Edit: Phong Miên Còn nhớ đã từng nghe ở đâu đó một câu rằng – ai yêu trước, người ấy đã thua. Hàn Tịch nhìn hai câu cuối cùng của Phạm Lam trên màn hình, lại không thể không mỉm cười. Phạm Lạm: Tôi cảm thấy chúng ta không hợp lắm, về sau tiếp tục làm bạn bè, có được không? Được, hay lắm, chẳng có gì không tốt. Thật sự rất phù hợp với phong cách của Phạm Lam, từ đầu tới cuối không bao giờ thay đổi. Điềm điềm đạm đạm, tinh tế tỉ mỉ lại dịu dàng uyển chuyển. Cho dù chán ghét một người, cũng tuyệt đối không nói lời cay nghiệt. Vừa hiểu chuyện vừa lịch sự như vậy, cậu chưa bao giờ dám từ chối. Nguyệt Vô Ảnh: Được. Lời đáng nghìn vàng, từ nay về sau, có những chuyện không còn như xưa nữa. Hàn Tịch âm thầm nhớ lại, bọn họ gặp gỡ, thấu hiểu, từ thoáng dịu dàng ban đầu đã tâm linh tương thông, duy chỉ không có ái tình, không có lưỡng tình tương duyệt. Phạm Lam: vậy tôi đăng weibo làm sáng tỏ quan hệ của chúng ta, có thể chứ? ^_^ Nguyệt Vô Ảnh: đương nhiên. Trả lời đối phương xong, Hàn Tịch…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...