Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…

Chương 567: Chu đáo!

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Lúc Tố Tâm từ phòng bệnh đi ra, Phó Kiến Văn đang đứng ở phía trước cửa sổ cuối hành lang, một tay bỏ túi, một tay đem điện thoại đặt ở bên tai, cánh môi mấp máy như đang nói cái gì.Tố Tâm nắm quai túi xách của mình, nhấc chân đi về phía Phó Kiến Văn.Càng đến gần, tiếng nói thuần hậu của Phó Kiến Văn càng rõ ràng.Ánh mắt Phó Kiến Văn nhận ra được dáng người mảnh khảnh của Tố Tâm, anh nghiêng đầu, tầm mắt thâm thuý dừng lại trên khuôn mặt thanh tú của cô, nhưng cũng không hề có ý định cúp điện thoại.Nghe được Phó Kiến Văn đang sắp xếp chuyện công việc, Tố Tâm không hé răng, yên lặng đứng ở một bên đợi anh.Điện thoại của Tố Tâm chấn động, Tố Tâm lo lắng tổ chương trình có việc, cô giơ đầu gối lên để đặt túi xách ở trên đầu gối, rồi cúi thấp đầu xuống tìm kiếm điện thoại, lật qua lật lại đến nỗi chìa khoá cũng rơi xuống đất, nhưng điện thoại còn chưa tìm được...Ngày hôm qua cô đeo túi xách nhỏ hơn, nhưng vì đánh Lục Tân Nam cùng Lục Tân Bắc cho nên đã bị hỏng mất rồi, hôm nay ra ngoài, Tố Tâm đeo một cái túi lớn hơn, bên trong cũng nhiều thứ hơn, còn có một cuốn tiểu thuyết của “hàng ma truyền kì”, cho nên điện thoại cũng không dễ tìm cho lắm.Thấy Tố Tâm cúi đầu tìm mãi không được, Phó Kiến Văn rút tay ra khỏi túi quần, giúp Tố Tâm xách túi xách lên.Tố Tâm ngẩng đầu nhìn gương mặt góc cạnh của Phó ở bên cạnh mình, cuối cùng cũng lấy được điện thoại.Thấy là người đại diện Phương Ngôn gọi đến, Tố Tâm vội vàng ấn nghe: "Alo, chị Phương..."Trong lúc Tố Tâm lấy điện thoại đã không may làm rơi chìa khoá, cô vừa nghe điện thoại vừa chuẩn bị xoay người tìm chìa khoá, thì một bàn tay lớn đã nhanh hơn cô một bước, nhặt chìa khoá ở trên đất lên giúp cô, đưa cho cô.Tố Tâm để chìa khoá vào trong túi xách, sau đó nhìn Phó Kiến Văn một cái, rồi lấy một tay che môi đi về phía bên cạnh vì sợ ảnh hưởng đến công việc của Phó Kiến Văn."Tố Tâm, ngày mai tôi tới đón cô đến đoàn quay phim hàng ma truyền kì..." Phương Ngôn bây giờ là người đại diện của Tố Tâm, khoảng thời gian này một mực không có động tĩnh gì, là đang mải suy tính cho tương lai của Tố Tâm, "Sau đó phải đến công ty A&G nói chuyện liên quan tới hợp đồng quảng cáo, tôi đã làm một bản kế hoạch cho tương lai của cô, ngày mai gặp mặt chúng ta cùng nhau nói rõ, sau này nếu như làm việc theo kế hoạch này, Tố Tâm... Cô phải bận rộn rồi."

Lúc Tố Tâm từ phòng bệnh đi ra, Phó Kiến Văn đang đứng ở phía trước cửa sổ cuối hành lang, một tay bỏ túi, một tay đem điện thoại đặt ở bên tai, cánh môi mấp máy như đang nói cái gì.

Tố Tâm nắm quai túi xách của mình, nhấc chân đi về phía Phó Kiến Văn.

Càng đến gần, tiếng nói thuần hậu của Phó Kiến Văn càng rõ ràng.

Ánh mắt Phó Kiến Văn nhận ra được dáng người mảnh khảnh của Tố Tâm, anh nghiêng đầu, tầm mắt thâm thuý dừng lại trên khuôn mặt thanh tú của cô, nhưng cũng không hề có ý định cúp điện thoại.

Nghe được Phó Kiến Văn đang sắp xếp chuyện công việc, Tố Tâm không hé răng, yên lặng đứng ở một bên đợi anh.

Điện thoại của Tố Tâm chấn động, Tố Tâm lo lắng tổ chương trình có việc, cô giơ đầu gối lên để đặt túi xách ở trên đầu gối, rồi cúi thấp đầu xuống tìm kiếm điện thoại, lật qua lật lại đến nỗi chìa khoá cũng rơi xuống đất, nhưng điện thoại còn chưa tìm được...

Ngày hôm qua cô đeo túi xách nhỏ hơn, nhưng vì đánh Lục Tân Nam cùng Lục Tân Bắc cho nên đã bị hỏng mất rồi, hôm nay ra ngoài, Tố Tâm đeo một cái túi lớn hơn, bên trong cũng nhiều thứ hơn, còn có một cuốn tiểu thuyết của “hàng ma truyền kì”, cho nên điện thoại cũng không dễ tìm cho lắm.

