Edit + Beta: SSNNA_anh12 Yên tĩnh.... Quá yên tĩnh... Tĩnh đến giống như trong thế giới này không còn sự sống nữa. Tuyết trải đầy trên trời và trên mặt đất, ngàn dặm không thấy một dân cư, chỉ còn lại thanh âm của bông tuyết rơi xuống. Sàn sạt....sàn sạt...sàn sạt... Một mảnh tuyết trắng, nên một mạt màu xanh lục kia có thể đặc biệt dễ dàng thấy được. Đó là một cây đại thụ không biết đã qua bao nhiêu năm, tháng tuổi. Tới gần một chút, liền có thể nhìn thấy một người đang bị trói lại. Thiếu nữ tầm mười lăm, mười sáu tuổi. Chiếc dây đằng màu xanh biếc cột đôi tay đôi chân của nàng với thân cây, màu áo tím bao vây lấy thân hình nhỏ bé đơn bạc của nàng. Xiêm y của nàng buộc không được chặt chẽ, giống như tơ như lụa trút xuống dưới, lại càng sấn đến da thịt trắng nõn của nàng. Hàng lông mi dài che lại đôi mắt đang nhắm. Nàng vẫn không nhúc nhích, phảng phất như là ngủ rồi, lại cũng như là đã không còn sinh mệnh, liền cùng nơi này hoà vào làm một thể. Đát...đát...đát... Một tiếng lại một…

Chương 68: Ngụy ảnh đế ôn nhuận như ngọc (16)

