2015, Tp.HCM Lúc trước tôi từng học ở trường THCS C ở Gò Vấp, cũng sống ở Gò Vấp nhỏ giờ luôn. Mà đàu năm lớp 9 chẳng biết vì lý do gì mà ba mẹ lại dọn nhà qua Bình Thạnh, nhưng tôi vẫn học ở trường C đó, mỗi ngày phải đi học bằng xe bus. Vậy mà ở đó chưa được một năm lại phải chuyển nhà qua Quận 12. Nhà bên này gần bến xe nên mỗi sáng phải tự lếch bộ ra bến xe rồi đi học bên trường C đó. Nhà mới này gần trường THPT T nên mẹ bắt tôi phải thi vào trường T đó, vậy là tôi phải cắm đầu cắm cổ học điên phát khùng đẻ có thể tho vào trường T đó, vì trường T đó lấy điểm khá cao. Ơn trời cuối cùng tôi cũng thi được vào trường T đó. 19 tháng 10 năm 2012, xin lỗi ! Hôm nay ngủ dậy mà chẳng muốn bước chân xuống giường tẹo nào, tối qua mưa dằm dề cả đêm nên sáng cứ muốn nướng trên cái giường thân yêu thôi. - Bum à, dậy đi học mẹ đi làm đó ! Haizzz... đó là mẹ, mẹ lại đi làm từ rất sớm, còn ba thì đi công tác công tiếc gì gì đó ở Lâm Đồng ấy. Nhà cũng khá giả chứ không gọi là giàu, nhưng mẹ vẫn…
Chương 7: Không Có Thai
Đời Con Gái, Tin Vào Ai?Tác giả: Thiên Du2015, Tp.HCM Lúc trước tôi từng học ở trường THCS C ở Gò Vấp, cũng sống ở Gò Vấp nhỏ giờ luôn. Mà đàu năm lớp 9 chẳng biết vì lý do gì mà ba mẹ lại dọn nhà qua Bình Thạnh, nhưng tôi vẫn học ở trường C đó, mỗi ngày phải đi học bằng xe bus. Vậy mà ở đó chưa được một năm lại phải chuyển nhà qua Quận 12. Nhà bên này gần bến xe nên mỗi sáng phải tự lếch bộ ra bến xe rồi đi học bên trường C đó. Nhà mới này gần trường THPT T nên mẹ bắt tôi phải thi vào trường T đó, vậy là tôi phải cắm đầu cắm cổ học điên phát khùng đẻ có thể tho vào trường T đó, vì trường T đó lấy điểm khá cao. Ơn trời cuối cùng tôi cũng thi được vào trường T đó. 19 tháng 10 năm 2012, xin lỗi ! Hôm nay ngủ dậy mà chẳng muốn bước chân xuống giường tẹo nào, tối qua mưa dằm dề cả đêm nên sáng cứ muốn nướng trên cái giường thân yêu thôi. - Bum à, dậy đi học mẹ đi làm đó ! Haizzz... đó là mẹ, mẹ lại đi làm từ rất sớm, còn ba thì đi công tác công tiếc gì gì đó ở Lâm Đồng ấy. Nhà cũng khá giả chứ không gọi là giàu, nhưng mẹ vẫn… 1 tháng 11, không có thai.Hôm nay tôi phải làm theo kế hoạch đã lên sẵn, giả bệnh để nghỉ học.Cả đêm tôi phải nằm chùm mền kín mít để cho người tôi nóng lên và đổ mồ hôi cho giống bệnh thật. Vậy là tới sáng tôi gặp mẹ, giả vờ bơ phờ, mẹ sờ trán tôi rồi cầm tay, đụng đủ chỗ, mà chỗ nào cũng đã được tôi làm nóng kỹ càng rồi nhé, mẹ tưởng tôi bệnh thật nên hôm nay được nghĩ, hahaha....Đợi tới 9 giờ, cuối cùng nhà cũng đi hết, tôi gấp rút thay đồ, moi tiền tiết kiệm ra, chuẩn bị đi tới bệnh viện phụ sản.. . . . . . .Ngồi đợi kết quả mà tim như muốn nhảy ra ngoài. Vì ở đây toàn người lớn hơn tôi ít nhất 5 tuổi, mọi người đi ngang cũng phải liếc nhìn tôi một cái rồi mới đi qua, ngại lắm nhưng mà chịu thôi.Cuối cùng cũng tới lượt gọi tên tôi, lúc này tôi tưởng tim mình lòi ra ngoài luôn rồi ấy chứ.Chậm rãi đi vào, ngồi trước mặt bà bác sĩ, tôi đang tập trung mọi giác quan vào miệng bà bác sĩ.