Tác giả:

Màn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19…

Chương 271: Thử vai

Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!Tác giả: Cá BasaTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMàn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19… Cho tới khi nhận được tờ giấy thông báo tới thử vai, Mã Lâm mới như bừng tỉnh khỏi cơn mộng mị, hắn đạp xe như bay về căn phong trọ nhỏ rách rưới, sau đó liền nhảy lên giường, ôm lấy chiếc chăn mà khóc như một đứa trẻ, khóc tới hai mắt đỏ bừng.Có trời mới biết được, 10 năm rồi mới có người chịu cho Mã Lâm một tờ giấy thông báo thử vai, mà còn lại là một nhân vật phản diện chính!Đêm đó Mã Lâm không tài nào nhắm mắt nổi, chỉ muốn đếm từng giây từng phút qua ngày ai để tới Mẫu Đơn Các thử vai, lại cưỡng ép chính mình đi ngủ để giữ trạng thái tốt nhất, ngày mai sẽ là lúc mà hắn tái sinh, hoặc sẽ trực tiếp chết đi!Sáng sớm hôm sau, Mã Lam cố gắng tìm kiếm trong hộc tủ, lấy ra một bộ đồ mà hắn rất hiếm khi mặc, cho nên trông có vẻ vẫn còn khá mới, mặc lên người.“Hôm nay sẽ là cơ hội duy nhất của mày!” Mã Lâm nhắm mắt, lẩm bẩm.Khi hắn mở mắt ra lần nữa, Mã Lâm đã đứng trong một căn phòng, phía trước chính là 3 vị giám khảo sẽ chấm điểm cho màn thử vai của hắn, cùng với một đoạn kịch bản trên tay hắn.Mã Lâm hít một hơi thật sâu, sau đó nhẹ nhàng đặt kịch bản trả lại trên bàn giám khảo, tựa như đặt một món bảo vật về chỗ cũ một cách nghiêm trang. Sau đó hắn trở lại chỗ đứng, nhắm mắt lại, sau đó khi mở mắt ra lần nữa, khí thế trên người liền khác hẳn hoàn toàn.Mẫu Đơn giật mình, sau đó mở to mắt quan sát. Đúng rồi, chính là thần thái này, cảm giác này.Người đàn ông nhẹ nhàng vặn vẹo cổ, miệng hơi há ra ngáp một cái, mắt lại chẳng hề nhắm, có một vẻ lờ đờ lại b*nh h**n, cứ thế mà nhìn chằm chằm vào Mẫu Đơn.“Ah ah… âm nhạc là một thứ gì đó rất tuyệt vời…” Hắn cười khúc khích, những ngón tay nhẹ nhàng cử động, tựa như một nghệ sỹ đang đánh đàn dương cầm. “Bansi, ngươi nói xem, trước khi “mổ lợn”, nhẹ nhàng hát một điệu “la ta la la” có phải là sẽ rất tuyệt vời không?”Hắn híp mắt ngẩng đầu lên trời, sau đó thắt lưng khẽ vặn, sau đó thỏa mãn mà thở ra một hơi thở nghiện ngập: “Ta muốn “mổ lợn” rồi, Bansi!”===Chương 12/15Còn 3 chương nữa hự hự...

Cho tới khi nhận được tờ giấy thông báo tới thử vai, Mã Lâm mới như bừng tỉnh khỏi cơn mộng mị, hắn đạp xe như bay về căn phong trọ nhỏ rách rưới, sau đó liền nhảy lên giường, ôm lấy chiếc chăn mà khóc như một đứa trẻ, khóc tới hai mắt đỏ bừng.

Có trời mới biết được, 10 năm rồi mới có người chịu cho Mã Lâm một tờ giấy thông báo thử vai, mà còn lại là một nhân vật phản diện chính!

Đêm đó Mã Lâm không tài nào nhắm mắt nổi, chỉ muốn đếm từng giây từng phút qua ngày ai để tới Mẫu Đơn Các thử vai, lại cưỡng ép chính mình đi ngủ để giữ trạng thái tốt nhất, ngày mai sẽ là lúc mà hắn tái sinh, hoặc sẽ trực tiếp chết đi!

Sáng sớm hôm sau, Mã Lam cố gắng tìm kiếm trong hộc tủ, lấy ra một bộ đồ mà hắn rất hiếm khi mặc, cho nên trông có vẻ vẫn còn khá mới, mặc lên người.

“Hôm nay sẽ là cơ hội duy nhất của mày!” Mã Lâm nhắm mắt, lẩm bẩm.

Khi hắn mở mắt ra lần nữa, Mã Lâm đã đứng trong một căn phòng, phía trước chính là 3 vị giám khảo sẽ chấm điểm cho màn thử vai của hắn, cùng với một đoạn kịch bản trên tay hắn.

