Tác giả:

Màn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19…

Chương 200: Alan

Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!Tác giả: Cá BasaTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMàn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19… Res nhẹ nhàng bung ra chiếc dù trên tay, lặng lặng lùi về phía sau nam nhân một bước, vững chắc cầm ô che cho hắn, không để một giọt nước nào đụng vào vạt áo của nam nhân.Cô từ khi nhận biết được xung quanh, cô đã ở bên cạnh, bầu bạn và hầu hạ ngài ấy rồi. Và ngài ấy, giống như một lẽ đương nhiên, chỉ giữ cô bên cạnh, cho cô biết mọi thứ về ngài, cuộc sống, tín nhiệm, quá khứ, chỉ trừ tình yêu.Tình yêu của Res với ngài ấy giống như là một sự tôn thờ với người cho cô một lẽ sống, Res chỉ sống vì ngài ấy, nên như một lẽ đương nhiên, cô yêu ngài ấy.Cho dù, tình yêu này chỉ là thứ sẽ được cho đi, mãi mãi không bao giờ được nhận lại!“Res?”“Vâng, ngài Alan.” Res nhẹ giọng đáp lại.“Ta cảm thấy, quyết định nhặt cô về năm đó rất chính xác.” Alan cười nhẹ, sâu trong đáy mắt tối tăm không rõ. Những ngón tay thon dài của hắn đan vào nhau, khẽ động đậy. Hắn nói khẽ: “Res, cô đã lấp đầy những khoảng trống trong ta.”“Những khoảng trống vô hạn do ngài ấy để lại, thần của ta.”Trái của Res nhói lên từng đợt, thế nhưng nàng vẫn nhẹ cười đáp lại: “Vậy sao, thật tuyệt vời, thưa ngài. Res rất vui vì mình hữu dụng với ngài.”Chỉ cần ngài đừng bao giờ vứt bỏ Res…“Đến rồi sao? Mẫu Đơn Các?” Alan nhìn từng hàng hoa Mẫu Đơn đỏ rực như lửa, có chút ghét bỏ xoa trán nói: “Res, thật yêu diễm, giống như là loài hoa của gái làng chơi vậy!”Vậy sao? Res nhìn hoa Mẫu Đơn đỏ như máu, lại có chút mê hoặc nhân tâm. Nàng tự hỏi, yêu một người tới đê tiện, tới kính dâng sinh mệnh một cách không hề oán hận, liệu có phải cũng là thực hèn mọn không?Nếu như có thể chối bỏ tất cả, thực tốt biết bao…====> Về tag hoàn, ta bỏ vào để nhận giải thường 50k chữ ý mà.=> Về số chương hôm nay thiếu 4 chương =.= bởi vì ta có chút khúc mắc ở cốt truyện, bởi vì vốn dĩ truyện này ta chú định sẽ hoàn trong vòng 200 chương, cơ mà lỡ viết tuyến nhân vật quá lố với bối cảnh quá rộng, cốt truyện cần được sắp xếp lại, và mở rộng ra tuyến nhân vậtTruyện có thể sẽ hơn 500c hoặc hơn hơn hơn...=> Về ngày mai, ta phải tham gia show diễn nên sắp xếp cốt truyện vẫn chưa xong, mai lại bận lo show nữa, có thể ngày mai sẽ không có chương, và nay ta phải ngủ sớm nên chỉ có thể ngừng tạm ở chương 200 này.=> Thứ 6 bão chương như đã hứa vì nợ chương hôm nay của các babe nên chỉ cần từ nay tới thứ 6 đủ 30k phiếu (rất ít đấy nha, giờ đã 29k rồi) sẽ bão 15 chương.Oke, g9 và chúc các nàng thứ 6 có bão vui vẻ T.T ta ngủ mai chuẩn bị show đã

Res nhẹ nhàng bung ra chiếc dù trên tay, lặng lặng lùi về phía sau nam nhân một bước, vững chắc cầm ô che cho hắn, không để một giọt nước nào đụng vào vạt áo của nam nhân.

Cô từ khi nhận biết được xung quanh, cô đã ở bên cạnh, bầu bạn và hầu hạ ngài ấy rồi. Và ngài ấy, giống như một lẽ đương nhiên, chỉ giữ cô bên cạnh, cho cô biết mọi thứ về ngài, cuộc sống, tín nhiệm, quá khứ, chỉ trừ tình yêu.

Tình yêu của Res với ngài ấy giống như là một sự tôn thờ với người cho cô một lẽ sống, Res chỉ sống vì ngài ấy, nên như một lẽ đương nhiên, cô yêu ngài ấy.

Cho dù, tình yêu này chỉ là thứ sẽ được cho đi, mãi mãi không bao giờ được nhận lại!

“Res?”

“Vâng, ngài Alan.” Res nhẹ giọng đáp lại.

“Ta cảm thấy, quyết định nhặt cô về năm đó rất chính xác.” Alan cười nhẹ, sâu trong đáy mắt tối tăm không rõ. Những ngón tay thon dài của hắn đan vào nhau, khẽ động đậy. Hắn nói khẽ: “Res, cô đã lấp đầy những khoảng trống trong ta.”

“Những khoảng trống vô hạn do ngài ấy để lại, thần của ta.”

Trái của Res nhói lên từng đợt, thế nhưng nàng vẫn nhẹ cười đáp lại: “Vậy sao, thật tuyệt vời, thưa ngài. Res rất vui vì mình hữu dụng với ngài.”

