Tác giả:

Cô đii mua bánh gạo đang ăn cô vô tư vừa ăn vừa đii vừa ngắm trời đất thì từ xa có 1 đám người đang dí 1 người mặt người đó toàn máu không nhìn thấy rõ mặt.. anh ta chạy gần tới cô thì bật nhớ là Dương Khang, Dương Khang là bạn mà 3 năm nay mất tiu bh gặp lại thì người toàn máu - Dương Khang qua đây nè lẹ lên Cô la lên Dương Khang chạy lẹ qua chỗ cô.. mấy người đó dí kh kịp mất dấu.. 2 người đứng núp khoản 1 tiếng mấy đồng hồ mấy người đó mới bỏ đii - Dương 3 năm nay mày đii đâu?? Cô vừa dìu Dương vừa hỏi - Cho hỏi cô là ai?? Anh ngơi ngác nhìn cô có quen biết hã - trời đất tao Tì Tan nè ba Cô vừa nói vừa giận hồi đó chơi thân mà còn ngủ chung 1 đám nữa bh hỏi cô là ai cô rất giận - Tì Tan hình như.. à à Tiểu Tan bh mày lớn mày đẹp vậy Anh hỏi cô cười cười nhớ hồi đó vừa xấu vừa đen có được nụ cười là đẹp - Mày được lắm lúc mày đii tao nhớ mày gần chết ăn ngủ không yên mà bh gặp lại mày nở nói như vậy Cô vừa nói vừa trừng mắt nhìn Dương Khang.. làm Dương Khang cười ha hả .. tới tới…

