Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 191: Người anh yêu... Cô ấy là người như thế nào???
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Hạ Hàm Yên nói xong nghẹn ngào nói không được, khóc nức nở, giơ tay che miệng, bình tĩnh tâm tình sau mới tiếp tục mở miệng..."Nhưng... Nhưng tôi thật không có nghĩ đến Hứa Khai sẽ trở về, nếu như tôi biết, tôi nhất định sẽ tiếp tục kiên trì! Tôi cảm thấy mình đặc biệt bẩn không xứng với anh ấy, nhưng là khi tôi đem sự tình nói cho anh ấy, anh ấy cũng không hề ghét bỏ tôi, tôi thật sự rất yêu Hứa Khai... Tôi không thể không có anh ấy! Ở trong mắt các người, tôi là một người phụ nữ dơ bẩn, tôi cũng cảm thấy tôi đặc biệt dơ bẩn, nhưng tôi không thể sống mà thiếu anh ấy."Hạ Hàm Yên nói mấy câu, không biết đánh động được bao nhiêu tâm tư của mọi người, cảm thấy Hạ Hàm Yên đáng thương.Trên thính phòng, có người lặng lẽ nghị luận đối tượng đính hôn của Hạ Hàm Yên chính là Phó Kiến Văn, người đàn ông kim cương trong mắt tất cả các cô gái...Vừa nghĩ tới Hạ Hàm Yên có đối tượng kết hôn tốt như vậy lại không đồng ý, đại khái là thật sự yêu Hứa Khai đến cực hạn, cho rằng Hứa Khai đã không còn trên thế giới này nên tự mình sa đọa."Ai cũng có sai lầm, sự sai lầm này nếu như đặt ở trên người đàn ông, đại khái sẽ không có nhiều người chỉ trích nhục mạ như vậy, thế giới này đối với phụ đều là quá mức hà khắc." Tố Tâm nhìn về Hạ Hàm Yên đang thút thít, giữ đúng thái độ của người dẫn chương trình, nhàn nhạt nói, "Như vậy, Hứa thiếu gia tha thứ cho Hạ Hàm Yên, là vì yêu, hay vẫn là vì cảm động!"Lấy tư cách cùng Hứa Khai quen biết nhiều năm, Tố Tâm hỏi vấn đề này cảm thấy không tử tế cho lắm...Nhưng làm người dẫn chương trình, vấn đề này Tố Tâm nhất định phải hỏi.Không phải Tố Tâm là thánh mẫu, giúp Hạ Hàm Yên tẩy trắng, Tố Tâm chỉ là không muốn bởi vì một cái Hạ Hàm Yên mà làm Hứa Khai thấy phiền phức mà thôi.Hứa Khai vẫn giữ một bộ dáng cười vô cùng tự nhiên, lời nói vô cùng nhẹ nhàng, ôn hoà như nước, nhưng vẫn có thể khiến người ta nghe ra thê lương: "Nhiều năm sau tôi trở về, phát hiện mọi thứ quen thuộc đều đã thay đổi, chỉ có Hạ Hàm Yên vẫn còn, lúc ấy... Yêu hoặc là cảm động có cái gì khác nhau chứ!"Hứa Khai màu mắt thâm thúy, nhìn chăm chú vào trong ánh mắt của Tố Tâm, thấy cô tất cả đều là nghiêm túc..."Hứa thiếu gia, nguyện ý cho tôi hỏi! Người anh yêu... Cô ấy là người như thế nào?"Trên thính phòng cô gái vừa nãy đặt câu hỏi cho Hứa Khai lại tiếp tục dơ Microphone truy hỏi, như là cố ý hướng về phía Hạ Hàm Yên làm cô ta tức giận.Nghe tiếng, Hứa Khai thu hồi ánh mắt từ trên người Tố Tâm về.Không đợi Hứa Khai trả lời, Hạ Hàm Yên trong tay còn nắm chặt ống nói cướp lời mở miệng trước: "Đối với chuyện Hứa Khai đã từng yêu cô gái kia, chuyện xưa của bọn họ tôi so với bất luận người nào đều rõ ràng, cô gái mà Hứa Khai yêu, là một cô gái vô cùng thiện lương, đã từng là bạn rất thân của chúng tôi."Hứa Khai điều chỉnh tư thế ngồi sau đó nho nhã mở miệng nói: "Chuyện đã qua, không cần nhắc đến nữa."