Tác giả:

Sáng sớm tại trấn Mộc Thanh. Mặc Viên một thân nam trang chỉnh chu ôm lấy lọ gốm trang trí tinh xảo mỉm cười: - Phụ thân, mẫu thân. Buổi sáng tốt lành!!! Nàng lấy khăn tay cẩn thận lau chùi hủ tro cốt: - Chúng ta sắp tới Hoàng Thành rồi. Di nguyện của hai người nữ nhi sắp hoàn thành rồi. Hai người có cao hứng không? Mặc Viên ôm hủ tro cốt ngẩn người nhớ lại. Từ lúc xuyên tới thời đại không hề có trong lịch sử này, vào thân thể này thì phụ thân Mặc Thân và mẫu thân Vũ thị đã chăm sóc nàng mười năm, nàng sớm coi họ như phụ mẫu ruột thịt của mình mà đối đãi. Kiếp trước nàng là cô nhi nên kiếp này nàng càng trân trọng hơn tình thương của họ. Phụ mẫu nàng rất yêu nhau, cho đến khi nhắm mắt xuôi tay vẫn muốn cùng nhau một chỗ. Đó điển hình cho câu nói “một kiếp một đôi người”. Tự hỏi bản thân liệu mình có thể có được một tình yêu vĩnh cửu như vậy hay không???? - Cốc…..cốc…cốc.. - Khách quan, ngài có cần đưa bữa sáng lên phòng không ạ? Tiếng gõ cửa làm nàng sực tỉnh: - Không cần. - Vậy khách…

Chương 33: Đi kiếm ăn

Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi!!!Tác giả: Diệp LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngSáng sớm tại trấn Mộc Thanh. Mặc Viên một thân nam trang chỉnh chu ôm lấy lọ gốm trang trí tinh xảo mỉm cười: - Phụ thân, mẫu thân. Buổi sáng tốt lành!!! Nàng lấy khăn tay cẩn thận lau chùi hủ tro cốt: - Chúng ta sắp tới Hoàng Thành rồi. Di nguyện của hai người nữ nhi sắp hoàn thành rồi. Hai người có cao hứng không? Mặc Viên ôm hủ tro cốt ngẩn người nhớ lại. Từ lúc xuyên tới thời đại không hề có trong lịch sử này, vào thân thể này thì phụ thân Mặc Thân và mẫu thân Vũ thị đã chăm sóc nàng mười năm, nàng sớm coi họ như phụ mẫu ruột thịt của mình mà đối đãi. Kiếp trước nàng là cô nhi nên kiếp này nàng càng trân trọng hơn tình thương của họ. Phụ mẫu nàng rất yêu nhau, cho đến khi nhắm mắt xuôi tay vẫn muốn cùng nhau một chỗ. Đó điển hình cho câu nói “một kiếp một đôi người”. Tự hỏi bản thân liệu mình có thể có được một tình yêu vĩnh cửu như vậy hay không???? - Cốc…..cốc…cốc.. - Khách quan, ngài có cần đưa bữa sáng lên phòng không ạ? Tiếng gõ cửa làm nàng sực tỉnh: - Không cần. - Vậy khách… Choang….Liễu Như Yên nghe tiểu nha hoàn bẩm báo xong liền ném mạnh ly trà trong tay, tức đến run người.Mặc Viên! Mặc Viên! Mặc Viên! Lại là tiện nhân đó!Ả hồ ly tinh đó dám để biểu ca bế sao? Từ khi nàng hiểu chuyện chưa bao giờ thấy biểu ca chạm vào nữ nhân, mà hắn cũng chưa bao giờ để nữ nhân chạm vào người mình. Vậy mà biểu ca lại bế ả ta sao? Ả ta thì có gì hơn người chứ? Nàng không phục!!! Nàng nhất định không bỏ qua cho yêu nữ đó!!!“Tiểu thư, canh cho vương gia đã chuẩn bị tốt rồi.”Tiếng của Tiểu Liên nhanh chóng cắt đứt dòng suy nghĩ của nàng ta. Liễu Như Yên nhanh chóng thu liễm tâm tình:“Được rồi, đi thôi.”“Dạ.”- -------------------“Tiểu thư, sao hôm nay người lại có hứng đi dạo vậy?” Hồng Trà theo sau Mặc Viên cực kì tò mò hỏi.“Ờm… tại ta thích thôi.” Mặc Viên trả lời qua loa, trong lòng không ngừng chột dạ.Nàng cũng là bất đắc dĩ nha! Sáng nay mọi người trong viện đều nhìn nàng bằng ánh mắt hết sức ám muội khiến nàng sởn cả gai ốc, đến bữa sáng cũng chỉ ăn lung tung vài miếng rồi nhanh chóng bỏ chạy. Thiết nghĩ nàng mà còn ở đó nữa thì sẽ bị mấy cái ánh nhìn đó dìm cho chết mất!!! haizzz…..Lang thang không mục đích một hồi Mặc Viên quyết định lượn sang Tĩnh Các thăm viếng Bạch đáng ghét nào đấy. Nhưng thực sự mà nói thì là do đói quá nên đến kiếm ăn thôi!!! ahihi. >v

Choang….

Liễu Như Yên nghe tiểu nha hoàn bẩm báo xong liền ném mạnh ly trà trong tay, tức đến run người.

Mặc Viên! Mặc Viên! Mặc Viên! Lại là tiện nhân đó!