Chương 65: Chúng tôi xin lỗi

Nữ Mạnh (Thương Tận Xương)Tác giả: Minh Lat TôCô đii mua bánh gạo đang ăn cô vô tư vừa ăn vừa đii vừa ngắm trời đất thì từ xa có 1 đám người đang dí 1 người mặt người đó toàn máu không nhìn thấy rõ mặt.. anh ta chạy gần tới cô thì bật nhớ là Dương Khang, Dương Khang là bạn mà 3 năm nay mất tiu bh gặp lại thì người toàn máu - Dương Khang qua đây nè lẹ lên Cô la lên Dương Khang chạy lẹ qua chỗ cô.. mấy người đó dí kh kịp mất dấu.. 2 người đứng núp khoản 1 tiếng mấy đồng hồ mấy người đó mới bỏ đii - Dương 3 năm nay mày đii đâu?? Cô vừa dìu Dương vừa hỏi - Cho hỏi cô là ai?? Anh ngơi ngác nhìn cô có quen biết hã - trời đất tao Tì Tan nè ba Cô vừa nói vừa giận hồi đó chơi thân mà còn ngủ chung 1 đám nữa bh hỏi cô là ai cô rất giận - Tì Tan hình như.. à à Tiểu Tan bh mày lớn mày đẹp vậy Anh hỏi cô cười cười nhớ hồi đó vừa xấu vừa đen có được nụ cười là đẹp - Mày được lắm lúc mày đii tao nhớ mày gần chết ăn ngủ không yên mà bh gặp lại mày nở nói như vậy Cô vừa nói vừa trừng mắt nhìn Dương Khang.. làm Dương Khang cười ha hả .. tới tới… tối xuống, cô lo âu nhìn người con gái trước mặt đang hạnh phúc nhìn giấy chứng nhận có thai được 2 tháng tuổiTì Tan cũng rất hạnh phúc khi cô sắp lại có thêm đứa con, nhưng hôm nay Tì Tan lại cảm thấy có gì rất rất không ổn- để Anh đưa 2 người đii " Đế Tứ Thần từ trên lầu đii xuốngPhi Yến đang cười cũng cứng đơ, nhìn anh: - được rồi Lão Đại, để Tan chở tôi điiCô đứng một bên cũng gật đầu: - để em chở nó điiAnh vẫn trưng cái mặt lạnh lùng ra lệnh: - vậy để Tu Âu chở 3 người mình điTì Tan "..." mặt dày thếPhi Yến "..." thật là tổn tuổi thọ của tôi quá điThế là 4 người cùng đii..- Phi Yến thai còn nhỏ nhớ lát phải nói cái này cho Mã Tuấn Kỷ biết nha , con trai con lứa gì mà hẹn ở đâu không hẹn đi hẹn ở khách sạn- hắn ta ăn h**p mày, mày về phải nói, không cần phải chịu uất ức gì hết, đường đường là Bạch Hoa Phi Yến, đệ nhất mỹ nhân mà đúng không?Đế Tứ Thần nhìn bộ dáng người lớn của Vợ mình thì nhếch mépPhi Yến cười ra tiếng dịu dàng nói: - em biết rồi chị ạ, hôm qua Tuấn Kỷ nói cho em sự bất ngờ, với lại bây giờ Anh ta cũng đã yêu em rồi, chị đừng lo nữaCô lườm nàng hứ một tiếng-nhanh nhanh maii kêu hắn ta về bàn chuyện hôn lễmặt Phi Yến đỏ lên nhìn cô, cô nhướn mày nhìn lại- cái gì nhìn tôi, tôi nói không đúng à? mấy người hay binh người đó quáPhi Yến vừa tức vừa cười: - để coi maii mốt Đế Lão Đại hư mày có binh khôngĐế Tứ Thần đang ngồi nghe nàng nói tự nhiên thẳng sống lưng nhìn châm châm Tì Tan- Anh ta mà hư, tao cho đi đai, bố đây đéo tiểu bạch thỏ " Cô vừa nói vừa nhướn nhướn mày trong cực kì lưu manhĐế Tứ Thần sụt người ánh mắt sâu xa nhìn cô gái mình yêuNàng cười ra tiếng haha, Tì Tan đúng là gia tộc Đế Gia cũng chẳng thua gì Bắc Gia mà Tì Tan chỉ coi như dưới tướng của mìnhmột lát sau, 4 người cùng nhau vào khạch sạn, dọng đường 2 người con gái cứ giỡn thớtĐứng