Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 460: Tố tiểu thư
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Đã đến nhà hàng mà bà ngoại Phó Kiến Văn hẹn, Tố Tâm báo số phòng với người phục vụ, người phục vụ lễ phép dẫn cô đi tớiLúc Tố Tâm đi vào, bà ngoại của Phó Kiến Văn đã đến, trợ lý của bà ngoại đang cầm máy tính trong tay nói cái gì đó, nghe được người phục vụ gõ cửa dẫn Tố Tâm đi vào, hai người đều ngẩng đầu"Cháu đến rồi, ngồi trước đi " bà ngoại của Phó Kiến Văn gật đầu đối với Tố Tâm, mời cô vào ngồi ở vị trí đối diện, cử chỉ gọn gàngTố Tâm mỉm cười gật đầu, sau khi ngồi xuống đem túi xách đặt ở một bênBởi vì đối phương là bà ngoại của Phó Kiến Văn, cho nên Tố Tâm ngồi rất nghiêm chỉnh không dám thất lễPhó lão phu nhân nói chuyện về công việc với trợ lý xong, giơ tay ra hiệu trợ lý đi ra ngoài trước, tự mình nhấc ấm trà lên, rót trà cho Tố TâmTố Tâm vô cùng cung kính, hai tay nắm lấy chén trà nói cám ơn"Lần này đột nhiên gọi cháu ra, rất đường đột " Phó lão phu nhân cười với Tố Tâm, "Nếm thử trà này, là ta bảo trợ lý đem từ trong nhà tới, trà bên ngoài dù tốt những cũng không quá quen thuộc"Tố Tâm gật gật đầu, phỏng đoán lời này của Phó lão phu nhân là có ý gìChính lúc Tố Tâm chuẩn bị mở miệng để hỏi xem khẩu vị của Phó lão phu nhân như nào để gọi món ăn, thì trợ lý của bà đã đi vào, trong tay mang theo điện thoại còn đang đổ chuông của bà, khom người nói nhỏ ở bên cạnh bà: "Chính là Phó lão gia "Phó lão phu nhân không biến sắc, con mắt bén nhọn quét qua màn hình điện thoại di động: "Cô nhận đi, nói với ông ta chuyện lớn bằng trời cũng phải chờ ta cơm nước xong lại nói""Được!"Sau khi trợ lý của Phó lão phu nhân rời đi, bà đem Menu đưa cho Tố Tâm: "Ta đã gọi vài món ăn, bởi vì không biết khẩu vị của cháu, cho nên đã gọi theo khẩu vị của ta, cháu nhìn lại một chút xem thích ăn cái gì có thể gọi "Phó lão phu nhân gọi người phục vụ tới, Tố Tâm nhìn xem món ăn mà bà đã chọn, sau đó gọi thêm một tô canh, tiện tay đóng Menu lại, nói với Phó lão phu nhân: "Chúng ta ăn trước mấy món, không đủ lại gọi thêm, được không ạ!"Thấy Tố Tâm không lãng phí, Phó lão phu nhân gật gật đầuMặc dù Tố Tâm là người chủ trì, nhưng thực chất cũng không biết ăn nói như ở trong tiết mụcThêm nữa, mọi chuyện liên quan đến bà ngoại Phó Kiến Văn Tố Tâm cũng không biết nhiều, cho nên Tố Tâm căn bản không biết nên nói chuyện gì cùng bà cho tốtTrong lúc người phục vụ mang món ăn tới, chuông điện thoại của Phó lão phu nhân vẫn một mực vang lên, là chuyện công việc, Phó lão phu nhân nói chuyện công việc rất dứt khoát chặt chẽ, Tố Tâm chỉ ở một bên nghe, cô cảm thấy bầu không khí có chút lúng túng, cô nâng chén trà lên uống không ngừng để che giấu sự lo lắngPhó lão phu nhân tuy rằng lớn tuổi, nhưng công việc vẫn rất rõ ràng, truyền đạt chỉ thị cũng rất xác thựcTố