Mau Xuyên Liêu Tâm: BOSS Đứng Lại!Tác giả: Tiếu Ý Viêm ViêmTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngEdit + Beta: SSNNA_anh12 Yên tĩnh.... Quá yên tĩnh... Tĩnh đến giống như trong thế giới này không còn sự sống nữa. Tuyết trải đầy trên trời và trên mặt đất, ngàn dặm không thấy một dân cư, chỉ còn lại thanh âm của bông tuyết rơi xuống. Sàn sạt....sàn sạt...sàn sạt... Một mảnh tuyết trắng, nên một mạt màu xanh lục kia có thể đặc biệt dễ dàng thấy được. Đó là một cây đại thụ không biết đã qua bao nhiêu năm, tháng tuổi. Tới gần một chút, liền có thể nhìn thấy một người đang bị trói lại. Thiếu nữ tầm mười lăm, mười sáu tuổi. Chiếc dây đằng màu xanh biếc cột đôi tay đôi chân của nàng với thân cây, màu áo tím bao vây lấy thân hình nhỏ bé đơn bạc của nàng. Xiêm y của nàng buộc không được chặt chẽ, giống như tơ như lụa trút xuống dưới, lại càng sấn đến da thịt trắng nõn của nàng. Hàng lông mi dài che lại đôi mắt đang nhắm. Nàng vẫn không nhúc nhích, phảng phất như là ngủ rồi, lại cũng như là đã không còn sinh mệnh, liền cùng nơi này hoà vào làm một thể. Đát...đát...đát... Một tiếng lại một… Edit: Triêu NguyênBeta: MapleDựa người trên cách cửa, nghe thấy được tiếng mở cửa rồi lại khóa ở bên ngoài, Lạc Yên mới thả mình theo bản năng, ngồi xuống đất, nước mắt giờ đây đã đầy khóe mắt cô.Hàn Lạc Thần...... Hàn Lạc Thần......Lạc Yên thấp giọng khóc, thấp giọng nỉ non cái tên mà cô đã giấu sâu trong nội tâm.Sau khi đi vào thế giới này, cô gần như không để bụng mấy việc Kỷ Quan Lan làm, cô luôn nói đến những ngày phía trước, kỳ thật không phải thực sự cho rằng tương lai còn dài, mà chỉ là cô không nghĩ đến thôi.Tuy rằng Đào Yêu nói việc cô trải qua thế giới kia chỉ là thử nghiệm, nhưng cô không coi nó như hoa trong gương, trăng trong nước [1], người kia sủng cô như vậy mà có thể coi là hình bóng thoáng qua ư?[1] Hoa trong gương, trăng trong nước - Kính hoa thủy nguyệt (镜花水月): thường dùng làm phép so sánh, ý chỉ những thứ tốt đẹp có thể ngắm nhìn và cảm nhận nhưng lại không thể chạm vào, cũng được dùng để ví von cảnh tượng hư ảo, không có thật.Bọn họ đã hứa dù nước biển có biến thành cát bụi cũng không thay lòng, cô làm sao có thể dễ dàng quên được?Lúc đầu cô còn nghĩ tới, chờ sau khi làm Kỷ Quan Lan yêu mình, cô sẽ lập tức rời thế giới này.—— Cô cùng Hàn Lạc Thần không có kiếp sau, không quan hệ, cô sẽ bảo vệ trái tim mình thật tốt, chỉ yêu mỗi mình hắn.Chính là lúc vừa rồi, cô lại thấy bóng dáng của Hàn Lạc Thần trên người Kỷ Quan Lan."A Yên, ta sẽ chờ nàng ở kiếp sau."Lạc Yên nhớ lại lời nói trước khi lâm chung của Hàn Lạc Thần, lúc này đây, cô thật sự muốn gặp Đào Yêu hỏi rõ mọi chuyện, nhưng nghĩ đến lời Đào Yêu nói, cô sẽ không nhận được một chút trợ giúp nào.....Hơn nữa, sau khi tiến vào 3000 thế giới, chính cô cũng không thể liên hệ với Đào Yêu, Lạc Yên chỉ có thể bỏ qua suy nghĩ này của mình.Còn không biết Kỷ Quan Lan có phải Hàn Lạc Thần hay không, hơn nữa nếu thật sự hắn là Hàn Lạc Thần thì nói đây là một chuyện không tốt là không chuẩn chút nào, có lẽ Đào Yêu cũng chẳng cho phép hắn tồn tại đâu ha?Lạc Yên quyết định giấu chuyện này xuống, hiện tại cô cần tiếp cận Kỷ Quan Lan, biết rõ hắn có phải người mình yêu kiếp trước hay không.......Lạc Yên nghĩ kỹ về hướng đi sau này, lau khô nước mắt còn trên mặt, đứng lên, ánh mắt cô ánh lên một tia kiên định.Nhưng mà sau khi quay [ Mỹ Thực Ký ] xong, Hà Sở Hi lại mang về cho Lạc Yên vài cái hợp đồng đại diện phát ngôn, công việc của Lạc Yên cứ lu bù lên, cô và Kỷ Quan Lan gặp nhau cũng chỉ có khi ngẫu nhiên đứng chung thang máy thì chạm mặt được một chút mà thôi.Thái độ của Kỷ Quan Lan đối với cô cũng thay đổi, lúc đầu là ghét bỏ, hiện tại lại trở nên thờ ơ lạnh nhạt.Mà sau chuyện xác nhận hắn, thái độ của Lạc Yên cũng thay đổi rất nhiều, cô không còn chủ động tới gần Kỷ Quan Lan, chỉ là lúc chạm mặt thì chào một câu thôi, hậu bối đối như vậy với tiền bối là lẽ thường, tìm cũng không ra một chút sai sót nào."Chào buổi tối Kỷ ảnh đế." Lại lần nữa gặp nhau ở thang máy, Lạc Yên trước sau như một, chào Kỷ Quan Lan. Hắn lại như bình thường, không đáp lại, Lạc Yên cũng không mặt nóng dán mông lạnh [2], ôm ngực đứng một bên.[2] Mặt nóng dán mông lạnh: ý chỉ một người thì nhiệt tình nhưng người kia chỉ hờ hững, lạnh nhạt."Đinh ——" Thang máy tới rồi, Lạc Yên nói gặp lại sau liền đi ra ngoài, mở cửa, vào cửa, đóng cửa, liền mạch lưu loát, không thèm nhìn sắc mặt của vị nào đó đang đen dần.Kỷ Quan Lan ngay từ đầu còn cho rằng Lạc Yên đang cố ý tiếp cận mình, trải qua nhiều chuyện như vậy, hắn lại hoài nghi ý nghĩ ban đầu của chính mình.Nữ nhân này có chỗ nào giống đang tiếp cận mình? Lạt mềm buộc chặt kiểu gì đây??—— Cho nên ngay từ đầu chính là hắn tự mình đa tình sao?Sắc mặt của Kỷ Quan Lan lập tức trở nên khó coi, hắn không chấp nhận rằng chính hắn tự mình đa tình, hắn mà chấp nhận thì năng lực của Lạc Yên cũng không phải dạng vừa đâu!Yên lặng cấp cho Lạc Yên danh hiệu "Tâm cơ thâm trầm" ở sau lưng, lòng Kỷ Quan Lan tức khắc cũng thoải mái hơn rất nhiều, đi ra khỏi thang máy, mở cửa đi vào, đóng cửa, cũng là liền mạch lưu loát, chỉ là lực đóng cửa của hắn không tự giác mà tăng thêm rất nhiều, điều này không biết là đang chứng minh cho cái gì đây a....《Trích Tiên》đã quay xong hoàn toàn, công tác xử lý hậu kỳ của đoàn phim đồng thời cũng bắt đầu tuyên truyền.- --------------------------------Editor muốn gáy: Kỷ ảnh đế có vẻ thâm trầm, mưu mô thế thôi chứ bản chất vẫn là một bạn siêu siêu siêu ấu trĩ a~~~ #Triêu_Nguyên

