xử không biết làm sao để rút tay về khi cô đang nắm chặt lấy tay của mình mà không buông, đành phải tấp xe vào và nhẹ nhàng gỡ tay của cô ra khỏi tay của mình thôi. Anh vừa mới ghé sát vào người cô thì cô quay sang nôn hết tất cả lên người anh rồi buông tay mình ra và nhắm mắt ngủ như chưa có chuyện gì xảy ra, Khắc Lạc mặt đơ ra trước chuyện vừa mới xảy ra trên người của mình, thứ mà anh ghét nhất đó là bị người khác nôn lên người mình. Một giây sau, anh cảm giác buồn nôn liền mở cửa bước ra ngoài nôn hết một trận rồi mới đi lại vào xe và chạy một mạch về nhà mình. Về tới nhà, Khắc Lạc gọi điện thoại kêu em gái xuống dìu Hạnh Linh vào nhà còn anh thì chạy xe vào nhà sau đó phóng thật nhanh lên phòng tắm sạch sẽ, sau khi cơ thể đã thơm tho sạch sẽ mùi nôn mửa ấy thì anh bước xuống cầu thang và xuống bếp pha nước giải rượu cho Hạnh Linh uống thì bị nhỏ em gái chạy tới tra hỏi liên hồi: - Bạn gái của anh ba hở? Nhìn chị ấy cũng xinh nhưng em vẫn thích chị Đóa Lệ hơn. Anh ba quen chị ấy ở đâu vậy sao mà giờ lại dẫn về nhà mình trong tình trạng say sỉn như vậy? Anh ba, chị ấy là ai vậy? Anh ba chị ấy có quen biết chị Lệ không? Anh ba.. Chị đó.. Anh ba... Khắc Lạc quay sang cóc đầu con bé càu nhàu đáp: - Còn nhỏ mà nhiều chuyện quá. Giờ lên phòng mà ngủ đi. Chị đó là bạn của chị Đóa Lệ đó được chưa. Đi lên phòng đi. Xùy xùy. Em gái của Khắc Lạc nhăn nhó chề môi rồi bỏ lên lầu. Anh đi xuống bếp pha nước giải rượu rồi đem lên cho Hạnh Linh, vừa mới đặt đít xuống ngồi kế bên nâng đầu cô dậy để đúc nước cho cô uống thì lại một lần nữa cô nôn hết lên người anh sau đó tiếp tục ngủ, anh thở dài đặt cô nằm xuống ghế nhanh chóng phóng lên nhà tắm để tắm lại lần nữa và đi xuống cầm theo một cái thau đi về chỗ cô đang nằm. Anh lần này đã khôn hơn hai lần trước vừa đỡ đầu cô lên và thấy cô mở miệng ra là liền đưa thau tới miệng cô, một tay thì dịnh lấy cái thau một tay thì đưa ly nước gần sát miệng của Hạnh Linh chuẩn bị cho cô uống thì bỗng dưng cô mở to mắt và á lên một tiếng rồi chửi anh xối xả: - Đồ b**n th**, sao anh lại dám ngồi gần tôi thế hả? Và tại sao tôi lại ở nhà anh? Nói mau nếu không tôi gọi điện kêu công an bắt anh đó.

Anh bỗng nên khó xử không biết làm sao để rút tay về khi cô đang nắm chặt lấy tay của mình mà không buông, đành phải tấp xe vào và nhẹ nhàng gỡ tay của cô ra khỏi tay của mình thôi. Anh vừa mới ghé sát vào người cô thì cô quay sang nôn hết tất cả lên người anh rồi buông tay mình ra và nhắm mắt ngủ như chưa có chuyện gì xảy ra, Khắc Lạc mặt đơ ra trước chuyện vừa mới xảy ra trên người của mình, thứ mà anh ghét nhất đó là bị người khác nôn lên người mình. Một giây sau, anh cảm giác buồn nôn liền mở cửa bước ra ngoài nôn hết một trận rồi mới đi lại vào xe và chạy một mạch về nhà mình. Về tới nhà, Khắc Lạc gọi điện thoại kêu em gái xuống dìu Hạnh Linh vào nhà còn anh thì chạy xe vào nhà sau đó phóng thật nhanh lên phòng tắm sạch sẽ, sau khi cơ thể đã thơm tho sạch sẽ mùi nôn mửa ấy thì anh bước xuống cầu thang và xuống bếp pha nước giải rượu cho Hạnh Linh uống thì bị nhỏ em gái chạy tới tra hỏi liên hồi: 

- Bạn gái của anh ba hở? Nhìn chị ấy cũng xinh nhưng em vẫn thích chị Đóa Lệ hơn. Anh ba quen chị ấy ở đâu vậy sao mà giờ lại dẫn về nhà mình trong tình trạng say sỉn như vậy? Anh ba, chị ấy là ai vậy? Anh ba chị ấy có quen biết chị Lệ không? Anh ba.. Chị đó.. Anh ba... 

Khắc Lạc quay sang cóc đầu con bé càu nhàu đáp: 

- Còn nhỏ mà nhiều chuyện quá. Giờ lên phòng mà ngủ đi. Chị đó là bạn của chị Đóa Lệ đó được chưa. Đi lên phòng đi. Xùy xùy. 