...Chương trình sau khi kết thúc, Tố Tâm đang ở bên trong phòng hóa trang quen thuộc xem tài liệu về tiết mục của Tô Mạn Mạn, Bạch Hiểu Niên hấp tấp xông vào."Mới vừa nãy ở trên chương trình, Hứa Khai nói cậu đều nghe được sao?" Bạch Hiểu Niên đẩy cửa đi vào đổ ập xuống liền hỏi.Tố Tâm lật trang tư liệu ra, tầm mắt quét qua Bạch Hiểu Niên, bình tĩnh mở miệng: "Trước tiên đóng cửa lại nói chuyện."Bạch Hiểu Niên đóng cửa, tâm tình dù sao cũng hơi kích động: "Tuổi chênh lệch nhiều, có vị hôn phu, mình nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có một mình cậu chính là phù hợp với điều kiện ấy! Tâm... Hứa Khai là ở trên chương trình biểu lộ! Cậu không có cảm xúc gì sao!"Các nàng thích ai hơn nhỉ? Hứa Khai hay Phó Kiến Văn nào
Hạ Hàm Yên nói xong nghẹn ngào nói không được, khóc nức nở, giơ tay che miệng, bình tĩnh tâm tình sau mới tiếp tục mở miệng...
"Nhưng... Nhưng tôi thật không có nghĩ đến Hứa Khai sẽ trở về, nếu như tôi biết, tôi nhất định sẽ tiếp tục kiên trì! Tôi cảm thấy mình đặc biệt bẩn không xứng với anh ấy, nhưng là khi tôi đem sự tình nói cho anh ấy, anh ấy cũng không hề ghét bỏ tôi, tôi thật sự rất yêu Hứa Khai... Tôi không thể không có anh ấy! Ở trong mắt các người, tôi là một người phụ nữ dơ bẩn, tôi cũng cảm thấy tôi đặc biệt dơ bẩn, nhưng tôi không thể sống mà thiếu anh ấy."
Hạ Hàm Yên nói mấy câu, không biết đánh động được bao nhiêu tâm tư của mọi người, cảm thấy Hạ Hàm Yên đáng thương.
Trên thính phòng, có người lặng lẽ nghị luận đối tượng đính hôn của Hạ Hàm Yên chính là Phó Kiến Văn, người đàn ông kim cương trong mắt tất cả các cô gái...
Vừa nghĩ tới Hạ Hàm Yên có đối tượng kết hôn tốt như vậy lại không đồng ý, đại khái là thật sự yêu Hứa Khai đến cực hạn, cho rằng Hứa Khai đã không còn trên thế giới này nên tự mình sa đọa.
"Ai cũng có sai lầm, sự sai lầm này nếu như đặt ở trên người đàn ông, đại khái sẽ không có nhiều người chỉ trích nhục mạ như vậy, thế giới này đối với phụ đều là quá mức hà khắc." Tố Tâm nhìn về Hạ Hàm Yên đang thút thít, giữ đúng thái độ của người dẫn chương trình, nhàn nhạt nói, "Như vậy, Hứa thiếu gia tha thứ cho Hạ Hàm Yên, là vì yêu, hay vẫn là vì cảm động!"
Lấy tư cách cùng Hứa Khai quen biết nhiều năm, Tố Tâm hỏi vấn đề này cảm thấy không tử tế cho lắm...
Nhưng làm người dẫn chương trình, vấn đề này Tố Tâm nhất định phải hỏi.
Không phải Tố Tâm là thánh mẫu, giúp Hạ Hàm Yên tẩy trắng, Tố Tâm chỉ là không muốn bởi vì một cái Hạ Hàm Yên mà làm Hứa Khai thấy phiền phức mà thôi.