Thấy Tố Tâm cúi đầu tìm mãi không được, Phó Kiến Văn rút tay ra khỏi túi quần, giúp Tố Tâm xách túi xách lên.

Tố Tâm ngẩng đầu nhìn gương mặt góc cạnh của Phó ở bên cạnh mình, cuối cùng cũng lấy được điện thoại.

Thấy là người đại diện Phương Ngôn gọi đến, Tố Tâm vội vàng ấn nghe: "Alo, chị Phương..."

Trong lúc Tố Tâm lấy điện thoại đã không may làm rơi chìa khoá, cô vừa nghe điện thoại vừa chuẩn bị xoay người tìm chìa khoá, thì một bàn tay lớn đã nhanh hơn cô một bước, nhặt chìa khoá ở trên đất lên giúp cô, đưa cho cô.

Tố Tâm để chìa khoá vào trong túi xách, sau đó nhìn Phó Kiến Văn một cái, rồi lấy một tay che môi đi về phía bên cạnh vì sợ ảnh hưởng đến công việc của Phó Kiến Văn.

"Tố Tâm, ngày mai tôi tới đón cô đến đoàn quay phim hàng ma truyền kì..." Phương Ngôn bây giờ là người đại diện của Tố Tâm, khoảng thời gian này một mực không có động tĩnh gì, là đang mải suy tính cho tương lai của Tố Tâm, "Sau đó phải đến công ty A&G nói chuyện liên quan tới hợp đồng quảng cáo, tôi đã làm một bản kế hoạch cho tương lai của cô, ngày mai gặp mặt chúng ta cùng nhau nói rõ, sau này nếu như làm việc theo kế hoạch này, Tố Tâm... Cô phải bận rộn rồi."

Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Lúc Tố Tâm từ phòng bệnh đi ra, Phó Kiến Văn đang đứng ở phía trước cửa sổ cuối hành lang, một tay bỏ túi, một tay đem điện thoại đặt ở bên tai, cánh môi mấp máy như đang nói cái gì.Tố Tâm nắm quai túi xách của mình, nhấc chân đi về phía Phó Kiến Văn.Càng đến gần, tiếng nói thuần hậu của Phó Kiến Văn càng rõ ràng.Ánh mắt Phó Kiến Văn nhận ra được dáng người mảnh khảnh của Tố Tâm, anh nghiêng đầu, tầm mắt thâm thuý dừng lại trên khuôn mặt thanh tú của cô, nhưng cũng không hề có ý định cúp điện thoại.Nghe được Phó Kiến Văn đang sắp xếp chuyện công việc, Tố Tâm không hé răng, yên lặng đứng ở một bên đợi anh.Điện thoại của Tố Tâm chấn động, Tố Tâm lo lắng tổ chương trình có việc, cô giơ đầu gối lên để đặt túi xách ở trên đầu gối, rồi cúi thấp đầu xuống tìm kiếm điện thoại, lật qua lật lại đến nỗi chìa khoá cũng rơi xuống đất, nhưng điện thoại còn chưa tìm được...Ngày hôm qua cô đeo túi xách nhỏ hơn, nhưng vì đánh Lục Tân Nam cùng Lục Tân Bắc cho nên đã bị hỏng mất rồi, hôm nay ra ngoài, Tố Tâm đeo một cái túi lớn hơn, bên trong cũng nhiều thứ hơn, còn có một cuốn tiểu thuyết của “hàng ma truyền kì”, cho nên điện thoại cũng không dễ tìm cho lắm.Thấy Tố Tâm cúi đầu tìm mãi không được, Phó Kiến Văn rút tay ra khỏi túi quần, giúp Tố Tâm xách túi xách lên.Tố Tâm ngẩng đầu nhìn gương mặt góc cạnh của Phó ở bên cạnh mình, cuối cùng cũng lấy được điện thoại.Thấy là người đại diện Phương Ngôn gọi đến, Tố Tâm vội vàng ấn nghe: "Alo, chị Phương..."Trong lúc Tố Tâm lấy điện thoại đã không may làm rơi chìa khoá, cô vừa nghe điện thoại vừa chuẩn bị xoay người tìm chìa khoá, thì một bàn tay lớn đã nhanh hơn cô một bước, nhặt chìa khoá ở trên đất lên giúp cô, đưa cho cô.Tố Tâm để chìa khoá vào trong túi xách, sau đó nhìn Phó Kiến Văn một cái, rồi lấy một tay che môi đi về phía bên cạnh vì sợ ảnh hưởng đến công việc của Phó Kiến Văn."Tố Tâm, ngày mai tôi tới đón cô đến đoàn quay phim hàng ma truyền kì..." Phương Ngôn bây giờ là người đại diện của Tố Tâm, khoảng thời gian này một mực không có động tĩnh gì, là đang mải suy tính cho tương lai của Tố Tâm, "Sau đó phải đến công ty A&G nói chuyện liên quan tới hợp đồng quảng cáo, tôi đã làm một bản kế hoạch cho tương lai của cô, ngày mai gặp mặt chúng ta cùng nhau nói rõ, sau này nếu như làm việc theo kế hoạch này, Tố Tâm... Cô phải bận rộn rồi."

Chương 567: Chu đáo!