Edit: Triêu Nguyên

Beta: Maple

Dựa người trên cách cửa, nghe thấy được tiếng mở cửa rồi lại khóa ở bên ngoài, Lạc Yên mới thả mình theo bản năng, ngồi xuống đất, nước mắt giờ đây đã đầy khóe mắt cô.

Hàn Lạc Thần...... Hàn Lạc Thần......

Lạc Yên thấp giọng khóc, thấp giọng nỉ non cái tên mà cô đã giấu sâu trong nội tâm.

Sau khi đi vào thế giới này, cô gần như không để bụng mấy việc Kỷ Quan Lan làm, cô luôn nói đến những ngày phía trước, kỳ thật không phải thực sự cho rằng tương lai còn dài, mà chỉ là cô không nghĩ đến thôi.

Tuy rằng Đào Yêu nói việc cô trải qua thế giới kia chỉ là thử nghiệm, nhưng cô không coi nó như hoa trong gương, trăng trong nước [1], người kia sủng cô như vậy mà có thể coi là hình bóng thoáng qua ư?

[1] Hoa trong gương, trăng trong nước - Kính hoa thủy nguyệt (镜花水月): thường dùng làm phép so sánh, ý chỉ những thứ tốt đẹp có thể ngắm nhìn và cảm nhận nhưng lại không thể chạm vào, cũng được dùng để ví von cảnh tượng hư ảo, không có thật.

Bọn họ đã hứa dù nước biển có biến thành cát bụi cũng không thay lòng, cô làm sao có thể dễ dàng quên được?

Lúc đầu cô còn nghĩ tới, chờ sau khi làm Kỷ Quan Lan yêu mình, cô sẽ lập tức rời thế giới này.

—— Cô cùng Hàn Lạc Thần không có kiếp sau, không quan hệ, cô sẽ bảo vệ trái tim mình thật tốt, chỉ yêu mỗi mình hắn.

Chính là lúc vừa rồi, cô lại thấy bóng dáng của Hàn Lạc Thần trên người Kỷ Quan Lan.

"A Yên, ta sẽ chờ nàng ở kiếp sau."

Lạc Yên nhớ lại lời nói trước khi lâm chung của Hàn Lạc Thần, lúc này đây, cô thật sự muốn gặp Đào Yêu hỏi rõ mọi chuyện, nhưng nghĩ đến lời Đào Yêu nói, cô sẽ không nhận được một chút trợ giúp nào.....

Hơn nữa, sau khi tiến vào 3000 thế giới, chính cô cũng không thể liên hệ với Đào Yêu, Lạc Yên chỉ có thể bỏ qua suy nghĩ này của mình.

