Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 408: Em không nghe không nghe không nghe
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Phó Kiến Văn nắm chặt tay nhỏ của Tố Tâm, lại cắm chìa khoá vàoVừa ra vừa vào, loại động tác này, khiến cho Tố Tâm nghĩ đến loại hình ảnh xấu hổ kiaTrên mặt cô nóng bứng"Phó Kiến Văn!" Tố Tâm giận giữ xoay người trừng mắt nhìn Phó Kiến VănPhó Kiến Văn mỉm cười, nhỏ giọng hỏi Tố Tâm: "Anh làm sao!""Anh Anh " trong lúc nhất thời Tố Tâm không biết nói gì, Phó Kiến Văn cũng không nói gì, mà vẫn duy trì động tác kiaGương mặt Tố Tâm đỏ chót, cô cắn môi nhìn qua Phó Kiến Văn, vô cùng xấu hổNếu như mắng Phó Kiến Văn hạ lưu, nhất định Phó Kiến Văn sẽ nắm lấy chuyện kia, nói cô chỉ nghĩ đến chuyện đen tốiTố Tâm không nói được gì, chỉ tức giận trừng mắt lên nhìn Phó Kiến Văn, không mở miệng, xoay người muốn mở cửa đi vàoThân thể cao lớn của Phó Kiến Văn dán lên ở phía sau lưng Tố Tâm, bàn tay lớn kéo chốt cửa, giọng nói khàn khàn vang lên bên tai Tố Tâm: "Lần sau Hi vọng Phó phu nhân có thể phối hợp như vậy, anh đưa vào, em đưa ra ""Em không nghe không nghe!" Tố Tâm lấy hai tay bịt lấy lỗ tai Mạnh mẽ trừng Phó Kiến VănPhó Kiến Văn bị động tác ngượng ngùng của Tố Tâm làm cho vui vẻ, đáy mắt cùng đuôi mày nhuộm lên một tầng ôn nhuỞ căn biệt thự sát vách có một bà lão đang cầm bình ra tưới hoa thì thấy Tố Tâm và Phó Kiến Văn đang trừng mắt nhìn nhau, bà lão nheo mắt nhìn về phía hai người nhưng lại nhìn không rõ, bà kéo kính mắt ở trên cổ để nhìn cho rõ hơnTố Tâm có chút sợ hãi, vội vàng kéo cửa ra, lôi kéo cánh tay Phó Kiến Văn, đem người kéo vào trong cửaSống lưng Tố Tâm căng thẳng, cô chỉ lo Phó Kiến Văn không biết xấu hổ lớn giọng nói cái gì đó Cho nên cô vừa vịn lấy tủ giày để đổi dép đi trong nhà vừa hướng về phía nhà bếp gọi to: "Dì Lý ơi con mua dầu hào về rồi "Tố Tâm cố ý gọi dì Lý thật to, để Phó Kiến Văn biết có người lớn ở nhà nên sẽ biết chừng mực"Vất vả cho con rồi " Dì Lý ở phòng bếp đáp một tiếng, trong lòng lại vụng trộm cười cườiNước tương còn đang ở trong tay Phó Kiến Văn, Tố Tâm nói: "Dì ơi con để dầu hào ở trên tủ giày, con đi thay quần áo ướt đã"Dì Lý ở trong phòng bếp, đột nhiên nghĩ đến vừa nãy Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm đứng ở cửa hôn môi, bà dùng tạp dề xoa xoa tay, suy nghĩ một lúc xong mở miệng nói: " Bữa trưa dì làm khoảng một tiếng nữa mới xong, không cần vội không cần vội!"Tuổi trẻ sức khoẻ tốt, vừa nãy dì Lý thấy Tố Tâm đã bị Phó Kiến Văn làm rung động, tính toán nói là lên lầu thay quần áo, có thể là muốn lên lầu thân mật một phenDì Lý không muốn quấy rầy đôi vợ chồng trẻ thân mật cho nên cố ý nói thời gian dài ra Để cho Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm có thời gian thân mậtNói khoảng một giờ nữa mới nấu cơm xong, sau đó dì Lý cầm lấy cái muôi lên, lại suy nghĩ một chút, một giờ Không biết có đủ thời gian để hai vợ chồng trẻ thân thiết hay không!*Ai hóng xôi thịt hông nào? Hãy like và bỏ phiếu cho sữa nhé *
Phó Kiến Văn nắm chặt tay nhỏ của Tố Tâm, lại cắm chìa khoá vào
Vừa ra vừa vào, loại động tác này, khiến cho Tố Tâm nghĩ đến loại hình ảnh xấu hổ kia
Trên mặt cô nóng bứng
"Phó Kiến Văn!" Tố Tâm giận giữ xoay người trừng mắt nhìn Phó Kiến Văn
Phó Kiến Văn mỉm cười, nhỏ giọng hỏi Tố Tâm: "Anh làm sao!"
