Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 400: Rất khó mua sao?
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Về phần quà tặng cho Đoàn Đoàn, trong lòng Tố Tâm cũng đã có chuẩn bịĐiện thoại trong túi xách rung lên, Tố Tâm lấy điện thoại ra, chính là Phó Kiến Văn gọiTố Tâm đóng cửa kính xe taxi lại, ấn nghe: "Kiến Văn ""Tố Tố, tối hôm nay anh phải đi đến thành phố B một chuyến để gặp một người bạn vô cùng quan trọng, nếu như em không phải quay, đi cùng anh một chuyến được không"Giọng nói từ tính của Phó Kiến Văn từ đầu bên kia điện thoại truyền đếnHai chữ “Tố Tố” khiến cho trái tim nhỏ bé của Tố Tâm không tự chủ được nhảy lên ầm ầmCô chưa từng nghĩ anh gọi hai chữ “Tố Tố” lại dễ nghe như vậyỶ vào việc qua điện thoại không nhìn thấy nhau, Tố Tâm không che giấu đỏ mặt, cô đem điện thoại đổi tay, dùng tai phải nghe điện thoại, sờ sờ tai trái đã nóng lên của mình, hỏi: "Nhưng Đoàn Đoàn làm sao bây giờ!""Đoàn Đoàn có dì Lý chăm sóc "Trước đây, lúc chưa có Tố Tâm, lúc Phó Kiến Văn đi công tác, Đoàn Đoàn sẽ để dì Lý chăm sóc hoặc lại để Phó lão phu nhân đưa về nhà cũ"Nếu như Đoàn Đoàn ở với dì Lý rồi thì em không có việc gì, ngày mai có thể đi được!" Tố Tâm đem tóc rối vén ra sau tai" Em xong việc về nhà dọn dẹp hành lý một chút, không cần nhiều Hai ba ngày là được! Phía bên này hết bận anh sẽ đến đón em!"Cúp điện thoại, lỗ tai Tố Tâm bị phỏng lợi hại, cô kéo cửa kính xe xuống cho gió mát thổi vào bên trong, lúc này nhiệt độ bên tai mới giảm đi một chútBiệt thự nhà Phó Kiến VănDì Lý đã nhận được điện thoại của Phó Kiến Văn, biết Tố Tâm sẽ cùng Phó Kiến Văn đi đến thành phố B một chuyến, hai ba ngày này Đoàn Đoàn sẽ do mình chăm sócTìm kiếm va ly xong, Tố Tâm đi vào trong thu dọn quần áo của mình và Phó Kiến VănTrước đây ở đài truyền hình hầu như Tố Tâm không có cơ hội đi công tác, cho nên đối với việc thu dọn hành lý đi công tác không được thành thạo cho lắmDo dự chốc lát, cô đem rương hành lý chụp hình gửi qua cho Phó Kiến Văn, nhắn tin hỏi anh xem có cần mang thêm gì khôngChưa được mấy giây, Phó Kiến Văn đã nhắn tin lại, Tố Tâm mở ra, chỉ có hai chữ: Quần nhỏTố Tâm: ""Quần nhỏ cô đã để ở trong góc, rõ ràng như vậy mà Phó Kiến Văn không nhìn thấy sao! Hay là anh cố ý chêu ghẹo mìnhTố Tâm đang suy nghĩ, lại có một tin nhắn ngắn được gửi đếnMở raLần này là ba chữ: Bao cao suMặt Tố Tâm nóng đến mức nổ tung, cô siết chặt điện thoại, mặt đỏ tới mang taiKhông phải nói mang cô