Edit + Beta: SSNNA_anh12 Yên tĩnh.... Quá yên tĩnh... Tĩnh đến giống như trong thế giới này không còn sự sống nữa. Tuyết trải đầy trên trời và trên mặt đất, ngàn dặm không thấy một dân cư, chỉ còn lại thanh âm của bông tuyết rơi xuống. Sàn sạt....sàn sạt...sàn sạt... Một mảnh tuyết trắng, nên một mạt màu xanh lục kia có thể đặc biệt dễ dàng thấy được. Đó là một cây đại thụ không biết đã qua bao nhiêu năm, tháng tuổi. Tới gần một chút, liền có thể nhìn thấy một người đang bị trói lại. Thiếu nữ tầm mười lăm, mười sáu tuổi. Chiếc dây đằng màu xanh biếc cột đôi tay đôi chân của nàng với thân cây, màu áo tím bao vây lấy thân hình nhỏ bé đơn bạc của nàng. Xiêm y của nàng buộc không được chặt chẽ, giống như tơ như lụa trút xuống dưới, lại càng sấn đến da thịt trắng nõn của nàng. Hàng lông mi dài che lại đôi mắt đang nhắm. Nàng vẫn không nhúc nhích, phảng phất như là ngủ rồi, lại cũng như là đã không còn sinh mệnh, liền cùng nơi này hoà vào làm một thể. Đát...đát...đát... Một tiếng lại một…
Chương 81: Ngụy ảnh đế ôn nhuận như ngọc (29)
Mau Xuyên Liêu Tâm: BOSS Đứng Lại!Tác giả: Tiếu Ý Viêm ViêmTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngEdit + Beta: SSNNA_anh12 Yên tĩnh.... Quá yên tĩnh... Tĩnh đến giống như trong thế giới này không còn sự sống nữa. Tuyết trải đầy trên trời và trên mặt đất, ngàn dặm không thấy một dân cư, chỉ còn lại thanh âm của bông tuyết rơi xuống. Sàn sạt....sàn sạt...sàn sạt... Một mảnh tuyết trắng, nên một mạt màu xanh lục kia có thể đặc biệt dễ dàng thấy được. Đó là một cây đại thụ không biết đã qua bao nhiêu năm, tháng tuổi. Tới gần một chút, liền có thể nhìn thấy một người đang bị trói lại. Thiếu nữ tầm mười lăm, mười sáu tuổi. Chiếc dây đằng màu xanh biếc cột đôi tay đôi chân của nàng với thân cây, màu áo tím bao vây lấy thân hình nhỏ bé đơn bạc của nàng. Xiêm y của nàng buộc không được chặt chẽ, giống như tơ như lụa trút xuống dưới, lại càng sấn đến da thịt trắng nõn của nàng. Hàng lông mi dài che lại đôi mắt đang nhắm. Nàng vẫn không nhúc nhích, phảng phất như là ngủ rồi, lại cũng như là đã không còn sinh mệnh, liền cùng nơi này hoà vào làm một thể. Đát...đát...đát... Một tiếng lại một… Edit: LuberBeta: Triêu NguyênNhìn một đống lời ác ý tràn vào Weibo của mình, Lạc Yên cau mày, nghĩ một lúc, sau đó liền đăng một bài lên.Sở Lạc Yên V: Đối với những lời chỉ trích về tôi, nếu mấy người có chứng cứ rõ ràng, rất hoan nghênh tới chửi rủa, còn nếu không có, làm phiền chú ý tới phát ngôn của mấy người một chút, nếu phải dùng đến pháp luật thì.....