trước phòng tổng thống 996, Phi Yến cười rạng rỡ nói- được rồi về đii, hay vào luôn?Cô bĩu môi nhìn đồng hồ đã 8h liền nói: - vào đi Chị, chúng em đâu nở làm bóng đènNàng vừa cười vừa đẩy cửa vào1 giây2 giây3 giâynụ cười trên khuôn mặt hoàn mỹ đã tắt cả người cứng đơcô đứng một bên nên chỉ có Phi Yến, Đế Tứ Thần thấy được ở trong, cô nhíu mày nhìn nàngMã Tuấn Kỷ làm gì bất ngờ lắm à? sao Phi Yến cứng đơ luôn rồi.. cô tò mò đi lại nhìn vào bên trongÁnh Mắt đen thẩm tức giận cực điểm hét lớn: - MÃ TUẤN KỶ SỰ BẤT NGỜ CỦA ANH ĐẤY Àở trong phòng Mã Tuấn Kỷ đang đè Kim Lan Hồng 2 người đang quan hệMã Tuấn Kỷ giật mình ngưng động tác, nhìn người dưới thân rồi lại nhìn người con gái mắt đỏ đứng trước cửa- Kỷ tiếp đi sao vậy " Kim Lan Hồng vặn vẹo nóiMã Tuấn Kỷ liền kéo quần lên, chạy lại Phi Yến- Yến Yến, nghe anh nói, anh tưởng cô ta là em, Yến em phải tin anh... aâ Yến em sao vậyPhi Yến bất ngờ ngã người một tay ôm bụng, một tay vịn vai Tì TanTì Tan gấp gáp đỡ nàng rồi thấy máu ở chân liền, trợn mắt- Yến đợi tao, cố lênPhi Yến đau đến rơi nước mắt, hoảng loạn nói- Tan Tan... cứ.. u concô bế nàng kiểu công chúa, chạy gấp rút, Đế Tứ Thần, Tu Âu chạy theo, bỏ lại Mã Tuấn Kỷ đang ngơ ngác nhìn máu dưới đất với cuốn sổ bệnh nhân khoa phụAnh ta tỉnh táo lấy áo chạy theo sao, Phi Yến có thai là con của anh ta và nàng, Anh ta thật hạnh phúcTu Âu lát xe chạy như bay đến bệnh viện, bác sĩ ý tá liền chuyển nàng lên băng ca, gấp rút đẩy vào phòng phẫu thuậttrên đường đi mặt Tì Tan đầy mùi hôi hột: - Yến nhớ cứu con... đừng... đừng tuyệt vọnglúc này ở trong lễ đính hônTề Ưng, Thái Bảo, Thuận Tii, Ngọc Như, Hoắc Lã Thạc, Tề Bạch, Vũ Nam Cung đang đứng nói chuyện với nhau- Nam Cung giám đốc về đây luôn à " Tề Nam hỏiVũ Nam Cung hơi cười nhẹ gật đầu ánh mắt rớt xuống người Tề Bạch, anh ta cảm thấy thằng bé này quen quen anh đã gặp được ở đâu rồi- Đây là? " Vũ Nam Cung chỉ Tề Bạch nhìn Tề Phú, Ngọc Như hỏi- à là con của em gái chúng tôi " Tề Phú cười như không cười trả lời- em gái các cậu tên... " Vũ Nam Cung nói chưa hết câu, giọng Thái Bảo chen lấn nói- Phi Yến đang trong cấp cứu- chết như vậy sao chúng tôi không thể đi được " Tề Phúlo lắng nói- Tề Nam, Thuận Tii, Thái Bảo, Ngọc Như đi đi, để tôi Tề Phú, Tề Phong ở lại cho " Tề Laii cau mày nóitất cả đi hết bỏ lại Tề Bạch đứng chung với Vũ Nam CungTề Bạch nhỏ giọng run run hỏi - Chú ơi, chú dẫn coi đến bệnh viện được không "- Được coi biết bệnh viện nào không " Anh Ta cúi người bên nhóc lênhóc mắt Tề Bạch đã đỏ âu lắc đầu, Vũ Nam Cung bất chợt đứng im, đôi mắt này giống người đó quá- để chú đi hỏi " Vũ Nam Cung phức tạp nhìn nhóckhoảng cách dài dàilúc mấy người đó chạy vào trong thàng lan, có một cô bé đang co rút người cúi đầu, 2 vaii run rẩy làm người khác thật thương tiếclúc này Mã Tuấn Kỷ cũng đã vào đúng lúc Bác Sĩ Nữ đi ratrầm trọng nói- đứa bé quá yếu không thể giữ, chúng tôi thật xin lỗi

