Tác giả:

Sáng sớm tại trấn Mộc Thanh. Mặc Viên một thân nam trang chỉnh chu ôm lấy lọ gốm trang trí tinh xảo mỉm cười: - Phụ thân, mẫu thân. Buổi sáng tốt lành!!! Nàng lấy khăn tay cẩn thận lau chùi hủ tro cốt: - Chúng ta sắp tới Hoàng Thành rồi. Di nguyện của hai người nữ nhi sắp hoàn thành rồi. Hai người có cao hứng không? Mặc Viên ôm hủ tro cốt ngẩn người nhớ lại. Từ lúc xuyên tới thời đại không hề có trong lịch sử này, vào thân thể này thì phụ thân Mặc Thân và mẫu thân Vũ thị đã chăm sóc nàng mười năm, nàng sớm coi họ như phụ mẫu ruột thịt của mình mà đối đãi. Kiếp trước nàng là cô nhi nên kiếp này nàng càng trân trọng hơn tình thương của họ. Phụ mẫu nàng rất yêu nhau, cho đến khi nhắm mắt xuôi tay vẫn muốn cùng nhau một chỗ. Đó điển hình cho câu nói “một kiếp một đôi người”. Tự hỏi bản thân liệu mình có thể có được một tình yêu vĩnh cửu như vậy hay không???? - Cốc…..cốc…cốc.. - Khách quan, ngài có cần đưa bữa sáng lên phòng không ạ? Tiếng gõ cửa làm nàng sực tỉnh: - Không cần. - Vậy khách…

Chương 25: Tĩnh tu…

Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi!!!Tác giả: Diệp LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngSáng sớm tại trấn Mộc Thanh. Mặc Viên một thân nam trang chỉnh chu ôm lấy lọ gốm trang trí tinh xảo mỉm cười: - Phụ thân, mẫu thân. Buổi sáng tốt lành!!! Nàng lấy khăn tay cẩn thận lau chùi hủ tro cốt: - Chúng ta sắp tới Hoàng Thành rồi. Di nguyện của hai người nữ nhi sắp hoàn thành rồi. Hai người có cao hứng không? Mặc Viên ôm hủ tro cốt ngẩn người nhớ lại. Từ lúc xuyên tới thời đại không hề có trong lịch sử này, vào thân thể này thì phụ thân Mặc Thân và mẫu thân Vũ thị đã chăm sóc nàng mười năm, nàng sớm coi họ như phụ mẫu ruột thịt của mình mà đối đãi. Kiếp trước nàng là cô nhi nên kiếp này nàng càng trân trọng hơn tình thương của họ. Phụ mẫu nàng rất yêu nhau, cho đến khi nhắm mắt xuôi tay vẫn muốn cùng nhau một chỗ. Đó điển hình cho câu nói “một kiếp một đôi người”. Tự hỏi bản thân liệu mình có thể có được một tình yêu vĩnh cửu như vậy hay không???? - Cốc…..cốc…cốc.. - Khách quan, ngài có cần đưa bữa sáng lên phòng không ạ? Tiếng gõ cửa làm nàng sực tỉnh: - Không cần. - Vậy khách… Sau một hồi vật lộn trong khố phòng, Mặc Viên cuối cùng hoàn thành đại công.Nàng cực kì thỏa mãn ôm chiến lợi phẩm thu được lững thững đi về Trúc Nguyệt Các. Hà hà… Bổn tọa chuẩn bị tặng lễ chỉ tốn công không tốn bạc, đã vậy còn có thể có thêm bạc nữa nha!!! Có lời! Có lời a!!! Muahahahahahaha… Oa… oa… oa…. Cuộc đời thật đẹp nàm thao!!!Đại Phúc tiễn vị tổ tông nào đó rồi đến bẩm báo gia nhà hắn xong mà khóe miệng không ngừng co giật.Cái vị Mặc cô nương này không những lấy vải tốt nhất mà còn lấy rất nhiều nữa chứ. Nhìn nàng càn quét mà hắn không ngừng đổ mồ hôi lạnh!!!Mà hắn nghe phong phanh vị Mặc cô nương này lấy vải để chơi đùa. Tuy vương phủ không thiếu những thứ này nhưng lấy nhiều như vậy để chơi đùa có phải là quá lãng phí rồi hay không!!! Haizzzz…. Đại phúc đứtruột thầm nghĩ.Còn gia nhà hắn thì mắt cũng không thèm chớp lấy một cái, chỉ đơn giản “ừm” một tiếng rồi cho hắn lui. Cái này có phải hay không là quá dung túng rồi đi.Và Mặc Viên không hề biết mình trong suy nghĩ của lão quản gia lại có sức phá hoại lớn đến như vậy. Nếu như nàng biết được ý nghĩ hiện tại của lão quản gia nhất định sẽ tức hộc máu mà chết… Nhưng đó cũng chỉ là nếu mà thôi…..>v.

Sau một hồi vật lộn trong khố phòng, Mặc Viên cuối cùng hoàn thành đại công.