Hứa Khai vẫn giữ một bộ dáng cười vô cùng tự nhiên, lời nói vô cùng nhẹ nhàng, ôn hoà như nước, nhưng vẫn có thể khiến người ta nghe ra thê lương: "Nhiều năm sau tôi trở về, phát hiện mọi thứ quen thuộc đều đã thay đổi, chỉ có Hạ Hàm Yên vẫn còn, lúc ấy... Yêu hoặc là cảm động có cái gì khác nhau chứ!"
Hứa Khai màu mắt thâm thúy, nhìn chăm chú vào trong ánh mắt của Tố Tâm, thấy cô tất cả đều là nghiêm túc...
"Hứa thiếu gia, nguyện ý cho tôi hỏi! Người anh yêu... Cô ấy là người như thế nào?"
Trên thính phòng cô gái vừa nãy đặt câu hỏi cho Hứa Khai lại tiếp tục dơ Microphone truy hỏi, như là cố ý hướng về phía Hạ Hàm Yên làm cô ta tức giận.
Nghe tiếng, Hứa Khai thu hồi ánh mắt từ trên người Tố Tâm về.
Không đợi Hứa Khai trả lời, Hạ Hàm Yên trong tay còn nắm chặt ống nói cướp lời mở miệng trước: "Đối với chuyện Hứa Khai đã từng yêu cô gái kia, chuyện xưa của bọn họ tôi so với bất luận người nào đều rõ ràng, cô gái mà Hứa Khai yêu, là một cô gái vô cùng thiện lương, đã từng là bạn rất thân của chúng tôi."
Hứa Khai điều chỉnh tư thế ngồi sau đó nho nhã mở miệng nói: "Chuyện đã qua, không cần nhắc đến nữa."
...
Chương trình sau khi kết thúc, Tố Tâm đang ở bên trong phòng hóa trang quen thuộc xem tài liệu về tiết mục của Tô Mạn Mạn, Bạch Hiểu Niên hấp tấp xông vào.
"Mới vừa nãy ở trên chương trình, Hứa Khai nói cậu đều nghe được sao?" Bạch Hiểu Niên đẩy cửa đi vào đổ ập xuống liền hỏi.
Tố Tâm lật trang tư liệu ra, tầm mắt quét qua Bạch Hiểu Niên, bình tĩnh mở miệng: "Trước tiên đóng cửa lại nói chuyện."
Bạch Hiểu Niên đóng cửa, tâm tình dù sao cũng hơi kích động: "Tuổi chênh lệch nhiều, có vị hôn phu, mình nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có một mình cậu chính là phù hợp với điều kiện ấy! Tâm... Hứa Khai là ở trên chương trình biểu lộ! Cậu không có cảm xúc gì sao!"
Các nàng thích ai hơn nhỉ? Hứa Khai hay Phó Kiến Văn nào
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Hạ Hàm Yên nói xong nghẹn ngào nói không được, khóc nức nở, giơ tay che miệng, bình tĩnh tâm tình sau mới tiếp tục mở miệng..."Nhưng... Nhưng tôi thật không có nghĩ đến Hứa Khai sẽ trở về, nếu như tôi biết, tôi nhất định sẽ tiếp tục kiên trì! Tôi cảm thấy mình đặc biệt bẩn không xứng với anh ấy, nhưng là khi tôi đem sự tình nói cho anh ấy, anh ấy cũng không hề ghét bỏ tôi, tôi thật sự rất yêu Hứa Khai... Tôi không thể không có anh ấy! Ở trong mắt các người, tôi là một người phụ nữ dơ bẩn, tôi cũng cảm thấy tôi đặc biệt dơ bẩn, nhưng tôi không thể sống mà thiếu anh ấy."Hạ Hàm Yên nói mấy câu, không biết đánh động được bao nhiêu tâm tư của mọi người, cảm thấy Hạ Hàm Yên đáng thương.Trên thính phòng, có người lặng lẽ nghị luận đối tượng đính hôn của Hạ Hàm Yên chính là Phó Kiến Văn, người đàn ông kim cương trong mắt