tối xuống, cô lo âu nhìn người con gái trước mặt đang hạnh phúc nhìn giấy chứng nhận có thai được 2 tháng tuổi

Tì Tan cũng rất hạnh phúc khi cô sắp lại có thêm đứa con, nhưng hôm nay Tì Tan lại cảm thấy có gì rất rất không ổn

- để Anh đưa 2 người đii " Đế Tứ Thần từ trên lầu đii xuống

Phi Yến đang cười cũng cứng đơ, nhìn anh: - được rồi Lão Đại, để Tan chở tôi đii

Cô đứng một bên cũng gật đầu: - để em chở nó đii

Anh vẫn trưng cái mặt lạnh lùng ra lệnh: - vậy để Tu Âu chở 3 người mình đi

Tì Tan "..." mặt dày thế

Phi Yến "..." thật là tổn tuổi thọ của tôi quá đi

Thế là 4 người cùng đii..

- Phi Yến thai còn nhỏ nhớ lát phải nói cái này cho Mã Tuấn Kỷ biết nha , con trai con lứa gì mà hẹn ở đâu không hẹn đi hẹn ở khách sạn

- hắn ta ăn h**p mày, mày về phải nói, không cần phải chịu uất ức gì hết, đường đường là Bạch Hoa Phi Yến, đệ nhất mỹ nhân mà đúng không?

Đế Tứ Thần nhìn bộ dáng người lớn của Vợ mình thì nhếch mép

Phi Yến cười ra tiếng dịu dàng nói: - em biết rồi chị ạ, hôm qua Tuấn Kỷ nói cho em sự bất ngờ, với lại bây giờ Anh ta cũng đã yêu em rồi, chị đừng lo nữa

Cô lườm nàng hứ một tiếng

-nhanh nhanh maii kêu hắn ta về bàn chuyện hôn lễ

mặt Phi Yến đỏ lên nhìn cô, cô nhướn mày nhìn lại

- cái gì nhìn tôi, tôi nói không đúng à? mấy người hay binh người đó quá

Phi Yến vừa tức vừa cười: - để coi maii mốt Đế Lão Đại hư mày có binh không

Đế Tứ Thần đang ngồi nghe nàng nói tự nhiên thẳng sống lưng nhìn châm châm Tì Tan

- Anh ta mà hư, tao cho đi đai, bố đây đéo tiểu bạch thỏ " Cô vừa nói vừa nhướn nhướn mày trong cực kì lưu manh

Đế Tứ Thần sụt người ánh mắt sâu xa nhìn cô gái mình yêu

Nàng cười ra tiếng haha, Tì Tan đúng là gia tộc Đế Gia cũng chẳng thua gì Bắc Gia mà Tì Tan chỉ coi như dưới tướng của mình

một lát sau, 4 người cùng nhau vào khạch sạn, dọng đường 2 người con gái cứ giỡn thớt

Đứng trước phòng tổng thống 996, Phi Yến cười rạng rỡ nói

- được rồi về đii, hay vào luôn?

Cô bĩu môi nhìn đồng hồ đã 8h liền nói: - vào đi Chị, chúng em đâu nở làm bóng đèn

Nàng vừa cười vừa đẩy cửa vào

1 giây

2 giây

3 giây

nụ cười trên khuôn mặt hoàn mỹ đã tắt cả người cứng đơ

cô đứng một bên nên chỉ có Phi Yến, Đế Tứ Thần thấy được ở trong, cô nhíu mày nhìn nàng

Mã Tuấn Kỷ làm gì bất ngờ lắm à? sao Phi Yến cứng đơ luôn rồi.. cô tò mò đi lại nhìn vào bên trong

Ánh Mắt đen thẩm tức giận cực điểm hét lớn: - MÃ TUẤN KỶ SỰ BẤT NGỜ CỦA ANH ĐẤY À

ở trong phòng Mã Tuấn Kỷ đang đè Kim Lan Hồng 2 người đang quan hệ

Mã Tuấn Kỷ giật mình ngưng động tác, nhìn người dưới thân rồi lại nhìn người con gái mắt đỏ đứng trước cửa

- Kỷ tiếp đi sao vậy " Kim Lan Hồng vặn vẹo nói

Mã Tuấn Kỷ liền kéo quần lên, chạy lại Phi Yến

- Yến Yến, nghe anh nói, anh tưởng cô ta là em, Yến em phải tin anh... aâ Yến em sao vậy

Phi Yến bất ngờ ngã người một tay ôm bụng, một tay vịn vai Tì Tan

Tì Tan gấp gáp đỡ nàng rồi thấy máu ở chân liền, trợn mắt

- Yến đợi tao, cố lên

Phi Yến đau đến rơi nước mắt, hoảng loạn nói

- Tan Tan... cứ.. u con

cô bế nàng kiểu công chúa, chạy gấp rút, Đế Tứ Thần, Tu Âu chạy theo, bỏ lại Mã Tuấn Kỷ đang ngơ ngác nhìn máu dưới đất với cuốn sổ bệnh nhân khoa phụ

