Trong ngõ vắng, Tiếng bước chân dồn dập, Gió lạnh rít gào bên tai, tạt mạnh vào mặt, đau rát... Vũ Tâm đưa tay gạt mắt, hất giọt nước chưa kịp lăn xuống ra xa, bỏ qua cơn đau nơi cổ chân cố sức chạy về phía trước. Không có ai, không có... ở đây không có một người nào cả... Vũ Tâm nấc nghẹn. Anh của cô... anh của cô sẽ chết mất... họ sẽ đánh chết anh ấy mất... Vũ Tâm càng chạy nhanh, ánh mắt dáo dác nhìn xung quanh. Những vạt cỏ lau cao hơn đầu người xõa bóng như muốn nuốt trọn hình dáng nhỏ bé của cô. Xung quanh văng vẳng tiếng côn trùng kêu rả rích, không một ánh đèn. Hy vọng của cô như dừng lại trên đầu gió, thổi mạnh bay xa. Vũ Tâm cố ép nỗi sợ hãi, hai tay bấu mạnh vào gấu váy, đôi môi khô cằn bị cô cắn đến rướm máu, nước mắt theo đó len lỏi vào, nóng rát. Cô đưa mắt tìm kiếm, nhìn về phía trước, chỉ cần có vật động đậy cô sẽ bám chặt không buông, bất kể đó là gì đi chăng nữa. Một ánh đèn chớp sáng phía xa, Vũ Tâm không tin vào mắt mình. Có người... phía đó có người. Giọt nước mắt…
Tác giả: