Tác giả:

Màn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19…

Chương 251: Tỉnh lại

Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!Tác giả: Cá BasaTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMàn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19… Thần Ly không hề biết một phút tự kiêu của bản thân liền khiến toàn bộ công sức tan thành mây khói, nếu như hắn cứ im lặng mà ôm Mẫu Đơn về nhà có phải tốt không, lại cứ cố chấp dương oai diễu võ, mời gọi một con rồng tới cướp dâu!Được rồi, không phải là lỗi của Thần Ly, dù sao người khác khi ôm được báu vật về nhà cũng đều sẽ muốn khoe khoang một phen…Mẫu Đơn trong cơn mê bị tiếng nổ cùng binh khí chém loạn gọi tỉnh, mơ màng mở mắt ra, cố gắng định thần lại đây là đâu. Nàng vừa tỉnh, liền rước phải hai ánh mắt nóng rực tới rát cả người.“Ngươi…” Mẫu Đơn tức giận nhìn sang Thần Ly, muốn phóng tới cho tên này một cái tát, lại bị gắt gao giữ lại, sau đó bị hắn tháo khớp cằm đau điếng, không thể nào phát ra tiếng nói hoàn chỉnh!“Ư… Ưm….”Nàng tức giận trừng Thần Ly, lại nhìn thấy hắn cười khẽ, sau đó một bên ôm chặt nàng vào lòng, một bên xoay cằm nàng lên trời, sau đó khẽ thì thầm: “Thấy không Mẫu Đơn, tên phía trên kia chính là muốn cướp nàng về đấy!”Mẫu Đơn còn muốn trừng Thần Ly, lại vừa nhìn tới đôi mắt màu vàng kim quen thuộc tới khắc sâu vào trong tâm trí kia, thắt lưng liền mềm nhũn…Đừng trách nàng a… Thử bị một người hung tàn ác sát giết người như ngóe truy đuổi xem, sau khi gặp lại tên điên đó liền có mềm oặt thắt lưng như nàng không. Nhất là trong lúc nàng hoàn toàn không hề có gì trên tay để tự bảo vệ bản thân hết…Hệ thống: Ký chủ… tới bao giờ ngài mới để ý lại tới ta… ta gọi ngài nhiều tới nỗi sắp khan cổ rồi… khẹc khẹc… kí chủ à… bổn hệ thống sẽ không ép buộc ngài nữa… bảo bảo hứa sẽ ngoan…Để ý tới bảo bảo đi mà…Mẫu Đơn: Khụ, nếu như ngươi ngoan ngoãn như vậy liền trừ nợ cho ta đi…Trong chốc lát, hệ thống liền cảm thấy cái gì gọi là cuộc đời nở hoa, hạnh phúc rên lên: “Kí chủ…….”===Chương số 4/7 cho đêm nay =v=///Các bé ngoan chắc là đi ngủ gần hết rồi hự hự...

Thần Ly không hề biết một phút tự kiêu của bản thân liền khiến toàn bộ công sức tan thành mây khói, nếu như hắn cứ im lặng mà ôm Mẫu Đơn về nhà có phải tốt không, lại cứ cố chấp dương oai diễu võ, mời gọi một con rồng tới cướp dâu!

Được rồi, không phải là lỗi của Thần Ly, dù sao người khác khi ôm được báu vật về nhà cũng đều sẽ muốn khoe khoang một phen…

Mẫu Đơn trong cơn mê bị tiếng nổ cùng binh khí chém loạn gọi tỉnh, mơ màng mở mắt ra, cố gắng định thần lại đây là đâu. Nàng vừa tỉnh, liền rước phải hai ánh mắt nóng rực tới rát cả người.

“Ngươi…” Mẫu Đơn tức giận nhìn sang Thần Ly, muốn phóng tới cho tên này một cái tát, lại bị gắt gao giữ lại, sau đó bị hắn tháo khớp cằm đau điếng, không thể nào phát ra tiếng nói hoàn chỉnh!

“Ư… Ưm….”

Nàng tức giận trừng Thần Ly, lại nhìn thấy hắn cười khẽ, sau đó một bên ôm chặt nàng vào lòng, một bên xoay cằm nàng lên trời, sau đó khẽ thì thầm: “Thấy không Mẫu Đơn, tên phía trên kia chính là muốn cướp nàng về đấy!”

