Edit: Kỳ Vân Thành phố, tiếng sấm, tiếng mưa rơi hỗn tạp. Trận bão táp này đã rơi năm ngày liên tục, cũng không có ý định ngừng lại. Ở lư tuyền công viên của một biệt thự, một người nam nhân đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, mồ hôi theo trán hắn nhỏ xuống, đôi mắt đang nhắm chặt giờ phút này mở ra, con ngươi màu đen phảng phất giống như vực sâu làm cho người ta trầm mê. Cô đầu tiên là nằm ở trên giường ngẩn ra trong chốc lát, một lát sau mới duỗi tay đem mái tóc che đậy một bên đôi mắt ra, từng cử động của cô, đều đạm mạc lạnh băng tới cực hạn. Hoàn cảnh bốn phía rất quen thuộc. Cô giống như nghe được tim chính mình đập dị thường sinh động, lòng bàn tay cùng ngón tay cái ma xát với nhau, cảm thụ được ngón tay kia còn chưa trải qua nhiều trắc trở nên vẫn còn cảm giác mềm mại. Nam nhân đầu tiên là cười nhạt một tiếng, sau đó khóe môi gợi lên một độ cung châm chọc, độ cung càng lúc càng lớn, là trạng thái vô cùng trào phúng, con ngươi màu đen, bị lệ khí bao phủ. Đã trở lại... Cô đã trở…