*mỉm cười*Sau khi bài viết được đăng lên, Lạc Yên liền gọi cho Hà Sở Hi, nhờ cô ấy nói với bên công ty đưa cái bài đăng kia lên trang nhất báo, Hà Sở Hi rất sảng khoái đồng ý.Sáng sớm hôm sau, đứng đầu hotsearch chính là tin tức Sở Lạc Yên phản bác lại báo xã xx, tạo ra một làn sóng gây chú ý cho cư dân mạng.Lúc này, người người đều biết, không nên chọc tới cô nàng này.Cách xử lý của Lạc Yên vô tình đã kéo thêm vô số fan mới.Nhìn số đông ùa vào trang Weibo của Lạc Yên, khen cô ngầu, Lạc Yên nhịn không được cảm thấy buồn cười.Thông tin trên trang nhất kia cũng dần dần lắng xuống, mà lúc này, Lạc Yên đang cùng đoàn phim 《 Phượng Loan 》 chụp poster.Trọng điểm của bộ phim là quá trình trưởng thành của Phượng Loan, trong thời kì này, tích cách của nàng được chia làm hai giai đoạn.Ban đầu là hồn nhiên ngây ngô, sau khi Phượng Vương chết thì trở nên trưởng thành, cùng Quân Lâm quyết đấu với khí chất cao ngạo.Lạc Yên mặc trang phục màu đỏ đứng tạo dáng để chụp hình, Bạch Thần đứng một bên, thi thoảng nhắc nhở vài câu.Lúc này, Kỷ Quan Lan đã đổi quần áo đi ra, Bạch Thần liền vẫy tay với hắn,nói: "Nam chính cùng nữ chính ra chụp mấy kiểu đi."Ý tứ trong lời này là muốn bọn họ phối hợp với nhau, vẻ tươi cười trên mặt Kỷ Quan Lan không thay đổi, chỉ là ý cười trong ánh mắt thâm sâu hơn một chút.Sắc mặt Lạc Yên cũng không có gì biến đổi, ngoan ngoãn đứng tại chỗ chờ Kỷ Quan Lan đi đến.Kỷ Quan Lan cố gắng không để mình trở nên vội vàng, chậm rì rì đi lên trước, làm theo yêu cầu của Bạch Thần, ôm lấy eo Lạc Yên.Trang phục của Lạc Yên là váy mùa hè, có chút mỏng manh.Thời điểm Kỷ Quan Lan ôm lấy eo cô, ngón tay hắn cảm nhận rõ ràng làn da nõn nà qua tầng váy mỏng kia, thân mình hắn không nhịn được cứng đờ.Lạc Yên bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn về phía hắn, nét mặt mang theo ý cười nhàn nhạt, nhẹ giọng mở miệng nói: "Cảm ơn."Theo như yêu cầu của Bạch Thần, hai người bọn họ dựa vào nhau rất gần.Khi cô nói chuyện, từng hơi thở ấm áp đều phả lên cố hắn, làm hắn đã đơ càng thêm đơ, Kỷ Quan Lan không còn nghe thấy cô nói gì nữa rồi.Lạc Yên nhìn thấy tai hắn không tự giác hồng lên, ý cười trong ánh mắt càng thêm sâu.Ban đầu cho rằng hắn chỉ là một tên tự luyến ngạo kiều độc miệng, không ngờ còn có chút ngây thơ a.Không biết vì sao, cô lại càng có ý muốn chiếm hữu hắn.Chỉ là bây giờ không phải thời cơ tốt, Lạc Yên chỉ có thể tạm thời ném cái ý tưởng không đứng đắn kia ra sau đầu, điều chỉnh lại thái độ, nghiêm túc thực hiện nhiệm vụ của mình.Kỷ Quan Lan vốn cho rằng cô còn muốn nói gì đó với mình, khi biết nàng chỉ vì việc chung mà bày ra bộ dáng kia, trong ánh mắt có chút thất vọng.—— Cô ấy có vẻ thật sự không thích hắn a.Quay trở lại thời gian hai ngày trước.Sau khi buổi họp báo chính thức khởi quay 《Phượng Loan 》 kết thúc, Bạch Thần ngay lập tức lôi Kỷ Quan Lan đi, nói rằng muốn cùng hắn thảo luận một chút cảnh quay.Nhưng mà sự thật là, hai người bọn họ đi tìm chỗ đánh nhau. Bạch Thần là muốn trả thù việc Kỷ Quan Lan véo mình trong buổi họp báo, còn Kỷ Quan Lan là muốn phát tiết chút buồn bực trong lòng.Sau khi hai người đánh mệt rồi, cả hai đều nằm trên mặt đất thở phì phò."Ai, cậu tính khi nào mới thông báo với người nhà đây?" Người mở miệng trước là Bạch Thần,Kỷ Quan Lan tỏ vẻ nghe không hiểu, "Cậu nói cái gì? Thông báo cái gì cơ?"
