Sáng sớm tại trấn Mộc Thanh. Mặc Viên một thân nam trang chỉnh chu ôm lấy lọ gốm trang trí tinh xảo mỉm cười: - Phụ thân, mẫu thân. Buổi sáng tốt lành!!! Nàng lấy khăn tay cẩn thận lau chùi hủ tro cốt: - Chúng ta sắp tới Hoàng Thành rồi. Di nguyện của hai người nữ nhi sắp hoàn thành rồi. Hai người có cao hứng không? Mặc Viên ôm hủ tro cốt ngẩn người nhớ lại. Từ lúc xuyên tới thời đại không hề có trong lịch sử này, vào thân thể này thì phụ thân Mặc Thân và mẫu thân Vũ thị đã chăm sóc nàng mười năm, nàng sớm coi họ như phụ mẫu ruột thịt của mình mà đối đãi. Kiếp trước nàng là cô nhi nên kiếp này nàng càng trân trọng hơn tình thương của họ. Phụ mẫu nàng rất yêu nhau, cho đến khi nhắm mắt xuôi tay vẫn muốn cùng nhau một chỗ. Đó điển hình cho câu nói “một kiếp một đôi người”. Tự hỏi bản thân liệu mình có thể có được một tình yêu vĩnh cửu như vậy hay không???? - Cốc…..cốc…cốc.. - Khách quan, ngài có cần đưa bữa sáng lên phòng không ạ? Tiếng gõ cửa làm nàng sực tỉnh: - Không cần. - Vậy khách…
Chương 42: Quá dọa người
Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi!!!Tác giả: Diệp LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngSáng sớm tại trấn Mộc Thanh. Mặc Viên một thân nam trang chỉnh chu ôm lấy lọ gốm trang trí tinh xảo mỉm cười: - Phụ thân, mẫu thân. Buổi sáng tốt lành!!! Nàng lấy khăn tay cẩn thận lau chùi hủ tro cốt: - Chúng ta sắp tới Hoàng Thành rồi. Di nguyện của hai người nữ nhi sắp hoàn thành rồi. Hai người có cao hứng không? Mặc Viên ôm hủ tro cốt ngẩn người nhớ lại. Từ lúc xuyên tới thời đại không hề có trong lịch sử này, vào thân thể này thì phụ thân Mặc Thân và mẫu thân Vũ thị đã chăm sóc nàng mười năm, nàng sớm coi họ như phụ mẫu ruột thịt của mình mà đối đãi. Kiếp trước nàng là cô nhi nên kiếp này nàng càng trân trọng hơn tình thương của họ. Phụ mẫu nàng rất yêu nhau, cho đến khi nhắm mắt xuôi tay vẫn muốn cùng nhau một chỗ. Đó điển hình cho câu nói “một kiếp một đôi người”. Tự hỏi bản thân liệu mình có thể có được một tình yêu vĩnh cửu như vậy hay không???? - Cốc…..cốc…cốc.. - Khách quan, ngài có cần đưa bữa sáng lên phòng không ạ? Tiếng gõ cửa làm nàng sực tỉnh: - Không cần. - Vậy khách… Ngự hoa viên_Hoàng cung.Ngày đại thọ Thái hoàng thái hậu các quan đại thần đa số đều tham dự đầy đủ, vì lễ đã diễn ra vào buổi sáng nên hiện tại mọi người không mặc triều phục mà chỉ mặc thường phục thoải mái.Đi cùng là chính thê cùng các công tử, tiểu thư dòng chính, các vị phu nhân cùng tụ lại nói chuyện về tướng công cùng nhi tử mình.Mấy vị tiểu thư quan gia cùng công tử thế gia ăn mặc trang trọng hơn so với ngày thường, bày ra những tư thế cao quý, ưu nhã, mong tìm được ý trung nhân như mong ước.Tóm lại là ai cũng đẹp lộng lẫy!Đó chính là kết luận của Mặc Viên khi vén rèm xe lên nhìn. Thả rèm xuống, nàng không ngừng cảm thán.Thật lòng khâm phục mấy vị tiểu thư ngoài kia nha! Nàng chỉ cài vài ba cái trâm đã cảm thấy như cực hình rồi mà mấy vị kia hình như chỉ hận không thể cài thêm vài cái lên đầu.Nàng tự thấy y phục hôm nay của mình đã đủ rườm rà rồi nhưng khi nhìn y phục của mấy vị ngoài kia thì nàng chỉ biết líu lưỡi.Chậc… chậc… Cũng quá dọa người rồi đi!!!Đang suy ghĩ miên man thì giọng nói trầm thấp của Bạch Nhất Quân vang lên làm nàng bừng tỉnh:“Tới nơi rồi! Mau đi thôi!”“À… ừ…”
Ngự hoa viên_Hoàng cung.
