Thành phố A mùa hè rất nóng, còn được gọi với danh xưng " chảo lửa". Diệp Phồn Tinh đầu đầy mồ hôi, vừa tới cửa nhà, chỉ nghe thấy tiếng kháng nghị của em trai Diệp Tử Thần, "Con không muốn đi học!" Mẹ Diệp âm thanh vô cùng nghiêm túc, "Con nhất định phải đi học! Con là con trai duy nhất của nhà mình, nếu như con không đi học, sau này mẹ và cha con già rồi, dựa vào ai?" "Chị gái thành tích không phải rất tốt sao? Bố mẹ để cho chị ấy đi học là được rồi." Mục tiêu của Diệp Tử Thần, là trở thành một game thủ xuất sắc, từ một năm trước, tâm tư của nó đã không đặt ở việc học tập rồi. Cậu ta vốn nghĩ, chỉ cần tốt nghiệp lớp mười hai, cũng chẳng cần đi học, làm chuyện mình thích, không nghĩ tới, mới vừa nói ra, liền bị cha mẹ phản đối dữ dội như vậy. "Chị mày là con gái, có học nhiều hơn nữa, sau này cũng sẽ gả tới nhà người khác." "Cho nên? Bố mẹ mới ép con làm chuyện con không muốn làm?" Diệp Tử Thần lườm mẹ Diệp, "Chút tiền lương của bố mẹ có thể nuôi hai chị em con học đại học sao?" Cha…

Chương 1025-2: Khích bác

Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!Tác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngThành phố A mùa hè rất nóng, còn được gọi với danh xưng " chảo lửa". Diệp Phồn Tinh đầu đầy mồ hôi, vừa tới cửa nhà, chỉ nghe thấy tiếng kháng nghị của em trai Diệp Tử Thần, "Con không muốn đi học!" Mẹ Diệp âm thanh vô cùng nghiêm túc, "Con nhất định phải đi học! Con là con trai duy nhất của nhà mình, nếu như con không đi học, sau này mẹ và cha con già rồi, dựa vào ai?" "Chị gái thành tích không phải rất tốt sao? Bố mẹ để cho chị ấy đi học là được rồi." Mục tiêu của Diệp Tử Thần, là trở thành một game thủ xuất sắc, từ một năm trước, tâm tư của nó đã không đặt ở việc học tập rồi. Cậu ta vốn nghĩ, chỉ cần tốt nghiệp lớp mười hai, cũng chẳng cần đi học, làm chuyện mình thích, không nghĩ tới, mới vừa nói ra, liền bị cha mẹ phản đối dữ dội như vậy. "Chị mày là con gái, có học nhiều hơn nữa, sau này cũng sẽ gả tới nhà người khác." "Cho nên? Bố mẹ mới ép con làm chuyện con không muốn làm?" Diệp Tử Thần lườm mẹ Diệp, "Chút tiền lương của bố mẹ có thể nuôi hai chị em con học đại học sao?" Cha… Lửng mậtPhó Cảnh Ngộ nhìn bóng lưng thon dài cao ngất rời đi, không có lên tiếng, Tưởng Sâm đứng ở bên cạnh Phó Cảnh Ngộ, hướng về phía Phó Cảnh Ngộ hỏi: "Cố Vũ Trạch có bởi vì lúc trước ngài đưa cậu ta xuất ngoại mà hận ngài không?"Mặc dù nói khi đó là vì tốt cho hắn, nhưng, cũng đích xác là bởi vì Diệp Phồn Tinh.Đối với tầng quan hệ này, Tưởng Sâm cũng rất bất đắc dĩ.Phó Cảnh Ngộ không nói gì.-Diệp Phồn Tinh cùng Lâm Vi hôm nay vẫn làm việc như bình thường, Cố Vũ Trạch đến, làm cho tiết tấu cả công ty đều nhanh lên, thời gian lười biếng cũng không có.Liền ngay cả thực tập sinh mới tới cũng an bài không ít chuyện để làm.Có người ở bên cạnh nói: "liệu chúng ta tối nay có phải làm thêm giờ nữa không vậy? Cái vị Cố tổng này b**n th** thật đấy! Ngày đầu tiên đi làm đã bắt người ta làm thêm giờ, ngày hôm nay tôi còn có lịch đi làm tóc nữa nha!""Đúng đấy! lúc đầu nghe nói nơi này rất rảnh rỗi nên mới tới."Diệp Phồn Tinh ở bên cạnh nghe ngóng, cô ngược lại không cảm thấy sợ việc nhiều, chỉ sợ Cố Vũ Trạch cố ý nhằm vào mình.-Lúc xế chiều, mọi người trong công ty liền bị gọi đi phòng họp lớn họp.Cố Vũ Trạch phân phối thực hiện kế hoạch, cùng mọi người nói về công việc gần đây.Hắn mặc áo sơ mi, đứng ở trước máy chiếu, có chút hình ảnh bị chiếu lên trên mặt của hắn, nhưng không hề ảnh hưởng đến gương mặt đẹp trai cùng toàn thân cấm dục khí tức.Hắn mở miệng nói: "Đây là công trạng của công ty chúng ta mấy năm này, hàng năm đều thua lỗ, tiền thưởng càng có cũng như không, tôi biết mọi người rất đã hình thành thói quen làm việc chểnh mảng như vậy, nhưng nếu tôi tới rồi, sau này các người phải đi theo tiết tấu của tôi. Tôi nghĩ chính mọi người ngồi đây cũng muốn cuối năm có thưởng tết nhiều hơn, thử nghĩ một chút tổng kết cuối năm lên tập đoàn đạt thành tích cao, chẳng lẽ mọi người không cảm thấy kiêu ngạo sao?"Từ giờ đến giao thừa mật sẽ đăng bão chương để mừng năm mới, mong mọi người ủng hộ mật ạ!

