Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 464: Vụ buôn bán có lời
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Đây coi như là Phó lão phu nhân bồi thường cho Tố Tâm!Tố Tâm muốn mở miệng, nhưng lại không biết nên xưng hô như thế nào với Phó lão não phu nhân, gọi bà ngoại có vẻ quá thân mật, chẳng lẽ gọi là Phó lão phu nhân sao!Tố Tâm đang lúc do dự, Phó lão phu nhân lại lần nữa mở miệng nói"Đương nhiên để có được những thứ này, không phải là không có điều kiện, ta đã điều tra mẹ của cháu chính là phát bệnh ở tuổi 27, chờ cháu qua cái tuổi đó, đến ba mươi tuổi, nếu như không có dấu hiệu phát bệnh, lúc đó mới có thể cùng Kiến Văn sinh con, đây không chỉ là vì Kiến Văn cùng Đoàn Đoàn, cũng là vì cháu Đương nhiên cháu cũng không muốn con của cháu cũng bị mắc bệnh giống như cháu cùng mẹ cháu đúng không!"Phó lão phu nhân uống một hớp trà, nhìn xem gương mặt từ từ tái nhợt của Tố Tâm, nói: "Nếu như cháu bệnh phát rồi, tự nhiên Bất luận quyết định cuối cùng của Kiến Văn ra sao, cho dù là ly hôn với cháu sau đó kết hôn cùng người khác, ta cũng sẽ đều cho người chăm sóc cháu, sẽ không đưa cháu đến chỗ như bệnh viện tâm thần!"Những thứ này, nhìn lên Thật giống đều là điều kiện có lợi đối với Tố TâmNgoại trừ một cái, đó chính là không thể công bố chuyện hôn nhân của cô và Phó Kiến Văn ra ngoàiTuy nói ban đầu Tố Tâm đã có dự định giấu chuyện hôn nhân này đi, nhưng đó là quyết định của cô, là vì cô đau lòng cho Phó Kiến Văn, sợ sẽ biến Phó Kiến Văn trở thành cái đề tài bàn tán của xã hội thượng lưuNhưng những lời này, từ trong miệng Phó lão phu nhân nói ra, lại đặc biệt hại ngườiNgón tay thon dài sạch sẽ của Tố Tâm nâng chén trà lên, nhấp một ngụm, còn rất nóng"Nếu như không công bố chuyện hôn nhân ra bên ngoài, thì có thể làm cho Sở gia tiếp tục ủng hộ Kiến Văn, sau đó thì sao ạ! Sẽ để Kiến Văn và Sở Tầm cùng nhau qua lại, làm bộ như vợ chồng chưa cưới! Ý định này của bà Sở Tầm có biết không! Kiến Văn có biết không! Bọn họ liệu có đồng ý không!"Tố Tâm nói chuyện đối với người lớn, rất khách khíKỳ thực là lúc nói ra những ý này, đều là Phó lão phu nhân tự mình quyết định, cũng không hề hỏi ý kiến của người trong cuộcPhó lão phu nhân biết Tố Tâm là một cô gái thông minh, sẽ không giống như một người đàn bà chanh chua khóc lóc om sòm với mình, cũng sẽ không làm loạn lên đập phá đồ đạcPhó lão phu nhân nhợt nhạt cười, nói: "Kiến Văn cũng không phải làm bất cứ chuyện gì, ta chỉ hy vọng chính là duy trì hiện trạng như bây giờ"Phó lão phu nhân biết rõ tính cách của Phó Kiến Văn, nếu như những câu nói này nói cho Phó Kiến Văn, hoặc là bà yêu cầu Phó Kiến Văn và Sở Tầm ở cùng nhau, sợ là sẽ tự mình đem Phó Kiến Văn đẩy ra xaPhó Kiến Văn đã trưởng thành mới gặp lại được bà ngoại, đối với quan hệ tình thân giữa bà và Phó Kiến Văn, Phó lão phu nhân không có tự tin như vậy, bà không có cái tự tin đến mức cảm thấy Phó Kiến Văn sẽ chỉ nghe lời bà, cho nên bà mới lựa chọn tìm đến Tố TâmChí ít, theo Phó lão phu nhân, chỉ cần không công bố chuyện Phó Kiến Văn đã kết hôn ra ngoài, Tố Tâm sẽ có thể đạt được nhiều tài sản như vậy, không thể nghi ngờ thì đây chính là một vụ buôn bán rất có lời đối với Tố Tâm
Đây coi như là Phó lão phu nhân bồi thường cho Tố Tâm!