Ngày đại thọ Thái hoàng thái hậu các quan đại thần đa số đều tham dự đầy đủ, vì lễ đã diễn ra vào buổi sáng nên hiện tại mọi người không mặc triều phục mà chỉ mặc thường phục thoải mái.
Đi cùng là chính thê cùng các công tử, tiểu thư dòng chính, các vị phu nhân cùng tụ lại nói chuyện về tướng công cùng nhi tử mình.
Mấy vị tiểu thư quan gia cùng công tử thế gia ăn mặc trang trọng hơn so với ngày thường, bày ra những tư thế cao quý, ưu nhã, mong tìm được ý trung nhân như mong ước.
Tóm lại là ai cũng đẹp lộng lẫy!
Đó chính là kết luận của Mặc Viên khi vén rèm xe lên nhìn. Thả rèm xuống, nàng không ngừng cảm thán.
Thật lòng khâm phục mấy vị tiểu thư ngoài kia nha! Nàng chỉ cài vài ba cái trâm đã cảm thấy như cực hình rồi mà mấy vị kia hình như chỉ hận không thể cài thêm vài cái lên đầu.
Nàng tự thấy y phục hôm nay của mình đã đủ rườm rà rồi nhưng khi nhìn y phục của mấy vị ngoài kia thì nàng chỉ biết líu lưỡi.
Chậc… chậc… Cũng quá dọa người rồi đi!!!
Đang suy ghĩ miên man thì giọng nói trầm thấp của Bạch Nhất Quân vang lên làm nàng bừng tỉnh:
“Tới nơi rồi! Mau đi thôi!”
“À… ừ…”
Đồ Đáng Ghét, Ta Thích Ngươi!!!Tác giả: Diệp LinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngSáng sớm tại trấn Mộc Thanh. Mặc Viên một thân nam trang chỉnh chu ôm lấy lọ gốm trang trí tinh xảo mỉm cười: - Phụ thân, mẫu thân. Buổi sáng tốt lành!!! Nàng lấy khăn tay cẩn thận lau chùi hủ tro cốt: - Chúng ta sắp tới Hoàng Thành rồi. Di nguyện của hai người nữ nhi sắp hoàn thành rồi. Hai người có cao hứng không? Mặc Viên ôm hủ tro cốt ngẩn người nhớ lại. Từ lúc xuyên tới thời đại không hề có trong lịch sử này, vào thân thể này thì phụ thân Mặc Thân và mẫu thân Vũ thị đã chăm sóc nàng mười năm, nàng sớm coi họ như phụ mẫu ruột thịt của mình mà đối đãi. Kiếp trước nàng là cô nhi nên kiếp này nàng càng trân trọng hơn tình thương của họ. Phụ mẫu nàng rất yêu nhau, cho đến khi nhắm mắt xuôi tay vẫn muốn cùng nhau một chỗ. Đó điển hình cho câu nói “một kiếp một đôi người”. Tự hỏi bản thân liệu mình có thể có được một tình yêu vĩnh cửu như vậy hay không???? - Cốc…..cốc…cốc.. - Khách quan, ngài có cần đưa bữa sáng lên phòng không ạ? Tiếng gõ cửa làm nàng sực tỉnh: - Không cần. - Vậy khách… Ngự hoa viên_Hoàng cung.Ngày đại thọ Thái hoàng thái hậu các quan đại thần đa số đều tham dự đầy đủ, vì lễ đã diễn ra vào buổi sáng nên hiện tại mọi người không mặc triều phục mà chỉ mặc thường phục thoải mái.Đi cùng là chính thê cùng các công tử, tiểu thư dòng chính, các vị phu nhân cùng tụ lại nói chuyện về tướng công cùng nhi tử mình.Mấy vị tiểu thư quan gia cùng công tử thế gia ăn mặc trang trọng hơn so với ngày thường, bày ra những tư thế cao quý, ưu nhã, mong tìm được ý trung nhân như mong ước.Tóm lại là ai cũng đẹp lộng lẫy!Đó chính là kết luận của Mặc Viên khi vén rèm xe lên nhìn. Thả rèm xuống, nàng không ngừng cảm thán.Thật lòng khâm phục mấy vị tiểu thư ngoài kia nha! Nàng chỉ cài vài ba cái trâm đã cảm thấy như cực hình rồi mà mấy vị kia hình như chỉ hận không thể cài thêm vài cái lên đầu.Nàng tự thấy y phục hôm nay của mình đã đủ rườm rà rồi nhưng khi nhìn y phục của mấy vị ngoài kia thì nàng chỉ biết líu lưỡi.Chậc… chậc… Cũng quá dọa người rồi đi!!!Đang suy ghĩ miên man thì giọng nói trầm thấp của Bạch Nhất Quân vang lên làm nàng bừng tỉnh:“Tới nơi rồi! Mau đi thôi!”“À… ừ…”