Tác giả:

Màn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19…

Chương 409: Hành lang cuối cùng

Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!Tác giả: Cá BasaTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMàn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19… Mẫu Đơn nhìn hành lang thật dài trước mặt, đột ngột có một cảm giác không quá chân thực. Redick có lẽ cũng nhìn ra mỉm cười nói: “Đây gọi là “Hành lang cuối cùng”, nơi mà mọi tử tù sẽ bước đi trong giây phút cuối đời để tiến tới pháp trường.”Hành lang cuối cùng sao…Mẫu Đơn nhìn khuôn mặt vô cùng thư thái của Lyly, trong lòng lại tràn ngập một mùi vị không tên. Trong giây phút cuối cùng của cuộc đời, khi bước đi trên hàng lang ngập tràn ánh sáng này, người đó sẽ nghĩ tới điều gì.Lyly thì lại nhớ về quãng thời gian hạnh phúc nhất của cuộc đời cô.Nhận lấy nhẫn cưỡi đeo vào ngón áp út, hạnh phúc tới nỗi cho rằng bản thân chính là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian. Sau quãng thời gian vượt cạn đầy đau đơn, mở mắt ra liền được nhìn thấy mặt mũi nhăn nheo đỏ hỏn của tiểu bé con, chóp mũi chạm vào gò má đỏ hây hây, có lẽ đó mới chính là thời khắc cô được sống một cách trọn vẹn như là một người phụ nữ, một người mẹ…Sau đó chính là lúc ôm lấy cơ thể không trọn vẹn, sưng vù hôi thối của đứa bé vào lòng, đau đớn, xót xa nhiều tới mất đi cảm giác, đau buồn như hóa thành hư không, chỉ còn cảm nhận được hạnh phúc từ việc ôm lấy nó…Không sao, mẹ ở đây, con của mẹ sẽ không phải lạnh nữa đâu…Mẹ ở đây rồi, tại sao con không mỉm cười nữa…Bé con của mẹ, mẹ ở đây mà, mẹ sẽ luôn ở bên con…“Redick, tôi cầu xin ngài hãy đem tôi đặt cạnh con bé, tôi đã hứa sẽ không bao giờ để nó lại một mình nữa…” Lyly nhìn ánh nắng rực rỡ trên hành lang, cánh cửa sắt đó cũng đã ở ngay trước mặt cô.“Được.” Redick cất giọng khàn đặc trả lời, mở ra cửa sắt, để hai phụ tá đem Lyly ra ngoài, bóng dáng dần dần khuất sau cánh cửa.Nhanh thôi bé con của mẹ, mẹ sắp tới bên con rồi, sẽ luôn luôn bên con…===Bão 12/15 =3= Còn 3 chương nữa hú hú =v=Đủ 66,6k phiếu trước 23:59 hôm nay ngày mai sẽ bão 10 chương đó nhaĐọc xong đừng quên like và comment nè TvT viết chương này xong cũng khóc sưng mắt...

Mẫu Đơn nhìn hành lang thật dài trước mặt, đột ngột có một cảm giác không quá chân thực. Redick có lẽ cũng nhìn ra mỉm cười nói: “Đây gọi là “Hành lang cuối cùng”, nơi mà mọi tử tù sẽ bước đi trong giây phút cuối đời để tiến tới pháp trường.”

Hành lang cuối cùng sao…

Mẫu Đơn nhìn khuôn mặt vô cùng thư thái của Lyly, trong lòng lại tràn ngập một mùi vị không tên. Trong giây phút cuối cùng của cuộc đời, khi bước đi trên hàng lang ngập tràn ánh sáng này, người đó sẽ nghĩ tới điều gì.

Lyly thì lại nhớ về quãng thời gian hạnh phúc nhất của cuộc đời cô.

