Tác giả:

Màn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19…

Chương 366: Hữu duyên vô phận

Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!Tác giả: Cá BasaTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMàn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19… Nhịp đập của trái tim này, đã thay đổi rồi…Lâm Thiên Bảo thở dài trong lòng, quả nhiên thứ tà thuật này, cái giá phải trả luôn luôn không thể lường trước được. Hắn nhìn cô gái đang đứng bên cạnh Lam Tu với sắc mặt tái nhợt, khe khẽ lắc đầu: “Lam Tu của cô, không thể trở về được nữa rồi.”Làm một thần y, Cẩm Nhuệ làm sao có thể không hiểu ý tứ của Lâm Thiên Bảo chứ, cô không thể nào tin nổi nhìn người đang bình thản chờ đợi câu trả lời của cô, cuối cùng dứt khoát bật cười, khóe mắt chảy xuống một hàng lệ trong suốt.“Không sao, cậu cứ việc tiến vào Mẫu Đơn Các, ngay từ đầu, đã chẳng có cổ trùng nào cả.” Cẩm Nhuệ thê lương cười, sau đó hốc mắt liền khô cạn, quay người rời đi trên khuôn mặt liền không còn sót lại một chút tàn dư biểu cảm nào.Lam Tu kinh ngạc nhìn bóng lưng của Cẩm Nhuệ, không hiểu vì sao lồng ngực liền đau tới bỏng rát, thế nhưng trái tim liền cứ im lặng mà đập, đau tới thấu xương nhưng hắn lại chẳng hề có chút cảm xúc gì, rốt cuộc là hắn đã đánh mất đi thứ gì?Ngoại trừ trống rỗng, chỉ có trống rỗng.Có phải hay không cái thứ đang đập đều đều trong ngực trái của hắn là giả?Mẫu Đơn nhìn khuôn mặt mờ mịt không rõ cảm xúc của Lam Tu, ngoại trừ luyến tiếc liền chỉ có luyến tiếc. Không phải tình yêu nào rồi cũng sẽ đi tới một kết thúc tốt đẹp, không phải chỉ cần hai người đều có tình cảm với nhau cũng đều có thể chạm tới trái tim của nhau.Cẩm Nhuệ chỉ muốn tìm kiếm một người có thể dũng cảm đánh cược mạng sống của hắn cho tình yêu của cô ta, còn Lam Tu, hắn quá tự cao tự đại về khả năng của mình, cuối cùng chính tình yêu cũng để bị đánh cắp mất.Chẳng ai có lỗi ở đây cả, có lẽ bọn họ ngay từ đầu đã là hữu duyên, vô phận.“Đi thôi Lam Tu, còn ngồi ngẩn người ở đó làm gì?” Mẫu Đơn nhìn khuôn mặt không hiểu cái quỷ gì của Lam Tu liền cay đắng mà bật cười, cười ra nước mắt.“Người cũng đã rời đi rồi, nhìn theo sau liền… có ý nghĩa sao?”===Vốn dĩ muốn cho HE, chỉ là tình đẹp nhất khi tình dở dang. biết đâu một lúc nào đó tình cảm này sẽ có kết quả, chỉ là bây giờ chưa phải lúcAnyway, Cá đã vững top cập nhật nên từ ngày mai mỗi ngày 5 chương nè ^3^, mỗi chương đủ 20 like 20 comment sẽ upCòn phiếu có lẽ mọi người cũng cạn vì tháng trước rùi, cho nên Cá sẽ hông cầu nữa, sẽ chỉ bão mỗi tuần 1 lần 15 chương nè ^3^Đọc xong like và comment nhaĐây là chương cuối của hôm nay =3= sáng mai đủ 150 like, 80 comment sẽ bắt đầu up tiếp nhé

Nhịp đập của trái tim này, đã thay đổi rồi…

Lâm Thiên Bảo thở dài trong lòng, quả nhiên thứ tà thuật này, cái giá phải trả luôn luôn không thể lường trước được. Hắn nhìn cô gái đang đứng bên cạnh Lam Tu với sắc mặt tái nhợt, khe khẽ lắc đầu: “Lam Tu của cô, không thể trở về được nữa rồi.”

Làm một thần y, Cẩm Nhuệ làm sao có thể không hiểu ý tứ của Lâm Thiên Bảo chứ, cô không thể nào tin nổi nhìn người đang bình thản chờ đợi câu trả lời của cô, cuối cùng dứt khoát bật cười, khóe mắt chảy xuống một hàng lệ trong suốt.

“Không sao, cậu cứ việc tiến vào Mẫu Đơn Các, ngay từ đầu, đã chẳng có cổ trùng nào cả.” Cẩm Nhuệ thê lương cười, sau đó hốc mắt liền khô cạn, quay người rời đi trên khuôn mặt liền không còn sót lại một chút tàn dư biểu cảm nào.

Lam Tu kinh ngạc nhìn bóng lưng của Cẩm Nhuệ, không hiểu vì sao lồng ngực liền đau tới bỏng rát, thế nhưng trái tim liền cứ im lặng mà đập, đau tới thấu xương nhưng hắn lại chẳng hề có chút cảm xúc gì, rốt cuộc là hắn đã đánh mất đi thứ gì?

Ngoại trừ trống rỗng, chỉ có trống rỗng.

Có phải hay không cái thứ đang đập đều đều trong ngực trái của hắn là giả?