Chương 7: Hoa Khâm, phế vật xấu xí trong lời đồn

Nam Thần Quốc Dân: Thiếu Niên Ác Ma Cầm Thú, Nhẹ Trêu ChọcTác giả: Nhĩ Đóa Mạc Bất ĐắcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhEdit: Kỳ Vân Thành phố, tiếng sấm, tiếng mưa rơi hỗn tạp. Trận bão táp này đã rơi năm ngày liên tục, cũng không có ý định ngừng lại. Ở lư tuyền công viên của một biệt thự, một người nam nhân đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, mồ hôi theo trán hắn nhỏ xuống, đôi mắt đang nhắm chặt giờ phút này mở ra, con ngươi màu đen phảng phất giống như vực sâu làm cho người ta trầm mê. Cô đầu tiên là nằm ở trên giường ngẩn ra trong chốc lát, một lát sau mới duỗi tay đem mái tóc che đậy một bên đôi mắt ra, từng cử động của cô, đều đạm mạc lạnh băng tới cực hạn. Hoàn cảnh bốn phía rất quen thuộc. Cô giống như nghe được tim chính mình đập dị thường sinh động, lòng bàn tay cùng ngón tay cái ma xát với nhau, cảm thụ được ngón tay kia còn chưa trải qua nhiều trắc trở nên vẫn còn cảm giác mềm mại. Nam nhân đầu tiên là cười nhạt một tiếng, sau đó khóe môi gợi lên một độ cung châm chọc, độ cung càng lúc càng lớn, là trạng thái vô cùng trào phúng, con ngươi màu đen, bị lệ khí bao phủ. Đã trở lại... Cô đã trở… Edit: Kỳ VânĐại sảnh trở nên yên tĩnh quỷ dị.Đôi mắt Hoa Khâm đảo qua, sau đó chậm rãi cong khóe môi chào mọi người, lễ nghi đúng mực, ý cười nhẹ nhàng, lại mang theo vài phần thân thiết.Đến khi Hoa Khâm đi vào thang máy, mọi người mới dần từ trong kinh diễm phục hồi lại tinh thần.“Quả thật là quá soái rồi!”“Lực soái của bạn trai quá bạo a!!”“Tôi cảm giác dáng người của hắn nhất định cũng giống với nhan sắc của hắn, là loại người mặc đồ thì gầy c** đ* thì có thịt —— thật muốn sờ cơ bụng hắn!”Cho nên cuối cùng chốt lại một câu.“Giá trị nhan sắc nghịch thiên như vậy ở trong thời đại photoshop nam nữ hỗn độn bây giờ thì quả thực là trân phẩm, trân phẩm tuyệt bản!”“Chẳng lẽ chỉ có một mình tôi tò mò thôi sao, soái ca đó tại sao lại ở đây, chỉ sợ bây giờ không còn ai muốn hợp tác với Hoa Hoàng nữa rồi? Công ty này sớm hay muộn cũng sẽ phá sản, chờ nhận được tiền lương tháng này tôi liền từ chức.”Edit: Alesrisann“Chuyện này không phải ai cũng nghĩ như vậy sao? Lúc trước, khi Hoa Khâm vừa nhận chức, tôi liền biết công ty này sớm muộn gì cũng sẽ phá sản, Hoa gia năm đó sánh vai đứng chung với tám đại thế gia, không nghĩ tới trong bốn năm này, đảo mắt đã bị Quý gia thay thế.”Mỗi người nói đến đây, đều nhịn không được thở dài.“Chẳng lẽ là tới đây thu mua?” Dù sao thì khí chất của người nọ cũng quá mạnh mẽ, là nhân vật trong xã hội thượng lưu.Lúc bọn họ còn đang thảo luận kịch liệt, một người đột nhiên mở miệng nói: “Soái ca vừa rồi, hình như sử dụng thang máy chuyên dụng của tổng tài.”Không khí lập tức trở nên yên tĩnh quỷ dị.Cũng không biết là ai, nuốt một ngụm nước bọt.Có người ha ha: “Không có khả năng, phế vật Hoa gia không phải đã sớm mặc kệ mọi chuyện của công ty sao, chỉ ở nhà ăn nhậu chơi bời chờ phá sản thôi, làm sao...”“Hắn thật sự sử dụng thang máy tổng tài, tôi nhìn thấy rất rõ.” Người nọ còn chưa nói xong, đã bị người khác đánh gãy, vẻ mặt kiên quyết nói Hoa Khâm đi thang máy tổng tài, làm cho mọi người bắt đầu tin tưởng.Edit: Kỳ VânThang máy tổng tài chỉ có dấu vân tay của tổng tài mới có thể mở được, là thang máy chuyên dụng cá nhân, nếu như soái ca vừa nãy sử dụng thang máy đó đi lên... Vậy hắn thật sự là Hoa Khâm?!Nghe đồn phế vật xấu xí âm hiểm xảo trá, hỉ nộ vô thường, âm tình bất định chẳng làm nên trò trống gì.Thấy thế nào cũng không có khả năng!“Nếu hắn thật sự là Hoa Khâm, không phải lo công ty phá sản, ít nhất giá trị nhan sắc đó ở giới giải trí cũng rất hot nha.” Có người cảm thán.“Tôi quên chụp ảnh lại rồi!” Có người vỗ đầu ảo não.Hoa Khâm đi lên tầng hai mươi ba, lúc tới cửa văn phòng tổng tài, nhìn thấy thư kí hoặc là mệt rã rời nằm trên bàn làm việc, hoặc là uống cà phê nói chuyện phiếm, cũng không tức giận, chỉ không nhanh không chậm nói với một cô gái tóc ngắn ngồi đầu tiên: “Thư kí Từ, tôi muốn cô đưa bảng thông tin cổ đông của Hoa Hoàng và người phụ trách hạng mục cho tôi, hai giờ sau mở hội nghị ở phòng họp, đúng rồi, đưa luôn bảng kế hoạch phát triển mấy năm nay của công ty và giá cổ phiếu. Lập tức, ngay bây giờ.”Edit: AlesrisannSau khi nói xong, cô liền đạp bước chân đi vào văn phòng.Chỉ để lại một thư kí ngây thơ nhìn chằm chằm bóng lưng cô phát ngốc.Tại sao ở đây lại đột nhiên xuất hiện một soái ca, thật sự là...“Còn ngây ngốc ở đây làm gì, không nghe thấy Hoa tổng nói sao?” Lúc Hứa Tuệ còn đang sững sờ, một văn kiện lấy tốc độ sét đánh hạ cánh an toàn trên đầu cô, cô quay đầu lại, thì thấy chị Từ luôn trầm ổn quạnh quẽ, bây giờ chỉ hận không thể dẫm nát trời cao, đang nhanh bước tới, rồi lại cảm thấy không nhanh, dứt khoát chạy đi, một bên còn đang nghe điện thoại.Cô chớp chớp mắt, quay đầu lại nhìn thoáng qua văn phòng tổng tài.“...”Không cần nói với tôi, soái ca vừa rồi là tổng tài!17/5/2019- --oOo---Vân: Chương mới đã hạ cánh an toàn rồi đây:3

Edit: Kỳ Vân

Đại sảnh trở nên yên tĩnh quỷ dị.

