Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 636: Ừ, thích con nhất!
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Đoàn Đoàn nửa tỉnh nửa mê quay đầu, nhìn về phía một mặt đắc ý của Tiểu Đường Quả.Tiểu Đường Quả đã bị đối xử tàn bạo thành thói quen cho nên một chút đều không để ý Phó Thiên Tứ gào thét, một ít gào thét này so với bị mẹ cầm dép đuổi đánh, căn bản là kém xa.Cho nên Tiểu Đường Quả vui vẻ mở miệng: "Bị Quả Quả nói trúng rồi!"Phó Thiên Tứ: "..."Đứa trẻ chết dầm này là đến từ chỗ nào, có thể mang nó ném ra ngoài hay không!"Có tin anh đánh nhóc hay không!" Phó Thiên Tứ uy h**p Tiểu Đường Quả.Tiểu Đường Quả vừa nghe, nghĩ tới lúc mẹ của mình muốn đánh mình, nhớ tới lời bà ngoại nói, cô nhóc lập tức đứng ở trên băng ghế dũng cảm chỉ vào Phó Thiên Tứ: "Bà ngoại nói! Cái này gọi là thẹn quá thành giận!"Tố Tâm vừa nghe Tiểu Đường Quả biết nói cả thành ngữ, hơi kinh ngạc: "Tiểu Đường Quả còn biết nói cả thành ngữ!"Tiểu Đường Quả ưỡn thẳng lồng ngực, thập phần đắc ý.Phó Thiên Tứ: "..."Vậy là đến cùng Tố Tâm có nghe vào lời của cậu ta không vậy! Phó Thiên Tứ một mặt phiền muộn.Thấy Phó Thiên Tứ banh gương mặt, mím môi không vui, nhưng cũng không có mở miệng nói tiếp cái gì, Đoàn Đoàn gật gật đầu, nhóc cũng nghĩ là Phó Thiên Tứ giúp ba ba biểu lộ!Nghĩ tới đây, Đoàn Đoàn đột nhiên khẩn trương thẳng tắp sống lưng, nhanh như một làn khói bò xuống khỏi ghế, cộc cộc cộc chạy đến trước mặt Phó Kiến Văn, hai tay chống lên bắp đùi Phó Kiến Văn, kiếng bàn chân ngắn ngủn của mình lên, gian nan bò vào trong lồng ngực Phó Kiến Văn, tay nhỏ nắm chặt áo trước lồng ngực của Phó Kiến Văn, nghiêm túc nhìn, nói: "Ba ba!"Phó Kiến Văn chỉ coi Phó Thiên Tứ chính là thẹn quá thành giận, không muốn người khác nhắc đến chuyện cậu ta thích con gái cao hơn, lại thấy Đoàn Đoàn một bộ khẩn trương, Phó Kiến Văn gật gật đầu: "Ừ, thích con nhất!"Đoàn Đoàn chính là một tay Phó Kiến Văn nuôi nấng, cho nên từng cái biểu lộ của nhóc Phó Kiến Văn đều biết.Nghe được lời này của Phó Kiến Văn, Đoàn Đoàn cười vui vẻ, khuôn nặt trắng nõn nà lộ ra một nụ cười thật tươi: "Đoàn Đoàn, thích ba mẹ nhất!"
Đoàn Đoàn nửa tỉnh nửa mê quay đầu, nhìn về phía một mặt đắc ý của Tiểu Đường Quả.
Tiểu Đường Quả đã bị đối xử tàn bạo thành thói quen cho nên một chút đều không để ý Phó Thiên Tứ gào thét, một ít gào thét này so với bị mẹ cầm dép đuổi đánh, căn bản là kém xa.
Cho nên Tiểu Đường Quả vui vẻ mở miệng: "Bị Quả Quả nói trúng rồi!"
Phó Thiên Tứ: "..."
Đứa trẻ chết dầm này là đến từ chỗ nào, có thể mang nó ném ra ngoài hay không!
"Có tin anh đánh nhóc hay không!" Phó Thiên Tứ uy h**p Tiểu Đường Quả.
Tiểu Đường Quả vừa nghe, nghĩ tới lúc mẹ của mình muốn đánh mình, nhớ tới lời bà ngoại nói, cô nhóc lập tức đứng ở trên băng ghế dũng cảm chỉ vào Phó Thiên Tứ: "Bà ngoại nói! Cái này gọi là thẹn quá thành giận!"
Tố Tâm vừa nghe Tiểu Đường Quả biết nói cả thành ngữ, hơi kinh ngạc: "Tiểu Đường Quả còn biết nói cả thành ngữ!"
Tiểu Đường Quả ưỡn thẳng lồng ngực, thập phần đắc ý.
Phó Thiên Tứ: "..."
Vậy là đến cùng Tố Tâm có nghe vào lời của cậu ta không vậy! Phó Thiên Tứ một mặt phiền muộn.