Nàng cực kì thỏa mãn ôm chiến lợi phẩm thu được lững thững đi về Trúc Nguyệt Các. Hà hà… Bổn tọa chuẩn bị tặng lễ chỉ tốn công không tốn bạc, đã vậy còn có thể có thêm bạc nữa nha!!! Có lời! Có lời a!!! Muahahahahahaha… Oa… oa… oa…. Cuộc đời thật đẹp nàm thao!!!

Đại Phúc tiễn vị tổ tông nào đó rồi đến bẩm báo gia nhà hắn xong mà khóe miệng không ngừng co giật.

Cái vị Mặc cô nương này không những lấy vải tốt nhất mà còn lấy rất nhiều nữa chứ. Nhìn nàng càn quét mà hắn không ngừng đổ mồ hôi lạnh!!!

Mà hắn nghe phong phanh vị Mặc cô nương này lấy vải để chơi đùa. Tuy vương phủ không thiếu những thứ này nhưng lấy nhiều như vậy để chơi đùa có phải là quá lãng phí rồi hay không!!! Haizzzz…. Đại phúc đứt

ruột thầm nghĩ.

Còn gia nhà hắn thì mắt cũng không thèm chớp lấy một cái, chỉ đơn giản “ừm” một tiếng rồi cho hắn lui. Cái này có phải hay không là quá dung túng rồi đi.

Và Mặc Viên không hề biết mình trong suy nghĩ của lão quản gia lại có sức phá hoại lớn đến như vậy. Nếu như nàng biết được ý nghĩ hiện tại của lão quản gia nhất định sẽ tức hộc máu mà chết… Nhưng đó cũng chỉ là nếu mà thôi…..>v.

Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi!!!Tác giả: Diệp LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngSáng sớm tại trấn Mộc Thanh. Mặc Viên một thân nam trang chỉnh chu ôm lấy lọ gốm trang trí tinh xảo mỉm cười: - Phụ thân, mẫu thân. Buổi sáng tốt lành!!! Nàng lấy khăn tay cẩn thận lau chùi hủ tro cốt: - Chúng ta sắp tới Hoàng Thành rồi. Di nguyện của hai người nữ nhi sắp hoàn thành rồi. Hai người có cao hứng không? Mặc Viên ôm hủ tro cốt ngẩn người nhớ lại. Từ lúc xuyên tới thời đại không hề có trong lịch sử này, vào thân thể này thì phụ thân Mặc Thân và mẫu thân Vũ thị đã chăm sóc nàng mười năm, nàng sớm coi họ như phụ mẫu ruột thịt của mình mà đối đãi. Kiếp trước nàng là cô nhi nên kiếp này nàng càng trân trọng hơn tình thương của họ. Phụ mẫu nàng rất yêu nhau, cho đến khi nhắm mắt xuôi tay vẫn muốn cùng nhau một chỗ. Đó điển hình cho câu nói “một kiếp một đôi người”. Tự hỏi bản thân liệu mình có thể có được một tình yêu vĩnh cửu như vậy hay không???? - Cốc…..cốc…cốc.. - Khách quan, ngài có cần đưa bữa sáng lên phòng không ạ? Tiếng gõ cửa làm nàng sực tỉnh: - Không cần. - Vậy khách… Sau một hồi vật lộn trong khố phòng, Mặc Viên cuối cùng hoàn thành đại công.Nàng cực kì thỏa mãn ôm chiến lợi phẩm thu được lững thững đi về Trúc Nguyệt Các. Hà hà… Bổn tọa chuẩn bị tặng lễ chỉ tốn công không tốn bạc, đã vậy còn có thể có thêm bạc nữa nha!!! Có lời! Có lời a!!! Muahahahahahaha… Oa… oa… oa…. Cuộc đời thật đẹp nàm thao!!!Đại Phúc tiễn vị tổ tông nào đó rồi đến bẩm báo gia nhà hắn xong mà khóe miệng không ngừng co giật.Cái vị Mặc cô nương này không những lấy vải tốt nhất mà còn lấy rất nhiều nữa chứ. Nhìn nàng càn quét mà hắn không ngừng đổ mồ hôi lạnh!!!Mà hắn nghe phong phanh vị Mặc cô nương này lấy vải để chơi đùa. Tuy vương phủ không thiếu những thứ này nhưng lấy nhiều như vậy để chơi đùa có phải là quá lãng phí rồi hay không!!! Haizzzz…. Đại phúc đứtruột thầm nghĩ.Còn gia nhà hắn thì mắt cũng không thèm chớp lấy một cái, chỉ đơn giản “ừm” một tiếng rồi cho hắn lui. Cái này có phải hay không là quá dung túng rồi đi.Và Mặc Viên không hề biết mình trong suy nghĩ của lão quản gia lại có sức phá hoại lớn đến như vậy. Nếu như nàng biết được ý nghĩ hiện tại của lão quản gia nhất định sẽ tức hộc máu mà chết… Nhưng đó cũng chỉ là nếu mà thôi…..>v.

Chương 25: Tĩnh tu…