- không có thai !Không có thai, đó là điều tôi muốn nghe nhất và tôi vừa nghe nó từ miệng của bà bác sĩ, tôi vui mà muốn mở tiệc trong bụng luôn, hahaha.....- thật hả cô, thật là không có thai ?- thật, đây là giấy kết quả.Tôi cầm giấy kết quả, bỏ hết mọi thứ không cần qan tâm, nhìn vào kết quả mà tôi muốn thấy nhất, kết quả là không có thai. Tôi đưa lại giấy kết quả cho bác sĩ, miệng cười nhe nguyên hàm răng đi ra ngoài. Trước khi đi còn để lại câu cảm ơn "Cảm ơn cô, giấy này cô cứ giữ lấy bán ve chai nha.".Haha... nghĩ lại lúc đó công nhận mình trẻ trâu thật, cũng không cần phải liên quan gì đến tên Yong 'trát nhân' kia nữa... . . . . . . . . .Chiều mẹ về, thấy tôi bình thường mà còn vui vẻ nữa nên tưởng tôi bệnh vì thức khuya online nên hăm dọa tôi là sẽ cắt mạng, dẹp luôn máy tính trong phòng.Tối 8giờ, tôi ngồi máy tính, mess cho nhỏ Nhi báo tin mừng, nhưng vẫn chưa thấy tên Yong kia onl. Mà thôi kệ đi, xem như hắn bơ mình trước, vậy là thoát khỏi tên Yong kia thật rồi.Hôm nay ngoan ngoãn nghe lời mẹ, tắt máy đi ngủ sớm, không mẹ đòi cắt mạng thì chắc chết chán.
1 tháng 11, không có thai.
Hôm nay tôi phải làm theo kế hoạch đã lên sẵn, giả bệnh để nghỉ học.
Cả đêm tôi phải nằm chùm mền kín mít để cho người tôi nóng lên và đổ mồ hôi cho giống bệnh thật. Vậy là tới sáng tôi gặp mẹ, giả vờ bơ phờ, mẹ sờ trán tôi rồi cầm tay, đụng đủ chỗ, mà chỗ nào cũng đã được tôi làm nóng kỹ càng rồi nhé, mẹ tưởng tôi bệnh thật nên hôm nay được nghĩ, hahaha....
Đợi tới 9 giờ, cuối cùng nhà cũng đi hết, tôi gấp rút thay đồ, moi tiền tiết kiệm ra, chuẩn bị đi tới bệnh viện phụ sản.
. . . . . . .
Ngồi đợi kết quả mà tim như muốn nhảy ra ngoài. Vì ở đây toàn người lớn hơn tôi ít nhất 5 tuổi, mọi người đi ngang cũng phải liếc nhìn tôi một cái rồi mới đi qua, ngại lắm nhưng mà chịu thôi.
Cuối cùng cũng tới lượt gọi tên tôi, lúc này tôi tưởng tim mình lòi ra ngoài luôn rồi ấy chứ.
Chậm rãi đi vào, ngồi trước mặt bà bác sĩ, tôi đang tập trung mọi giác quan vào miệng bà bác sĩ.
- không có thai !
Không có thai, đó là điều tôi muốn nghe nhất và tôi vừa nghe nó từ miệng của bà bác sĩ, tôi vui mà muốn mở tiệc trong bụng luôn, hahaha.....
- thật hả cô, thật là không có thai ?
- thật, đây là giấy kết quả.
Tôi cầm giấy kết quả, bỏ hết mọi thứ không cần qan tâm, nhìn vào kết quả mà tôi muốn thấy nhất, kết quả là không có thai. Tôi đưa lại giấy kết quả cho bác sĩ, miệng cười nhe nguyên hàm răng đi ra ngoài. Trước khi đi còn để lại câu cảm ơn "Cảm ơn cô, giấy này cô cứ giữ lấy bán ve chai nha.".
Haha... nghĩ lại lúc đó công nhận mình trẻ trâu thật, cũng không cần phải liên quan gì đến tên Yong 'trát nhân' kia nữa.
.. . . . . . . . . .
Chiều mẹ về, thấy tôi bình thường mà còn vui vẻ nữa nên tưởng tôi bệnh vì thức khuya online nên hăm dọa tôi là sẽ cắt mạng, dẹp luôn máy tính trong phòng.
Tối 8giờ, tôi ngồi máy tính, mess cho nhỏ Nhi báo tin mừng, nhưng vẫn chưa thấy tên Yong kia onl. Mà thôi kệ đi, xem như hắn bơ mình trước, vậy là thoát khỏi tên Yong kia thật rồi.
Hôm nay ngoan ngoãn nghe lời mẹ, tắt máy đi ngủ sớm, không mẹ đòi cắt mạng thì chắc chết chán.
