Màn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19…
Chương 554
Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!Tác giả: Cá BasaTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMàn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19… “Ngài mai xuất phát sao?”Cẩm Nhuệ ngồi cạnh Hắc Dạ trên tầng thượng của bệnh viện, nhìn khu vườn của bệnh viện nườm nượp bệnh nhân ra ngoài ngắm cảnh, cảm giác thật sự rất yên bình thoải mái.“Đúng vậy, ngày mai toàn bộ quân đội xuất phát để tới cực bắc. Lần này xuất chinh 100 ngàn quân nhân, 10 ngàn máy b** ch**n đ**.” Hắc Dạ mỉm cười. “Lần này, một khi hoàn thành chiến dịch, lũ quái vật biển sâu sẽ bị đẩy lùi về phía sau chiến tuyến vài trăm ngàn ki lô mét, đại lục sẽ có được yên bình chí ít là 2 tới 5 năm không thể bị bọn chúng quấy nhiễu.”“Như vậy rất tốt, sẽ không còn chiến tranh nữa.” Cẩm Nhuệ gật đầu. “Chỉ là… nếu như thất bại thì sao?”Hắc Dạ lắc đầu, nhìn vào bờ vai nhỏ bé của Cẩm Nhuệ: “Chiến dịch này, không được phép thất bại, nếu có, quân đội sẽ điều tới càng nhiều quân nhân, cho tới bao giờ đánh lui bọn chúng mới thôi!”“Như vậy, ngươi sẽ trở về chứ?” Cẩm Nhuệ nhìn về phía Hắc Dạ, lẳng lặng chờ đợi.Đôi môi của Hắc Dạ có chút phát run, hắn mỉm cười, nắm lấy tay của Cẩm Nhuệ, thật chặt. “Nếu như ta thành công trở về, nàng sẽ chấp nhận một yêu cầu của ta chứ?”Thình thịch…Có lẽ đã quá lâu không nhảy lên, lần này ngực trái của Cẩm Nhuệ nảy lên rất rõ ràng, rõ ràng tới mức khiến cho nàng ngẩn người. Một ánh mắt này, một nụ cười chân thành lại có chút mong chờ này, vậy mà lại khiến cho trái tim của nàng lệch nhịp.Cẩm Nhuệ chớp mắt, có chút trốn tránh nhìn lên bầu trời trong xanh, lại không tự chủ được nói ra miệng lời đồng ý: “Được, chỉ cần ngươi trở về, nói gì ta cũng sẽ đồng ý, chỉ cần đừng có quá phận là được.“Tốt! Ta sẽ trở về!” Hắc Dạ ôm chầm lấy Cẩm Nhuệ vào ngực, hai mắt hừng hực ánh lửa.Cẩm Nhuệ mỉm cười, bàn tay lại nhẹ nhàng vuốt qua ngực áo của Hắc Dạ, len lén bỏ vào bên trong một vật nhỏ bé không đáng để ý. Nàng sẽ đợi, cũng sẽ cho hắn một cơ hội, chỉ mong Hắc Dạ sẽ biết quý trọng
“Ngài mai xuất phát sao?”
Cẩm Nhuệ ngồi cạnh Hắc Dạ trên tầng thượng của bệnh viện, nhìn khu vườn của bệnh viện nườm nượp bệnh nhân ra ngoài ngắm cảnh, cảm giác thật sự rất yên bình thoải mái.
“Đúng vậy, ngày mai toàn bộ quân đội xuất phát để tới cực bắc. Lần này xuất chinh 100 ngàn quân nhân, 10 ngàn máy b** ch**n đ**.” Hắc Dạ mỉm cười. “Lần này, một khi hoàn thành chiến dịch, lũ quái vật biển sâu sẽ bị đẩy lùi về phía sau chiến tuyến vài trăm ngàn ki lô mét, đại lục sẽ có được yên bình chí ít là 2 tới 5 năm không thể bị bọn chúng quấy nhiễu.”
“Như vậy rất tốt, sẽ không còn chiến tranh nữa.” Cẩm Nhuệ gật đầu. “Chỉ là… nếu như thất bại thì sao?”
Hắc Dạ lắc đầu, nhìn vào bờ vai nhỏ bé của Cẩm Nhuệ: “Chiến dịch này, không được phép thất bại, nếu có, quân đội sẽ điều tới càng nhiều quân nhân, cho tới bao giờ đánh lui bọn chúng mới thôi!”
“Như vậy, ngươi sẽ trở về chứ?” Cẩm Nhuệ nhìn về phía Hắc Dạ, lẳng lặng chờ đợi.
Đôi môi của Hắc Dạ có chút phát run, hắn mỉm cười, nắm lấy tay của Cẩm Nhuệ, thật chặt. “Nếu như ta thành công trở về, nàng sẽ chấp nhận một yêu cầu của ta chứ?”
Thình thịch…
Có lẽ đã quá lâu không nhảy lên, lần này ngực trái của Cẩm Nhuệ nảy lên rất rõ ràng, rõ ràng tới mức khiến cho nàng ngẩn người. Một ánh mắt này, một nụ cười chân thành lại có chút mong chờ này, vậy mà lại khiến cho trái tim của nàng lệch nhịp.
