Màn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19…
Chương 211: Papa ngu ngốc a uy!
Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!Tác giả: Cá BasaTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMàn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19… Cho tới khi Thiên Vân Nhận yên ổn bị Lam Tu mang đi, đã là một câu chuyện dài. Mẫu Đơn nhìn gần 500.000 kim tệ vẫy tay tạm biệt mình liền ứa nước mắt, hận lúc đó sử dụng sức mạnh còn chưa thuần thục, chưa làm cho Thiên Vân Nhận thành đầu heo!Hy Tử Kỳ sau khi chứng kiến sức mạnh của (kim tệ trên tay) Mẫu Đơn liền càng thêm ngoan ngoãn, nói gì nghe nấy, vâng vâng như một tiểu bảo bảo. Ai uy lão bà đại nhân không những nhiều tiền, lại còn là cường giả đỉnh cấp, trong tay lại có con gái bảo bối của hắn, Hy Tử Kỳ hắn có thể làm gì ngoài ngoan ngoãn cơ chứ…Mẫu Đơn với hành động thức thời của Hy Tử Kỳ vô cùng hài lòng, đánh cho tên này một điểm bé ngoan, cũng dần cho Hy Tử Kỳ về lại vị trí bảo mẫu kiêm bảo vệ cho mình cùng tụi nhỏ. Dù sao kim tệ kiếm ra không dễ dàng, tiêu đi một đồng nàng liền xót thương 1 lần, có bảo tiêu miễn phí liền không tốt sao, ha ha…“Thiên Vân Nhận sao? Thái tử của Thiên quốc? Mấy người các ngươi quả nhiên đều không có tên nào đơn giản nha…” Mẫu Đơn chống cằm vừa nghe vừa trầm trồ.Hy Tử Kỳ khinh thường quẹt mũi: “Thiên quốc có gì đâu mà ghê gớm, chỉ có mỗi kim tệ, còn lại thứ gì bọn họ cũng thiếu, tới cả dược thảo để chưa bệnh cho phụ hoàng hắn cũng phải tới chỗ ta cầu (nam nhân, hắn là giao dịch cùng ngươi a…)!”Cái gì cũng không có, chỉ có kim tệ!!?Mẫu Đơn ngơ ngác một lúc, sau đó xông tới nắm lấy cổ của Hy Tử Kỳ mà lắc lắc: “Ngươi nha, tại sao không nói sớm, còn khiến lão nương đập hắn thành đầu heo thế kia!!!”Lẽ ra lúc đó nàng phải hung hăng chèn ép được chút ít gì kim tệ từ cái tên họ Thiên kia chứ! Hóa đơn trừ 500.000 kim tệ nàng vẫn còn giữ đây!“Ôi…” Mẫu Đơn phiền muộn ôm lão đại, hôn lên khuôn mặt thịt đô đô một cái thật kêu mới cảm thấy trái tim được an ủi đôi chút. Kim tệ của nàng, 500.000 kim tệ… hu hu…Nàng vẫn còn đang ghi nợ hệ thống 1 tỷ 100 triệu kim tệ đây, không biết tới bao giờ mới có thể trả hết nợ, trong lúc đang cần tích góp mà lại mất kim tệ oan uổng cho mấy thứ không đâu thế này…Lão đại trong lòng chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn Mẫu Đơn, sau đó miệng nhỏ chép chép, trong mắt tràn đầy đồng tình cùng thương cảm cho ai kia. Papa của mình thực ngu ngốc a…===Chương 11/15 nha =.=~Đọc xong like cùng comment 1 cái nè~
Cho tới khi Thiên Vân Nhận yên ổn bị Lam Tu mang đi, đã là một câu chuyện dài. Mẫu Đơn nhìn gần 500.000 kim tệ vẫy tay tạm biệt mình liền ứa nước mắt, hận lúc đó sử dụng sức mạnh còn chưa thuần thục, chưa làm cho Thiên Vân Nhận thành đầu heo!
Hy Tử Kỳ sau khi chứng kiến sức mạnh của (kim tệ trên tay) Mẫu Đơn liền càng thêm ngoan ngoãn, nói gì nghe nấy, vâng vâng như một tiểu bảo bảo. Ai uy lão bà đại nhân không những nhiều tiền, lại còn là cường giả đỉnh cấp, trong tay lại có con gái bảo bối của hắn, Hy Tử Kỳ hắn có thể làm gì ngoài ngoan ngoãn cơ chứ…
Mẫu Đơn với hành động thức thời của Hy Tử Kỳ vô cùng hài lòng, đánh cho tên này một điểm bé ngoan, cũng dần cho Hy Tử Kỳ về lại vị trí bảo mẫu kiêm bảo vệ cho mình cùng tụi nhỏ. Dù sao kim tệ kiếm ra không dễ dàng, tiêu đi một đồng nàng liền xót thương 1 lần, có bảo tiêu miễn phí liền không tốt sao, ha ha…
“Thiên Vân Nhận sao? Thái tử của Thiên quốc? Mấy người các ngươi quả nhiên đều không có tên nào đơn giản nha…” Mẫu Đơn chống cằm vừa nghe vừa trầm trồ.