Mã Lâm hít một hơi thật sâu, sau đó nhẹ nhàng đặt kịch bản trả lại trên bàn giám khảo, tựa như đặt một món bảo vật về chỗ cũ một cách nghiêm trang. Sau đó hắn trở lại chỗ đứng, nhắm mắt lại, sau đó khi mở mắt ra lần nữa, khí thế trên người liền khác hẳn hoàn toàn.

Mẫu Đơn giật mình, sau đó mở to mắt quan sát. Đúng rồi, chính là thần thái này, cảm giác này.

Người đàn ông nhẹ nhàng vặn vẹo cổ, miệng hơi há ra ngáp một cái, mắt lại chẳng hề nhắm, có một vẻ lờ đờ lại b*nh h**n, cứ thế mà nhìn chằm chằm vào Mẫu Đơn.

“Ah ah… âm nhạc là một thứ gì đó rất tuyệt vời…” Hắn cười khúc khích, những ngón tay nhẹ nhàng cử động, tựa như một nghệ sỹ đang đánh đàn dương cầm. “Bansi, ngươi nói xem, trước khi “mổ lợn”, nhẹ nhàng hát một điệu “la ta la la” có phải là sẽ rất tuyệt vời không?”

Hắn híp mắt ngẩng đầu lên trời, sau đó thắt lưng khẽ vặn, sau đó thỏa mãn mà thở ra một hơi thở nghiện ngập: “Ta muốn “mổ lợn” rồi, Bansi!”

===

Chương 12/15

Còn 3 chương nữa hự hự...

Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!Tác giả: Cá BasaTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMàn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19… Cho tới khi nhận được tờ giấy thông báo tới thử vai, Mã Lâm mới như bừng tỉnh khỏi cơn mộng mị, hắn đạp xe như bay về căn phong trọ nhỏ rách rưới, sau đó liền nhảy lên giường, ôm lấy chiếc chăn mà khóc như một đứa trẻ, khóc tới hai mắt đỏ bừng.Có trời mới biết được, 10 năm rồi mới có người chịu cho Mã Lâm một tờ giấy thông báo thử vai, mà còn lại là một nhân vật phản diện chính!Đêm đó Mã Lâm không tài nào nhắm mắt nổi, chỉ muốn đếm từng giây từng phút qua ngày ai để tới Mẫu Đơn Các thử vai, lại cưỡng ép chính mình đi ngủ để giữ trạng thái tốt nhất, ngày mai sẽ là lúc mà hắn tái sinh, hoặc sẽ trực tiếp chết đi!Sáng sớm hôm sau, Mã Lam cố gắng tìm kiếm trong hộc tủ, lấy ra một bộ đồ mà hắn rất hiếm khi mặc, cho nên trông có vẻ vẫn còn khá mới, mặc lên người.“Hôm nay sẽ là cơ hội duy nhất của mày!” Mã Lâm nhắm mắt, lẩm bẩm.Khi hắn mở mắt ra lần nữa, Mã Lâm đã đứng trong một căn phòng, phía trước chính là 3 vị giám khảo sẽ chấm điểm cho màn thử vai của hắn, cùng với một đoạn kịch bản trên tay hắn.Mã Lâm hít một hơi thật sâu, sau đó nhẹ nhàng đặt kịch bản trả lại trên bàn giám khảo, tựa như đặt một món bảo vật về chỗ cũ một cách nghiêm trang. Sau đó hắn trở lại chỗ đứng, nhắm mắt lại, sau đó khi mở mắt ra lần nữa, khí thế trên người liền khác hẳn hoàn toàn.Mẫu Đơn giật mình, sau đó mở to mắt quan sát. Đúng rồi, chính là thần thái này, cảm giác này.Người đàn ông nhẹ nhàng vặn vẹo cổ, miệng hơi há ra ngáp một cái, mắt lại chẳng hề nhắm, có một vẻ lờ đờ lại b*nh h**n, cứ thế mà nhìn chằm chằm vào Mẫu Đơn.“Ah ah… âm nhạc là một thứ gì đó rất tuyệt vời…” Hắn cười khúc khích, những ngón tay nhẹ nhàng cử động, tựa như một nghệ sỹ đang đánh đàn dương cầm. “Bansi, ngươi nói xem, trước khi “mổ lợn”, nhẹ nhàng hát một điệu “la ta la la” có phải là sẽ rất tuyệt vời không?”Hắn híp mắt ngẩng đầu lên trời, sau đó thắt lưng khẽ vặn, sau đó thỏa mãn mà thở ra một hơi thở nghiện ngập: “Ta muốn “mổ lợn” rồi, Bansi!”===Chương 12/15Còn 3 chương nữa hự hự...

Chương 271: Thử vai