"Anh Anh " trong lúc nhất thời Tố Tâm không biết nói gì, Phó Kiến Văn cũng không nói gì, mà vẫn duy trì động tác kia
Gương mặt Tố Tâm đỏ chót, cô cắn môi nhìn qua Phó Kiến Văn, vô cùng xấu hổ
Nếu như mắng Phó Kiến Văn hạ lưu, nhất định Phó Kiến Văn sẽ nắm lấy chuyện kia, nói cô chỉ nghĩ đến chuyện đen tối
Tố Tâm không nói được gì, chỉ tức giận trừng mắt lên nhìn Phó Kiến Văn, không mở miệng, xoay người muốn mở cửa đi vào
Thân thể cao lớn của Phó Kiến Văn dán lên ở phía sau lưng Tố Tâm, bàn tay lớn kéo chốt cửa, giọng nói khàn khàn vang lên bên tai Tố Tâm: "Lần sau Hi vọng Phó phu nhân có thể phối hợp như vậy, anh đưa vào, em đưa ra "
"Em không nghe không nghe!" Tố Tâm lấy hai tay bịt lấy lỗ tai Mạnh mẽ trừng Phó Kiến Văn
Phó Kiến Văn bị động tác ngượng ngùng của Tố Tâm làm cho vui vẻ, đáy mắt cùng đuôi mày nhuộm lên một tầng ôn nhu
Ở căn biệt thự sát vách có một bà lão đang cầm bình ra tưới hoa thì thấy Tố Tâm và Phó Kiến Văn đang trừng mắt nhìn nhau, bà lão nheo mắt nhìn về phía hai người nhưng lại nhìn không rõ, bà kéo kính mắt ở trên cổ để nhìn cho rõ hơn
Tố Tâm có chút sợ hãi, vội vàng kéo cửa ra, lôi kéo cánh tay Phó Kiến Văn, đem người kéo vào trong cửa
Sống lưng Tố Tâm căng thẳng, cô chỉ lo Phó Kiến Văn không biết xấu hổ lớn giọng nói cái gì đó Cho nên cô vừa vịn lấy tủ giày để đổi dép đi trong nhà vừa hướng về phía nhà bếp gọi to: "Dì Lý ơi con mua dầu hào về rồi "
Tố Tâm cố ý gọi dì Lý thật to, để Phó Kiến Văn biết có người lớn ở nhà nên sẽ biết chừng mực
"Vất vả cho con rồi " Dì Lý ở phòng bếp đáp một tiếng, trong lòng lại vụng trộm cười cười
Nước tương còn đang ở trong tay Phó Kiến Văn, Tố Tâm nói: "Dì ơi con để dầu hào ở trên tủ giày, con đi thay quần áo ướt đã"
Dì Lý ở trong phòng bếp, đột nhiên nghĩ đến vừa nãy Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm đứng ở cửa hôn môi, bà dùng tạp dề xoa xoa tay, suy nghĩ một lúc xong mở miệng nói: " Bữa trưa dì làm khoảng một tiếng nữa mới xong, không cần vội không cần vội!"
Tuổi trẻ sức khoẻ tốt, vừa nãy dì Lý thấy Tố Tâm đã bị Phó Kiến Văn làm rung động, tính toán nói là lên lầu thay quần áo, có thể là muốn lên lầu thân mật một phen
Dì Lý không muốn quấy rầy đôi vợ chồng trẻ thân mật cho nên cố ý nói thời gian dài ra Để cho Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm có thời gian thân mật
Nói khoảng một giờ nữa mới nấu cơm xong, sau đó dì Lý cầm lấy cái muôi lên, lại suy nghĩ một chút, một giờ Không biết có đủ thời gian để hai vợ chồng trẻ thân thiết hay không!