Lửng mật

Phó Cảnh Ngộ nhìn bóng lưng thon dài cao ngất rời đi, không có lên tiếng, Tưởng Sâm đứng ở bên cạnh Phó Cảnh Ngộ, hướng về phía Phó Cảnh Ngộ hỏi: "Cố Vũ Trạch có bởi vì lúc trước ngài đưa cậu ta xuất ngoại mà hận ngài không?"

Mặc dù nói khi đó là vì tốt cho hắn, nhưng, cũng đích xác là bởi vì Diệp Phồn Tinh.

Đối với tầng quan hệ này, Tưởng Sâm cũng rất bất đắc dĩ.

Phó Cảnh Ngộ không nói gì.

-

Diệp Phồn Tinh cùng Lâm Vi hôm nay vẫn làm việc như bình thường, Cố Vũ Trạch đến, làm cho tiết tấu cả công ty đều nhanh lên, thời gian lười biếng cũng không có.

Liền ngay cả thực tập sinh mới tới cũng an bài không ít chuyện để làm.

Có người ở bên cạnh nói: "liệu chúng ta tối nay có phải làm thêm giờ nữa không vậy? Cái vị Cố tổng này b**n th** thật đấy! Ngày đầu tiên đi làm đã bắt người ta làm thêm giờ, ngày hôm nay tôi còn có lịch đi làm tóc nữa nha!"

"Đúng đấy! lúc đầu nghe nói nơi này rất rảnh rỗi nên mới tới."

Diệp Phồn Tinh ở bên cạnh nghe ngóng, cô ngược lại không cảm thấy sợ việc nhiều, chỉ sợ Cố Vũ Trạch cố ý nhằm vào mình.

-

Lúc xế chiều, mọi người trong công ty liền bị gọi đi phòng họp lớn họp.

Cố Vũ Trạch phân phối thực hiện kế hoạch, cùng mọi người nói về công việc gần đây.

Hắn mặc áo sơ mi, đứng ở trước máy chiếu, có chút hình ảnh bị chiếu lên trên mặt của hắn, nhưng không hề ảnh hưởng đến gương mặt đẹp trai cùng toàn thân cấm dục khí tức.

Hắn mở miệng nói: "Đây là công trạng của công ty chúng ta mấy năm này, hàng năm đều thua lỗ, tiền thưởng càng có cũng như không, tôi biết mọi người rất đã hình thành thói quen làm việc chểnh mảng như vậy, nhưng nếu tôi tới rồi, sau này các người phải đi theo tiết tấu của tôi. Tôi nghĩ chính mọi người ngồi đây cũng muốn cuối năm có thưởng tết nhiều hơn, thử nghĩ một chút tổng kết cuối năm lên tập đoàn đạt thành tích cao, chẳng lẽ mọi người không cảm thấy kiêu ngạo sao?"

Từ giờ đến giao thừa mật sẽ đăng bão chương để mừng năm mới, mong mọi người ủng hộ mật ạ!