Edit: Luber
Beta: Triêu Nguyên
Nhìn một đống lời ác ý tràn vào Weibo của mình, Lạc Yên cau mày, nghĩ một lúc, sau đó liền đăng một bài lên.
Sở Lạc Yên V: Đối với những lời chỉ trích về tôi, nếu mấy người có chứng cứ rõ ràng, rất hoan nghênh tới chửi rủa, còn nếu không có, làm phiền chú ý tới phát ngôn của mấy người một chút, nếu phải dùng đến pháp luật thì.....*mỉm cười*
Sau khi bài viết được đăng lên, Lạc Yên liền gọi cho Hà Sở Hi, nhờ cô ấy nói với bên công ty đưa cái bài đăng kia lên trang nhất báo, Hà Sở Hi rất sảng khoái đồng ý.
Sáng sớm hôm sau, đứng đầu hotsearch chính là tin tức Sở Lạc Yên phản bác lại báo xã xx, tạo ra một làn sóng gây chú ý cho cư dân mạng.
Lúc này, người người đều biết, không nên chọc tới cô nàng này.
Cách xử lý của Lạc Yên vô tình đã kéo thêm vô số fan mới.
Nhìn số đông ùa vào trang Weibo của Lạc Yên, khen cô ngầu, Lạc Yên nhịn không được cảm thấy buồn cười.
Thông tin trên trang nhất kia cũng dần dần lắng xuống, mà lúc này, Lạc Yên đang cùng đoàn phim 《 Phượng Loan 》 chụp poster.
Trọng điểm của bộ phim là quá trình trưởng thành của Phượng Loan, trong thời kì này, tích cách của nàng được chia làm hai giai đoạn.
Ban đầu là hồn nhiên ngây ngô, sau khi Phượng Vương chết thì trở nên trưởng thành, cùng Quân Lâm quyết đấu với khí chất cao ngạo.
Lạc Yên mặc trang phục màu đỏ đứng tạo dáng để chụp hình, Bạch Thần đứng một bên, thi thoảng nhắc nhở vài câu.
Lúc này, Kỷ Quan Lan đã đổi quần áo đi ra, Bạch Thần liền vẫy tay với hắn,nói: "Nam chính cùng nữ chính ra chụp mấy kiểu đi."
Ý tứ trong lời này là muốn bọn họ phối hợp với nhau, vẻ tươi cười trên mặt Kỷ Quan Lan không thay đổi, chỉ là ý cười trong ánh mắt thâm sâu hơn một chút.
Sắc mặt Lạc Yên cũng không có gì biến đổi, ngoan ngoãn đứng tại chỗ chờ Kỷ Quan Lan đi đến.
Kỷ Quan Lan cố gắng không để mình trở nên vội vàng, chậm rì rì đi lên trước, làm theo yêu cầu của Bạch Thần, ôm lấy eo Lạc Yên.
Trang phục của Lạc Yên là váy mùa hè, có chút mỏng manh.
Thời điểm Kỷ Quan Lan ôm lấy eo cô, ngón tay hắn cảm nhận rõ ràng làn da nõn nà qua tầng váy mỏng kia, thân mình hắn không nhịn được cứng đờ.
Lạc Yên bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn về phía hắn, nét mặt mang theo ý cười nhàn nhạt, nhẹ giọng mở miệng nói: "Cảm ơn."
Theo như yêu cầu của Bạch Thần, hai người bọn họ dựa vào nhau rất gần.
Khi cô nói chuyện, từng hơi thở ấm áp đều phả lên cố hắn, làm hắn đã đơ càng thêm đơ, Kỷ Quan Lan không còn nghe thấy cô nói gì nữa rồi.
Lạc Yên nhìn thấy tai hắn không tự giác hồng lên, ý cười trong ánh mắt càng thêm sâu.
Ban đầu cho rằng hắn chỉ là một tên tự luyến ngạo kiều độc miệng, không ngờ còn có chút ngây thơ a.
Không biết vì sao, cô lại càng có ý muốn chiếm hữu hắn.
