Màn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19…
Chương 132: Tiếp tục đi!
Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!Tác giả: Cá BasaTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMàn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19… Hy Tử Kỳ sau này nhớ lại, có lẽ, đó chính là hình ảnh đẹp nhất đời hắn từng thấy được Nàng ấy khóc, đôi môi tái nhợt khẽ hé mở, mệt mỏi cùng xanh xao, hốc mắt sâu tới thấy đáy, nhưng có lẽ cũng bởi vì vậy, đôi mắt kia, mạnh mẽ tới khiến người rùng mình, một giọt nước mắt cứ thế lặng lẽ rơi ra, trượt qua gò má, lăn dài rơi xuống một tiếng “tách!”Giây phút đó, Mẫu Đơn đã tuyệt vọng rồiNàng đã mở to hai mắt, muốn dùng chút ánh lửa sinh mệnh còn sót lại để nhìn vào đứa bé của nàng, nàng muốn được là người chứng kiến khoảnh khắc nó sinh ra, và khoảnh khắc nó kết thúc cuộc đời thật đỗi ngắn ngủi của mìnhCho dù nàng còn… chưa được ôm nó vào lòngNước mắt lăn xuống, thế nhưng phán quyết lại không hề tới, Hy Tử Kỳ khờ khạo thu lại bàn tay, nhìn ngó xung quanh, rồi đi tới phía một chiếc nôi, đặt đứa bé xuống, sau đó hắn tìm một góc tường ngồi xuống, một bên vẽ vòng tròn, một bên nhìn chằm chằm vào Mẫu Đơn, chăm chú như đang nhìn bằng cả sinh mệnh của hắn vậy, với ánh mắt trong suốt chân thành tới không thể chân thành hơn“Ô… ta…” Trong đám người đóng băng đứng ở cửa, bà cô Tịnh Tịnh yếu ớt đến mức trái tim cùng đầu óc chịu không nổi, hô lên một tiếng ôm ngực ngất xỉu, khiến cho người đứng bên cạnh ngay lập tức phải đỡ lấyBạch Liên xông thẳng tới chỗ chiếc nôi, kiểm tra hơi thở của em bé, sau đó thở phào, đứng chắn phía trước nôi, sau đó dùng ánh mắt đề phòng hổ giữ nhìn chằm chằm Hy Tử Kỳ đang ôm chân ngồi một góc kia“Còn không mau đem tên này sút ra ngoài!” Cẩm Nhuệ gào lên!Rye lúc này tiến lên nắm lấy vai của nàng ta, nhắm mắt lắc lắc đầu, nhẹ giọng thì thào, như tuyệt vọng: “Hắn quá mạnh!”Trong khi tất cả đều đang ngờ ngàng, không biết làm sao, bàn tay của Cẩm Nhuệ liền bị Mẫu Đơn nắm chặt lấy, nàng bất ngờ nhìn về phía Mẫu Đơn, nhìn thấy một ánh mắt kiên quyết đầy sức mạnh“Tiếp tục đi!” Những đứa trẻ của nàng đang chờ nàng!===Ta đã xong lời hứa của ta rồi nhaLike, comment cảm nghĩ về chùm 10 chương ta đăng tối nay nha, ta viết mà cũng mệt y chang ngồi tàu lượnNgày mai các nàng ném phiếu phiếu nhiệt tình nha, ta xem bao nhiu phiếu òi ta sẽ đăng 5-7 hoặc 10, thậm chí 15 chương đền đáp các nàngBầy giờ thì ta thăng thiên đâyKhẩu hiệu của ta ta vừa nghĩ ra, từ mai áp dụng:: Đừng đọc, nghiện đấy!
Hy Tử Kỳ sau này nhớ lại, có lẽ, đó chính là hình ảnh đẹp nhất đời hắn từng thấy được Nàng ấy khóc, đôi môi tái nhợt khẽ hé mở, mệt mỏi cùng xanh xao, hốc mắt sâu tới thấy đáy, nhưng có lẽ cũng bởi vì vậy, đôi mắt kia, mạnh mẽ tới khiến người rùng mình, một giọt nước mắt cứ thế lặng lẽ rơi ra, trượt qua gò má, lăn dài rơi xuống một tiếng “tách!”
Giây phút đó, Mẫu Đơn đã tuyệt vọng rồi
Nàng đã mở to hai mắt, muốn dùng chút ánh lửa sinh mệnh còn sót lại để nhìn vào đứa bé của nàng, nàng muốn được là người chứng kiến khoảnh khắc nó sinh ra, và khoảnh khắc nó kết thúc cuộc đời thật đỗi ngắn ngủi của mình
Cho dù nàng còn… chưa được ôm nó vào lòng
Nước mắt lăn xuống, thế nhưng phán quyết lại không hề tới, Hy Tử Kỳ khờ khạo thu lại bàn tay, nhìn ngó xung quanh, rồi đi tới phía một chiếc nôi, đặt đứa bé xuống, sau đó hắn tìm một góc tường ngồi xuống, một bên vẽ vòng tròn, một bên nhìn chằm chằm vào Mẫu Đơn, chăm chú như đang nhìn bằng cả sinh mệnh của hắn vậy, với ánh mắt trong suốt chân thành tới không thể chân thành hơn
“Ô… ta…” Trong đám người đóng băng đứng ở cửa, bà cô Tịnh Tịnh yếu ớt đến mức trái tim cùng đầu óc chịu không nổi, hô lên một tiếng ôm ngực ngất xỉu, khiến cho người đứng bên cạnh ngay lập tức phải đỡ lấy
Bạch Liên xông thẳng tới chỗ chiếc nôi, kiểm tra hơi thở của em bé, sau đó thở phào, đứng chắn phía trước nôi, sau đó dùng ánh mắt đề phòng hổ giữ nhìn chằm chằm Hy Tử Kỳ đang ôm chân ngồi một góc kia
“Còn không mau đem tên này sút ra ngoài!” Cẩm Nhuệ gào lên!
