Au: Sát Sát Chương 1: Hôm nay, là lão nương đá anh! Diệp Tâm đi lòng vòng quanh khu nội y dành cho nữ trong một cửa hàng thời trang cao cấp. Cô tỉ mỉ lựa chọn bộ nội y nào gợi cảm nhất, quyến rũ nhất dành cho buổi tối nay. Hôm nay là kỉ niệm ba năm yêu nhau của cô và Mộ Tư Hàm, cô muốn trao lần đầu tiên của mình cho hắn. Chọn đi chọn lại cuối cùng cũng được một bộ đồ vừa ý, cô liền đem tới quầy thanh toán. Nhân viên bán hàng nhìn qua cô một lượt rồi tấm tắc khen: "Chị thật có mắt chọn, bộ nội y này là mẫu mới nhất năm nay, mặc lên người chị chắc chắn sẽ rất hợp." "Được rồi, thanh toán cho tôi đi." "Vâng." Lúc cô ra khỏi cửa hàng đã là xế chiều, vì muốn tạo sự bất ngờ cho Mộ Tư Hàm, cô liền nhắn cho hắn một tin: "Tối nay em có việc bận về muộn, anh cứ về nhà trước đi nhé!" Nhà mà Diệp Tâm nói ở đây chính là nhà của chung của cô và Mộ Tư Hàm, hai người dọn đến sống chung từ một tháng trước. Tuy vậy, cô và hắn vẫn chưa một lần đụng chạm thân thể, mỗi lần hắn muốn cô lại gạt đi. Nghĩ đến…
Chương 10: Hãm hại
Boss Sủng Vợ: Bảo Bối, Tìm Được Em Thật Không Dễ!Tác giả: Sát SátTruyện Ngôn TìnhAu: Sát Sát Chương 1: Hôm nay, là lão nương đá anh! Diệp Tâm đi lòng vòng quanh khu nội y dành cho nữ trong một cửa hàng thời trang cao cấp. Cô tỉ mỉ lựa chọn bộ nội y nào gợi cảm nhất, quyến rũ nhất dành cho buổi tối nay. Hôm nay là kỉ niệm ba năm yêu nhau của cô và Mộ Tư Hàm, cô muốn trao lần đầu tiên của mình cho hắn. Chọn đi chọn lại cuối cùng cũng được một bộ đồ vừa ý, cô liền đem tới quầy thanh toán. Nhân viên bán hàng nhìn qua cô một lượt rồi tấm tắc khen: "Chị thật có mắt chọn, bộ nội y này là mẫu mới nhất năm nay, mặc lên người chị chắc chắn sẽ rất hợp." "Được rồi, thanh toán cho tôi đi." "Vâng." Lúc cô ra khỏi cửa hàng đã là xế chiều, vì muốn tạo sự bất ngờ cho Mộ Tư Hàm, cô liền nhắn cho hắn một tin: "Tối nay em có việc bận về muộn, anh cứ về nhà trước đi nhé!" Nhà mà Diệp Tâm nói ở đây chính là nhà của chung của cô và Mộ Tư Hàm, hai người dọn đến sống chung từ một tháng trước. Tuy vậy, cô và hắn vẫn chưa một lần đụng chạm thân thể, mỗi lần hắn muốn cô lại gạt đi. Nghĩ đến… Boss sủng vợ: Bảo bối, tìm được em thật không dễ!Au: Sát SátChương 10: Hãm hại"Hàn mặt lạnh ư?"Diệp Tâm chậm rãi xoay người, nhìn thấy mặt người nào đó liền lập tức muốn chui xuống đất."Tổng... Tổng giám đốc, anh hiểu nhầm rồi, tôi không phải nói anh a~""Tôi đâu bảo cô nói tôi, là cô tự nhận!"Diệp Tâm trước nay đều cho rằng mình có tài ăn nói, khiến đối phương cứng họng trước mình với cô chẳng có gì khó khăn.Bây giờ lại chính cô cứng họng trước người ta, thực không có cái nhục nào bằng cái nhục này.Anh cứ thản nhiên đứng đó nhìn cô, như đang xem thú vui. Cô gái này, lúc tức giận cũng khá đáng yêu!Lãnh Mục Hàn, mày đang thấy cô ta đáng yêu sao? Không thể nào!"Cô chắc là thấy công việc chưa đủ nhiều rồi, vậy ngày mai tôi sẽ khiến cô phát huy hết năng lực của mình, để cô đỡ phải ra ngoài nói tôi mặt lạnh nữa."Đúng thế, lúc đấy thì lấy đâu ra hơi mà chửi anh.Đồ tư bản độc ác!