Anh ta tỉnh táo lấy áo chạy theo sao, Phi Yến có thai là con của anh ta và nàng, Anh ta thật hạnh phúc

Tu Âu lát xe chạy như bay đến bệnh viện, bác sĩ ý tá liền chuyển nàng lên băng ca, gấp rút đẩy vào phòng phẫu thuật

trên đường đi mặt Tì Tan đầy mùi hôi hột: - Yến nhớ cứu con... đừng... đừng tuyệt vọng

lúc này ở trong lễ đính hôn

Tề Ưng, Thái Bảo, Thuận Tii, Ngọc Như, Hoắc Lã Thạc, Tề Bạch, Vũ Nam Cung đang đứng nói chuyện với nhau

- Nam Cung giám đốc về đây luôn à " Tề Nam hỏi

Vũ Nam Cung hơi cười nhẹ gật đầu ánh mắt rớt xuống người Tề Bạch, anh ta cảm thấy thằng bé này quen quen anh đã gặp được ở đâu rồi

- Đây là? " Vũ Nam Cung chỉ Tề Bạch nhìn Tề Phú, Ngọc Như hỏi

- à là con của em gái chúng tôi " Tề Phú cười như không cười trả lời

- em gái các cậu tên... " Vũ Nam Cung nói chưa hết câu, giọng Thái Bảo chen lấn nói

- Phi Yến đang trong cấp cứu

- chết như vậy sao chúng tôi không thể đi được " Tề Phú

lo lắng nói

- Tề Nam, Thuận Tii, Thái Bảo, Ngọc Như đi đi, để tôi Tề Phú, Tề Phong ở lại cho " Tề Laii cau mày nói

tất cả đi hết bỏ lại Tề Bạch đứng chung với Vũ Nam Cung

Tề Bạch nhỏ giọng run run hỏi - Chú ơi, chú dẫn coi đến bệnh viện được không "

- Được coi biết bệnh viện nào không " Anh Ta cúi người bên nhóc lên

hóc mắt Tề Bạch đã đỏ âu lắc đầu, Vũ Nam Cung bất chợt đứng im, đôi mắt này giống người đó quá

- để chú đi hỏi " Vũ Nam Cung phức tạp nhìn nhóc

khoảng cách dài dài

lúc mấy người đó chạy vào trong thàng lan, có một cô bé đang co rút người cúi đầu, 2 vaii run rẩy làm người khác thật thương tiếc