Cẩm Nhuệ chớp mắt, có chút trốn tránh nhìn lên bầu trời trong xanh, lại không tự chủ được nói ra miệng lời đồng ý: “Được, chỉ cần ngươi trở về, nói gì ta cũng sẽ đồng ý, chỉ cần đừng có quá phận là được.
“Tốt! Ta sẽ trở về!” Hắc Dạ ôm chầm lấy Cẩm Nhuệ vào ngực, hai mắt hừng hực ánh lửa.
Cẩm Nhuệ mỉm cười, bàn tay lại nhẹ nhàng vuốt qua ngực áo của Hắc Dạ, len lén bỏ vào bên trong một vật nhỏ bé không đáng để ý. Nàng sẽ đợi, cũng sẽ cho hắn một cơ hội, chỉ mong Hắc Dạ sẽ biết quý trọng
Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!Tác giả: Cá BasaTruyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMàn đêm yên tĩnh, tiếng hít thở đều đều của cô gái ở trong phòng Đôi nắt cô ấy nhắm chặt, lông mày hơi cau lại, giống như đang mơ thấy một cơn ác mộng "Không! Ba mẹ!!!" Tiếng r*n r* nỉ non vang lên trong căn phòng nhỏ "Ah Không được" Đột ngột, cô gái thét lên, hai tay bấu víu lấy lồng ngực, nước mắt lăn xuống Trả lại cho ta trả lại cho ta Rồi cô gái đình chỉ giãy giụa, trong căn phòng ấy, cánh tay cô gái nhẹ nhàng buông xuống Sáng hôm sau, tin tức nữ chủ nhân của tập đoàn tài phiệt lớn thứ 10 thế giới qua đời ở nhà riêng trong cơn đột quỵ khiến mọi người bàng hoàng Cô gái ấy còn quá trẻ, chỉ mới 19 tuổi! Đúng vậy, đấy là cô gái mà cha mẹ bị giết trong một cuộc ám sát do chú gì ruột thịt làm ra năm 15 tuổi! Rồi cô gái đó, đem tất cả họ hàng nhăm nhe tập đoàn mình cho vào vòng lao lý khi chỉ mới 17! Và sau 1 ngày tập đoàn Tạ thị được ghi vào top 10 tập đoàn đa quốc gia lớn nhất thế giới, cô ấy đột quỵ chết đi! Khi di chúc của cô mở ra, mọi người bất ngờ không chỉ vì việc cô mới chỉ 19… “Ngài mai xuất phát sao?”Cẩm Nhuệ ngồi cạnh Hắc Dạ trên tầng thượng của bệnh viện, nhìn khu vườn của bệnh viện nườm nượp bệnh nhân ra ngoài ngắm cảnh, cảm giác thật sự rất yên bình thoải mái.“Đúng vậy, ngày mai toàn bộ quân đội xuất phát để tới cực bắc. Lần này xuất chinh 100 ngàn quân nhân, 10 ngàn máy b** ch**n đ**.” Hắc Dạ mỉm cười. “Lần này, một khi hoàn thành chiến dịch, lũ quái vật biển sâu sẽ bị đẩy lùi về phía sau chiến tuyến vài trăm ngàn ki lô mét, đại lục sẽ có được yên bình chí ít là 2 tới 5 năm không thể bị bọn chúng quấy nhiễu.”“Như vậy rất tốt, sẽ không còn chiến tranh nữa.” Cẩm Nhuệ gật đầu. “Chỉ là… nếu như thất bại thì sao?”Hắc Dạ lắc đầu, nhìn vào bờ vai nhỏ bé của Cẩm Nhuệ: “Chiến dịch này, không được phép thất bại, nếu có, quân đội sẽ điều tới càng nhiều quân nhân, cho tới bao giờ đánh lui bọn chúng mới thôi!”“Như vậy, ngươi sẽ trở về chứ?” Cẩm Nhuệ nhìn về phía Hắc Dạ, lẳng lặng chờ đợi.Đôi môi của Hắc Dạ có chút phát run, hắn mỉm cười, nắm lấy tay của Cẩm Nhuệ, thật chặt. “Nếu như ta thành công trở về, nàng sẽ chấp nhận một yêu cầu của ta chứ?”Thình thịch…Có lẽ đã quá lâu không nhảy lên, lần này ngực trái của Cẩm Nhuệ nảy lên rất rõ ràng, rõ ràng tới mức khiến cho nàng ngẩn người. Một ánh mắt này, một nụ cười chân thành lại có chút mong chờ này, vậy mà lại khiến cho trái tim của nàng lệch nhịp.Cẩm Nhuệ chớp mắt, có chút trốn tránh nhìn lên bầu trời trong xanh, lại không tự chủ được nói ra miệng lời đồng ý: “Được, chỉ cần ngươi trở về, nói gì ta cũng sẽ đồng ý, chỉ cần đừng có quá phận là được.“Tốt! Ta sẽ trở về!” Hắc Dạ ôm chầm lấy Cẩm Nhuệ vào ngực, hai mắt hừng hực ánh lửa.Cẩm Nhuệ mỉm cười, bàn tay lại nhẹ nhàng vuốt qua ngực áo của Hắc Dạ, len lén bỏ vào bên trong một vật nhỏ bé không đáng để ý. Nàng sẽ đợi, cũng sẽ cho hắn một cơ hội, chỉ mong Hắc Dạ sẽ biết quý trọng