Còn không biết Kỷ Quan Lan có phải Hàn Lạc Thần hay không, hơn nữa nếu thật sự hắn là Hàn Lạc Thần thì nói đây là một chuyện không tốt là không chuẩn chút nào, có lẽ Đào Yêu cũng chẳng cho phép hắn tồn tại đâu ha?

Lạc Yên quyết định giấu chuyện này xuống, hiện tại cô cần tiếp cận Kỷ Quan Lan, biết rõ hắn có phải người mình yêu kiếp trước hay không.......

Lạc Yên nghĩ kỹ về hướng đi sau này, lau khô nước mắt còn trên mặt, đứng lên, ánh mắt cô ánh lên một tia kiên định.

Nhưng mà sau khi quay [ Mỹ Thực Ký ] xong, Hà Sở Hi lại mang về cho Lạc Yên vài cái hợp đồng đại diện phát ngôn, công việc của Lạc Yên cứ lu bù lên, cô và Kỷ Quan Lan gặp nhau cũng chỉ có khi ngẫu nhiên đứng chung thang máy thì chạm mặt được một chút mà thôi.

Thái độ của Kỷ Quan Lan đối với cô cũng thay đổi, lúc đầu là ghét bỏ, hiện tại lại trở nên thờ ơ lạnh nhạt.

Mà sau chuyện xác nhận hắn, thái độ của Lạc Yên cũng thay đổi rất nhiều, cô không còn chủ động tới gần Kỷ Quan Lan, chỉ là lúc chạm mặt thì chào một câu thôi, hậu bối đối như vậy với tiền bối là lẽ thường, tìm cũng không ra một chút sai sót nào.

"Chào buổi tối Kỷ ảnh đế." Lại lần nữa gặp nhau ở thang máy, Lạc Yên trước sau như một, chào Kỷ Quan Lan. Hắn lại như bình thường, không đáp lại, Lạc Yên cũng không mặt nóng dán mông lạnh [2], ôm ngực đứng một bên.

[2] Mặt nóng dán mông lạnh: ý chỉ một người thì nhiệt tình nhưng người kia chỉ hờ hững, lạnh nhạt.

"Đinh ——" Thang máy tới rồi, Lạc Yên nói gặp lại sau liền đi ra ngoài, mở cửa, vào cửa, đóng cửa, liền mạch lưu loát, không thèm nhìn sắc mặt của vị nào đó đang đen dần.

Kỷ Quan Lan ngay từ đầu còn cho rằng Lạc Yên đang cố ý tiếp cận mình, trải qua nhiều chuyện như vậy, hắn lại hoài nghi ý nghĩ ban đầu của chính mình.

Nữ nhân này có chỗ nào giống đang tiếp cận mình? Lạt mềm buộc chặt kiểu gì đây??

—— Cho nên ngay từ đầu chính là hắn tự mình đa tình sao?

Sắc mặt của Kỷ Quan Lan lập tức trở nên khó coi, hắn không chấp nhận rằng chính hắn tự mình đa tình, hắn mà chấp nhận thì năng lực của Lạc Yên cũng không phải dạng vừa đâu!

Yên lặng cấp cho Lạc Yên danh hiệu "Tâm cơ thâm trầm" ở sau lưng, lòng Kỷ Quan Lan tức khắc cũng thoải mái hơn rất nhiều, đi ra khỏi thang máy, mở cửa đi vào, đóng cửa, cũng là liền mạch lưu loát, chỉ là lực đóng cửa của hắn không tự giác mà tăng thêm rất nhiều, điều này không biết là đang chứng minh cho cái gì đây a....

《Trích Tiên》đã quay xong hoàn toàn, công tác xử lý hậu kỳ của đoàn phim đồng thời cũng bắt đầu tuyên truyền.