Tâm buông thõng con mắt, nhìn xem màu sắc trong trẻo của bát cháo, cảm giác cả đời mình đều không thể biến thành một người như Phó lão phu nhân đượcRốt cuộc cũng cúp điện thoại, Phó lão phu nhân đem điện thoại di động đặt ở một bên, nhìn về phía Tố Tâm một mực ngoan ngoãn ngồi ở một bên, mỉm cười: "Xin lỗi Công việc tương đối nhiều!"Tố Tâm cười cười, lắc đầuPhó lão phu nhân nói tiếp: "Hôm nay gọi cháu tới, trừ ăn cơm, còn có chuyện muốn nói cùng cháu, nếu có đường đột mạo phạm, hi vọng Tố tiểu thông cảm cho "Ba chữ Tố tiểu thư, khiến lòng Tố Tâm "Lộp bộp" một tiếngLời này của Phó lão phu nhân đã thành công kéo ra khoảng cách giữa Tố Tâm và bàDựa theo đạo lý mà nói, hiện tại Tố Tâm đã kết hôn cùng Phó Kiến Văn, Phó lão phu nhân có thể gọi tên cô, hay thân thiết một ít Gọi cô là Tố Tố cũng không saoNhưng Lại là Tố tiểu thư
Đã đến nhà hàng mà bà ngoại Phó Kiến Văn hẹn, Tố Tâm báo số phòng với người phục vụ, người phục vụ lễ phép dẫn cô đi tới
Lúc Tố Tâm đi vào, bà ngoại của Phó Kiến Văn đã đến, trợ lý của bà ngoại đang cầm máy tính trong tay nói cái gì đó, nghe được người phục vụ gõ cửa dẫn Tố Tâm đi vào, hai người đều ngẩng đầu
"Cháu đến rồi, ngồi trước đi " bà ngoại của Phó Kiến Văn gật đầu đối với Tố Tâm, mời cô vào ngồi ở vị trí đối diện, cử chỉ gọn gàng
Tố Tâm mỉm cười gật đầu, sau khi ngồi xuống đem túi xách đặt ở một bên
Bởi vì đối phương là bà ngoại của Phó Kiến Văn, cho nên Tố Tâm ngồi rất nghiêm chỉnh không dám thất lễ
Phó lão phu nhân nói chuyện về công việc với trợ lý xong, giơ tay ra hiệu trợ lý đi ra ngoài trước, tự mình nhấc ấm trà lên, rót trà cho Tố Tâm
Tố Tâm vô cùng cung kính, hai tay nắm lấy chén trà nói cám ơn
"Lần này đột nhiên gọi cháu ra, rất đường đột " Phó lão phu nhân cười với Tố Tâm, "Nếm thử trà này, là ta bảo trợ lý đem từ trong nhà tới, trà bên ngoài dù tốt những cũng không quá quen thuộc"
Tố Tâm gật gật đầu, phỏng đoán lời này của Phó lão phu nhân là có ý gì
Chính lúc Tố Tâm chuẩn bị mở miệng để hỏi xem khẩu vị của Phó lão phu nhân như nào để gọi món ăn, thì trợ lý của bà đã đi vào, trong tay mang theo điện thoại còn đang đổ chuông của bà, khom người nói nhỏ ở bên cạnh bà: "Chính là Phó lão gia "
Phó lão phu nhân không biến sắc, con mắt bén nhọn quét qua màn hình điện thoại di động: "Cô nhận đi, nói với ông ta chuyện lớn bằng trời cũng phải chờ ta cơm nước xong lại nói"
"Được!"
Sau khi trợ lý của Phó lão phu nhân rời đi, bà đem Menu đưa cho Tố Tâm: "Ta đã gọi vài món ăn, bởi vì không biết khẩu vị của cháu, cho nên đã gọi theo khẩu vị của ta, cháu nhìn lại một chút xem thích ăn cái gì có thể gọi "
Phó lão phu nhân gọi người phục vụ tới, Tố Tâm nhìn xem món ăn mà bà đã chọn, sau đó gọi thêm một tô canh, tiện tay đóng Menu lại, nói với Phó lão phu nhân: "Chúng ta ăn trước mấy món, không đủ lại gọi thêm, được không ạ!"