Cả Đời Này Không Rời Xa Anh!Tác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngThành phố A mùa hè rất nóng, còn được gọi với danh xưng " chảo lửa". Diệp Phồn Tinh đầu đầy mồ hôi, vừa tới cửa nhà, chỉ nghe thấy tiếng kháng nghị của em trai Diệp Tử Thần, "Con không muốn đi học!" Mẹ Diệp âm thanh vô cùng nghiêm túc, "Con nhất định phải đi học! Con là con trai duy nhất của nhà mình, nếu như con không đi học, sau này mẹ và cha con già rồi, dựa vào ai?" "Chị gái thành tích không phải rất tốt sao? Bố mẹ để cho chị ấy đi học là được rồi." Mục tiêu của Diệp Tử Thần, là trở thành một game thủ xuất sắc, từ một năm trước, tâm tư của nó đã không đặt ở việc học tập rồi. Cậu ta vốn nghĩ, chỉ cần tốt nghiệp lớp mười hai, cũng chẳng cần đi học, làm chuyện mình thích, không nghĩ tới, mới vừa nói ra, liền bị cha mẹ phản đối dữ dội như vậy. "Chị mày là con gái, có học nhiều hơn nữa, sau này cũng sẽ gả tới nhà người khác." "Cho nên? Bố mẹ mới ép con làm chuyện con không muốn làm?" Diệp Tử Thần lườm mẹ Diệp, "Chút tiền lương của bố mẹ có thể nuôi hai chị em con học đại học sao?" Cha… Lửng mậtPhó Cảnh Ngộ nhìn bóng lưng thon dài cao ngất rời đi, không có lên tiếng, Tưởng Sâm đứng ở bên cạnh Phó Cảnh Ngộ, hướng về phía Phó Cảnh Ngộ hỏi: "Cố Vũ Trạch có bởi vì lúc trước ngài đưa cậu ta xuất ngoại mà hận ngài không?"Mặc dù nói khi đó là vì tốt cho hắn, nhưng, cũng đích xác là bởi vì Diệp Phồn Tinh.Đối với tầng quan hệ này, Tưởng Sâm cũng rất bất đắc dĩ.Phó Cảnh Ngộ không nói gì.-Diệp Phồn Tinh cùng Lâm Vi hôm nay vẫn làm việc như bình thường, Cố Vũ Trạch đến, làm cho tiết tấu cả công ty đều nhanh lên, thời gian lười biếng cũng không có.Liền ngay cả thực tập sinh mới tới cũng an bài không ít chuyện để làm.Có người ở bên cạnh nói: "liệu chúng ta tối nay có phải làm thêm giờ nữa không vậy? Cái vị Cố tổng này b**n th** thật đấy! Ngày đầu tiên đi làm đã bắt người ta làm thêm giờ, ngày hôm nay tôi còn có lịch đi làm tóc nữa nha!""Đúng đấy! lúc đầu nghe nói nơi này rất rảnh rỗi nên mới tới."Diệp Phồn Tinh ở bên cạnh nghe ngóng, cô ngược lại không cảm thấy sợ việc nhiều, chỉ sợ Cố Vũ Trạch cố ý nhằm vào mình.-Lúc xế chiều, mọi người trong công ty liền bị gọi đi phòng họp lớn họp.Cố Vũ Trạch phân phối thực hiện kế hoạch, cùng mọi người nói về công việc gần đây.Hắn mặc áo sơ mi, đứng ở trước máy chiếu, có chút hình ảnh bị chiếu lên trên mặt của hắn, nhưng không hề ảnh hưởng đến gương mặt đẹp trai cùng toàn thân cấm dục khí tức.Hắn mở miệng nói: "Đây là công trạng của công ty chúng ta mấy năm này, hàng năm đều thua lỗ, tiền thưởng càng có cũng như không, tôi biết mọi người rất đã hình thành thói quen làm việc chểnh mảng như vậy, nhưng nếu tôi tới rồi, sau này các người phải đi theo tiết tấu của tôi. Tôi nghĩ chính mọi người ngồi đây cũng muốn cuối năm có thưởng tết nhiều hơn, thử nghĩ một chút tổng kết cuối năm lên tập đoàn đạt thành tích cao, chẳng lẽ mọi người không cảm thấy kiêu ngạo sao?"Từ giờ đến giao thừa mật sẽ đăng bão chương để mừng năm mới, mong mọi người ủng hộ mật ạ!

Chương 1025-2: Khích bác