lúc này Mã Tuấn Kỷ cũng đã vào đúng lúc Bác Sĩ Nữ đi ra

trầm trọng nói

- đứa bé quá yếu không thể giữ, chúng tôi thật xin lỗi

Nữ Mạnh (Thương Tận Xương)Tác giả: Minh Lat TôCô đii mua bánh gạo đang ăn cô vô tư vừa ăn vừa đii vừa ngắm trời đất thì từ xa có 1 đám người đang dí 1 người mặt người đó toàn máu không nhìn thấy rõ mặt.. anh ta chạy gần tới cô thì bật nhớ là Dương Khang, Dương Khang là bạn mà 3 năm nay mất tiu bh gặp lại thì người toàn máu - Dương Khang qua đây nè lẹ lên Cô la lên Dương Khang chạy lẹ qua chỗ cô.. mấy người đó dí kh kịp mất dấu.. 2 người đứng núp khoản 1 tiếng mấy đồng hồ mấy người đó mới bỏ đii - Dương 3 năm nay mày đii đâu?? Cô vừa dìu Dương vừa hỏi - Cho hỏi cô là ai?? Anh ngơi ngác nhìn cô có quen biết hã - trời đất tao Tì Tan nè ba Cô vừa nói vừa giận hồi đó chơi thân mà còn ngủ chung 1 đám nữa bh hỏi cô là ai cô rất giận - Tì Tan hình như.. à à Tiểu Tan bh mày lớn mày đẹp vậy Anh hỏi cô cười cười nhớ hồi đó vừa xấu vừa đen có được nụ cười là đẹp - Mày được lắm lúc mày đii tao nhớ mày gần chết ăn ngủ không yên mà bh gặp lại mày nở nói như vậy Cô vừa nói vừa trừng mắt nhìn Dương Khang.. làm Dương Khang cười ha hả .. tới tới… tối xuống, cô lo âu nhìn người con gái trước mặt đang hạnh phúc nhìn giấy chứng nhận có thai được 2 tháng tuổiTì Tan cũng rất hạnh phúc khi cô sắp lại có thêm đứa con, nhưng hôm nay Tì Tan lại cảm thấy có gì rất rất không ổn- để Anh đưa 2 người đii " Đế Tứ Thần từ trên lầu đii xuốngPhi Yến đang cười cũng cứng đơ, nhìn anh: - được rồi Lão Đại, để Tan chở tôi điiCô đứng một bên cũng gật đầu: - để em chở nó điiAnh vẫn trưng cái mặt lạnh lùng ra lệnh: - vậy để Tu Âu chở 3 người mình điTì Tan "..." mặt dày thếPhi Yến "..." thật là tổn tuổi thọ của tôi quá điThế là 4 người cùng đii..- Phi Yến thai còn nhỏ nhớ lát phải nói cái này cho Mã Tuấn Kỷ biết nha , con trai con lứa gì mà hẹn ở đâu không hẹn đi hẹn ở khách sạn- hắn ta ăn h**p mày, mày về phải nói, không cần phải chịu uất ức gì hết, đường đường là Bạch Hoa Phi Yến, đệ nhất mỹ nhân mà đúng không?Đế Tứ Thần nhìn bộ dáng người lớn của Vợ mình thì nhếch mépPhi Yến cười ra tiếng dịu dàng nói: - em biết rồi chị ạ, hôm qua Tuấn Kỷ nói cho em sự bất ngờ, với lại bây giờ Anh ta cũng đã yêu em rồi, chị đừng lo nữaCô lườm nàng hứ một tiếng-nhanh nhanh maii kêu hắn ta về bàn chuyện hôn lễmặt Phi Yến đỏ lên nhìn cô, cô nhướn mày nhìn lại- cái gì nhìn tôi, tôi nói không đúng à? mấy người hay binh người đó quáPhi Yến vừa tức vừa cười: - để coi maii mốt Đế Lão Đại hư mày có binh khôngĐế Tứ Thần đang ngồi nghe nàng nói tự nhiên thẳng sống lưng nhìn châm châm Tì Tan- Anh ta mà hư, tao cho đi đai, bố đây đéo tiểu bạch thỏ " Cô vừa nói vừa nhướn nhướn mày trong cực kì lưu manhĐế Tứ Thần sụt người ánh mắt sâu xa nhìn cô gái mình yêuNàng cười ra tiếng haha, Tì Tan đúng là gia tộc Đế Gia cũng chẳng thua gì Bắc Gia mà Tì Tan chỉ coi như dưới tướng của mìnhmột lát sau, 4 người cùng nhau vào khạch sạn, dọng đường 