Đôi mắt Hoa Khâm đảo qua, sau đó chậm rãi cong khóe môi chào mọi người, lễ nghi đúng mực, ý cười nhẹ nhàng, lại mang theo vài phần thân thiết.

Đến khi Hoa Khâm đi vào thang máy, mọi người mới dần từ trong kinh diễm phục hồi lại tinh thần.

“Quả thật là quá soái rồi!”

“Lực soái của bạn trai quá bạo a!!”

“Tôi cảm giác dáng người của hắn nhất định cũng giống với nhan sắc của hắn, là loại người mặc đồ thì gầy c** đ* thì có thịt —— thật muốn sờ cơ bụng hắn!”

Cho nên cuối cùng chốt lại một câu.

“Giá trị nhan sắc nghịch thiên như vậy ở trong thời đại photoshop nam nữ hỗn độn bây giờ thì quả thực là trân phẩm, trân phẩm tuyệt bản!”

“Chẳng lẽ chỉ có một mình tôi tò mò thôi sao, soái ca đó tại sao lại ở đây, chỉ sợ bây giờ không còn ai muốn hợp tác với Hoa Hoàng nữa rồi? Công ty này sớm hay muộn cũng sẽ phá sản, chờ nhận được tiền lương tháng này tôi liền từ chức.”

Edit: Alesrisann

“Chuyện này không phải ai cũng nghĩ như vậy sao? Lúc trước, khi Hoa Khâm vừa nhận chức, tôi liền biết công ty này sớm muộn gì cũng sẽ phá sản, Hoa gia năm đó sánh vai đứng chung với tám đại thế gia, không nghĩ tới trong bốn năm này, đảo mắt đã bị Quý gia thay thế.”

Mỗi người nói đến đây, đều nhịn không được thở dài.

“Chẳng lẽ là tới đây thu mua?” Dù sao thì khí chất của người nọ cũng quá mạnh mẽ, là nhân vật trong xã hội thượng lưu.

Lúc bọn họ còn đang thảo luận kịch liệt, một người đột nhiên mở miệng nói: “Soái ca vừa rồi, hình như sử dụng thang máy chuyên dụng của tổng tài.”

Không khí lập tức trở nên yên tĩnh quỷ dị.

Cũng không biết là ai, nuốt một ngụm nước bọt.

Có người ha ha: “Không có khả năng, phế vật Hoa gia không phải đã sớm mặc kệ mọi chuyện của công ty sao, chỉ ở nhà ăn nhậu chơi bời chờ phá sản thôi, làm sao...”

“Hắn thật sự sử dụng thang máy tổng tài, tôi nhìn thấy rất rõ.” Người nọ còn chưa nói xong, đã bị người khác đánh gãy, vẻ mặt kiên quyết nói Hoa Khâm đi thang máy tổng tài, làm cho mọi người bắt đầu tin tưởng.

Edit: Kỳ Vân

Thang máy tổng tài chỉ có dấu vân tay của tổng tài mới có thể mở được, là thang máy chuyên dụng cá nhân, nếu như soái ca vừa nãy sử dụng thang máy đó đi lên... Vậy hắn thật sự là Hoa Khâm?!

Nghe đồn phế vật xấu xí âm hiểm xảo trá, hỉ nộ vô thường, âm tình bất định chẳng làm nên trò trống gì.

Thấy thế nào cũng không có khả năng!

“Nếu hắn thật sự là Hoa Khâm, không phải lo công ty phá sản, ít nhất giá trị nhan sắc đó ở giới giải trí cũng rất hot nha.” Có người cảm thán.

“Tôi quên chụp ảnh lại rồi!” Có người vỗ đầu ảo não.

Hoa Khâm đi lên tầng hai mươi ba, lúc tới cửa văn phòng tổng tài, nhìn thấy thư kí hoặc là mệt rã rời nằm trên bàn làm việc, hoặc là uống cà phê nói chuyện phiếm, cũng không tức giận, chỉ không nhanh không chậm nói với một cô gái tóc ngắn ngồi đầu tiên: “Thư kí Từ, tôi muốn cô đưa bảng thông tin cổ đông của Hoa Hoàng và người phụ trách hạng mục cho tôi, hai giờ sau mở hội nghị ở phòng họp, đúng rồi, đưa luôn bảng kế hoạch phát triển mấy năm nay của công ty và giá cổ phiếu. Lập tức, ngay bây giờ.”