Thấy Tố Tâm không lãng phí, Phó lão phu nhân gật gật đầu
Mặc dù Tố Tâm là người chủ trì, nhưng thực chất cũng không biết ăn nói như ở trong tiết mục
Thêm nữa, mọi chuyện liên quan đến bà ngoại Phó Kiến Văn Tố Tâm cũng không biết nhiều, cho nên Tố Tâm căn bản không biết nên nói chuyện gì cùng bà cho tốt
Trong lúc người phục vụ mang món ăn tới, chuông điện thoại của Phó lão phu nhân vẫn một mực vang lên, là chuyện công việc, Phó lão phu nhân nói chuyện công việc rất dứt khoát chặt chẽ, Tố Tâm chỉ ở một bên nghe, cô cảm thấy bầu không khí có chút lúng túng, cô nâng chén trà lên uống không ngừng để che giấu sự lo lắng
Phó lão phu nhân tuy rằng lớn tuổi, nhưng công việc vẫn rất rõ ràng, truyền đạt chỉ thị cũng rất xác thực
Tố Tâm buông thõng con mắt, nhìn xem màu sắc trong trẻo của bát cháo, cảm giác cả đời mình đều không thể biến thành một người như Phó lão phu nhân được
Rốt cuộc cũng cúp điện thoại, Phó lão phu nhân đem điện thoại di động đặt ở một bên, nhìn về phía Tố Tâm một mực ngoan ngoãn ngồi ở một bên, mỉm cười: "Xin lỗi Công việc tương đối nhiều!"
Tố Tâm cười cười, lắc đầu
Phó lão phu nhân nói tiếp: "Hôm nay gọi cháu tới, trừ ăn cơm, còn có chuyện muốn nói cùng cháu, nếu có đường đột mạo phạm, hi vọng Tố tiểu thông cảm cho "
Ba chữ Tố tiểu thư, khiến lòng Tố Tâm "Lộp bộp" một tiếng
Lời này của Phó lão phu nhân đã thành công kéo ra khoảng cách giữa Tố Tâm và bà
Dựa theo đạo lý mà nói, hiện tại Tố Tâm đã kết hôn cùng Phó Kiến Văn, Phó lão phu nhân có thể gọi tên cô, hay thân thiết một ít Gọi cô là Tố Tố cũng không sao
Nhưng Lại là Tố tiểu thư
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Đã đến nhà hàng mà bà ngoại Phó Kiến Văn hẹn, Tố Tâm báo số phòng với người phục vụ, người phục vụ lễ phép dẫn cô đi tớiLúc Tố Tâm đi vào, bà ngoại của Phó Kiến Văn đã đến, trợ lý của bà ngoại đang cầm máy tính trong tay nói cái gì đó, nghe được người phục vụ gõ cửa dẫn Tố Tâm đi vào, hai người đều ngẩng đầu"Cháu đến rồi, ngồi trước đi " bà ngoại của Phó Kiến Văn gật đầu đối với Tố Tâm, mời cô vào ngồi ở vị trí đối diện, cử chỉ gọn gàngTố Tâm mỉm cười gật đầu, sau khi ngồi xuống đem túi xách đặt ở một bênBởi vì đối phương là bà ngoại của Phó Kiến Văn, cho nên Tố Tâm ngồi rất nghiêm chỉnh không dám thất lễPhó lão phu nhân nói chuyện về công việc với trợ lý xong, giơ tay ra hiệu trợ lý đi ra ngoài trước, tự mình nhấc ấm trà lên, rót trà cho Tố TâmTố Tâm vô cùng cung kính, hai tay nắm lấy chén trà nói cám ơn"Lần này đột nhiên gọi cháu ra, rất đường đột " Phó lão phu nhân cười với Tố Tâm, "Nếm thử trà này, là ta bảo trợ lý đem từ trong nhà tới, trà bên ngoài dù tốt những cũng không quá quen thuộc"Tố Tâm gật gật đầu, phỏng đoán lời này của Phó lão phu nhân là có ý gìChính lúc Tố Tâm chuẩn bị mở miệng để hỏi xem khẩu vị của Phó lão phu nhân như nào để gọi món ăn, thì trợ lý của bà đã đi vào, trong tay mang theo điện thoại còn đang đổ chuông của bà, khom người nói nhỏ ở bên cạnh bà: "Chính là Phó lão gia "Phó lão phu nhân không biến sắc, con mắt bén nhọn quét qua màn hình điện thoại di động: "Cô nhận đi, nói với ông ta chuyện lớn bằng trời cũng phải chờ ta cơm nước xong lại nói""Được!"Sau khi trợ lý của Phó lão phu nhân rời đi, bà đem Menu đưa cho Tố Tâm: "Ta đã gọi vài món ăn, bởi vì không biết khẩu vị của cháu, cho nên đã gọi theo khẩu vị của ta, cháu nhìn lại một chút xem thích ăn cái gì có thể gọi "Phó lão phu nhân gọi người phục vụ tới, Tố Tâm nhìn xem món ăn mà bà đã chọn, sau đó gọi thêm một tô canh, tiện tay đóng Menu lại, nói với Phó lão phu nhân: "Chúng ta ăn trước mấy món, không đủ lại gọi thêm, được không ạ!"Thấy Tố Tâm không lãng phí, Phó lão phu nhân gật gật đầuMặc dù Tố Tâm là người chủ trì, nhưng thực chất cũng không biết ăn nói như ở trong tiết mụcThêm nữa, mọi chuyện liên quan đến bà ngoại Phó Kiến Văn Tố Tâm cũng không biết nhiều, cho nên Tố Tâm căn bản không biết nên nói chuyện gì cùng bà cho tốtTrong lúc người phục vụ mang món ăn tới, chuông điện thoại của Phó lão phu nhân vẫn một mực vang lên, là chuyện công việc, Phó lão phu nhân nói chuyện công việc rất dứt khoát chặt chẽ, Tố Tâm chỉ ở một bên nghe, cô cảm thấy bầu không khí có chút lúng túng, cô nâng chén trà lên uống không ngừng để che giấu sự lo lắngPhó lão phu nhân tuy rằng lớn tuổi, nhưng công việc vẫn rất rõ ràng, truyền đạt chỉ thị cũng rất xác thựcTố Tâm buông thõng con mắt, nhìn xem màu sắc trong trẻo của bát cháo, cảm giác cả đời mình đều không thể biến thành một người như Phó lão phu nhân đượcRốt cuộc cũng cúp điện thoại, Phó lão phu nhân đem điện thoại di động đặt ở một bên, nhìn về phía Tố Tâm một mực ngoan ngoãn ngồi ở một bên, mỉm cười: "Xin lỗi Công việc tương đối nhiều!"Tố Tâm cười cười, lắc đầuPhó lão phu nhân nói tiếp: "Hôm nay gọi cháu tới, trừ ăn cơm, còn có chuyện muốn nói cùng cháu, nếu có đường đột mạo phạm, hi vọng Tố tiểu thông cảm cho "Ba chữ Tố tiểu thư, khiến lòng Tố Tâm "Lộp bộp" một tiếngLời này của Phó lão phu nhân đã thành công kéo ra khoảng cách giữa Tố Tâm và bàDựa theo đạo lý mà nói, hiện tại Tố Tâm đã kết hôn cùng Phó Kiến Văn, Phó lão phu nhân có thể gọi tên cô, hay thân thiết một ít Gọi cô là Tố Tố cũng không saoNhưng Lại là Tố tiểu thư