Tố Tâm muốn mở miệng, nhưng lại không biết nên xưng hô như thế nào với Phó lão não phu nhân, gọi bà ngoại có vẻ quá thân mật, chẳng lẽ gọi là Phó lão phu nhân sao!
Tố Tâm đang lúc do dự, Phó lão phu nhân lại lần nữa mở miệng nói
"Đương nhiên để có được những thứ này, không phải là không có điều kiện, ta đã điều tra mẹ của cháu chính là phát bệnh ở tuổi 27, chờ cháu qua cái tuổi đó, đến ba mươi tuổi, nếu như không có dấu hiệu phát bệnh, lúc đó mới có thể cùng Kiến Văn sinh con, đây không chỉ là vì Kiến Văn cùng Đoàn Đoàn, cũng là vì cháu Đương nhiên cháu cũng không muốn con của cháu cũng bị mắc bệnh giống như cháu cùng mẹ cháu đúng không!"
Phó lão phu nhân uống một hớp trà, nhìn xem gương mặt từ từ tái nhợt của Tố Tâm, nói: "Nếu như cháu bệnh phát rồi, tự nhiên Bất luận quyết định cuối cùng của Kiến Văn ra sao, cho dù là ly hôn với cháu sau đó kết hôn cùng người khác, ta cũng sẽ đều cho người chăm sóc cháu, sẽ không đưa cháu đến chỗ như bệnh viện tâm thần!"
Những thứ này, nhìn lên Thật giống đều là điều kiện có lợi đối với Tố Tâm
Ngoại trừ một cái, đó chính là không thể công bố chuyện hôn nhân của cô và Phó Kiến Văn ra ngoài
Tuy nói ban đầu Tố Tâm đã có dự định giấu chuyện hôn nhân này đi, nhưng đó là quyết định của cô, là vì cô đau lòng cho Phó Kiến Văn, sợ sẽ biến Phó Kiến Văn trở thành cái đề tài bàn tán của xã hội thượng lưu
Nhưng những lời này, từ trong miệng Phó lão phu nhân nói ra, lại đặc biệt hại người
Ngón tay thon dài sạch sẽ của Tố Tâm nâng chén trà lên, nhấp một ngụm, còn rất nóng
"Nếu như không công bố chuyện hôn nhân ra bên ngoài, thì có thể làm cho Sở gia tiếp tục ủng hộ Kiến Văn, sau đó thì sao ạ! Sẽ để Kiến Văn và Sở Tầm cùng nhau qua lại, làm bộ như vợ chồng chưa cưới! Ý định này của bà Sở Tầm có biết không! Kiến Văn có biết không! Bọn họ liệu có đồng ý không!"
Tố Tâm nói chuyện đối với người lớn, rất khách khí
Kỳ thực là lúc nói ra những ý này, đều là Phó lão phu nhân tự mình quyết định, cũng không hề hỏi ý kiến của người trong cuộc
Phó lão phu nhân biết Tố Tâm là một cô gái thông minh, sẽ không giống như một người đàn bà chanh chua khóc lóc om sòm với mình, cũng sẽ không làm loạn lên đập phá đồ đạc
Phó lão phu nhân nhợt nhạt cười, nói: "Kiến Văn cũng không phải làm bất cứ chuyện gì, ta chỉ hy vọng chính là duy trì hiện trạng như bây giờ"
Phó lão phu nhân biết rõ tính cách của Phó Kiến Văn, nếu như những câu nói này nói cho Phó Kiến Văn, hoặc là bà yêu cầu Phó Kiến Văn và Sở Tầm ở cùng nhau, sợ là sẽ tự mình đem Phó Kiến Văn đẩy ra xa
Phó Kiến Văn đã trưởng thành mới gặp lại được bà ngoại, đối với quan hệ tình thân giữa bà và Phó Kiến Văn, Phó lão phu nhân không có tự tin như vậy, bà không có cái tự tin đến mức cảm thấy Phó Kiến Văn sẽ chỉ nghe lời bà, cho nên bà mới lựa chọn tìm đến Tố Tâm
Chí ít, theo Phó lão phu nhân, chỉ cần không công bố chuyện Phó Kiến Văn đã kết hôn ra ngoài, Tố Tâm sẽ có thể đạt được nhiều tài sản như vậy, không thể nghi ngờ thì đây chính là một vụ buôn bán rất có lời đối với Tố Tâm