Edit: Alesrisann

Sau khi nói xong, cô liền đạp bước chân đi vào văn phòng.

Chỉ để lại một thư kí ngây thơ nhìn chằm chằm bóng lưng cô phát ngốc.

Tại sao ở đây lại đột nhiên xuất hiện một soái ca, thật sự là...

“Còn ngây ngốc ở đây làm gì, không nghe thấy Hoa tổng nói sao?” Lúc Hứa Tuệ còn đang sững sờ, một văn kiện lấy tốc độ sét đánh hạ cánh an toàn trên đầu cô, cô quay đầu lại, thì thấy chị Từ luôn trầm ổn quạnh quẽ, bây giờ chỉ hận không thể dẫm nát trời cao, đang nhanh bước tới, rồi lại cảm thấy không nhanh, dứt khoát chạy đi, một bên còn đang nghe điện thoại.

Cô chớp chớp mắt, quay đầu lại nhìn thoáng qua văn phòng tổng tài.

“...”

Không cần nói với tôi, soái ca vừa rồi là tổng tài!

17/5/2019

- --oOo---

Vân: Chương mới đã hạ cánh an toàn rồi đây:3

Nam Thần Quốc Dân: Thiếu Niên Ác Ma Cầm Thú, Nhẹ Trêu ChọcTác giả: Nhĩ Đóa Mạc Bất ĐắcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhEdit: Kỳ Vân Thành phố, tiếng sấm, tiếng mưa rơi hỗn tạp. Trận bão táp này đã rơi năm ngày liên tục, cũng không có ý định ngừng lại. Ở lư tuyền công viên của một biệt thự, một người nam nhân đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, mồ hôi theo trán hắn nhỏ xuống, đôi mắt đang nhắm chặt giờ phút này mở ra, con ngươi màu đen phảng phất giống như vực sâu làm cho người ta trầm mê. Cô đầu tiên là nằm ở trên giường ngẩn ra trong chốc lát, một lát sau mới duỗi tay đem mái tóc che đậy một bên đôi mắt ra, từng cử động của cô, đều đạm mạc lạnh băng tới cực hạn. Hoàn cảnh bốn phía rất quen thuộc. Cô giống như nghe được tim chính mình đập dị thường sinh động, lòng bàn tay cùng ngón tay cái ma xát với nhau, cảm thụ được ngón tay kia còn chưa trải qua nhiều trắc trở nên vẫn còn cảm giác mềm mại. Nam nhân đầu tiên là cười nhạt một tiếng, sau đó khóe môi gợi lên một độ cung châm chọc, độ cung càng lúc càng lớn, là trạng thái vô cùng trào phúng, con ngươi màu đen, bị lệ khí bao phủ. Đã trở lại... Cô đã trở… Edit: Kỳ VânĐại sảnh trở nên yên tĩnh quỷ dị.Đôi mắt Hoa Khâm đảo qua, sau đó chậm rãi cong khóe môi chào mọi người, lễ nghi đúng mực, ý cười nhẹ nhàng, lại mang theo vài phần thân thiết.Đến khi Hoa Khâm đi vào thang máy, mọi người mới dần từ trong kinh diễm phục hồi lại tinh thần.“Quả thật là quá soái rồi!”“Lực soái của bạn trai quá bạo a!!”“Tôi cảm giác dáng người của hắn nhất định cũng giống với nhan sắc của hắn, là loại người mặc đồ thì gầy c** đ* thì có thịt —— thật muốn sờ cơ bụng hắn!”Cho nên cuối cùng chốt lại một câu.“Giá trị nhan sắc nghịch thiên như vậy ở trong thời đại photoshop nam nữ hỗn độn bây giờ thì quả thực là trân phẩm, trân phẩm tuyệt bản!”