Mạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể…
Chương 646: Em đây là muốn mưu sát chồng?
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Tố Tâm không cản được Phó Kiến Văn, càng không làm cho anh giữ mồm giữ miệng được, cho nên cô cũng chẳng thèm nói với anh nữa."Bà xã, giúp anh thắt cà vạt một chút." Phó Kiến Văn đứng ở bên giường, đem một cái cà vạt màu tím đưa cho Tố Tâm.Tố Tâm cắn môi bất động, nhìn chằm chằm Phó Kiến Văn."Nhanh lên một chút!" Phó Kiến Văn mỉm cười giục, "Hay là không muốn để cho anh đến công ty, muốn anh khóa cửa rồi chúng ta cùng nhau chơi trò ân ái!""Phó Kiến Văn, anh quả thực quá đáng ghét!" tuy rằng ngoài miệng Tố Tâm nói như vậy, nhưng là đưa tay qua, đỡ lấy tay Phó Kiến Văn, đứng ở mép giường.Tố Tâm đứng ở trên giường, cao hơn Phó Kiến Văn, đáy mắt tựa như một đứa trẻ.Ngón tay nhỏ bé của Tố Tâm lật cổ áo sơ mi màu lam nhạt của Phó Kiến Văn lên, hai tay lượn quanh phần gáy của anh sau đó cuốn cà vạt quanh cổ áo, cúi đầu giúp anh đeo cà-vạt.Phó Kiến Văn đứng ở nơi đó không nhúc nhích, hưởng thụ sự phục vụ mà Tố Tâm làm.Khi còn bé Tố Tâm thường thường nhìn thấy Lương Mộ Lan giúp Tố Cảnh Toàn đeo cà-vạt, cho nên đối với việc đeo cà-vạt cũng không có gì xa lạ, đây là lần đầu tiên Tố Tâm đoe cà vạt cho người khác, cho nên cô vô cùng nghiêm túc...Phó Kiến Văn ngước mắt, ánh mắt chiếu tới chính là động tác chăm chú của Tố Tâm, có chút mê người.Khoé môi Phó Kiến Văn cố giấu ý cười, cổ họng nhẹ nhàng lộn một chút, bàn tay anh nhẹ nhàng đặt lên bắp đùi Tố Tâm, trượt xuống, rất nhột nhưng Tố Tâm cũng không có né tránh, chỉ là trừng lên nhìn Phó Kiến Văn: "Đừng nháo!"Nói như vậy, Tố Tâm cũng không hề đẩy tay Phó Kiến Văn ra, chỉ là lườm anh một cái, động tác cẩn thận đeo cà-vạt cũng không có dừng lại.Da thịt nhẵn nhụi non nớt của Tố Tâm như là có một loại ma lực nào đó khó mà hình dung, khiến cho ngón tay của Phó Kiến Văn cứ cuốn lấy, không nỡ buông tay...Phó Kiến Văn đổi bàn tay nắm lấy bắp đùi thẳng tắp của Tố Tâm, màu mắt từ từ biến sâu, Phó Kiến Văn nhàng nắm lấy cái mông vểnh lên của Tố Tâm, nắm chặt."A!" Tối Tâm kinh hô một tiếng, tiếng nói nũng nịu.Tố Tâm c*n m** d***, thắt nốt cà vạt, trừng lên sau đó nắm cà vạt của Phó Kiến Văn, thít chặt lại...Phó Kiến Văn: "..."Tố Tâm nắm lấy bàn tay giở trò xấu của Phó Kiến Văn ở trên mông mình ra, đẩy ra khỏi mông mình: "Anh có đến công ty hay không!"Phó Kiến Văn bị thít đến nỗi tí nữa thì không thở được, anh giật giật cà vạt bị Tố Tâm thít chặt: "Em đây là muốn mưu sát chồng!"
Tố Tâm không cản được Phó Kiến Văn, càng không làm cho anh giữ mồm giữ miệng được, cho nên cô cũng chẳng thèm nói với anh nữa.
"Bà xã, giúp anh thắt cà vạt một chút." Phó Kiến Văn đứng ở bên giường, đem một cái cà vạt màu tím đưa cho Tố Tâm.
Tố Tâm cắn môi bất động, nhìn chằm chằm Phó Kiến Văn.