tất cả các cô gái...Vừa nghĩ tới Hạ Hàm Yên có đối tượng kết hôn tốt như vậy lại không đồng ý, đại khái là thật sự yêu Hứa Khai đến cực hạn, cho rằng Hứa Khai đã không còn trên thế giới này nên tự mình sa đọa."Ai cũng có sai lầm, sự sai lầm này nếu như đặt ở trên người đàn ông, đại khái sẽ không có nhiều người chỉ trích nhục mạ như vậy, thế giới này đối với phụ đều là quá mức hà khắc." Tố Tâm nhìn về Hạ Hàm Yên đang thút thít, giữ đúng thái độ của người dẫn chương trình, nhàn nhạt nói, "Như vậy, Hứa thiếu gia tha thứ cho Hạ Hàm Yên, là vì yêu, hay vẫn là vì cảm động!"Lấy tư cách cùng Hứa Khai quen biết nhiều năm, Tố Tâm hỏi vấn đề này cảm thấy không tử tế cho lắm...Nhưng làm người dẫn chương trình, vấn đề này Tố Tâm nhất định phải hỏi.Không phải Tố Tâm là thánh mẫu, giúp Hạ Hàm Yên tẩy trắng, Tố Tâm chỉ là không muốn bởi vì một cái Hạ Hàm Yên mà làm Hứa Khai thấy phiền phức mà thôi.Hứa Khai vẫn giữ một bộ dáng cười vô cùng tự nhiên, lời nói vô cùng nhẹ nhàng, ôn hoà như nước, nhưng vẫn có thể khiến người ta nghe ra thê lương: "Nhiều năm sau tôi trở về, phát hiện mọi thứ quen thuộc đều đã thay đổi, chỉ có Hạ Hàm Yên vẫn còn, lúc ấy... Yêu hoặc là cảm động có cái gì khác nhau chứ!"Hứa Khai màu mắt thâm thúy, nhìn chăm chú vào trong ánh mắt của Tố Tâm, thấy cô tất cả đều là nghiêm túc..."Hứa thiếu gia, nguyện ý cho tôi hỏi! Người anh yêu... Cô ấy là người như thế nào?"Trên thính phòng cô gái vừa nãy đặt câu hỏi cho Hứa Khai lại tiếp tục dơ Microphone truy hỏi, như là cố ý hướng về phía Hạ Hàm Yên làm cô ta tức giận.Nghe tiếng, Hứa Khai thu hồi ánh mắt từ trên người Tố Tâm về.Không đợi Hứa Khai trả lời, Hạ Hàm Yên trong tay còn nắm chặt ống nói cướp lời mở miệng trước: "Đối với chuyện Hứa Khai đã từng yêu cô gái kia, chuyện xưa của bọn họ tôi so với bất luận người nào đều rõ ràng, cô gái mà Hứa Khai yêu, là một cô gái vô cùng thiện lương, đã từng là bạn rất thân của chúng tôi."Hứa Khai điều chỉnh tư thế ngồi sau đó nho nhã mở miệng nói: "Chuyện đã qua, không cần nhắc đến nữa."...Chương trình sau khi kết thúc, Tố Tâm đang ở bên trong phòng hóa trang quen thuộc xem tài liệu về tiết mục của Tô Mạn Mạn, Bạch Hiểu Niên hấp tấp xông vào."Mới vừa nãy ở trên chương trình, Hứa Khai nói cậu đều nghe được sao?" Bạch Hiểu Niên đẩy cửa đi vào đổ ập xuống liền hỏi.Tố Tâm lật trang tư liệu ra, tầm mắt quét qua Bạch Hiểu Niên, bình tĩnh mở miệng: "Trước tiên đóng cửa lại nói chuyện."Bạch Hiểu Niên đóng cửa, tâm tình dù sao cũng hơi kích động: "Tuổi chênh lệch nhiều, có vị hôn phu, mình nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có một mình cậu chính là phù hợp với điều kiện ấy! Tâm... Hứa Khai là ở trên chương trình biểu lộ! Cậu không có cảm xúc gì sao!"Các nàng thích ai hơn nhỉ? Hứa Khai hay Phó Kiến Văn nào