*Ai hóng xôi thịt hông nào? Hãy like và bỏ phiếu cho sữa nhé *
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Phó Kiến Văn nắm chặt tay nhỏ của Tố Tâm, lại cắm chìa khoá vàoVừa ra vừa vào, loại động tác này, khiến cho Tố Tâm nghĩ đến loại hình ảnh xấu hổ kiaTrên mặt cô nóng bứng"Phó Kiến Văn!" Tố Tâm giận giữ xoay người trừng mắt nhìn Phó Kiến VănPhó Kiến Văn mỉm cười, nhỏ giọng hỏi Tố Tâm: "Anh làm sao!""Anh Anh " trong lúc nhất thời Tố Tâm không biết nói gì, Phó Kiến Văn cũng không nói gì, mà vẫn duy trì động tác kiaGương mặt Tố Tâm đỏ chót, cô cắn môi nhìn qua Phó Kiến Văn, vô cùng xấu hổNếu như mắng Phó Kiến Văn hạ lưu, nhất định Phó Kiến Văn sẽ nắm lấy chuyện kia, nói cô chỉ nghĩ đến chuyện đen tốiTố Tâm không nói được gì, chỉ tức giận trừng mắt lên nhìn Phó Kiến Văn, không mở miệng, xoay người muốn mở cửa đi vàoThân thể cao lớn của Phó Kiến Văn dán lên ở phía sau lưng Tố Tâm, bàn tay lớn kéo chốt cửa, giọng nói khàn khàn vang lên bên tai Tố Tâm: "Lần sau Hi vọng Phó phu nhân có thể phối hợp như vậy, anh đưa vào, em đưa ra ""Em không nghe không nghe!" Tố Tâm lấy hai tay bịt lấy lỗ tai Mạnh mẽ trừng Phó Kiến VănPhó Kiến Văn bị động tác ngượng ngùng của Tố Tâm làm cho vui vẻ, đáy mắt cùng đuôi mày nhuộm lên một tầng ôn nhuỞ căn biệt thự sát vách có một bà lão đang cầm bình ra tưới hoa thì thấy Tố Tâm và Phó Kiến Văn đang trừng mắt nhìn nhau, bà lão nheo mắt nhìn về phía hai người nhưng lại nhìn không rõ, bà kéo kính mắt ở trên cổ để nhìn cho rõ hơnTố Tâm có chút sợ hãi, vội vàng kéo cửa ra, lôi kéo cánh tay Phó Kiến Văn, đem người kéo vào trong cửaSống lưng Tố Tâm căng thẳng, cô chỉ lo Phó Kiến Văn không biết xấu hổ lớn giọng nói cái gì đó Cho nên cô vừa vịn lấy tủ giày để đổi dép đi trong nhà vừa hướng về phía nhà bếp gọi to: "Dì Lý ơi con mua dầu hào về rồi "Tố Tâm cố ý gọi dì Lý thật to, để Phó Kiến Văn biết có người lớn ở nhà nên sẽ biết chừng mực"Vất vả cho con rồi " Dì Lý ở phòng bếp đáp một tiếng, trong lòng lại vụng trộm cười cườiNước tương còn đang ở trong tay Phó Kiến Văn, Tố Tâm nói: "Dì ơi con để dầu hào ở trên tủ giày, con đi thay quần áo ướt đã"Dì Lý ở trong phòng bếp, đột nhiên nghĩ đến vừa nãy Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm đứng ở cửa hôn môi, bà dùng tạp dề xoa xoa tay, suy nghĩ một lúc xong mở miệng nói: " Bữa trưa dì làm khoảng một tiếng nữa mới xong, không cần vội không cần vội!"Tuổi trẻ sức khoẻ tốt, vừa nãy dì Lý thấy Tố Tâm đã bị Phó Kiến Văn làm rung động, tính toán nói là lên lầu thay quần áo, có thể là muốn lên lầu thân mật một phenDì Lý không muốn quấy rầy đôi vợ chồng trẻ thân mật cho nên cố ý nói thời gian dài ra Để cho Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm có thời gian thân mậtNói khoảng một giờ nữa mới nấu cơm xong, sau đó dì Lý cầm lấy cái muôi lên, lại suy nghĩ một chút, một giờ Không biết có đủ thời gian để hai vợ chồng trẻ thân thiết hay không!*Ai hóng xôi thịt hông nào? Hãy like và bỏ phiếu cho sữa nhé *