Thấy Phó Thiên Tứ banh gương mặt, mím môi không vui, nhưng cũng không có mở miệng nói tiếp cái gì, Đoàn Đoàn gật gật đầu, nhóc cũng nghĩ là Phó Thiên Tứ giúp ba ba biểu lộ!
Nghĩ tới đây, Đoàn Đoàn đột nhiên khẩn trương thẳng tắp sống lưng, nhanh như một làn khói bò xuống khỏi ghế, cộc cộc cộc chạy đến trước mặt Phó Kiến Văn, hai tay chống lên bắp đùi Phó Kiến Văn, kiếng bàn chân ngắn ngủn của mình lên, gian nan bò vào trong lồng ngực Phó Kiến Văn, tay nhỏ nắm chặt áo trước lồng ngực của Phó Kiến Văn, nghiêm túc nhìn, nói: "Ba ba!"
Phó Kiến Văn chỉ coi Phó Thiên Tứ chính là thẹn quá thành giận, không muốn người khác nhắc đến chuyện cậu ta thích con gái cao hơn, lại thấy Đoàn Đoàn một bộ khẩn trương, Phó Kiến Văn gật gật đầu: "Ừ, thích con nhất!"
Đoàn Đoàn chính là một tay Phó Kiến Văn nuôi nấng, cho nên từng cái biểu lộ của nhóc Phó Kiến Văn đều biết.
Nghe được lời này của Phó Kiến Văn, Đoàn Đoàn cười vui vẻ, khuôn nặt trắng nõn nà lộ ra một nụ cười thật tươi: "Đoàn Đoàn, thích ba mẹ nhất!"
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Đoàn Đoàn nửa tỉnh nửa mê quay đầu, nhìn về phía một mặt đắc ý của Tiểu Đường Quả.Tiểu Đường Quả đã bị đối xử tàn bạo thành thói quen cho nên một chút đều không để ý Phó Thiên Tứ gào thét, một ít gào thét này so với bị mẹ cầm dép đuổi đánh, căn bản là kém xa.Cho nên Tiểu Đường Quả vui vẻ mở miệng: "Bị Quả Quả nói trúng rồi!"Phó Thiên Tứ: "..."Đứa trẻ chết dầm này là đến từ chỗ nào, có thể mang nó ném ra ngoài hay không!"Có tin anh đánh nhóc hay không!" Phó Thiên Tứ uy h**p Tiểu Đường Quả.Tiểu Đường Quả vừa nghe, nghĩ tới lúc mẹ của mình muốn đánh mình, nhớ tới lời bà ngoại nói, cô nhóc lập tức đứng ở trên băng ghế dũng cảm chỉ vào Phó Thiên Tứ: "Bà ngoại nói! Cái này gọi là thẹn quá thành giận!"Tố Tâm vừa nghe Tiểu Đường Quả biết nói cả thành ngữ, hơi kinh ngạc: "Tiểu Đường Quả còn biết nói cả thành ngữ!"Tiểu Đường Quả ưỡn thẳng lồng ngực, thập phần đắc ý.Phó Thiên Tứ: "..."Vậy là đến cùng Tố Tâm có nghe vào lời của cậu ta không vậy! Phó Thiên Tứ một mặt phiền muộn.Thấy Phó Thiên Tứ banh gương mặt, mím môi không vui, nhưng cũng không có mở miệng nói tiếp cái gì, Đoàn Đoàn gật gật đầu, nhóc cũng nghĩ là Phó Thiên Tứ giúp ba ba biểu lộ!Nghĩ tới đây, Đoàn Đoàn đột nhiên khẩn trương thẳng tắp sống lưng, nhanh như một làn khói bò xuống khỏi ghế, cộc cộc cộc chạy đến trước mặt Phó Kiến Văn, hai tay chống lên bắp đùi Phó Kiến Văn, kiếng bàn chân ngắn ngủn của mình lên, gian nan bò vào trong lồng ngực Phó Kiến Văn, tay nhỏ nắm chặt áo trước lồng ngực của Phó Kiến Văn, nghiêm túc nhìn, nói: "Ba ba!"Phó Kiến Văn chỉ coi Phó Thiên Tứ chính là thẹn quá thành giận, không muốn người khác nhắc đến chuyện cậu ta thích con gái cao hơn, lại thấy Đoàn Đoàn một bộ khẩn trương, Phó Kiến Văn gật gật đầu: "Ừ, thích con nhất!"Đoàn Đoàn chính là một tay Phó Kiến Văn nuôi nấng, cho nên từng cái biểu lộ của nhóc Phó Kiến Văn đều biết.Nghe được lời này của Phó Kiến Văn, Đoàn Đoàn cười vui vẻ, khuôn nặt trắng nõn nà lộ ra một nụ cười thật tươi: "Đoàn Đoàn, thích ba mẹ nhất!"