Đời Con Gái, Tin Vào Ai?Tác giả: Thiên Du2015, Tp.HCM Lúc trước tôi từng học ở trường THCS C ở Gò Vấp, cũng sống ở Gò Vấp nhỏ giờ luôn. Mà đàu năm lớp 9 chẳng biết vì lý do gì mà ba mẹ lại dọn nhà qua Bình Thạnh, nhưng tôi vẫn học ở trường C đó, mỗi ngày phải đi học bằng xe bus. Vậy mà ở đó chưa được một năm lại phải chuyển nhà qua Quận 12. Nhà bên này gần bến xe nên mỗi sáng phải tự lếch bộ ra bến xe rồi đi học bên trường C đó. Nhà mới này gần trường THPT T nên mẹ bắt tôi phải thi vào trường T đó, vậy là tôi phải cắm đầu cắm cổ học điên phát khùng đẻ có thể tho vào trường T đó, vì trường T đó lấy điểm khá cao. Ơn trời cuối cùng tôi cũng thi được vào trường T đó. 19 tháng 10 năm 2012, xin lỗi ! Hôm nay ngủ dậy mà chẳng muốn bước chân xuống giường tẹo nào, tối qua mưa dằm dề cả đêm nên sáng cứ muốn nướng trên cái giường thân yêu thôi. - Bum à, dậy đi học mẹ đi làm đó ! Haizzz... đó là mẹ, mẹ lại đi làm từ rất sớm, còn ba thì đi công tác công tiếc gì gì đó ở Lâm Đồng ấy. Nhà cũng khá giả chứ không gọi là giàu, nhưng mẹ vẫn… 1 tháng 11, không có thai.Hôm nay tôi phải làm theo kế hoạch đã lên sẵn, giả bệnh để nghỉ học.Cả đêm tôi phải nằm chùm mền kín mít để cho người tôi nóng lên và đổ mồ hôi cho giống bệnh thật. Vậy là tới sáng tôi gặp mẹ, giả vờ bơ phờ, mẹ sờ trán tôi rồi cầm tay, đụng đủ chỗ, mà chỗ nào cũng đã được tôi làm nóng kỹ càng rồi nhé, mẹ tưởng tôi bệnh thật nên hôm nay được nghĩ, hahaha....Đợi tới 9 giờ, cuối cùng nhà cũng đi hết, tôi gấp rút thay đồ, moi tiền tiết kiệm ra, chuẩn bị đi tới bệnh viện phụ sản.. . . . . . .Ngồi đợi kết quả mà tim như muốn nhảy ra ngoài. Vì ở đây toàn người lớn hơn tôi ít nhất 5 tuổi, mọi người đi ngang cũng phải liếc nhìn tôi một cái rồi mới đi qua, ngại lắm nhưng mà chịu thôi.Cuối cùng cũng tới lượt gọi tên tôi, lúc này tôi tưởng tim mình lòi ra ngoài luôn rồi ấy chứ.Chậm rãi đi vào, ngồi trước mặt bà bác sĩ, tôi đang tập trung mọi giác quan vào miệng bà bác sĩ.- không có thai !Không có thai, đó là điều tôi muốn nghe nhất và tôi vừa nghe nó từ miệng của bà bác sĩ, tôi vui mà muốn mở tiệc trong bụng luôn, hahaha.....- thật hả cô, thật là không có thai ?- thật, đây là giấy kết quả.Tôi cầm giấy kết quả, bỏ hết mọi thứ không cần qan tâm, nhìn vào kết quả mà tôi muốn thấy nhất, kết quả là không có thai. Tôi đưa lại giấy kết quả cho bác sĩ, miệng cười nhe nguyên hàm răng đi ra ngoài. Trước khi đi còn để lại câu cảm ơn "Cảm ơn cô, giấy này cô cứ giữ lấy bán ve chai nha.".Haha... nghĩ lại lúc đó công nhận mình trẻ trâu thật, cũng không cần phải liên quan gì đến tên Yong 'trát nhân' kia nữa... . . . . . . . . .Chiều mẹ về, thấy tôi bình thường mà còn vui vẻ nữa nên tưởng tôi bệnh vì thức khuya online nên hăm dọa tôi là sẽ cắt mạng, dẹp luôn máy tính trong phòng.Tối 8giờ, tôi ngồi máy tính, mess cho nhỏ Nhi báo tin mừng, nhưng vẫn chưa thấy tên Yong kia onl. Mà thôi kệ đi, xem như hắn bơ mình trước, vậy là thoát khỏi tên Yong kia thật rồi.Hôm nay ngoan ngoãn nghe lời mẹ, tắt máy đi ngủ sớm, không mẹ đòi cắt mạng thì chắc chết chán.