“Chẳng lẽ chỉ có một mình tôi tò mò thôi sao, soái ca đó tại sao lại ở đây, chỉ sợ bây giờ không còn ai muốn hợp tác với Hoa Hoàng nữa rồi? Công ty này sớm hay muộn cũng sẽ phá sản, chờ nhận được tiền lương tháng này tôi liền từ chức.”Edit: Alesrisann“Chuyện này không phải ai cũng nghĩ như vậy sao? Lúc trước, khi Hoa Khâm vừa nhận chức, tôi liền biết công ty này sớm muộn gì cũng sẽ phá sản, Hoa gia năm đó sánh vai đứng chung với tám đại thế gia, không nghĩ tới trong bốn năm này, đảo mắt đã bị Quý gia thay thế.”Mỗi người nói đến đây, đều nhịn không được thở dài.“Chẳng lẽ là tới đây thu mua?” Dù sao thì khí chất của người nọ cũng quá mạnh mẽ, là nhân vật trong xã hội thượng lưu.Lúc bọn họ còn đang thảo luận kịch liệt, một người đột nhiên mở miệng nói: “Soái ca vừa rồi, hình như sử dụng thang máy chuyên dụng của tổng tài.”Không khí lập tức trở nên yên tĩnh quỷ dị.Cũng không biết là ai, nuốt một ngụm nước bọt.Có người ha ha: “Không có khả năng, phế vật Hoa gia không phải đã sớm mặc kệ mọi chuyện của công ty sao, chỉ ở nhà ăn nhậu chơi bời chờ phá sản thôi, làm sao...”“Hắn thật sự sử dụng thang máy tổng tài, tôi nhìn thấy rất rõ.” Người nọ còn chưa nói xong, đã bị người khác đánh gãy, vẻ mặt kiên quyết nói Hoa Khâm đi thang máy tổng tài, làm cho mọi người bắt đầu tin tưởng.Edit: Kỳ VânThang máy tổng tài chỉ có dấu vân tay của tổng tài mới có thể mở được, là thang máy chuyên dụng cá nhân, nếu như soái ca vừa nãy sử dụng thang máy đó đi lên... Vậy hắn thật sự là Hoa Khâm?!Nghe đồn phế vật xấu xí âm hiểm xảo trá, hỉ nộ vô thường, âm tình bất định chẳng làm nên trò trống gì.Thấy thế nào cũng không có khả năng!“Nếu hắn thật sự là Hoa Khâm, không phải lo công ty phá sản, ít nhất giá trị nhan sắc đó ở giới giải trí cũng rất hot nha.” Có người cảm thán.“Tôi quên chụp ảnh lại rồi!” Có người vỗ đầu ảo não.Hoa Khâm đi lên tầng hai mươi ba, lúc tới cửa văn phòng tổng tài, nhìn thấy thư kí hoặc là mệt rã rời nằm trên bàn làm việc, hoặc là uống cà phê nói chuyện phiếm, cũng không tức giận, chỉ không nhanh không chậm nói với một cô gái tóc ngắn ngồi đầu tiên: “Thư kí Từ, tôi muốn cô đưa bảng thông tin cổ đông của Hoa Hoàng và người phụ trách hạng mục cho tôi, hai giờ sau mở hội nghị ở phòng họp, đúng rồi, đưa luôn bảng kế hoạch phát triển mấy năm nay của công ty và giá cổ phiếu. Lập tức, ngay bây giờ.”Edit: AlesrisannSau khi nói xong, cô liền đạp bước chân đi vào văn phòng.Chỉ để lại một thư kí ngây thơ nhìn chằm chằm bóng lưng cô phát ngốc.Tại sao ở đây lại đột nhiên xuất hiện một soái ca, thật sự là...“Còn ngây ngốc ở đây làm gì, không nghe thấy Hoa tổng nói sao?” Lúc Hứa Tuệ còn đang sững sờ, một văn kiện lấy tốc độ sét đánh hạ cánh an toàn trên đầu cô, cô quay đầu lại, thì thấy chị Từ luôn trầm ổn quạnh quẽ, bây giờ chỉ hận không thể dẫm nát trời cao, đang nhanh bước tới, rồi lại cảm thấy không nhanh, dứt khoát chạy đi, một bên còn đang nghe điện thoại.Cô chớp chớp mắt, quay đầu lại nhìn thoáng qua văn phòng tổng tài.“...”Không cần nói với tôi, soái ca vừa rồi là tổng tài!17/5/2019- --oOo---Vân: Chương mới đã hạ cánh an toàn rồi đây:3

Chương 7: Hoa Khâm, phế vật xấu xí trong lời đồn