Nhận lấy nhẫn cưỡi đeo vào ngón áp út, hạnh phúc tới nỗi cho rằng bản thân chính là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian. Sau quãng thời gian vượt cạn đầy đau đơn, mở mắt ra liền được nhìn thấy mặt mũi nhăn nheo đỏ hỏn của tiểu bé con, chóp mũi chạm vào gò má đỏ hây hây, có lẽ đó mới chính là thời khắc cô được sống một cách trọn vẹn như là một người phụ nữ, một người mẹ…

Sau đó chính là lúc ôm lấy cơ thể không trọn vẹn, sưng vù hôi thối của đứa bé vào lòng, đau đớn, xót xa nhiều tới mất đi cảm giác, đau buồn như hóa thành hư không, chỉ còn cảm nhận được hạnh phúc từ việc ôm lấy nó…

Không sao, mẹ ở đây, con của mẹ sẽ không phải lạnh nữa đâu…

Mẹ ở đây rồi, tại sao con không mỉm cười nữa…

Bé con của mẹ, mẹ ở đây mà, mẹ sẽ luôn ở bên con…

“Redick, tôi cầu xin ngài hãy đem tôi đặt cạnh con bé, tôi đã hứa sẽ không bao giờ để nó lại một mình nữa…” Lyly nhìn ánh nắng rực rỡ trên hành lang, cánh cửa sắt đó cũng đã ở ngay trước mặt cô.

“Được.” Redick cất giọng khàn đặc trả lời, mở ra cửa sắt, để hai phụ tá đem Lyly ra ngoài, bóng dáng dần dần khuất sau cánh cửa.

Nhanh thôi bé con của mẹ, mẹ sắp tới bên con rồi, sẽ luôn luôn bên con…

===

Bão 12/15 =3= Còn 3 chương nữa hú hú =v=

Đủ 66,6k phiếu trước 23:59 hôm nay ngày mai sẽ bão 10 chương đó nha

Đọc xong đừng quên like và comment nè TvT viết chương này xong cũng khóc sưng mắt...

Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!Tác giả: Cá BasaTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMàn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19… Mẫu Đơn nhìn hành lang thật dài trước mặt, đột ngột có một cảm giác không quá chân thực. Redick có lẽ cũng nhìn ra mỉm cười nói: “Đây gọi là “Hành lang cuối cùng”, nơi mà mọi tử tù sẽ bước đi trong giây phút cuối đời để tiến tới pháp trường.”Hành lang cuối cùng sao…Mẫu Đơn nhìn khuôn mặt vô cùng thư thái của Lyly, trong lòng lại tràn ngập một mùi vị không tên. Trong giây phút cuối cùng của cuộc đời, khi bước đi trên hàng lang ngập tràn ánh sáng này, người đó sẽ nghĩ tới điều gì.Lyly thì lại nhớ về quãng thời gian hạnh phúc nhất của cuộc đời cô.Nhận lấy nhẫn cưỡi đeo vào ngón áp út, hạnh phúc tới nỗi cho rằng bản thân chính là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian. Sau quãng thời gian vượt cạn đầy đau đơn, mở mắt ra liền được nhìn thấy mặt mũi nhăn nheo đỏ hỏn của tiểu bé con, chóp mũi chạm vào gò má đỏ hây hây, có lẽ đó mới chính là thời khắc cô được sống một cách trọn vẹn như là một người phụ nữ, một người mẹ…Sau đó chính là lúc ôm lấy cơ thể không trọn vẹn, sưng vù hôi thối của đứa bé vào lòng, đau đớn, xót xa nhiều tới mất đi cảm giác, đau buồn như hóa thành hư không, chỉ còn cảm nhận được hạnh phúc từ việc ôm lấy nó…Không sao, mẹ ở đây, con của mẹ sẽ không phải lạnh nữa đâu…Mẹ ở đây rồi, tại sao con không mỉm cười nữa…Bé con của mẹ, mẹ ở đây mà, mẹ sẽ luôn ở bên con…“Redick, tôi cầu xin ngài hãy đem tôi đặt cạnh con bé, tôi đã hứa sẽ không bao giờ để nó lại một mình nữa…” Lyly nhìn ánh nắng rực rỡ trên hành lang, cánh cửa sắt đó cũng đã ở ngay trước mặt cô.“Được.” Redick cất giọng khàn đặc trả lời, mở ra cửa sắt, để hai phụ tá đem Lyly ra ngoài, bóng dáng dần dần khuất sau cánh cửa.Nhanh thôi bé con của mẹ, mẹ sắp tới bên con rồi, sẽ luôn luôn bên con…===Bão 12/15 =3= Còn 3 chương nữa hú hú =v=Đủ 66,6k phiếu trước 23:59 hôm nay ngày mai sẽ bão 10 chương đó nhaĐọc xong đừng quên like và comment nè TvT viết chương này xong cũng khóc sưng mắt...

Chương 409: Hành lang cuối cùng