đi gặp người bạn vô cùng quan trọng của anh sao, như nào lại phải mang theo bao cao su!Tố Tâm đóng va ly hành lý lại, còn chưa kịp mang đi để ở cuối giường, đã nghe thấy giọng trầm thấp của Phó Kiến Văn truyền đến: "Bao cao su còn chưa thả vào sao em đã gấp gáp đóng va ly lại rồi!"Quay đầu, Tố Tâm nhìn thấy Phó Kiến Văn đang đi vào, anh mở cúc áo âu phục ra, kéo cà vạt ra khỏi cổ áo sơ mi, mặt mày mỉm cười Hướng về phía giường đi tới"Sao anh về sớm vậy!" Tố Tâm hỏi Phó Kiến Văn"Anh không trở lại nhìn một chút thì đồ vật cần thiết đã bị em bỏ ở nhà mất rồi!" Phó Kiến Văn cởi áo khoác âu phục và cà vạt xuống, cùng nhau ném ở trên giường, lại khom lưng đem va ly Tố Tâm đặt ở trên giường mở raKiểm tra qua loa xong, Phó Kiến Văn lấy mấy thứ không cần thiết ra, lúc này mới quay đầu lại nói với Tố Tâm: "Bao cao su ở ngăn kéo trong phòng đọc sách, em giúp anh đi lấy một chút "Ngực Tố Tâm phập phồng, Phó Kiến Văn đây chính là cố ý muốn xem cô xấu hổ sao, đã về đến nhà rồi còn nhắn tin Nhiệt độ trên mặt cô càng bỏng hơn: "Bao cao su rất khó mua sao!"*Đố mọi người biết Phó Kiến Văn dẫn Tố Tâm đi gặp ai nào? Hãy like và bỏ phiếu cho sữa để biết thêm chi tiết ngay trong buổi tối ngày hôm nay nha *
Về phần quà tặng cho Đoàn Đoàn, trong lòng Tố Tâm cũng đã có chuẩn bị
Điện thoại trong túi xách rung lên, Tố Tâm lấy điện thoại ra, chính là Phó Kiến Văn gọi
Tố Tâm đóng cửa kính xe taxi lại, ấn nghe: "Kiến Văn "
"Tố Tố, tối hôm nay anh phải đi đến thành phố B một chuyến để gặp một người bạn vô cùng quan trọng, nếu như em không phải quay, đi cùng anh một chuyến được không"
Giọng nói từ tính của Phó Kiến Văn từ đầu bên kia điện thoại truyền đến
Hai chữ “Tố Tố” khiến cho trái tim nhỏ bé của Tố Tâm không tự chủ được nhảy lên ầm ầm
Cô chưa từng nghĩ anh gọi hai chữ “Tố Tố” lại dễ nghe như vậy
Ỷ vào việc qua điện thoại không nhìn thấy nhau, Tố Tâm không che giấu đỏ mặt, cô đem điện thoại đổi tay, dùng tai phải nghe điện thoại, sờ sờ tai trái đã nóng lên của mình, hỏi: "Nhưng Đoàn Đoàn làm sao bây giờ!"
"Đoàn Đoàn có dì Lý chăm sóc "
Trước đây, lúc chưa có Tố Tâm, lúc Phó Kiến Văn đi công tác, Đoàn Đoàn sẽ để dì Lý chăm sóc hoặc lại để Phó lão phu nhân đưa về nhà cũ
"Nếu như Đoàn Đoàn ở với dì Lý rồi thì em không có việc gì, ngày mai có thể đi được!" Tố Tâm đem tóc rối vén ra sau tai
" Em xong việc về nhà dọn dẹp hành lý một chút, không cần nhiều Hai ba ngày là được! Phía bên này hết bận anh sẽ đến đón em!"