Đến khi anh đã đi xa, cô vẫn còn uất ức đứng đó. Thật muốn có gấu để trút giận a~Ở đằng xa, có hai người phụ nữ đang tức giận vô cùng. Một người nói:"Nguyệt tỉ, chị định cứ để yên cho cô ta như vậy sao? Vừa vào đã định cướp mất Lãnh tổng của chị rồi."Nguyệt Thanh nghiến răng kèn kẹt, đôi mắt nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống, gằn từng chữ nói:"Nghĩ sao chị cho phép cô ta cướp mất "người đàn ông của mình"? Nhất định phải khiến cô ta biết Nguyệt Thanh này là ai."Này này, ai là người đàn ông của cô thế?"Vậy chị định làm gì?""Lại đây, chị nói cho nghe." Hai người thì thầm to nhỏ một lúc, cuối cùng cả hai cười đắc ý, nhìn theo bóng cô dời đi.Diệp Tâm cô đâu biết, mới ngày đầu tiên đã gặp nhiều chuyện như vậy.Sáng hôm sauDiệp Tâm đến công ti sớm hơn hôm qua, hầu như mọi người đều chưa đến.Vừa vào cửa, cô đã gặp Doãn Nghi."Chào buổi sáng!""Chào!" Cô lên tiếng đáp lại.Diệp Tâm bây giờ mới có cơ hội nhìn kĩ Doãn Nghi, cô ấy là một cô gái có dáng người siêu chuẩn. Muốn ngực có ngực, muốn mông có mông, rất thu hút ánh mắt người nhìn dù chỉ mặc bộ đồ công sở bình thường và trang điểm nhẹ. Cô thích những người như thế này."Dù sao cũng chưa đến giờ làm, muốn nói chuyện phiếm chút không?" Doãn Nghi ra đề nghị"Được chứ, tôi cũng đang rảnh a~"Doãn Nghi lớn hơn cô một tuổi nên cô gọi cô ấy bằng chị, hai người nói chuyện rất hợp nhau. Được một lúc, Doãn Nghi nói:"À, chị muốn nói với em chuyện này.""Chuyện gì vậy ạ?""Chính là..."..............Nghỉ buổi trưa, Diệp Tâm cùng Doãn Nghi xuống căn-tin để ăn trưa, vừa ngồi xuống một bàn trống thì bên kia Nguyệt Thanh và Âu Duy cũng ngồi ngay đối diện hai người.Diệp Tâm nói:"Chị Nghi, đi rửa tay cùng em đi.""Cũng được." Nói rồi cả hai người cùng dời đi.Lúc này, căn-tin không có ai, Nguyệt Thanh càng có cơ hội chơi xấu Diệp Tâm. Nhìn ly latte, cô ta cười mãn nguyện.Lúc Diệp Tâm quay lại, việc đầu tiên cô làm là uống nước, đây là thói quen của cô.Chưa đầy một phút sau, cô đã bày ra khuôn mặt nhăn nhó, ôm bụng kêu đau."Diệp Tâm, em sao vậy?" Doãn Nghi quan tâm hỏi"Em không rõ, nhưng bụng em đau quá."
Boss sủng vợ: Bảo bối, tìm được em thật không dễ!
Au: Sát Sát
Chương 10: Hãm hại
"Hàn mặt lạnh ư?"
Diệp Tâm chậm rãi xoay người, nhìn thấy mặt người nào đó liền lập tức muốn chui xuống đất.
"Tổng... Tổng giám đốc, anh hiểu nhầm rồi, tôi không phải nói anh a~"
"Tôi đâu bảo cô nói tôi, là cô tự nhận!"
Diệp Tâm trước nay đều cho rằng mình có tài ăn nói, khiến đối phương cứng họng trước mình với cô chẳng có gì khó khăn.
Bây giờ lại chính cô cứng họng trước người ta, thực không có cái nhục nào bằng cái nhục này.
Anh cứ thản nhiên đứng đó nhìn cô, như đang xem thú vui. Cô gái này, lúc tức giận cũng khá đáng yêu!
Lãnh Mục Hàn, mày đang thấy cô ta đáng yêu sao? Không thể nào!
"Cô chắc là thấy công việc chưa đủ nhiều rồi, vậy ngày mai tôi sẽ khiến cô phát huy hết năng lực của mình, để cô đỡ phải ra ngoài nói tôi mặt lạnh nữa."
Đúng thế, lúc đấy thì lấy đâu ra hơi mà chửi anh.
Đồ tư bản độc ác!
Đến khi anh đã đi xa, cô vẫn còn uất ức đứng đó. Thật muốn có gấu để trút giận a~
Ở đằng xa, có hai người phụ nữ đang tức giận vô cùng. Một người nói:
"Nguyệt tỉ, chị định cứ để yên cho cô ta như vậy sao? Vừa vào đã định cướp mất Lãnh tổng của chị rồi."
Nguyệt Thanh nghiến răng kèn kẹt, đôi mắt nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống, gằn từng chữ nói:
"Nghĩ sao chị cho phép cô ta cướp mất "người đàn ông của mình"? Nhất định phải khiến cô ta biết Nguyệt Thanh này là ai."
Này này, ai là người đàn ông của cô thế?
"Vậy chị định làm gì?"
"Lại đây, chị nói cho nghe." Hai người thì thầm to nhỏ một lúc, cuối cùng cả hai cười đắc ý, nhìn theo bóng cô dời đi.
Diệp Tâm cô đâu biết, mới ngày đầu tiên đã gặp nhiều chuyện như vậy.
Sáng hôm sau
Diệp Tâm đến công ti sớm hơn hôm qua, hầu như mọi người đều chưa đến.
Vừa vào cửa, cô đã gặp Doãn Nghi.
"Chào buổi sáng!"
"Chào!" Cô lên tiếng đáp lại.
Diệp Tâm bây giờ mới có cơ hội nhìn kĩ Doãn Nghi, cô ấy là một cô gái có dáng người siêu chuẩn. Muốn ngực có ngực, muốn mông có mông, rất thu hút ánh mắt người nhìn dù chỉ mặc bộ đồ công sở bình thường và trang điểm nhẹ. Cô thích những người như thế này.
"Dù sao cũng chưa đến giờ làm, muốn nói chuyện phiếm chút không?" Doãn Nghi ra đề nghị
"Được chứ, tôi cũng đang rảnh a~"
Doãn Nghi lớn hơn cô một tuổi nên cô gọi cô ấy bằng chị, hai người nói chuyện rất hợp nhau. Được một lúc, Doãn Nghi nói:
"À, chị muốn nói với em chuyện này."
"Chuyện gì vậy ạ?"
"Chính là..."
..............
Nghỉ buổi trưa, Diệp Tâm cùng Doãn Nghi xuống căn-tin để ăn trưa, vừa ngồi xuống một bàn trống thì bên kia Nguyệt Thanh và Âu Duy cũng ngồi ngay đối diện hai người.
Diệp Tâm nói:
"Chị Nghi, đi rửa tay cùng em đi."
"Cũng được." Nói rồi cả hai người cùng dời đi.
Lúc này, căn-tin không có ai, Nguyệt Thanh càng có cơ hội chơi xấu Diệp Tâm. Nhìn ly latte, cô ta cười mãn nguyện.
Lúc Diệp Tâm quay lại, việc đầu tiên cô làm là uống nước, đây là thói quen của cô.
Chưa đầy một phút sau, cô đã bày ra khuôn mặt nhăn nhó, ôm bụng kêu đau.
"Diệp Tâm, em sao vậy?" Doãn Nghi quan tâm hỏi
"Em không rõ, nhưng bụng em đau quá."
Boss Sủng Vợ: Bảo Bối, Tìm Được Em Thật Không Dễ!Tác giả: Sát SátTruyện Ngôn TìnhAu: Sát Sát Chương 1: Hôm nay, là lão nương đá anh! Diệp Tâm đi lòng vòng quanh khu nội y dành cho nữ trong một cửa hàng thời trang cao cấp. Cô tỉ mỉ lựa chọn bộ nội y nào gợi cảm nhất, quyến rũ nhất dành cho buổi tối nay. Hôm nay là kỉ niệm ba năm yêu nhau của cô và Mộ Tư Hàm, cô muốn trao lần đầu tiên của mình cho hắn. Chọn đi chọn lại cuối cùng cũng được một bộ đồ vừa ý, cô liền đem tới quầy thanh toán. Nhân viên bán hàng nhìn qua cô một lượt rồi tấm tắc khen: "Chị thật có mắt chọn, bộ nội y này là mẫu mới nhất năm nay, mặc lên người chị chắc chắn sẽ rất hợp." "Được rồi, thanh toán cho tôi đi." "Vâng." Lúc cô ra khỏi cửa hàng đã là xế chiều, vì muốn tạo sự bất ngờ cho Mộ Tư Hàm, cô liền nhắn cho hắn một tin: "Tối nay em có việc bận về muộn, anh cứ về nhà trước đi nhé!" Nhà mà Diệp Tâm nói ở đây chính là nhà của chung của cô và Mộ Tư Hàm, hai người dọn đến sống chung từ một tháng trước. Tuy vậy, cô và hắn vẫn chưa một lần đụng chạm thân thể, mỗi lần hắn muốn cô lại gạt đi. Nghĩ đến… Boss sủng vợ: Bảo bối, tìm được em thật không dễ!Au: Sát SátChương 10: Hãm hại"Hàn mặt lạnh ư?"Diệp Tâm chậm rãi xoay người, nhìn thấy mặt người nào đó liền lập tức muốn chui xuống đất."Tổng... Tổng giám đốc, anh hiểu nhầm rồi, tôi không phải nói anh a~""Tôi đâu bảo cô nói tôi, là cô tự nhận!"Diệp Tâm trước nay đều cho rằng mình có tài ăn nói, khiến đối phương cứng họng trước mình với cô chẳng có gì khó khăn.Bây giờ lại chính cô cứng họng trước người ta, thực không có cái nhục nào bằng cái nhục này.Anh cứ thản nhiên đứng đó nhìn cô, như đang xem thú vui. Cô gái này, lúc tức giận cũng khá đáng yêu!Lãnh Mục Hàn, mày đang thấy cô ta đáng yêu sao? Không thể nào!"Cô chắc là thấy công việc chưa đủ nhiều rồi, vậy ngày mai tôi sẽ khiến cô phát huy hết năng lực của mình, để cô đỡ phải ra ngoài nói tôi mặt lạnh nữa."Đúng thế, lúc đấy thì lấy đâu ra hơi mà chửi anh.Đồ tư bản độc ác!Đến khi anh đã đi xa, cô vẫn còn uất ức đứng đó. Thật muốn có gấu để trút giận a~Ở đằng xa, có hai người phụ nữ đang tức giận vô cùng. Một người nói:"Nguyệt tỉ, chị định cứ để yên cho cô ta như vậy sao? Vừa vào đã định cướp mất Lãnh tổng của chị rồi."Nguyệt Thanh nghiến răng kèn kẹt, đôi mắt nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống, gằn từng chữ nói:"Nghĩ sao chị cho phép cô ta cướp mất "người đàn ông của mình"? Nhất định phải khiến cô ta biết Nguyệt Thanh này là ai."Này này, ai là người đàn ông của cô thế?"Vậy chị định làm gì?""Lại đây, chị nói cho nghe." Hai người thì thầm to nhỏ một lúc, cuối cùng cả hai cười đắc ý, nhìn theo bóng cô dời đi.Diệp Tâm cô đâu biết, mới ngày đầu tiên đã gặp nhiều chuyện như vậy.Sáng hôm sauDiệp Tâm đến công ti sớm hơn hôm qua, hầu như mọi người đều chưa đến.Vừa vào cửa, cô đã gặp Doãn Nghi."Chào buổi sáng!""Chào!" Cô lên tiếng đáp lại.Diệp Tâm bây giờ mới có cơ hội nhìn kĩ Doãn Nghi, cô ấy là một cô gái có dáng người siêu chuẩn. Muốn ngực có ngực, muốn mông có mông, rất thu hút ánh mắt người nhìn dù chỉ mặc bộ đồ công sở bình thường và trang điểm nhẹ. Cô thích những người như thế này."Dù sao cũng chưa đến giờ làm, muốn nói chuyện phiếm chút không?" Doãn Nghi ra đề nghị"Được chứ, tôi cũng đang rảnh a~"Doãn Nghi lớn hơn cô một tuổi nên cô gọi cô ấy bằng chị, hai người nói chuyện rất hợp nhau. Được một lúc, Doãn Nghi nói:"À, chị muốn nói với em chuyện này.""Chuyện gì vậy ạ?""Chính là..."..............Nghỉ buổi trưa, Diệp Tâm cùng Doãn Nghi xuống căn-tin để ăn trưa, vừa ngồi xuống một bàn trống thì bên kia Nguyệt Thanh và Âu Duy cũng ngồi ngay đối diện hai người.Diệp Tâm nói:"Chị Nghi, đi rửa tay cùng em đi.""Cũng được." Nói rồi cả hai người cùng dời đi.Lúc này, căn-tin không có ai, Nguyệt Thanh càng có cơ hội chơi xấu Diệp Tâm. Nhìn ly latte, cô ta cười mãn nguyện.Lúc Diệp Tâm quay lại, việc đầu tiên cô làm là uống nước, đây là thói quen của cô.Chưa đầy một phút sau, cô đã bày ra khuôn mặt nhăn nhó, ôm bụng kêu đau."Diệp Tâm, em sao vậy?" Doãn Nghi quan tâm hỏi"Em không rõ, nhưng bụng em đau quá."