Đôi môi này bị mình chạm vào, mềm mại mà ấm áp Hạ Nguyên chống đỡ thân cây ven đường, từ từ ngẩng đầu lên, mờ mịt nhìn về phía dòng xe cộ đến rồi đi trên đường phố. Những ánh đèn hậu li ti màu đỏ uốn lượn lan rộng trong bóng đêm, hợp thành một dãy ngân hà hư ảo. Làn gió đêm mùa hè trộn lẫn với khí thải xăng dầu của xe cộ nhẹ thổi khắp đường phố, mang lại cho người ta một sự phiền chán và nặng nề, nhưng cuối cùng cũng đánh thức mọi người vài phần. Hạ Nguyên vỗ mạnh lên hai má, đầu óc bị cồn ăn mòn, phục hồi lại khả năng suy nghĩ đã bị mất. Cô sờ lên môi mình, dường như bên trên vẫn còn lưu lại hơi thở ấm áp của một người xa lạ. Người xa lạ! Người đàn ông xa lạ!!! Trời ơi! Cuối cùng lúc nãy cô đã làm gì vậy chứ? Thời gian quay lại hơn một tiếng trước. Tối nay là trận chung kết cúp Châu Âu, Dư Cẩm Niên vừa trở về sau chuyến công tác, hẹn cô cùng đi xem trận bóng phát sóng trực tiếp. Hạ Nguyên không phải người đam mê bóng đá, trên thực tế, cô là một trạch nữ thâm niên bước xuống lầu cũng…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...