- --------------------------------

Editor muốn gáy: Kỷ ảnh đế có vẻ thâm trầm, mưu mô thế thôi chứ bản chất vẫn là một bạn siêu siêu siêu ấu trĩ a~~~ #Triêu_Nguyên

Mau Xuyên Liêu Tâm: BOSS Đứng Lại!Tác giả: Tiếu Ý Viêm ViêmTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngEdit + Beta: SSNNA_anh12 Yên tĩnh.... Quá yên tĩnh... Tĩnh đến giống như trong thế giới này không còn sự sống nữa. Tuyết trải đầy trên trời và trên mặt đất, ngàn dặm không thấy một dân cư, chỉ còn lại thanh âm của bông tuyết rơi xuống. Sàn sạt....sàn sạt...sàn sạt... Một mảnh tuyết trắng, nên một mạt màu xanh lục kia có thể đặc biệt dễ dàng thấy được. Đó là một cây đại thụ không biết đã qua bao nhiêu năm, tháng tuổi. Tới gần một chút, liền có thể nhìn thấy một người đang bị trói lại. Thiếu nữ tầm mười lăm, mười sáu tuổi. Chiếc dây đằng màu xanh biếc cột đôi tay đôi chân của nàng với thân cây, màu áo tím bao vây lấy thân hình nhỏ bé đơn bạc của nàng. Xiêm y của nàng buộc không được chặt chẽ, giống như tơ như lụa trút xuống dưới, lại càng sấn đến da thịt trắng nõn của nàng. Hàng lông mi dài che lại đôi mắt đang nhắm. Nàng vẫn không nhúc nhích, phảng phất như là ngủ rồi, lại cũng như là đã không còn sinh mệnh, liền cùng nơi này hoà vào làm một thể. Đát...đát...đát... Một tiếng lại một… Edit: Triêu NguyênBeta: MapleDựa người trên cách cửa, nghe thấy được tiếng mở cửa rồi lại khóa ở bên ngoài, Lạc Yên mới thả mình theo bản năng, ngồi xuống đất, nước mắt giờ đây đã đầy khóe mắt cô.Hàn Lạc Thần...... Hàn Lạc Thần......Lạc Yên thấp giọng khóc, thấp giọng nỉ non cái tên mà cô đã giấu sâu trong nội tâm.Sau khi đi vào thế giới này, cô gần như không để bụng mấy việc Kỷ Quan Lan làm, cô luôn nói đến những ngày phía trước, kỳ thật không phải thực sự cho rằng tương lai còn dài, mà chỉ là cô không nghĩ đến thôi.Tuy rằng Đào Yêu nói việc cô trải qua thế giới kia chỉ là thử nghiệm, nhưng cô không coi nó như hoa trong gương, trăng trong nước [1], người kia sủng cô như vậy mà có thể coi là hình bóng thoáng qua ư?[1] Hoa trong gương, trăng trong nước - Kính hoa thủy nguyệt (镜花水月): thường dùng làm phép so sánh, ý chỉ những thứ tốt đẹp có thể ngắm nhìn và cảm nhận nhưng lại không thể chạm vào, cũng được dùng để ví von cảnh tượng hư ảo, không có thật.Bọn họ đã hứa dù nước biển có biến thành cát bụi cũng không thay lòng, cô làm sao có thể dễ dàng quên được?Lúc đầu cô còn nghĩ tới, chờ sau khi làm Kỷ Quan Lan yêu mình, cô sẽ lập tức rời thế giới này.