Mẫu Đơn nhìn khuôn mặt mờ mịt không rõ cảm xúc của Lam Tu, ngoại trừ luyến tiếc liền chỉ có luyến tiếc. Không phải tình yêu nào rồi cũng sẽ đi tới một kết thúc tốt đẹp, không phải chỉ cần hai người đều có tình cảm với nhau cũng đều có thể chạm tới trái tim của nhau.

Cẩm Nhuệ chỉ muốn tìm kiếm một người có thể dũng cảm đánh cược mạng sống của hắn cho tình yêu của cô ta, còn Lam Tu, hắn quá tự cao tự đại về khả năng của mình, cuối cùng chính tình yêu cũng để bị đánh cắp mất.

Chẳng ai có lỗi ở đây cả, có lẽ bọn họ ngay từ đầu đã là hữu duyên, vô phận.

“Đi thôi Lam Tu, còn ngồi ngẩn người ở đó làm gì?” Mẫu Đơn nhìn khuôn mặt không hiểu cái quỷ gì của Lam Tu liền cay đắng mà bật cười, cười ra nước mắt.

“Người cũng đã rời đi rồi, nhìn theo sau liền… có ý nghĩa sao?”

===

Vốn dĩ muốn cho HE, chỉ là tình đẹp nhất khi tình dở dang. biết đâu một lúc nào đó tình cảm này sẽ có kết quả, chỉ là bây giờ chưa phải lúc

Anyway, Cá đã vững top cập nhật nên từ ngày mai mỗi ngày 5 chương nè ^3^, mỗi chương đủ 20 like 20 comment sẽ up

Còn phiếu có lẽ mọi người cũng cạn vì tháng trước rùi, cho nên Cá sẽ hông cầu nữa, sẽ chỉ bão mỗi tuần 1 lần 15 chương nè ^3^

Đọc xong like và comment nha

Đây là chương cuối của hôm nay =3= sáng mai đủ 150 like, 80 comment sẽ bắt đầu up tiếp nhé

Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!Tác giả: Cá BasaTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMàn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19… Nhịp đập của trái tim này, đã thay đổi rồi…Lâm Thiên Bảo thở dài trong lòng, quả nhiên thứ tà thuật này, cái giá phải trả luôn luôn không thể lường trước được. Hắn nhìn cô gái đang đứng bên cạnh Lam Tu với sắc mặt tái nhợt, khe khẽ lắc đầu: “Lam Tu của cô, không thể trở về được nữa rồi.”Làm một thần y, Cẩm Nhuệ làm sao có thể không hiểu ý tứ của Lâm Thiên Bảo chứ, cô không thể nào tin nổi nhìn người đang bình thản chờ đợi câu trả lời của cô, cuối cùng dứt khoát bật cười, khóe mắt chảy xuống một hàng lệ trong suốt.“Không sao, cậu cứ việc tiến vào Mẫu Đơn Các, ngay từ đầu, đã chẳng có cổ trùng nào cả.” Cẩm Nhuệ thê lương cười, sau đó hốc mắt liền khô cạn, quay người rời đi trên khuôn mặt liền không còn sót lại một chút tàn dư biểu cảm nào.Lam Tu kinh ngạc nhìn bóng lưng của Cẩm Nhuệ, không hiểu vì sao lồng ngực liền đau tới bỏng rát, thế nhưng trái tim liền cứ im lặng mà đập, đau tới thấu xương nhưng hắn lại chẳng hề có chút cảm xúc gì, rốt cuộc là hắn đã đánh mất đi thứ gì?Ngoại trừ trống rỗng, chỉ có trống rỗng.Có phải hay không cái thứ đang đập đều đều trong ngực trái của hắn là giả?Mẫu Đơn nhìn khuôn mặt mờ mịt không rõ cảm xúc của Lam Tu, ngoại trừ luyến tiếc liền chỉ có luyến tiếc. Không phải tình yêu nào rồi cũng sẽ đi tới một kết thúc tốt đẹp, không phải chỉ cần hai người đều có tình cảm với nhau cũng đều có thể chạm tới trái tim của nhau.Cẩm Nhuệ chỉ muốn tìm kiếm một người có thể dũng cảm đánh cược mạng sống của hắn cho tình yêu của cô ta, còn Lam Tu, hắn quá tự cao tự đại về khả năng của mình, cuối cùng chính tình yêu cũng để bị đánh cắp mất.Chẳng ai có lỗi ở đây cả, có lẽ bọn họ ngay từ đầu đã là hữu duyên, vô phận.“Đi thôi Lam Tu, còn ngồi ngẩn người ở đó làm gì?” Mẫu Đơn nhìn khuôn mặt không hiểu cái quỷ gì của Lam Tu liền cay đắng mà bật cười, cười ra nước mắt.“Người cũng đã rời đi rồi, nhìn theo sau liền… có ý nghĩa sao?”===Vốn dĩ muốn cho HE, chỉ là tình đẹp nhất khi tình dở dang. biết đâu một lúc nào đó tình cảm này sẽ có kết quả, chỉ là bây giờ chưa phải lúcAnyway, Cá đã vững top cập nhật nên từ ngày mai mỗi ngày 5 chương nè ^3^, mỗi chương đủ 20 like 20 comment sẽ upCòn phiếu có lẽ mọi người cũng cạn vì tháng trước rùi, cho nên Cá sẽ hông cầu nữa, sẽ chỉ bão mỗi tuần 1 lần 15 chương nè ^3^Đọc xong like và comment nhaĐây là chương cuối của hôm nay =3= sáng mai đủ 150 like, 80 comment sẽ bắt đầu up tiếp nhé

Chương 366: Hữu duyên vô phận