Cúp điện thoại, lỗ tai Tố Tâm bị phỏng lợi hại, cô kéo cửa kính xe xuống cho gió mát thổi vào bên trong, lúc này nhiệt độ bên tai mới giảm đi một chút
Biệt thự nhà Phó Kiến Văn
Dì Lý đã nhận được điện thoại của Phó Kiến Văn, biết Tố Tâm sẽ cùng Phó Kiến Văn đi đến thành phố B một chuyến, hai ba ngày này Đoàn Đoàn sẽ do mình chăm sóc
Tìm kiếm va ly xong, Tố Tâm đi vào trong thu dọn quần áo của mình và Phó Kiến Văn
Trước đây ở đài truyền hình hầu như Tố Tâm không có cơ hội đi công tác, cho nên đối với việc thu dọn hành lý đi công tác không được thành thạo cho lắm
Do dự chốc lát, cô đem rương hành lý chụp hình gửi qua cho Phó Kiến Văn, nhắn tin hỏi anh xem có cần mang thêm gì không
Chưa được mấy giây, Phó Kiến Văn đã nhắn tin lại, Tố Tâm mở ra, chỉ có hai chữ: Quần nhỏ
Tố Tâm: ""
Quần nhỏ cô đã để ở trong góc, rõ ràng như vậy mà Phó Kiến Văn không nhìn thấy sao! Hay là anh cố ý chêu ghẹo mình
Tố Tâm đang suy nghĩ, lại có một tin nhắn ngắn được gửi đến
Mở ra
Lần này là ba chữ: Bao cao su
Mặt Tố Tâm nóng đến mức nổ tung, cô siết chặt điện thoại, mặt đỏ tới mang tai
Không phải nói mang cô đi gặp người bạn vô cùng quan trọng của anh sao, như nào lại phải mang theo bao cao su!
Tố Tâm đóng va ly hành lý lại, còn chưa kịp mang đi để ở cuối giường, đã nghe thấy giọng trầm thấp của Phó Kiến Văn truyền đến: "Bao cao su còn chưa thả vào sao em đã gấp gáp đóng va ly lại rồi!"
Quay đầu, Tố Tâm nhìn thấy Phó Kiến Văn đang đi vào, anh mở cúc áo âu phục ra, kéo cà vạt ra khỏi cổ áo sơ mi, mặt mày mỉm cười Hướng về phía giường đi tới
"Sao anh về sớm vậy!" Tố Tâm hỏi Phó Kiến Văn
"Anh không trở lại nhìn một chút thì đồ vật cần thiết đã bị em bỏ ở nhà mất rồi!" Phó Kiến Văn cởi áo khoác âu phục và cà vạt xuống, cùng nhau ném ở trên giường, lại khom lưng đem va ly Tố Tâm đặt ở trên giường mở ra
Kiểm tra qua loa xong, Phó Kiến Văn lấy mấy thứ không cần thiết ra, lúc này mới quay đầu lại nói với Tố Tâm: "Bao cao su ở ngăn kéo trong phòng đọc sách, em giúp anh đi lấy một chút "
Ngực Tố Tâm phập phồng, Phó Kiến Văn đây chính là cố ý muốn xem cô xấu hổ sao, đã về đến nhà rồi còn nhắn tin Nhiệt độ trên mặt cô càng bỏng hơn: "Bao cao su rất khó mua sao!"
*Đố mọi người biết Phó Kiến Văn dẫn Tố Tâm đi gặp ai nào? Hãy like và bỏ phiếu cho sữa để biết thêm chi tiết ngay trong buổi tối ngày hôm nay nha *
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Về phần quà tặng cho Đoàn Đoàn, trong lòng Tố Tâm cũng đã có chuẩn bịĐiện thoại trong túi xách rung lên, Tố Tâm lấy điện thoại ra, chính là Phó Kiến Văn gọiTố Tâm đóng cửa kính xe taxi lại, ấn nghe: "Kiến Văn ""Tố Tố, tối hôm nay anh phải đi đến thành phố B một chuyến để gặp một người bạn vô cùng quan trọng, nếu như em không phải quay, đi cùng anh một chuyến được không"Giọng nói từ tính của Phó Kiến Văn từ đầu bên kia điện thoại truyền đếnHai chữ “Tố Tố” khiến cho trái tim nhỏ bé của Tố Tâm không tự chủ được nhảy lên ầm ầmCô chưa từng nghĩ anh gọi hai chữ “Tố Tố” lại dễ nghe như vậyỶ vào việc qua điện thoại không nhìn thấy nhau, Tố Tâm không che giấu đỏ mặt, cô đem điện thoại đổi tay, dùng tai phải nghe điện thoại, sờ sờ tai trái đã nóng lên của mình, hỏi: "Nhưng Đoàn Đoàn làm sao bây giờ!""