Mẫu Đơn còn muốn trừng Thần Ly, lại vừa nhìn tới đôi mắt màu vàng kim quen thuộc tới khắc sâu vào trong tâm trí kia, thắt lưng liền mềm nhũn…

Đừng trách nàng a… Thử bị một người hung tàn ác sát giết người như ngóe truy đuổi xem, sau khi gặp lại tên điên đó liền có mềm oặt thắt lưng như nàng không. Nhất là trong lúc nàng hoàn toàn không hề có gì trên tay để tự bảo vệ bản thân hết…

Hệ thống: Ký chủ… tới bao giờ ngài mới để ý lại tới ta… ta gọi ngài nhiều tới nỗi sắp khan cổ rồi… khẹc khẹc… kí chủ à… bổn hệ thống sẽ không ép buộc ngài nữa… bảo bảo hứa sẽ ngoan…

Để ý tới bảo bảo đi mà…

Mẫu Đơn: Khụ, nếu như ngươi ngoan ngoãn như vậy liền trừ nợ cho ta đi…

Trong chốc lát, hệ thống liền cảm thấy cái gì gọi là cuộc đời nở hoa, hạnh phúc rên lên: “Kí chủ…….”

===

Chương số 4/7 cho đêm nay =v=///

Các bé ngoan chắc là đi ngủ gần hết rồi hự hự...

Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!Tác giả: Cá BasaTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMàn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19… Thần Ly không hề biết một phút tự kiêu của bản thân liền khiến toàn bộ công sức tan thành mây khói, nếu như hắn cứ im lặng mà ôm Mẫu Đơn về nhà có phải tốt không, lại cứ cố chấp dương oai diễu võ, mời gọi một con rồng tới cướp dâu!Được rồi, không phải là lỗi của Thần Ly, dù sao người khác khi ôm được báu vật về nhà cũng đều sẽ muốn khoe khoang một phen…Mẫu Đơn trong cơn mê bị tiếng nổ cùng binh khí chém loạn gọi tỉnh, mơ màng mở mắt ra, cố gắng định thần lại đây là đâu. Nàng vừa tỉnh, liền rước phải hai ánh mắt nóng rực tới rát cả người.“Ngươi…” Mẫu Đơn tức giận nhìn sang Thần Ly, muốn phóng tới cho tên này một cái tát, lại bị gắt gao giữ lại, sau đó bị hắn tháo khớp cằm đau điếng, không thể nào phát ra tiếng nói hoàn chỉnh!“Ư… Ưm….”Nàng tức giận trừng Thần Ly, lại nhìn thấy hắn cười khẽ, sau đó một bên ôm chặt nàng vào lòng, một bên xoay cằm nàng lên trời, sau đó khẽ thì thầm: “Thấy không Mẫu Đơn, tên phía trên kia chính là muốn cướp nàng về đấy!”Mẫu Đơn còn muốn trừng Thần Ly, lại vừa nhìn tới đôi mắt màu vàng kim quen thuộc tới khắc sâu vào trong tâm trí kia, thắt lưng liền mềm nhũn…Đừng trách nàng a… Thử bị một người hung tàn ác sát giết người như ngóe truy đuổi xem, sau khi gặp lại tên điên đó liền có mềm oặt thắt lưng như nàng không. Nhất là trong lúc nàng hoàn toàn không hề có gì trên tay để tự bảo vệ bản thân hết…Hệ thống: Ký chủ… tới bao giờ ngài mới để ý lại tới ta… ta gọi ngài nhiều tới nỗi sắp khan cổ rồi… khẹc khẹc… kí chủ à… bổn hệ thống sẽ không ép buộc ngài nữa… bảo bảo hứa sẽ ngoan…Để ý tới bảo bảo đi mà…Mẫu Đơn: Khụ, nếu như ngươi ngoan ngoãn như vậy liền trừ nợ cho ta đi…Trong chốc lát, hệ thống liền cảm thấy cái gì gọi là cuộc đời nở hoa, hạnh phúc rên lên: “Kí chủ…….”===Chương số 4/7 cho đêm nay =v=///Các bé ngoan chắc là đi ngủ gần hết rồi hự hự...

Chương 251: Tỉnh lại