Hy Tử Kỳ khinh thường quẹt mũi: “Thiên quốc có gì đâu mà ghê gớm, chỉ có mỗi kim tệ, còn lại thứ gì bọn họ cũng thiếu, tới cả dược thảo để chưa bệnh cho phụ hoàng hắn cũng phải tới chỗ ta cầu (nam nhân, hắn là giao dịch cùng ngươi a…)!”
Cái gì cũng không có, chỉ có kim tệ!!?
Mẫu Đơn ngơ ngác một lúc, sau đó xông tới nắm lấy cổ của Hy Tử Kỳ mà lắc lắc: “Ngươi nha, tại sao không nói sớm, còn khiến lão nương đập hắn thành đầu heo thế kia!!!”
Lẽ ra lúc đó nàng phải hung hăng chèn ép được chút ít gì kim tệ từ cái tên họ Thiên kia chứ! Hóa đơn trừ 500.000 kim tệ nàng vẫn còn giữ đây!
“Ôi…” Mẫu Đơn phiền muộn ôm lão đại, hôn lên khuôn mặt thịt đô đô một cái thật kêu mới cảm thấy trái tim được an ủi đôi chút. Kim tệ của nàng, 500.000 kim tệ… hu hu…
Nàng vẫn còn đang ghi nợ hệ thống 1 tỷ 100 triệu kim tệ đây, không biết tới bao giờ mới có thể trả hết nợ, trong lúc đang cần tích góp mà lại mất kim tệ oan uổng cho mấy thứ không đâu thế này…
Lão đại trong lòng chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn Mẫu Đơn, sau đó miệng nhỏ chép chép, trong mắt tràn đầy đồng tình cùng thương cảm cho ai kia. Papa của mình thực ngu ngốc a…
===
Chương 11/15 nha =.=~
Đọc xong like cùng comment 1 cái nè~
Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!Tác giả: Cá BasaTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMàn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19… Cho tới khi Thiên Vân Nhận yên ổn bị Lam Tu mang đi, đã là một câu chuyện dài. Mẫu Đơn nhìn gần 500.000 kim tệ vẫy tay tạm biệt mình liền ứa nước mắt, hận lúc đó sử dụng sức mạnh còn chưa thuần thục, chưa làm cho Thiên Vân Nhận thành đầu heo!Hy Tử Kỳ sau khi chứng kiến sức mạnh của (kim tệ trên tay) Mẫu Đơn liền càng thêm ngoan ngoãn, nói gì nghe nấy, vâng vâng như một tiểu bảo bảo. Ai uy lão bà đại nhân không những nhiều tiền, lại còn là cường giả đỉnh cấp, trong tay lại có con gái bảo bối của hắn, Hy Tử Kỳ hắn có thể làm gì ngoài ngoan ngoãn cơ chứ…Mẫu Đơn với hành động thức thời của Hy Tử Kỳ vô cùng hài lòng, đánh cho tên này một điểm bé ngoan, cũng dần cho Hy Tử Kỳ về lại vị trí bảo mẫu kiêm bảo vệ cho mình cùng tụi nhỏ. Dù sao kim tệ kiếm ra không dễ dàng, tiêu đi một đồng nàng liền xót thương 1 lần, có bảo tiêu miễn phí liền không tốt sao, ha ha…“Thiên Vân Nhận sao? Thái tử của Thiên quốc? Mấy người các ngươi quả nhiên đều không có tên nào đơn giản nha…” Mẫu Đơn chống cằm vừa nghe vừa trầm trồ.Hy Tử Kỳ khinh thường quẹt mũi: “Thiên quốc có gì đâu mà ghê gớm, chỉ có mỗi kim tệ, còn lại thứ gì bọn họ cũng thiếu, tới cả dược thảo để chưa bệnh cho phụ hoàng hắn cũng phải tới chỗ ta cầu (nam nhân, hắn là giao dịch cùng ngươi a…)!”Cái gì cũng không có, chỉ có kim tệ!!?Mẫu Đơn ngơ ngác một lúc, sau đó xông tới nắm lấy cổ của Hy Tử Kỳ mà lắc lắc: “Ngươi nha, tại sao không nói sớm, còn khiến lão nương đập hắn thành đầu heo thế kia!!!”Lẽ ra lúc đó nàng phải hung hăng chèn ép được chút ít gì kim tệ từ cái tên họ Thiên kia chứ! Hóa đơn trừ 500.000 kim tệ nàng vẫn còn giữ đây!“Ôi…” Mẫu Đơn phiền muộn ôm lão đại, hôn lên khuôn mặt thịt đô đô một cái thật kêu mới cảm thấy trái tim được an ủi đôi chút. Kim tệ của nàng, 500.000 kim tệ… hu hu…Nàng vẫn còn đang ghi nợ hệ thống 1 tỷ 100 triệu kim tệ đây, không biết tới bao giờ mới có thể trả hết nợ, trong lúc đang cần tích góp mà lại mất kim tệ oan uổng cho mấy thứ không đâu thế này…Lão đại trong lòng chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn Mẫu Đơn, sau đó miệng nhỏ chép chép, trong mắt tràn đầy đồng tình cùng thương cảm cho ai kia. Papa của mình thực ngu ngốc a…===Chương 11/15 nha =.=~Đọc xong like cùng comment 1 cái nè~