2 người con gái cứ giỡn thớtĐứng trước phòng tổng thống 996, Phi Yến cười rạng rỡ nói- được rồi về đii, hay vào luôn?Cô bĩu môi nhìn đồng hồ đã 8h liền nói: - vào đi Chị, chúng em đâu nở làm bóng đènNàng vừa cười vừa đẩy cửa vào1 giây2 giây3 giâynụ cười trên khuôn mặt hoàn mỹ đã tắt cả người cứng đơcô đứng một bên nên chỉ có Phi Yến, Đế Tứ Thần thấy được ở trong, cô nhíu mày nhìn nàngMã Tuấn Kỷ làm gì bất ngờ lắm à? sao Phi Yến cứng đơ luôn rồi.. cô tò mò đi lại nhìn vào bên trongÁnh Mắt đen thẩm tức giận cực điểm hét lớn: - MÃ TUẤN KỶ SỰ BẤT NGỜ CỦA ANH ĐẤY Àở trong phòng Mã Tuấn Kỷ đang đè Kim Lan Hồng 2 người đang quan hệMã Tuấn Kỷ giật mình ngưng động tác, nhìn người dưới thân rồi lại nhìn người con gái mắt đỏ đứng trước cửa- Kỷ tiếp đi sao vậy " Kim Lan Hồng vặn vẹo nóiMã Tuấn Kỷ liền kéo quần lên, chạy lại Phi Yến- Yến Yến, nghe anh nói, anh tưởng cô ta là em, Yến em phải tin anh... aâ Yến em sao vậyPhi Yến bất ngờ ngã người một tay ôm bụng, một tay vịn vai Tì TanTì Tan gấp gáp đỡ nàng rồi thấy máu ở chân liền, trợn mắt- Yến đợi tao, cố lênPhi Yến đau đến rơi nước mắt, hoảng loạn nói- Tan Tan... cứ.. u concô bế nàng kiểu công chúa, chạy gấp rút, Đế Tứ Thần, Tu Âu chạy theo, bỏ lại Mã Tuấn Kỷ đang ngơ ngác nhìn máu dưới đất với cuốn sổ bệnh nhân khoa phụAnh ta tỉnh táo lấy áo chạy theo sao, Phi Yến có thai là con của anh ta và nàng, Anh ta thật hạnh phúcTu Âu lát xe chạy như bay đến bệnh viện, bác sĩ ý tá liền chuyển nàng lên băng ca, gấp rút đẩy vào phòng phẫu thuậttrên đường đi mặt Tì Tan đầy mùi hôi hột: - Yến nhớ cứu con... đừng... đừng tuyệt vọnglúc này ở trong lễ đính hônTề Ưng, Thái Bảo, Thuận Tii, Ngọc Như, Hoắc Lã Thạc, Tề Bạch, Vũ Nam Cung đang đứng nói chuyện với nhau- Nam Cung giám đốc về đây luôn à " Tề Nam hỏiVũ Nam Cung hơi cười nhẹ gật đầu ánh mắt rớt xuống người Tề Bạch, anh ta cảm thấy thằng bé này quen quen anh đã gặp được ở đâu rồi- Đây là? " Vũ Nam Cung chỉ Tề Bạch nhìn Tề Phú, Ngọc Như hỏi- à là con của em gái chúng tôi " Tề Phú cười như không cười trả lời- em gái các cậu tên... " Vũ Nam Cung nói chưa hết câu, giọng Thái Bảo chen lấn nói- Phi Yến đang trong cấp cứu- chết như vậy sao chúng tôi không thể đi được " Tề Phúlo lắng nói- Tề Nam, Thuận Tii, Thái Bảo, Ngọc Như đi đi, để tôi Tề Phú, Tề Phong ở lại cho " Tề Laii cau mày nóitất cả đi hết bỏ lại Tề Bạch đứng chung với Vũ Nam CungTề Bạch nhỏ giọng run run hỏi - Chú ơi, chú dẫn coi đến bệnh viện được không "- Được coi biết bệnh viện nào không " Anh Ta cúi người bên nhóc lênhóc mắt Tề Bạch đã đỏ âu lắc đầu, Vũ Nam Cung bất chợt đứng im, đôi mắt này giống người đó quá- để chú đi hỏi " Vũ Nam Cung phức tạp nhìn nhóckhoảng cách dài dàilúc mấy người đó chạy vào trong thàng lan, có một cô bé đang co rút người cúi đầu, 2 vaii run rẩy làm người khác thật thương tiếclúc này Mã Tuấn Kỷ cũng đã vào đúng lúc Bác Sĩ Nữ đi ratrầm trọng nói- đứa bé quá yếu không thể giữ, chúng tôi thật xin lỗi

Chương 65: Chúng tôi xin lỗi