Em gái của Khắc Lạc nhăn nhó chề môi rồi bỏ lên lầu. Anh đi xuống bếp pha nước giải rượu rồi đem lên cho Hạnh Linh, vừa mới đặt đít xuống ngồi kế bên nâng đầu cô dậy để đúc nước cho cô uống thì lại một lần nữa cô nôn hết lên người anh sau đó tiếp tục ngủ, anh thở dài đặt cô nằm xuống ghế nhanh chóng phóng lên nhà tắm để tắm lại lần nữa và đi xuống cầm theo một cái thau đi về chỗ cô đang nằm. Anh lần này đã khôn hơn hai lần trước vừa đỡ đầu cô lên và thấy cô mở miệng ra là liền đưa thau tới miệng cô, một tay thì dịnh lấy cái thau một tay thì đưa ly nước gần sát miệng của Hạnh Linh chuẩn bị cho cô uống thì bỗng dưng cô mở to mắt và á lên một tiếng rồi chửi anh xối xả: 

- Đồ b**n th**, sao anh lại dám ngồi gần tôi thế hả? Và tại sao tôi lại ở nhà anh? Nói mau nếu không tôi gọi điện kêu công an bắt anh đó.

Chỉ Cần Đủ Nắng Hoa Sẽ NởTác giả: Lục Nhược LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhCô gái ngước nhìn chàng trai và nói: -Anh à, anh có biết khi yêu thì điều gì làm người ta vui nhất không? Chàng trai nhanh nhảu đáp: - Có phải là nắm tay, ôm, hôn và trao lời yêu và ở bên nhau hàng ngày hàng giờ nè. Cô gái cười rồi nói tiếp: -Thế anh biết khi giận hờn thì sẽ như thế nào hở anh? Chàng trai suy nghĩ 1 hồi lâu và đáp: - Thì họ sẽ cố tranh luận là đúng rồi sau đó không nhắn tin hay gọi cho nhau. Còn gì nữa không? Cô gái nhìn chàng trai và tiếp tục nói: - Thế khi chia tay nhau ai sẽ là người đứng lại để nhìn người kia bước đi? Chàng trai đặt bàn tay của mình lên bàn tay kia sau đó ngập ngừng nói: -.... E...M... Em.... Cô gái quay sang nhìn chàng trai với đôi mắt trìu mến dịu dàng hỏi: - Sao anh? Từ nay em sẽ bước ra khỏi bầu trời của anh. Vì em biết trong cái bầu trời ấy mình chưa từng được tồn tại dù chỉ là 1 góc nhỏ khuất nắng, và giờ đây đã có người mới bên anh thay cho em rồi thế nên em không cần phải ở bên cạnh anh quan tâm yêu thương và làm phiền tới anh nữa, em sẽ… Anh bỗng nên khó xử không biết làm sao để rút tay về khi cô đang nắm chặt lấy tay của mình mà không buông, đành phải tấp xe vào và nhẹ nhàng gỡ tay của cô ra khỏi tay của mình thôi. Anh vừa mới ghé sát vào người cô thì cô quay sang nôn hết tất cả lên người anh rồi buông tay mình ra và nhắm mắt ngủ như chưa có chuyện gì xảy ra, Khắc Lạc mặt đơ ra trước chuyện vừa mới xảy ra trên người của mình, thứ mà anh ghét nhất đó là bị người khác nôn lên người mình. Một giây sau, anh cảm giác buồn nôn liền mở cửa bước ra ngoài nôn hết một trận rồi mới đi lại vào xe và chạy một mạch về nhà mình. Về tới nhà, Khắc Lạc gọi điện thoại kêu em gái xuống dìu Hạnh Linh vào nhà còn anh thì chạy xe vào nhà sau đó phóng thật nhanh lên phòng tắm sạch sẽ, sau khi cơ thể đã thơm tho sạch sẽ mùi nôn mửa ấy thì anh bước xuống cầu thang và xuống bếp pha nước giải rượu cho Hạnh Linh uống thì bị nhỏ em gái chạy tới tra hỏi liên hồi: - Bạn gái của anh ba hở? Nhìn chị ấy cũng xinh nhưng em vẫn thích chị Đóa Lệ hơn. Anh ba quen chị ấy ở đâu vậy sao mà giờ lại dẫn về nhà mình trong tình trạng say sỉn như vậy? Anh ba, chị ấy là ai vậy? Anh ba chị ấy có quen biết chị Lệ không? Anh ba.. Chị đó.. Anh ba... Khắc Lạc quay sang cóc đầu con bé càu nhàu đáp: - Còn nhỏ mà nhiều chuyện quá. Giờ lên phòng mà ngủ đi. Chị đó là bạn của chị Đóa Lệ đó được chưa. Đi lên phòng đi. Xùy xùy. Em gái của Khắc Lạc nhăn nhó chề môi rồi bỏ lên lầu. Anh đi xuống bếp pha nước giải rượu rồi đem lên cho Hạnh Linh, vừa mới đặt đít xuống ngồi kế bên nâng đầu cô dậy để đúc nước cho cô uống thì lại một lần nữa cô nôn hết lên người anh sau đó tiếp tục ngủ, anh thở dài đặt cô nằm xuống ghế nhanh chóng phóng lên nhà tắm để tắm lại lần nữa và đi xuống cầm theo một cái thau đi về chỗ cô đang nằm. Anh lần này đã khôn hơn hai lần trước vừa đỡ đầu cô lên và thấy cô mở miệng ra là liền đưa thau tới miệng cô, một tay thì dịnh lấy cái thau một tay thì đưa ly nước gần sát miệng của Hạnh Linh chuẩn bị cho cô uống thì bỗng dưng cô mở to mắt và á lên một tiếng rồi chửi anh xối xả: - Đồ b**n th**, sao anh lại dám ngồi gần tôi thế hả? Và tại sao tôi lại ở nhà anh? Nói mau nếu không tôi gọi điện kêu công an bắt anh đó.

Chương 51: Hạnh linh và khắc lạc 2