"Nhanh lên một chút!" Phó Kiến Văn mỉm cười giục, "Hay là không muốn để cho anh đến công ty, muốn anh khóa cửa rồi chúng ta cùng nhau chơi trò ân ái!"
"Phó Kiến Văn, anh quả thực quá đáng ghét!" tuy rằng ngoài miệng Tố Tâm nói như vậy, nhưng là đưa tay qua, đỡ lấy tay Phó Kiến Văn, đứng ở mép giường.
Tố Tâm đứng ở trên giường, cao hơn Phó Kiến Văn, đáy mắt tựa như một đứa trẻ.
Ngón tay nhỏ bé của Tố Tâm lật cổ áo sơ mi màu lam nhạt của Phó Kiến Văn lên, hai tay lượn quanh phần gáy của anh sau đó cuốn cà vạt quanh cổ áo, cúi đầu giúp anh đeo cà-vạt.
Phó Kiến Văn đứng ở nơi đó không nhúc nhích, hưởng thụ sự phục vụ mà Tố Tâm làm.
Khi còn bé Tố Tâm thường thường nhìn thấy Lương Mộ Lan giúp Tố Cảnh Toàn đeo cà-vạt, cho nên đối với việc đeo cà-vạt cũng không có gì xa lạ, đây là lần đầu tiên Tố Tâm đoe cà vạt cho người khác, cho nên cô vô cùng nghiêm túc...
Phó Kiến Văn ngước mắt, ánh mắt chiếu tới chính là động tác chăm chú của Tố Tâm, có chút mê người.
Khoé môi Phó Kiến Văn cố giấu ý cười, cổ họng nhẹ nhàng lộn một chút, bàn tay anh nhẹ nhàng đặt lên bắp đùi Tố Tâm, trượt xuống, rất nhột nhưng Tố Tâm cũng không có né tránh, chỉ là trừng lên nhìn Phó Kiến Văn: "Đừng nháo!"
Nói như vậy, Tố Tâm cũng không hề đẩy tay Phó Kiến Văn ra, chỉ là lườm anh một cái, động tác cẩn thận đeo cà-vạt cũng không có dừng lại.
Da thịt nhẵn nhụi non nớt của Tố Tâm như là có một loại ma lực nào đó khó mà hình dung, khiến cho ngón tay của Phó Kiến Văn cứ cuốn lấy, không nỡ buông tay...
Phó Kiến Văn đổi bàn tay nắm lấy bắp đùi thẳng tắp của Tố Tâm, màu mắt từ từ biến sâu, Phó Kiến Văn nhàng nắm lấy cái mông vểnh lên của Tố Tâm, nắm chặt.
"A!" Tối Tâm kinh hô một tiếng, tiếng nói nũng nịu.
Tố Tâm c*n m** d***, thắt nốt cà vạt, trừng lên sau đó nắm cà vạt của Phó Kiến Văn, thít chặt lại...
Phó Kiến Văn: "..."
Tố Tâm nắm lấy bàn tay giở trò xấu của Phó Kiến Văn ở trên mông mình ra, đẩy ra khỏi mông mình: "Anh có đến công ty hay không!"
Phó Kiến Văn bị thít đến nỗi tí nữa thì không thở được, anh giật giật cà vạt bị Tố Tâm thít chặt: "Em đây là muốn mưu sát chồng!"