Đoàn Đoàn có dì Lý chăm sóc "Trước đây, lúc chưa có Tố Tâm, lúc Phó Kiến Văn đi công tác, Đoàn Đoàn sẽ để dì Lý chăm sóc hoặc lại để Phó lão phu nhân đưa về nhà cũ"Nếu như Đoàn Đoàn ở với dì Lý rồi thì em không có việc gì, ngày mai có thể đi được!" Tố Tâm đem tóc rối vén ra sau tai" Em xong việc về nhà dọn dẹp hành lý một chút, không cần nhiều Hai ba ngày là được! Phía bên này hết bận anh sẽ đến đón em!"Cúp điện thoại, lỗ tai Tố Tâm bị phỏng lợi hại, cô kéo cửa kính xe xuống cho gió mát thổi vào bên trong, lúc này nhiệt độ bên tai mới giảm đi một chútBiệt thự nhà Phó Kiến VănDì Lý đã nhận được điện thoại của Phó Kiến Văn, biết Tố Tâm sẽ cùng Phó Kiến Văn đi đến thành phố B một chuyến, hai ba ngày này Đoàn Đoàn sẽ do mình chăm sócTìm kiếm va ly xong, Tố Tâm đi vào trong thu dọn quần áo của mình và Phó Kiến VănTrước đây ở đài truyền hình hầu như Tố Tâm không có cơ hội đi công tác, cho nên đối với việc thu dọn hành lý đi công tác không được thành thạo cho lắmDo dự chốc lát, cô đem rương hành lý chụp hình gửi qua cho Phó Kiến Văn, nhắn tin hỏi anh xem có cần mang thêm gì khôngChưa được mấy giây, Phó Kiến Văn đã nhắn tin lại, Tố Tâm mở ra, chỉ có hai chữ: Quần nhỏTố Tâm: ""Quần nhỏ cô đã để ở trong góc, rõ ràng như vậy mà Phó Kiến Văn không nhìn thấy sao! Hay là anh cố ý chêu ghẹo mìnhTố Tâm đang suy nghĩ, lại có một tin nhắn ngắn được gửi đếnMở raLần này là ba chữ: Bao cao suMặt Tố Tâm nóng đến mức nổ tung, cô siết chặt điện thoại, mặt đỏ tới mang taiKhông phải nói mang cô đi gặp người bạn vô cùng quan trọng của anh sao, như nào lại phải mang theo bao cao su!Tố Tâm đóng va ly hành lý lại, còn chưa kịp mang đi để ở cuối giường, đã nghe thấy giọng trầm thấp của Phó Kiến Văn truyền đến: "Bao cao su còn chưa thả vào sao em đã gấp gáp đóng va ly lại rồi!"Quay đầu, Tố Tâm nhìn thấy Phó Kiến Văn đang đi vào, anh mở cúc áo âu phục ra, kéo cà vạt ra khỏi cổ áo sơ mi, mặt mày mỉm cười Hướng về phía giường đi tới"Sao anh về sớm vậy!" Tố Tâm hỏi Phó Kiến Văn"Anh không trở lại nhìn một chút thì đồ vật cần thiết đã bị em bỏ ở nhà mất rồi!" Phó Kiến Văn cởi áo khoác âu phục và cà vạt xuống, cùng nhau ném ở trên giường, lại khom lưng đem va ly Tố Tâm đặt ở trên giường mở raKiểm tra qua loa xong, Phó Kiến Văn lấy mấy thứ không cần thiết ra, lúc này mới quay đầu lại nói với Tố Tâm: "Bao cao su ở ngăn kéo trong phòng đọc sách, em giúp anh đi lấy một chút "Ngực Tố Tâm phập phồng, Phó Kiến Văn đây chính là cố ý muốn xem cô xấu hổ sao, đã về đến nhà rồi còn nhắn tin Nhiệt độ trên mặt cô càng bỏng hơn: "Bao cao su rất khó mua sao!"*Đố mọi người biết Phó Kiến Văn dẫn Tố Tâm đi gặp ai nào? Hãy like và bỏ phiếu cho sữa để biết thêm chi tiết ngay trong buổi tối ngày hôm nay nha *