Ả hồ ly tinh đó dám để biểu ca bế sao? Từ khi nàng hiểu chuyện chưa bao giờ thấy biểu ca chạm vào nữ nhân, mà hắn cũng chưa bao giờ để nữ nhân chạm vào người mình. Vậy mà biểu ca lại bế ả ta sao? Ả ta thì có gì hơn người chứ? Nàng không phục!!! Nàng nhất định không bỏ qua cho yêu nữ đó!!!

“Tiểu thư, canh cho vương gia đã chuẩn bị tốt rồi.”

Tiếng của Tiểu Liên nhanh chóng cắt đứt dòng suy nghĩ của nàng ta. Liễu Như Yên nhanh chóng thu liễm tâm tình:

“Được rồi, đi thôi.”

“Dạ.”

- -------------------

“Tiểu thư, sao hôm nay người lại có hứng đi dạo vậy?” Hồng Trà theo sau Mặc Viên cực kì tò mò hỏi.

“Ờm… tại ta thích thôi.” Mặc Viên trả lời qua loa, trong lòng không ngừng chột dạ.

Nàng cũng là bất đắc dĩ nha! Sáng nay mọi người trong viện đều nhìn nàng bằng ánh mắt hết sức ám muội khiến nàng sởn cả gai ốc, đến bữa sáng cũng chỉ ăn lung tung vài miếng rồi nhanh chóng bỏ chạy. Thiết nghĩ nàng mà còn ở đó nữa thì sẽ bị mấy cái ánh nhìn đó dìm cho chết mất!!! haizzz…..

Lang thang không mục đích một hồi Mặc Viên quyết định lượn sang Tĩnh Các thăm viếng Bạch đáng ghét nào đấy. Nhưng thực sự mà nói thì là do đói quá nên đến kiếm ăn thôi!!! ahihi. >v

Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi!!!Tác giả: Diệp LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngSáng sớm tại trấn Mộc Thanh. Mặc Viên một thân nam trang chỉnh chu ôm lấy lọ gốm trang trí tinh xảo mỉm cười: - Phụ thân, mẫu thân. Buổi sáng tốt lành!!! Nàng lấy khăn tay cẩn thận lau chùi hủ tro cốt: - Chúng ta sắp tới Hoàng Thành rồi. Di nguyện của hai người nữ nhi sắp hoàn thành rồi. Hai người có cao hứng không? Mặc Viên ôm hủ tro cốt ngẩn người nhớ lại. Từ lúc xuyên tới thời đại không hề có trong lịch sử này, vào thân thể này thì phụ thân Mặc Thân và mẫu thân Vũ thị đã chăm sóc nàng mười năm, nàng sớm coi họ như phụ mẫu ruột thịt của mình mà đối đãi. Kiếp trước nàng là cô nhi nên kiếp này nàng càng trân trọng hơn tình thương của họ. Phụ mẫu nàng rất yêu nhau, cho đến khi nhắm mắt xuôi tay vẫn muốn cùng nhau một chỗ. Đó điển hình cho câu nói “một kiếp một đôi người”. Tự hỏi bản thân liệu mình có thể có được một tình yêu vĩnh cửu như vậy hay không???? - Cốc…..cốc…cốc.. - Khách quan, ngài có cần đưa bữa sáng lên phòng không ạ? Tiếng gõ cửa làm nàng sực tỉnh: - Không cần. - Vậy khách… Choang….Liễu Như Yên nghe tiểu nha hoàn bẩm báo xong liền ném mạnh ly trà trong tay, tức đến run người.Mặc Viên! Mặc Viên! Mặc Viên! Lại là tiện nhân đó!Ả hồ ly tinh đó dám để biểu ca bế sao? Từ khi nàng hiểu chuyện chưa bao giờ thấy biểu ca chạm vào nữ nhân, mà hắn cũng chưa bao giờ để nữ nhân chạm vào người mình. Vậy mà biểu ca lại bế ả ta sao? Ả ta thì có gì hơn người chứ? Nàng không phục!!! Nàng nhất định không bỏ qua cho yêu nữ đó!!!“Tiểu thư, canh cho vương gia đã chuẩn bị tốt rồi.”Tiếng của Tiểu Liên nhanh chóng cắt đứt dòng suy nghĩ của nàng ta. Liễu Như Yên nhanh chóng thu liễm tâm tình:“Được rồi, đi thôi.”“Dạ.”- -------------------“Tiểu thư, sao hôm nay người lại có hứng đi dạo vậy?” Hồng Trà theo sau Mặc Viên cực kì tò mò hỏi.“Ờm… tại ta thích thôi.” Mặc Viên trả lời qua loa, trong lòng không ngừng chột dạ.Nàng cũng là bất đắc dĩ nha! Sáng nay mọi người trong viện đều nhìn nàng bằng ánh mắt hết sức ám muội khiến nàng sởn cả gai ốc, đến bữa sáng cũng chỉ ăn lung tung vài miếng rồi nhanh chóng bỏ chạy. Thiết nghĩ nàng mà còn ở đó nữa thì sẽ bị mấy cái ánh nhìn đó dìm cho chết mất!!! haizzz…..Lang thang không mục đích một hồi Mặc Viên quyết định lượn sang Tĩnh Các thăm viếng Bạch đáng ghét nào đấy. Nhưng thực sự mà nói thì là do đói quá nên đến kiếm ăn thôi!!! ahihi. >v

Chương 33: Đi kiếm ăn