Chỉ là bây giờ không phải thời cơ tốt, Lạc Yên chỉ có thể tạm thời ném cái ý tưởng không đứng đắn kia ra sau đầu, điều chỉnh lại thái độ, nghiêm túc thực hiện nhiệm vụ của mình.
Kỷ Quan Lan vốn cho rằng cô còn muốn nói gì đó với mình, khi biết nàng chỉ vì việc chung mà bày ra bộ dáng kia, trong ánh mắt có chút thất vọng.
—— Cô ấy có vẻ thật sự không thích hắn a.
Quay trở lại thời gian hai ngày trước.
Sau khi buổi họp báo chính thức khởi quay 《Phượng Loan 》 kết thúc, Bạch Thần ngay lập tức lôi Kỷ Quan Lan đi, nói rằng muốn cùng hắn thảo luận một chút cảnh quay.
Nhưng mà sự thật là, hai người bọn họ đi tìm chỗ đánh nhau.
Bạch Thần là muốn trả thù việc Kỷ Quan Lan véo mình trong buổi họp báo, còn Kỷ Quan Lan là muốn phát tiết chút buồn bực trong lòng.
Sau khi hai người đánh mệt rồi, cả hai đều nằm trên mặt đất thở phì phò.
"Ai, cậu tính khi nào mới thông báo với người nhà đây?" Người mở miệng trước là Bạch Thần,
Kỷ Quan Lan tỏ vẻ nghe không hiểu, "Cậu nói cái gì? Thông báo cái gì cơ?"
Mau Xuyên Liêu Tâm: BOSS Đứng Lại!Tác giả: Tiếu Ý Viêm ViêmTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngEdit + Beta: SSNNA_anh12 Yên tĩnh.... Quá yên tĩnh... Tĩnh đến giống như trong thế giới này không còn sự sống nữa. Tuyết trải đầy trên trời và trên mặt đất, ngàn dặm không thấy một dân cư, chỉ còn lại thanh âm của bông tuyết rơi xuống. Sàn sạt....sàn sạt...sàn sạt... Một mảnh tuyết trắng, nên một mạt màu xanh lục kia có thể đặc biệt dễ dàng thấy được. Đó là một cây đại thụ không biết đã qua bao nhiêu năm, tháng tuổi. Tới gần một chút, liền có thể nhìn thấy một người đang bị trói lại. Thiếu nữ tầm mười lăm, mười sáu tuổi. Chiếc dây đằng màu xanh biếc cột đôi tay đôi chân của nàng với thân cây, màu áo tím bao vây lấy thân hình nhỏ bé đơn bạc của nàng. Xiêm y của nàng buộc không được chặt chẽ, giống như tơ như lụa trút xuống dưới, lại càng sấn đến da thịt trắng nõn của nàng. Hàng lông mi dài che lại đôi mắt đang nhắm. Nàng vẫn không nhúc nhích, phảng phất như là ngủ rồi, lại cũng như là đã không còn sinh mệnh, liền cùng nơi này hoà vào làm một thể. Đát...đát...đát... Một tiếng lại một… Edit: LuberBeta: Triêu NguyênNhìn một đống lời ác ý tràn vào Weibo của mình, Lạc Yên cau mày, nghĩ một lúc, sau đó liền đăng một bài lên.Sở Lạc Yên V: Đối với những lời chỉ trích về tôi, nếu mấy người có chứng cứ rõ ràng, rất hoan nghênh tới chửi rủa, còn nếu không có, làm phiền chú ý tới phát ngôn của mấy người một chút, nếu phải dùng đến pháp luật thì.....