Cả Đời Chỉ Yêu EmTác giả: Mạc Vân Trà SữaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngMạc Vân Trà Sữa Tuy là đầu thu, nhưng thành phố T liên tiếp bốn năm ngày gần đây mưa to liên miên,Làm toàn bộ Thành phố T đều bao phủ bởi hơi nước, không khí ẩm ướt lạnh lẽo. Từ quán cà phê đi ra, Tố Tâm cảm giác trời lạnh hơn. "Tố Tâm!" Hạ Hàm Yên từ quán cà phê đuổi tới, kéo tay Tố Tâm lại, âm thanh sắc bén: "Hứa Khai mất tích đã bốn năm, quyền thừa kế của anh ấy,cổ phần công ty,tất cả bất động sản, xe cộ đứng tên anh ấy đều bị em trai anh ấy là Hứa Thừa Vũ chiếm mất rồi! Nghe xong,Sống lưng Tố Tâm trở nên cứng đờ. "Việc duy nhất tôi có thể làm bây giờ là bảo vệ Hứa Khai, Cũng chỉ có tôi mới có thể bảo vệ anh ấy! Tôi không muốn một ngày nào đó, Hứa Khai trở về, lại phát hiện anh ấy không còn cái gì nữa..." Tố Tâm bị nói trúng tim đen, trái tim cô nhói đau vô cùng -- Hứa Khai là cấm kị giấu sâu trong tim Tố Tâm, không thể lấy ra cũng không thể đụng vào. Hạ Hàm Yên đứng giữa trời mưa, Tố Tâm đứng ở dưới ô, hai người giằng co.Tố Tâm rút cổ tay đang bị kéo của mình về. "cô có thể… Tố Tâm không cản được Phó Kiến Văn, càng không làm cho anh giữ mồm giữ miệng được, cho nên cô cũng chẳng thèm nói với anh nữa."Bà xã, giúp anh thắt cà vạt một chút." Phó Kiến Văn đứng ở bên giường, đem một cái cà vạt màu tím đưa cho Tố Tâm.Tố Tâm cắn môi bất động, nhìn chằm chằm Phó Kiến Văn."Nhanh lên một chút!" Phó Kiến Văn mỉm cười giục, "Hay là không muốn để cho anh đến công ty, muốn anh khóa cửa rồi chúng ta cùng nhau chơi trò ân ái!""Phó Kiến Văn, anh quả thực quá đáng ghét!" tuy rằng ngoài miệng Tố Tâm nói như vậy, nhưng là đưa tay qua, đỡ lấy tay Phó Kiến Văn, đứng ở mép giường.Tố Tâm đứng ở trên giường, cao hơn Phó Kiến Văn, đáy mắt tựa như một đứa trẻ.Ngón tay nhỏ bé của Tố Tâm lật cổ áo sơ mi màu lam nhạt của Phó Kiến Văn lên, hai tay lượn quanh phần gáy của anh sau đó cuốn cà vạt quanh cổ áo, cúi đầu giúp anh đeo cà-vạt.Phó Kiến Văn đứng ở nơi đó không nhúc nhích, hưởng thụ sự phục vụ mà Tố Tâm làm.Khi còn bé Tố Tâm thường thường nhìn thấy Lương Mộ Lan giúp Tố Cảnh Toàn đeo cà-vạt, cho nên đối với việc đeo cà-vạt cũng không có gì xa lạ, đây là lần đầu tiên Tố Tâm đoe cà vạt cho người khác, cho nên cô vô cùng nghiêm túc...Phó Kiến Văn ngước mắt, ánh mắt chiếu tới chính là động tác chăm chú của Tố Tâm, có chút mê người.Khoé môi Phó Kiến Văn cố giấu ý cười, cổ họng nhẹ nhàng lộn một chút, bàn tay anh nhẹ nhàng đặt lên bắp đùi Tố Tâm, trượt xuống, rất nhột nhưng Tố Tâm cũng không có né tránh, chỉ là trừng lên nhìn Phó Kiến Văn: "Đừng nháo!"Nói như vậy, Tố Tâm cũng không hề đẩy tay Phó Kiến Văn ra, chỉ là lườm anh một cái, động tác cẩn thận đeo cà-vạt cũng không có dừng lại.Da thịt nhẵn nhụi non nớt của Tố Tâm như là có một loại ma lực nào đó khó mà hình dung, khiến cho ngón tay của Phó Kiến Văn cứ cuốn lấy, không nỡ buông tay...Phó Kiến Văn đổi bàn tay nắm lấy bắp đùi thẳng tắp của Tố Tâm, màu mắt từ từ biến sâu, Phó Kiến Văn nhàng nắm lấy cái mông vểnh lên của Tố Tâm, nắm chặt."A!" Tối Tâm kinh hô một tiếng, tiếng nói nũng nịu.Tố Tâm c*n m** d***, thắt nốt cà vạt, trừng lên sau đó nắm cà vạt của Phó Kiến Văn, thít chặt lại...Phó Kiến Văn: "..."Tố Tâm nắm lấy bàn tay giở trò xấu của Phó Kiến Văn ở trên mông mình ra, đẩy ra khỏi mông mình: "Anh có đến công ty hay không!"Phó Kiến Văn bị thít đến nỗi tí nữa thì không thở được, anh giật giật cà vạt bị Tố Tâm thít chặt: "Em đây là muốn mưu sát chồng!"