Rye lúc này tiến lên nắm lấy vai của nàng ta, nhắm mắt lắc lắc đầu, nhẹ giọng thì thào, như tuyệt vọng: “Hắn quá mạnh!”
Trong khi tất cả đều đang ngờ ngàng, không biết làm sao, bàn tay của Cẩm Nhuệ liền bị Mẫu Đơn nắm chặt lấy, nàng bất ngờ nhìn về phía Mẫu Đơn, nhìn thấy một ánh mắt kiên quyết đầy sức mạnh
“Tiếp tục đi!” Những đứa trẻ của nàng đang chờ nàng!
===
Ta đã xong lời hứa của ta rồi nha
Like, comment cảm nghĩ về chùm 10 chương ta đăng tối nay nha, ta viết mà cũng mệt y chang ngồi tàu lượn
Ngày mai các nàng ném phiếu phiếu nhiệt tình nha, ta xem bao nhiu phiếu òi ta sẽ đăng 5-7 hoặc 10, thậm chí 15 chương đền đáp các nàng
Bầy giờ thì ta thăng thiên đây
Khẩu hiệu của ta ta vừa nghĩ ra, từ mai áp dụng:
: Đừng đọc, nghiện đấy!
Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!Tác giả: Cá BasaTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMàn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19… Hy Tử Kỳ sau này nhớ lại, có lẽ, đó chính là hình ảnh đẹp nhất đời hắn từng thấy được Nàng ấy khóc, đôi môi tái nhợt khẽ hé mở, mệt mỏi cùng xanh xao, hốc mắt sâu tới thấy đáy, nhưng có lẽ cũng bởi vì vậy, đôi mắt kia, mạnh mẽ tới khiến người rùng mình, một giọt nước mắt cứ thế lặng lẽ rơi ra, trượt qua gò má, lăn dài rơi xuống một tiếng “tách!”Giây phút đó, Mẫu Đơn đã tuyệt vọng rồiNàng đã mở to hai mắt, muốn dùng chút ánh lửa sinh mệnh còn sót lại để nhìn vào đứa bé của nàng, nàng muốn được là người chứng kiến khoảnh khắc nó sinh ra, và khoảnh khắc nó kết thúc cuộc đời thật đỗi ngắn ngủi của mìnhCho dù nàng còn… chưa được ôm nó vào lòngNước mắt lăn xuống, thế nhưng phán quyết lại không hề tới, Hy Tử Kỳ khờ khạo thu lại bàn tay, nhìn ngó xung quanh, rồi đi tới phía một chiếc nôi, đặt đứa bé xuống, sau đó hắn tìm một góc tường ngồi xuống, một bên vẽ vòng tròn, một bên nhìn chằm chằm vào Mẫu Đơn, chăm chú như đang nhìn bằng cả sinh mệnh của hắn vậy, với ánh mắt trong suốt chân thành tới không thể chân thành hơn“Ô… ta…” Trong đám người đóng băng đứng ở cửa, bà cô Tịnh Tịnh yếu ớt đến mức trái tim cùng đầu óc chịu không nổi, hô lên một tiếng ôm ngực ngất xỉu, khiến cho người đứng bên cạnh ngay lập tức phải đỡ lấyBạch Liên xông thẳng tới chỗ chiếc nôi, kiểm tra hơi thở của em bé, sau đó thở phào, đứng chắn phía trước nôi, sau đó dùng ánh mắt đề phòng hổ giữ nhìn chằm chằm Hy Tử Kỳ đang ôm chân ngồi một góc kia“Còn không mau đem tên này sút ra ngoài!” Cẩm Nhuệ gào lên!Rye lúc này tiến lên nắm lấy vai của nàng ta, nhắm mắt lắc lắc đầu, nhẹ giọng thì thào, như tuyệt vọng: “Hắn quá mạnh!”Trong khi tất cả đều đang ngờ ngàng, không biết làm sao, bàn tay của Cẩm Nhuệ liền bị Mẫu Đơn nắm chặt lấy, nàng bất ngờ nhìn về phía Mẫu Đơn, nhìn thấy một ánh mắt kiên quyết đầy sức mạnh“Tiếp tục đi!” Những đứa trẻ của nàng đang chờ nàng!===Ta đã xong lời hứa của ta rồi nhaLike, comment cảm nghĩ về chùm 10 chương ta đăng tối nay nha, ta viết mà cũng mệt y chang ngồi tàu lượnNgày mai các nàng ném phiếu phiếu nhiệt tình nha, ta xem bao nhiu phiếu òi ta sẽ đăng 5-7 hoặc 10, thậm chí 15 chương đền đáp các nàngBầy giờ thì ta thăng thiên đâyKhẩu hiệu của ta ta vừa nghĩ ra, từ mai áp dụng:: Đừng đọc, nghiện đấy!