*mỉm cười*Sau khi bài viết được đăng lên, Lạc Yên liền gọi cho Hà Sở Hi, nhờ cô ấy nói với bên công ty đưa cái bài đăng kia lên trang nhất báo, Hà Sở Hi rất sảng khoái đồng ý.Sáng sớm hôm sau, đứng đầu hotsearch chính là tin tức Sở Lạc Yên phản bác lại báo xã xx, tạo ra một làn sóng gây chú ý cho cư dân mạng.Lúc này, người người đều biết, không nên chọc tới cô nàng này.Cách xử lý của Lạc Yên vô tình đã kéo thêm vô số fan mới.Nhìn số đông ùa vào trang Weibo của Lạc Yên, khen cô ngầu, Lạc Yên nhịn không được cảm thấy buồn cười.Thông tin trên trang nhất kia cũng dần dần lắng xuống, mà lúc này, Lạc Yên đang cùng đoàn phim 《 Phượng Loan 》 chụp poster.Trọng điểm của bộ phim là quá trình trưởng thành của Phượng Loan, trong thời kì này, tích cách của nàng được chia làm hai giai đoạn.Ban đầu là hồn nhiên ngây ngô, sau khi Phượng Vương chết thì trở nên trưởng thành, cùng Quân Lâm quyết đấu với khí chất cao ngạo.Lạc Yên mặc trang phục màu đỏ đứng tạo dáng để chụp hình, Bạch Thần đứng một bên, thi thoảng nhắc nhở vài câu.Lúc này, Kỷ Quan Lan đã đổi quần áo đi ra, Bạch Thần liền vẫy tay với hắn,nói: "Nam chính cùng nữ chính ra chụp mấy kiểu đi."Ý tứ trong lời này là muốn bọn họ phối hợp với nhau, vẻ tươi cười trên mặt Kỷ Quan Lan không thay đổi, chỉ là ý cười trong ánh mắt thâm sâu hơn một chút.Sắc mặt Lạc Yên cũng không có gì biến đổi, ngoan ngoãn đứng tại chỗ chờ Kỷ Quan Lan đi đến.Kỷ Quan Lan cố gắng không để mình trở nên vội vàng, chậm rì rì đi lên trước, làm theo yêu cầu của Bạch Thần, ôm lấy eo Lạc Yên.Trang phục của Lạc Yên là váy mùa hè, có chút mỏng manh.Thời điểm Kỷ Quan Lan ôm lấy eo cô, ngón tay hắn cảm nhận rõ ràng làn da nõn nà qua tầng váy mỏng kia, thân mình hắn không nhịn được cứng đờ.Lạc Yên bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn về phía hắn, nét mặt mang theo ý cười nhàn nhạt, nhẹ giọng mở miệng nói: "Cảm ơn."Theo như yêu cầu của Bạch Thần, hai người bọn họ dựa vào nhau rất gần.Khi cô nói chuyện, từng hơi thở ấm áp đều phả lên cố hắn, làm hắn đã đơ càng thêm đơ, Kỷ Quan Lan không còn nghe thấy cô nói gì nữa rồi.Lạc Yên nhìn thấy tai hắn không tự giác hồng lên, ý cười trong ánh mắt càng thêm sâu.Ban đầu cho rằng hắn chỉ là một tên tự luyến ngạo kiều độc miệng, không ngờ còn có chút ngây thơ a.Không biết vì sao, cô lại càng có ý muốn chiếm hữu hắn.Chỉ là bây giờ không phải thời cơ tốt, Lạc Yên chỉ có thể tạm thời ném cái ý tưởng không đứng đắn kia ra sau đầu, điều chỉnh lại thái độ, nghiêm túc thực hiện nhiệm vụ của mình.Kỷ Quan Lan vốn cho rằng cô còn muốn nói gì đó với mình, khi biết nàng chỉ vì việc chung mà bày ra bộ dáng kia, trong ánh mắt có chút thất vọng.—— Cô ấy có vẻ thật sự không thích hắn a.Quay trở lại thời gian hai ngày trước.Sau khi buổi họp báo chính thức khởi quay 《Phượng Loan 》 kết thúc, Bạch Thần ngay lập tức lôi Kỷ Quan Lan đi, nói rằng muốn cùng hắn thảo luận một chút cảnh quay.Nhưng mà sự thật là, hai người bọn họ đi tìm chỗ đánh nhau. Bạch Thần là muốn trả thù việc Kỷ Quan Lan véo mình trong buổi họp báo, còn Kỷ Quan Lan là muốn phát tiết chút buồn bực trong lòng.Sau khi hai người đánh mệt rồi, cả hai đều nằm trên mặt đất thở phì phò."Ai, cậu tính khi nào mới thông báo với người nhà đây?" Người mở miệng trước là Bạch Thần,Kỷ Quan Lan tỏ vẻ nghe không hiểu, "Cậu nói cái gì? Thông báo cái gì cơ?"