—— Cô cùng Hàn Lạc Thần không có kiếp sau, không quan hệ, cô sẽ bảo vệ trái tim mình thật tốt, chỉ yêu mỗi mình hắn.Chính là lúc vừa rồi, cô lại thấy bóng dáng của Hàn Lạc Thần trên người Kỷ Quan Lan."A Yên, ta sẽ chờ nàng ở kiếp sau."Lạc Yên nhớ lại lời nói trước khi lâm chung của Hàn Lạc Thần, lúc này đây, cô thật sự muốn gặp Đào Yêu hỏi rõ mọi chuyện, nhưng nghĩ đến lời Đào Yêu nói, cô sẽ không nhận được một chút trợ giúp nào.....Hơn nữa, sau khi tiến vào 3000 thế giới, chính cô cũng không thể liên hệ với Đào Yêu, Lạc Yên chỉ có thể bỏ qua suy nghĩ này của mình.Còn không biết Kỷ Quan Lan có phải Hàn Lạc Thần hay không, hơn nữa nếu thật sự hắn là Hàn Lạc Thần thì nói đây là một chuyện không tốt là không chuẩn chút nào, có lẽ Đào Yêu cũng chẳng cho phép hắn tồn tại đâu ha?Lạc Yên quyết định giấu chuyện này xuống, hiện tại cô cần tiếp cận Kỷ Quan Lan, biết rõ hắn có phải người mình yêu kiếp trước hay không.......Lạc Yên nghĩ kỹ về hướng đi sau này, lau khô nước mắt còn trên mặt, đứng lên, ánh mắt cô ánh lên một tia kiên định.Nhưng mà sau khi quay [ Mỹ Thực Ký ] xong, Hà Sở Hi lại mang về cho Lạc Yên vài cái hợp đồng đại diện phát ngôn, công việc của Lạc Yên cứ lu bù lên, cô và Kỷ Quan Lan gặp nhau cũng chỉ có khi ngẫu nhiên đứng chung thang máy thì chạm mặt được một chút mà thôi.Thái độ của Kỷ Quan Lan đối với cô cũng thay đổi, lúc đầu là ghét bỏ, hiện tại lại trở nên thờ ơ lạnh nhạt.Mà sau chuyện xác nhận hắn, thái độ của Lạc Yên cũng thay đổi rất nhiều, cô không còn chủ động tới gần Kỷ Quan Lan, chỉ là lúc chạm mặt thì chào một câu thôi, hậu bối đối như vậy với tiền bối là lẽ thường, tìm cũng không ra một chút sai sót nào."Chào buổi tối Kỷ ảnh đế." Lại lần nữa gặp nhau ở thang máy, Lạc Yên trước sau như một, chào Kỷ Quan Lan. Hắn lại như bình thường, không đáp lại, Lạc Yên cũng không mặt nóng dán mông lạnh [2], ôm ngực đứng một bên.[2] Mặt nóng dán mông lạnh: ý chỉ một người thì nhiệt tình nhưng người kia chỉ hờ hững, lạnh nhạt."Đinh ——" Thang máy tới rồi, Lạc Yên nói gặp lại sau liền đi ra ngoài, mở cửa, vào cửa, đóng cửa, liền mạch lưu loát, không thèm nhìn sắc mặt của vị nào đó đang đen dần.Kỷ Quan Lan ngay từ đầu còn cho rằng Lạc Yên đang cố ý tiếp cận mình, trải qua nhiều chuyện như vậy, hắn lại hoài nghi ý nghĩ ban đầu của chính mình.Nữ nhân này có chỗ nào giống đang tiếp cận mình? Lạt mềm buộc chặt kiểu gì đây??—— Cho nên ngay từ đầu chính là hắn tự mình đa tình sao?Sắc mặt của Kỷ Quan Lan lập tức trở nên khó coi, hắn không chấp nhận rằng chính hắn tự mình đa tình, hắn mà chấp nhận thì năng lực của Lạc Yên cũng không phải dạng vừa đâu!Yên lặng cấp cho Lạc Yên danh hiệu "Tâm cơ thâm trầm" ở sau lưng, lòng Kỷ Quan Lan tức khắc cũng thoải mái hơn rất nhiều, đi ra khỏi thang máy, mở cửa đi vào, đóng cửa, cũng là liền mạch lưu loát, chỉ là lực đóng cửa của hắn không tự giác mà tăng thêm rất nhiều, điều này không biết là đang chứng minh cho cái gì đây a....《Trích Tiên》đã quay xong hoàn toàn, công tác xử lý hậu kỳ của đoàn phim đồng thời cũng bắt đầu tuyên truyền.- --------------------------------Editor muốn gáy: Kỷ ảnh đế có vẻ thâm trầm, mưu mô thế thôi chứ bản chất vẫn là một bạn siêu siêu siêu ấu trĩ a~~~ #Triêu_Nguyên

Chương 68: Ngụy ảnh đế ôn nhuận như ngọc (16)