Chỉ cần ngài đừng bao giờ vứt bỏ Res…

“Đến rồi sao? Mẫu Đơn Các?” Alan nhìn từng hàng hoa Mẫu Đơn đỏ rực như lửa, có chút ghét bỏ xoa trán nói: “Res, thật yêu diễm, giống như là loài hoa của gái làng chơi vậy!”

Vậy sao? Res nhìn hoa Mẫu Đơn đỏ như máu, lại có chút mê hoặc nhân tâm. Nàng tự hỏi, yêu một người tới đê tiện, tới kính dâng sinh mệnh một cách không hề oán hận, liệu có phải cũng là thực hèn mọn không?

Nếu như có thể chối bỏ tất cả, thực tốt biết bao…

===

=> Về tag hoàn, ta bỏ vào để nhận giải thường 50k chữ ý mà.

=> Về số chương hôm nay thiếu 4 chương =.= bởi vì ta có chút khúc mắc ở cốt truyện, bởi vì vốn dĩ truyện này ta chú định sẽ hoàn trong vòng 200 chương, cơ mà lỡ viết tuyến nhân vật quá lố với bối cảnh quá rộng, cốt truyện cần được sắp xếp lại, và mở rộng ra tuyến nhân vật

Truyện có thể sẽ hơn 500c hoặc hơn hơn hơn...

=> Về ngày mai, ta phải tham gia show diễn nên sắp xếp cốt truyện vẫn chưa xong, mai lại bận lo show nữa, có thể ngày mai sẽ không có chương, và nay ta phải ngủ sớm nên chỉ có thể ngừng tạm ở chương 200 này.

=> Thứ 6 bão chương như đã hứa vì nợ chương hôm nay của các babe nên chỉ cần từ nay tới thứ 6 đủ 30k phiếu (rất ít đấy nha, giờ đã 29k rồi) sẽ bão 15 chương.

Oke, g9 và chúc các nàng thứ 6 có bão vui vẻ T.T ta ngủ mai chuẩn bị show đã

Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!Tác giả: Cá BasaTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMàn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19… Res nhẹ nhàng bung ra chiếc dù trên tay, lặng lặng lùi về phía sau nam nhân một bước, vững chắc cầm ô che cho hắn, không để một giọt nước nào đụng vào vạt áo của nam nhân.Cô từ khi nhận biết được xung quanh, cô đã ở bên cạnh, bầu bạn và hầu hạ ngài ấy rồi. Và ngài ấy, giống như một lẽ đương nhiên, chỉ giữ cô bên cạnh, cho cô biết mọi thứ về ngài, cuộc sống, tín nhiệm, quá khứ, chỉ trừ tình yêu.Tình yêu của Res với ngài ấy giống như là một sự tôn thờ với người cho cô một lẽ sống, Res chỉ sống vì ngài ấy, nên như một lẽ đương nhiên, cô yêu ngài ấy.Cho dù, tình yêu này chỉ là thứ sẽ được cho đi, mãi mãi không bao giờ được nhận lại!“Res?”“Vâng, ngài Alan.” Res nhẹ giọng đáp lại.“Ta cảm thấy, quyết định nhặt cô về năm đó rất chính xác.” Alan cười nhẹ, sâu trong đáy mắt tối tăm không rõ. Những ngón tay thon dài của hắn đan vào nhau, khẽ động đậy. Hắn nói khẽ: “Res, cô đã lấp đầy những khoảng trống trong ta.”“Những khoảng trống vô hạn do ngài ấy để lại, thần của ta.”Trái của Res nhói lên từng đợt, thế nhưng nàng vẫn nhẹ cười đáp lại: “Vậy sao, thật tuyệt vời, thưa ngài. Res rất vui vì mình hữu dụng với ngài.”Chỉ cần ngài đừng bao giờ vứt bỏ Res…“Đến rồi sao? Mẫu Đơn Các?” Alan nhìn từng hàng hoa Mẫu Đơn đỏ rực như lửa, có chút ghét bỏ xoa trán nói: “Res, thật yêu diễm, giống như là loài hoa của gái làng chơi vậy!”Vậy sao? Res nhìn hoa Mẫu Đơn đỏ như máu, lại có chút mê hoặc nhân tâm. Nàng tự hỏi, yêu một người tới đê tiện, tới kính dâng sinh mệnh một cách không hề oán hận, liệu có phải cũng là thực hèn mọn không?Nếu như có thể chối bỏ tất cả, thực tốt biết bao…====> Về tag hoàn, ta bỏ vào để nhận giải thường 50k chữ ý mà.=> Về số chương hôm nay thiếu 4 chương =.= bởi vì ta có chút khúc mắc ở cốt truyện, bởi vì vốn dĩ truyện này ta chú định sẽ hoàn trong vòng 200 chương, cơ mà lỡ viết tuyến nhân vật quá lố với bối cảnh quá rộng, cốt truyện cần được sắp xếp lại, và mở rộng ra tuyến nhân vậtTruyện có thể sẽ hơn 500c hoặc hơn hơn hơn...=> Về ngày mai, ta phải tham gia show diễn nên sắp xếp cốt truyện vẫn chưa xong, mai lại bận lo show nữa, có thể ngày mai sẽ không có chương, và nay ta phải ngủ sớm nên chỉ có thể ngừng tạm ở chương 200 này.=> Thứ 6 bão chương như đã hứa vì nợ chương hôm nay của các babe nên chỉ cần từ nay tới thứ 6 đủ 30k phiếu (rất ít đấy nha, giờ đã 29k rồi) sẽ bão 15 chương.Oke, g9 và chúc các nàng thứ 6 có bão vui vẻ T.T ta ngủ mai chuẩn bị show đã

Chương 200: Alan