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Đây coi như là Phó lão phu nhân bồi thường cho Tố Tâm!Tố Tâm muốn mở miệng, nhưng lại không biết nên xưng hô như thế nào với Phó lão não phu nhân, gọi bà ngoại có vẻ quá thân mật, chẳng lẽ gọi là Phó lão phu nhân sao!Tố Tâm đang lúc do dự, Phó lão phu nhân lại lần nữa mở miệng nói"Đương nhiên để có được những thứ này, không phải là không có điều kiện, ta đã điều tra mẹ của cháu chính là phát bệnh ở tuổi 27, chờ cháu qua cái tuổi đó, đến ba mươi tuổi, nếu như không có dấu hiệu phát bệnh, lúc đó mới có thể cùng Kiến Văn sinh con, đây không chỉ là vì Kiến Văn cùng Đoàn Đoàn, cũng là vì cháu Đương nhiên cháu cũng không muốn con của cháu cũng bị mắc bệnh giống như cháu cùng mẹ cháu đúng không!"Phó lão phu nhân uống một hớp trà, nhìn xem gương mặt từ từ tái nhợt của Tố Tâm, nói: "Nếu như cháu bệnh phát rồi, tự nhiên Bất luận quyết định cuối cùng của Kiến Văn ra sao, cho dù là ly hôn với cháu sau đó kết hôn cùng người khác, ta cũng sẽ đều cho người chăm sóc cháu, sẽ không đưa cháu đến chỗ như bệnh viện tâm thần!"Những thứ này, nhìn lên Thật giống đều là điều kiện có lợi đối với Tố TâmNgoại trừ một cái, đó chính là không thể công bố chuyện hôn nhân của cô và Phó Kiến Văn ra ngoàiTuy nói ban đầu Tố Tâm đã có dự định giấu chuyện hôn nhân này đi, nhưng đó là quyết định của cô, là vì cô đau lòng cho Phó Kiến Văn, sợ sẽ biến Phó Kiến Văn trở thành cái đề tài bàn tán của xã hội thượng lưuNhưng những lời này, từ trong miệng Phó lão phu nhân nói ra, lại đặc biệt hại ngườiNgón tay thon dài sạch sẽ của Tố Tâm nâng chén trà lên, nhấp một ngụm, còn rất nóng"Nếu như không công bố chuyện hôn nhân ra bên ngoài, thì có thể làm cho Sở gia tiếp tục ủng hộ Kiến Văn, sau đó thì sao ạ! Sẽ để Kiến Văn và Sở Tầm cùng nhau qua lại, làm bộ như vợ chồng chưa cưới! Ý định này của bà Sở Tầm có biết không! Kiến Văn có biết không! Bọn họ liệu có đồng ý không!"Tố Tâm nói chuyện đối với người lớn, rất khách khíKỳ thực là lúc nói ra những ý này, đều là Phó lão phu nhân tự mình quyết định, cũng không hề hỏi ý kiến của người trong cuộcPhó lão phu nhân biết Tố Tâm là một cô gái thông minh, sẽ không giống như một người đàn bà chanh chua khóc lóc om sòm với mình, cũng sẽ không làm loạn lên đập phá đồ đạcPhó lão phu nhân nhợt nhạt cười, nói: "Kiến Văn cũng không phải làm bất cứ chuyện gì, ta chỉ hy vọng chính là duy trì hiện trạng như bây giờ"Phó lão phu nhân biết rõ tính cách của Phó Kiến Văn, nếu như những câu nói này nói cho Phó Kiến Văn, hoặc là bà yêu cầu Phó Kiến Văn và Sở Tầm ở cùng nhau, sợ là sẽ tự mình đem Phó Kiến Văn đẩy ra xaPhó Kiến Văn đã trưởng thành mới gặp lại được bà ngoại, đối với quan hệ tình thân giữa bà và Phó Kiến Văn, Phó lão phu nhân không có tự tin như vậy, bà không có cái tự tin đến mức cảm thấy Phó Kiến Văn sẽ chỉ nghe lời bà, cho nên bà mới lựa chọn tìm đến Tố TâmChí ít, theo Phó lão phu nhân, chỉ cần không công bố chuyện Phó Kiến Văn đã kết hôn ra ngoài, Tố Tâm sẽ có thể đạt được nhiều tài sản như vậy, không thể nghi ngờ thì đây chính là một vụ buôn bán rất có lời đối với Tố Tâm